Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 102: Nguyên thủy chi quang sức mạnh




Thái Dương Kim Thân cùng Nguyên Thủy chi quang kết hợp là hắn trước mắt mạnh nhất trạng thái, có thể nói tất cả các thuộc tính đều toàn diện, hắn hiện tại bộc phát khí thế tuyệt đối không so với một tên Linh Sư cấp sáu cấp bảy kém.

Đấy là hắn còn chưa sử dụng Hắc hỏa, nếu không coi như cấp tám linh sư hắn vẫn có thể đấu lại một phen, bất quá, tất nhiên trong trường hợp đối phương không có phụ thể mới được.

Dù sao phụ thể trạng thái có thể nói như hack, một phát lập tức để chiến lực lật gấp mấy lần, chẳng hạn như có cấp sáu thú linh, coi như hai người cách nhau chỉ có mấy điểm sức mạnh, nhưng mà một khi nhân lên sẽ để giữa hai người khoảng cách kéo giãn vô cùng nhiều.

“ Gào! “

Huyễn Phong Vương cảm nhận mình bị uy hiếp lập tức dữ tợn kêu lên, cái đuôi vung vẩy, liên tục chém ra mấy chục đạo đao gió, những lưới đao gió này mặc dù chỉ là năng lượng, tuy nhiên độ sắc bén lại không so với đao kiếm bình thường chút nào.

Nếu là người bình thường đụng phải những lưỡi đao này tuyệt đối sẽ như mảnh giấy mỏng, bị lưỡi dao xé làm hai, bất quá Tịnh Nhạc lúc này bùng phát lên, dưới Thái Dương Kim Thân tăng phúc, phòng thủ năng lực đã đạt tới đao kiếm bất xâm cảnh giới.

Muốn làm bị thương hắn chỉ có thể ở dưới chân tấn công, nhưng mà Tịnh Nhạc đương nhiên không để Huyễn Phong Vương có cơ hội này, cánh tay hỏa bạo ngưng tụ, trực tiếp cùng phong đao đối kháng.

“ Oanh! Oanh! “

Nổ lớn tiếng kêu vang lên, phong bạo cuốn lên một trận bụi mù, còn chưa kịp để Huyễn Phong Vương kịp phản ứng, Tịnh Nhạc đã từ đám bụi phi ra, một quyền đấm thẳng vào thân thể nó.

“ Két! “

Huyễn Phong Vương đau đớn kêu lên, cả người tức thì như đạn pháo bị đánh bật ra đằng sau, thân thể xương cốt đều đứt đoạn.

Huyễn Phong vương nếu tính theo nhân loại cấp bậc, có lẽ tương đương với nhân loại Linh Sư cấp hai, chỉ là yêu thú trời sinh thân thể cường tráng, các loại chỉ số đều vượt xa con người, hơn nữa đầu Huyễn Phong Vương này còn đã sớm từ Huyễn Phong Thú tiến hóa lên, chủng tộc cấp độ càng cao hơn một bậc.

Nếu tính ra nó sức mạnh tuyệt không so với một tên Linh sư cấp năm kém, bất quá như vậy vẫn kém xa Tịnh Nhạc nhiều lắm, lại không nói đến Huyễn Phong Thú lực tấn công cao, nhưng mà phòng thủ lại rất yếu gà.

Tịnh Nhạc một quyền này thậm chí còn chưa dùng toàn lực đã để nó bay ngược ra ngoài, xương khớp đứt gãy.

“ Ân, làm sao nó lại không dùng gió lốc! “

Tịnh Nhạc nắm chặt tay có chút nghi hoặc nhìn về phía Huyễn Phong Vương, vừa rồi nếu như nó dùng gió lốc kỹ năng, cho dù vẫn bị thương nhưng tuyệt đối không thương năng như vậy, dù sao hơn một nửa sát thương gây ra đều là sát thương vật lý.

“ Chẳng lẽ vừa rồi ta tấn công quá nhanh, nó không kịp phản ứng? “

Tịnh Nhạc miệng lẩm bẩm suy đoán, bất quá cũng không dừng lại tấn công, hắn nhất định phải nhanh kết liễu đàn Huyễn Phong Thú này, ở đây quá nhiều huyết tinh, rất có khả năng sẽ dẫn tới cường đại yêu thú.

Càng sâu bên trong Sương Mù Rừng yêu thú sẽ càng cường đại, thậm chí có thể so với nhân loại Hoàng Linh Sư yêu thú cũng không ít.

Hắn còn đang định tiến thẳng đến đem đầu kia Huyễn Phong Vương chấm dứt thì đúng lúc này nó đứng dậy, trên người bộc phát lên màu đỏ huyết quang, tức thì trên thân bị lửa đốt cháy vết thương liền theo mắt thường nhìn thấy hồi phục, thậm chí bị đánh gãy xương khớp cũng dựng thẳng lên.

“ Cấp độ cao hồi phục thiên phú! “

Tịnh Nhạc nhìn thấy vậy liền cau mày kêu lên, xem ra đầu Huyễn Phong Vương này không có như hắn tưởng tượng như vậy dễ giải quyết, có hồi phục kỹ năng yêu thú cực kì khó chơi, nếu như không một chiêu dứt điểm, nó liền có thể trong thời gian ngắn bình phục.

“ Gào! “

Lúc này phía sau Huyễn Phong Thú đuổi tới, cả một đám đều điên cuồng hướng về phía Tịnh Nhạc tấn công, so với lúc trước còn càng điên cuồng, không màng sống chết bản thân, giống như vì Huyễn Phong Vương bị đánh mà phẫn nộ.

Tịnh Nhạc không do dự thi triển hỏa vũ dực bay lên, né tránh đám yêu thú này công kích, hơn nữa hắn cũng phát hiện đám Huyễn Phong Thú này sức tấn công cùng tốc độ thậm chí còn so với vừa nãy còn nhiều hơn một thành, điều này chỉ có một lý do.

Thống lĩnh kỹ năng!

Con kia Huyễn Phong vương thậm chí còn có cả thống lĩnh kỹ năng, không chỉ co thể sai kiến thuộc hạ của mình, ngoài ra còn có thể tiến hành tăng phúc.

“ Rít! Gào! “

Huyễn Phong Thú bày đàn ngước nhìn lên không trung đang bay Tịnh Nhạc, cả một đám đều sư đàn sói, tràn đầy dã tính kêu gào lên, sau đó không do dự biến thành gió lốc tiến hành đuổi theo.

“ Hừ! Muốn quần công ta! “

Tịnh Nhạc hừ lạnh một tiếng, ý niệm xoay chuyển, tức thì xung quanh quang nguyên tố nhanh chóng tụ tập vào bàn tay hắn, biến thành một viên to bằng quả bóng đá quang cầu.

“ Bạo phát! “

Tịnh Nhạc khẽ quát lên, tức thì trên tay quang cầu bộc phát ra chói mắt quang mang, đem xung quanh mấy chục mét khu vực đều bao phủ, hắn chỉ nghe thấy Huyễn Phong Thú tiến kêu thảm, ánh sáng dần tan đi lúc này mới nhìn rõ xung quanh hiện trạng.

Chỉ thấy cả một đám Huyễn Phong Thú đều nằm vật trên mặt đất, cũng chỉ có Huyễn Phong Vương vẫn còn đứng im, tuy nhiên cũng rơi vào nhất thời choáng váng trạng thái.

“ Cái gì?! “

Tịnh Nhạc nhìn xung quanh khung cảnh, mắt có hơi trợn lên, có chút khó tin, hắn vừa rồi tụ tập hạt ánh sáng mục đích chủ yếu chỉ là bạo phát làm mù, chỉ nghĩ là khiến yêu thú hai mắt tê liệt thôi, sau đó sử dụng tốc độ cao đem bọn chúng chém giết.

Nhưng mà thật không nghĩ tới khiến đám Huyễn Phong Thú này tất cả đều ngất đi, tựa như bị mất nhận thức vậy.

“ Rốt cuộc là có chuyện gì? “

Tịnh Nhạc cau mày lẩm bẩm, đúng lúc này bị ngất đi Huyễn Phong thú bắt đầu lần lượt tỉnh dậy, lại sinh long hoạt hổ như thường, hai mắt cũng không có bị ánh sáng làm mù, cả một đám lần thứ hai biến thành gió lốc hướng về phía Tịnh Nhạc tấn công.

“ Kì lạ, thử lại lần nữa xem sao? “

Tịnh Nhạc hai mắt lóe lên quang mang, hắn muốn thử nghiệm lại rốt cuộc là có chuyện gì, dùng loại này tụ tập số lượng lớn hạt ánh sáng bạo phát mặc dù không tiêu hao năng lượng cơ thể nhưng lại cực kì tiêu hao năng lượng linh hồn, bất quá hắn linh hồn cường đại, vẫn có thể chịu được.

Viu!

Lần thứ hai quang cầu bạo phát ra, đang tấn công đám Huyễn Phong Thú hai mắt lần tức biến thành trắng dã, tự như mưa rơi một đống xuống mặt đất, nằm bất tỉnh.

Lần này hắn đợi Huyễn Phong Thú đến gần mình mới thi triển cho nên bọn chúng ngất đi bộ dạng đều nằm trong hắn tầm mắt.

“ Không, không đúng, không hắn là ngất đi, bọn chúng trắng dã hai trong mắt, càng giống hơn là...mất nhận thức...! ”

Nghĩ đến đây Tịnh Nhạc hai tròng mắt lập tức co rút lại, giống như nghĩ tới thứ gì đó, nhanh chóng tập trung trở lại, nhìn chằm chằm vào đang dần tỉnh lại đám yêu thú kia.

“ Thử lại! ”

Hắn trong miệng sắc bén kêu lên, hạt ánh sáng lại tụ tập, biến thành một cái cung tên, Tịnh Nhạc không do dự kéo cung bắn thẳng xuống bên dưới đang xông lên một đầu Huyễn Phong Thú.

Mũi tên tốc độ nhanh như thiểm điện, chỉ trong chốc lát liền bay thẳng tới Huyễn Phong Thú cơ thể, lập tức xuyên qua gió lốc, đâm xuyên qua đầu Huyễn Phong Thú này vùng bụng.

Bất quá kỳ lạ là đầu Huyễn Phong Thú này trên bụng lại không một chút vết thương, chỉ thấy nó hai mắt trắng dã, gió lốc giải tỏa, lần thứ ba nằm lăn lốc trên mặt đất, lúc này trên bụng nó mũi tên mới tan biến đi.

Tịnh Nhạc nhìn thấy điều này hai tròng mắt lập tức sáng lên, tựa như vì mình suy nghĩ được chứng thực mà vui mừng.

“ Ta làm sao lại không nghĩ ra sớm, hạt ánh sáng biểu trưng cho thứ gì, chính là nhận thức, như vậy nó năng lực cũng phải tương đương mới đúng! “

Tịnh Nhạc kinh hỉ kêu lên, hắn thời điểm này đã phát hiện ra hạt ánh sáng năng lực, nó có thể khiến bị trúng phải đối tượng nhất thời nhận thức bị xóa đi.

Mà nhận thức là gì, là sáu loại giác quan, là đối phương khả năng suy nghĩ, nếu như đem đối phương nhất thời xóa bỏ nhận thước, vậy khác gì để người đó biến thành đống rơm, mặc cho mình chém giết?

Đến đây hắn càng ngày càng hưng phấn bởi vì Nguyên Thủy Chi Quang thật sự mạnh, quá mạnh, nó không tạo ra đáng kể sát thương nhưng mà tác dụng so với sát thương càng lớn hơn.

Đúng lúc này một đợt cuồng phòng đánh tới mặt hắn, chỉ thấy Huyễn Thú Vương dường như đã điều chỉnh lại cơ thể, bắt đầu hướng về hắn tấn công, kì lạ là nó cũng không có dùng gió lốc, chỉ có ngưng tụ phong năng lượng vào phòng đuôi, từ bên trên bổ thẳng về phía Tịnh Nhạc thôi.

Tịnh Nhạc cảm nhận nguy hiểm lập tức nghiêm túc trở lại, cánh tay lại một mũi tên ánh sáng bắn lên, không chút khó khăn đem Huyễn Thú Vương đấm xuyên.

Bất quá không như Tịnh Nhạc suy nghĩ, Huyễn Thú Vương một chút ảnh hưởng cũng không có, sắc bén cái đuôi tiếp tục bổ thẳng vào người Tịnh Nhạc tấn công.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.