Từng Có Người Yêu Anh Hơn Sinh Mệnh

Chương 2 . Số phận định sẵn (2)




Những ngày đầu cha về sớm cùng cô dùng bữa tối, cha rất tốt. Đâu như lời mẹ kể. Tại sao cô không sống với cha ngay từ đầu, như vậy có phải số phận cô đã thay đổi? Không tới mức này.

Hôm đó cha gọi vào chiếc điện thoại mới của cô, cha nói tiểu Lạc trang điểm xinh đẹp đến nhà hàng Cung Linh dùng bữa tối. Hy Lạc nghe theo, cô xinh đẹp trẻ trung, lại quyến rũ cùng bộ váy trắng tinh khiết.

Đến đó cô mới biết, cha hứa hôn cho cô với một tên Tổng giám đốc nào đó. Là hôn nhân thương mại!

Đối tượng kết hôn của Hy Lạc là Hứa Hoàng Âu Dương, Tổng giám đốc công ty Hứa Thiên. Những ngày đầu, anh ta đi sớm về muộn, còn thường xuyên không về. Đối với Hy Lạc, đây là việc tốt, cô chẳng hề có hứng thú với con người này. Lúc đầu cô hận cha lợi dụng mình, nhưng sau đó lại thấy kết hôn như vậy lại hay. Chỉ có điều... Cô đã không nghe lời Kỷ Dạ rời khỏi đây.

3 năm chung sống, hai người vẫn ngủ riêng. Hy Lạc cảm nhận đây là chuỗi những ngày tháng bình yên nhất của cô. Cô với Hứa Hoàng Âu Dương giống như đến người xa lạ cũng không tới .

Ngày hôm ấy, Hứa Hoàng Âu Dương lần đầu gọi điện thoại cho cô, bảo cô mang xấp tài liệu trên bàn đến công ti cho hắn.

Khi cửa thang máy tầng cao nhất mở ra, hiện trước mắt cô là hình ảnh người "chồng" của mình đang hôn nữ thư ký ngây thơ... Cô thư ký đó là Hạ Yên, điều mà đến cả mơ cô cũng không dám mơ tới... Hạ Yên lại xuất hiện...

" Hy Lạc, cô để tài liệu trong phòng rồi có thể về" Hắn hoàn toàn không để ý đến việc cô chứng kiến cảnh đó, ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng, nguy hiểm.

"Hạ Yên, lại gặp bạn rồi... Hải Tuấn và Kỷ Dạ...? "

Hy Lạc có chút nhớ thương hai nam nhân tuyệt tình kia. Thật sự là... Cô nhớ họ...Dù cho họ có gây cho cô nhiều tổn thương thế nào .

" Hy Lạc? Cô biết hai tên đó? "Ánh mắt Hứa Hoàng Âu Dương sắc lạnh, như nêu tên kẻ thù.

" Hy Lạc... Họ vẫn sống tốt... Còn cậu? "

"Hỏi người đàn ông kia. "

Bao năm nay, Hy Lạc cũng bạo dạn hơn nhiều, con người mà, thay đổi theo thời gian.

"Cô ta là vợ tôi. "

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Hạ Yên. Hoàng Âu Dương giải thích.

Chuyện sau đó như thế nào Hy Lạc không rõ, chỉ biết đêm đó, Hoàng Âu Dương về và lôi cô lên phòng, hắn tát cô, rồi mắng cô lăng loàn, nhắc tên người con trai khác, leo lên giường những tên đàn ông kia.

Hắn mạnh mẽ tiến vào không có sự chuẩn bị, Hy Lạc đau đớn hét lên. Không thấy thứ cần thấy, hắn càng điên cuồng làm, vừa làm vừa đánh cô.

Lại một người nữa ở cùng cô nhưng gọi tên người con gái Hạ Yên... Đau cả tinh thần lẫn thể xác...

Hy Lạc gặp Hạ Yên giải quyết mọi việc. Nào ngờ cuộc nói chuyện diễn ra 5 phút, Hạ Yên liền rời đi.

Trên đường về, cô ta gặp mấy tên côn đồ ức hiếp cô ta. May sao Hải Tuấn tình cờ cứu được.

Ba chàng trai kia như bị chọc giận tới đỉnh điểm, đọc tin nhắn hẹn gặp của Hy Lạc. Hoàng Âu Dương cho người bắt cô vào nhà giam bí mật, bỏ đói cô 2 ngày thì Kỷ Dạ tới. Mặc dù biết cô bị đau dạ dày, nhưng Kỷ Dạ không hề đoái hoài. Anh căm hận hỏi cô đã sai bọn người kia hãm hại Hạ Yên như thế nào? Anh còn tát cô, vết tát như hằn cả vào tim Hy Lạc . Đến lượt Hải Tuấn, cậu dịu dàng bao nhiêu thì giờ tàn độc bấy nhiêu. Con dao rạch một đường dài trên mặt Hy Lạc rơi xuống đất, cậu nói cô thật độc ác, cô dám làm vậy với Hạ Yên... Cô độc ác ư? Cô làm gì?

Cuối cùng,Hoàng Âu Dương đi vào cùng hai tay cao to, hắn ép cô uống xuân dược và để hai gã kia cưỡng bức cô.Cô chỉ biết vùng vẫy trong tuyệt vọng đau đớn . Khi mọi việc kết thúc cô nhân lúc hai gã kia không để ý dùng chút sức lực cuối cùng lao ra ngoài . Nhưng vừa thấy ánh mặt trời thì tóc cô đã bị túm lại , lúc đó thời gian như chậm lại cô nhìn thấy Hải Tuấn đang gây gổ với Kỷ Dạ , họ không để ý một chiếc xe tải dường như mất lái lao vào họ . Cô cắn vào tay tên canh gác rồi nghĩ cũng không nghĩ chạy tới đẩy hai người họ ra . Thân thể cô bị xe tông văng xa , đầu đập mạnh xuống đất , máu chảy ra lênh láng , cô không kêu cứu chỉ mỉm cười đau khổ " Ha , cứ như vậy kết thúc sao ? " một giọt nước mắt chảy xuống rồi cô từ từ nhắm mắt lại .

Nếu Hạ Yên không xuất hiện... Chắc cô cũng không đến mức phải ra đi như thế này.

Lơ lửng trên không trung, Hy Lạc nhìn rõ thân xác mình tàn tạ , bẩn thỉu thế nào . Linh hồn Hy Lạc dần tan biến.

Đau không? Đau! Đây là số kiếp của cô ư?... Không !Họa Hy Lạc cô không cam tâm !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.