Từng Bước Nhỏ Thích Em - Giản Ngôn Chi

Chương 11




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hai người về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ, vì Quý Từ không mang theo quần áo nên cô mặc áo ngủ của Khương Hình.

Quý Từ đang nằm ở dưới người Khương Hình, chỉ còn lại một cây đèn nhỏ trên đầu giường.

Đêm nay Khương Hình hôn thật dịu dàng nhưng cũng đủ làm toàn thân cô nóng lên, Quý Từ ở dưới người cậu khó chịu mà vặn vẹo eo nhỏ.

Làn da thiếu nữ dưới ánh đèn vô cùng mịn màng, đường cong cơ thể quyến rũ, ngọn đồi ưỡn cao phía trước căng tròn động lòng người.

Khi Khương Hình nằm ở phía trên ngậm lấy một bên đỉnh đồi thì Quý Từ cảm thấy ở phía dưới có thứ gì đó đang chảy ra, cô ôm lấy đầu Khương Hình ngượng ngùng hỏi: “Khương Hình…mình giống như tè dầm rồi.”

Khương Hình ngẩng đầu, sờ lên mái tóc của Quý Từ, rồi lại vuốt ve khuôn mặt cô, giọng điệu có chút bất đắc dĩ: “Ngốc à, đây là cậu đang động tình vì tôi thôi.”

Khương Hình với tay lấy thứ đồ vừa mới mua, quỳ gối trên người Quý Từ rồi ở trước mặt cô đeo nó vào.

Quý Từ nghe người ta nói đàn ông mũi càng to thì đồ phía dưới ấy càng lớn, Quý Từ nhìn nơi ấy của Khương Hình rồi lại nhìn mũi cậu. Mũi Khương Hình vừa cao vừa thẳng, đặc biệt là khi nhìn nghiêng, khuôn mặt giống như tượng khắc.

Không khác so với những gì cô nghe nói trước kia lắm.

Khương Hình vùi đầu vào cổ Quý Từ hôn, lúc thì nhẹ nhàng cắn lúc thì mạnh bạo hơn, côn th*t phía dưới cọ vào huyệt nhỏ của Quý Từ, khiến mật dịch chảy ra nhiều hơn.

Đỉnh nhỏ côn th*t từng chút từng chút kiên nhẫn ra ra vào vào nơi hoa huy*t ướt át. Quý Từ cảm thấy toàn thân nóng rực như bị thiêu như đốt, không thể dập tắt được, chỉ có thể rầm rì rên rỉ.

Khương Hình ghé sát vào vành tai Quý Từ, âm thanh mơ hồ mang theo sự thận trọng, như là đau khổ, như là vui mừng, hỏi: “Tiểu Từ, có thể không?”

Quý Từ có chút không chịu nổi nữa rồi.

Vừa rồi thân thể cô nóng bừng, bây giờ lại nghe Khương Hình trầm thấp gọi tên mình ‘Tiểu Từ’ thì phía dưới bắt đầu ngứa ngáy, khó chịu. Cô nhắm mắt lại vô thức gọi tên Khương Hình.

Giọng nói ấy làm chàng trai thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng.

Khương Hình nhanh chóng lấy gối ở bên phải kê xuống dưới thắt lưng của Quý Từ, chầm chậm dùng côn th*t phá vỡ nụ hoa nhỏ, người cậu đầy mồ hôi đè trên người cô hỏi: “Còn sợ sao?”

Câu hỏi làm cho Quý Từ hốt hoảng nhớ đến, khi còn ở bệnh viện đêm nào cô cũng gặp ác mộng.

Sau khi Khương Hình chính thức làm bạn trai cô, hằng đêm cậu đều chuồn tới, nhẹ nhàng leo lên giường ôm cô ngủ. Chẳng qua lúc ấy quần áo hai người đều còn đàng hoàng, bây giờ thì đã trần trụi rồi.

Quý Từ vòng tay ôm cổ Khương Hình, lần đầu tiên chủ động hôn lên mạch đập ở cổ cậu, trong mắt thể hiện sự tín nhiệm.

“Không sợ, mình biết là cậu.”

Giây phút bị đâm vào trong, Quý Từ cắn lên bả vai Khương Hình đến chảy máu.

Nghĩ lại trước đây, cô cảm thấy tên cậu thật mạnh mẽ, bây giờ hiểu ra chỗ đó của cậu cũng rất cứng rắn.

Thứ ấy đang lấp đầy ở bên trong cô, nóng bỏng, thô cứng như sắt. Cúi đầu nhìn thấy máu tươi đang chảy ra từ hoa huy*t của cô, trong lòng Khương Hình càng như có lửa đốt.

Từ lúc bắt đầu thích ứng rồi đến khi từ từ rơi vào tiên cảnh, thân thể Quý Từ cực kỳ mềm mại, giống như dòng nước.

Quý Từ không biết khi “yêu” lại có nhiều tư thế như vậy.

Trên tivi đều chỉ chiếu đến cảnh diễn viên nam đè diễn viên nữ ra liền kết thúc rồi.

Khương Hình tuổi còn trẻ, tinh lực dồi dào nên một khi khai trai thì hoàn toàn không thể dừng được.

Quý Từ cảm thấy mình như con thuyền nhỏ phiêu bạt dập dờn trên biển cả bao la vẫn luôn nhấp nhô không biết điểm dừng.

Khương Hình bế Quý Từ lên rồi đi vào, gậy th*t mạnh mẽ cắm vào rút ra. Quý Từ bị đẩy nhíu mày, Khương Hình nghĩ cô bị đau nên để côn th*t lùi ra một chút, nhẫn nhịn đến khi dòng nước ra càng nhiều: “Đau sao?”

Quý Từ lắc đầu, mở miệng thì thầm: “Không đau…vừa rồi…rất tốt.”

Khương Hình khẽ cười, bộ dạng vừa lưu manh vừa ngang ngược. Cậu ôm Quý Từ dậy, để cô nằm sấp trên giường, bóp hai bên mông, hung hăng tiến vào hoa huy*t đầy mê hoặc của cô.

Quý Từ bị đâm mạnh, hai chân mềm nhũn, tiếng rên rỉ lắp bắp không liền mạch.

Côn th*t chôn ở bên trong tung hoành khám phá hang động kiều diễm ướt át, mỗi lần chạm đến nơi sâu nhất đều làm cho cả người Quý Từ như bị điện giật, run rẩy.

Hai túi thịt nặng trĩu theo chuyển động va chạm vào cửa hoa huy*t phát ra ấm thanh “bộp bộp bộp”.

Quý Từ quá mềm mại, mật dịch chảy ra ào ạt.

Khoái cảm dâng cao cùng nơi nóng bỏng của Quý Từ làm Khương Hình mất lý trí.

Cao trào tăng lên, Khương Hình từ phía sau nắn bóp cặp vú Quý Từ, côn th*t lập tức cắm vào trong hang động, khiến Quý Từ thoải mái mà nhíu mày.

Khoái cảm đạt được liền bại dưới tay Quý Từ. Toàn bộ bắn ra, Khương Hình đổi bao cao su khác.

Hoa huy*t chưa kịp ngừng nghỉ thì Khương Hình quen đường quen lối một lần nữa cắm vào.

Quý Từ bị đâm vào có chút mơ hồ, nghiêng mặt nhìn thấy bóng chiếu của hai người trên tường, cảm giác giống như hai chú chó đang giao phối ở trong công viên.

Khương Hình trẻ tuổi, mạnh mẽ, cơ bụng cong sáu múi rắn chắc giống như máy đóng cọc, giữ lấy Quý Từ dũng mãnh chuyển động.

Hai người làm từ trên giường cho đến nhà tắm rồi lại từ nhà tắm quay về giường.

Quý Từ luôn ngoan ngoãn nghe lời, vừa mới bắt đầu Khương Hình còn dò hỏi Quý Từ, sau khi chuyển động, mạnh mẽ cắm vào rút ra liên tục thì

không thể nói thêm lời nào nữa.

Quý Từ rũ mắt nhìn xung quanh sàn nhà, khắp nơi là quần áo của hai người ném lung tung, trong không khí tràn đầy mùi ân ái còn có hương thơm nhàn nhạt của hoa dành dành.

Quý Từ nằm sấp trên người Khương Hình mà ngủ. Vừa tỉnh dậy cô cảm thấy có gì đó không đúng, kéo chăn lên xem.

Dương v*t cứng rắn nổi đầy gân xanh của Khương Hình vẫn còn đang trong hoa huy*t cô. Quý Tự cọ cọ muốn đứng dậy thì cánh tay Khương Hình nhanh chóng nắm thắt lưng kéo người cô trở lại.

Cảm giác ở phía dưới vật kia lại đứng thẳng, thật rắn chắc, cô đành phải nũng nịu Khương Hình nói: “Rút ra đi.”

Khương Hình không mở mắt, khóe miệng không kiềm được mà vểnh lên.

Quý Từ ngọ nguậy, không thể thoát ra được, rồi nhẫn nại gọi một tiếng: “Khương Hình.”

Khương Hình mở mắt, ngón tay ái muội vuốt ve cặp mông bóng bẩy của Quý Từ, vẻ mặt lưu manh đàn áp.

“Gọi ‘anh’.”

“Cậu sinh sau mình đó.” Quý Từ không có ngốc.

Khương Hình xoa bóp khuôn mặt tủi thân của Quý Từ rồi nói: “Anh bây giờ đã mười chín rồi.”

Quý Từ bĩu môi cam chịu, bản thân trong tay lưu manh, lưu manh nói cái gì thì phải nghe cái đó.

“Anh.”

Khương Hình gãi gãi lỗ tai, cười vô sỉ: “Gì cơ?” Quý Từ nhỏ giọng gọi thêm lần nữa.

Khương Hình ngựa quen đường cũ. Quý Từ tức giận, liền ngẩng đầu cắn lên lỗ tai cậu, gọi lên một tiếng “anh”.

Khương Hình cười sung sướng, xoa xoa lỗ tai, vừa cười giỡn vừa đem gậy th*t rút ra.

Khi Quý Từ đứng dậy, Khương Hình còn không quên đùa giỡn bóp mông cô một cái.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.