16.
Mặt Cung Tuấn tràn ngập nét cười: "Vậy em nhanh thử xem, thử rồi là biết, tôi đối với em tốt đến nhường nào."
Trương Triết Hạn tinh nghịch nhếch khoé mắt, nghĩ thầm trong bụng, Chẳng phải đã thử rồi nên mới thích, mới yêu anh đấy thôi! Hứ.
Dù sao anh cũng không cần hứa hẹn chuyện cả đời ngay bây giờ! Trương Triết Hạn đảo mắt tới lui, bất chợt khựng lại, nhìn cảnh vật xa lạ bên ngoài cửa sổ: "Đây... là đâu vậy?"
"Dưới lầu nhà tôi."
?? "Anh, anh mang em tới nhà anh làm gì!" Trương Triết Hạn nuốt nước bọt cái ực.
"Tôi đâu có biết nhà em ở đâu." Cung Tuấn nhướng mắt nhìn anh, ra vẻ đáng thương quen thuộc.
Cái này là lý do đó hả? Tui tin anh cái kít ý! Trương Triết Hạn cố ý nghiêm mặt chất vấn Cung Tuấn: "Đã nói mời em ăn tối cơ mà?"
Cung Tuấn nhếch môi, cởi dây an toàn bước xuống xe. Sau đó lại vòng sang bên ghế phó lái, mở cửa xe, cúi người giúp Trương Triết Hạn cởi dây an toàn, hàng mi dày khẽ nâng, ngắm nhìn người yêu đang gần trong gang tấc, nhịn không được mà đặt một nụ hôn lên gò má ấy, rồi đứng dậy lấy tay chắn trên trần xe, tay còn lại lịch thiệp đưa ra bên ngoài: "Cung nghênh công chúa đại giá quang lâm, tôi cam đoan, em chưa từng ăn ở nơi nào ngon hơn tôi nấu đâu."
Ai là công chúa! Trương Triết Hạn vứt cho hắn một ánh mắt buồn nôn, cười cười bước xuống xe.
Cung Tuấn xách hai túi nguyên liệu tươi ngon mới mua, Trương Triết Hạn lịch sự chìa tay muốn giúp đỡ.
Cung Tuấn cười hỏi lại anh: "Tôi để em phải tự thân lấy đồ bao giờ chưa, đã là một nhà rồi, sau này càng không thể có chuyện đó."
Ai làm người một nhà với anh! Trương Triết Hạn mím môi nhịn cười, chỉ đi theo cạnh hắn.
Thời điểm vào thang máy, Trương Triết Hạn cười hề hề khách sáo: "Tuấn Tuấn này, lần đầu tiên đến nhà anh, em lại chẳng mang quà cáp gì."
"Bản thân em chính là món quà trân quý nhất đối với anh rồi."
Úi chà chà! Trương Triết Hạn ngẩng đầu, lại tiếp tục cười, khoé mắt anh sắp hiện vết chân chim rồi này.
"Còn nữa, sau này cũng là nhà em mà." Cung Tuấn hướng về phía cửa, "Em bé mở cửa giúp tôi với, mật khẩu là sinh nhật của chúng ta, 51129!"
Với lực tay của Cung Tuấn, hoàn toàn có thể chuyển hết đồ sang cùng một tay, thế nhưng hắn lại cố tình để anh mở cửa. Trương Triết Hạn nhấn số 51129, khoảnh khắc cửa mở ra, trái tim sớm đã bị tình yêu của Cung Tuấn khiến cho mềm nhũn lại tan chảy thêm vài phần.
"Đói rồi đúng không, em nghỉ ngơi chút đi, tôi nấu gì đó cho em ăn." Sau khi đưa dép lê cho Trương Triết Hạn, Cung Tuấn lập tức đem nguyên liệu đi thẳng vào nhà bếp.
Trương Triết Hạn liếc nhìn đôi dép cùng kiểu khác màu, nhưng nhỏ hơn của Cung Tuấn một chút. Trương Triết Hạn lại đi đến chiếc bàn, sờ vào hai chiếc cốc sứ đặt cạnh nhau. Anh xoay người vào phòng tắm, bàn chảy đánh răng, khăn lông...... Tất cả đều dành cho hai người, mới tinh.
"Cung Tuấn!"
"Sao thế bé?" Cung Tuấn cầm con dao, vừa thái rau vừa cất cao giọng đáp lại Trương Triết Hạn.
Trương Triết Hạn bước đến cửa nhà bếp, nhìn người đàn ông trước mặt vừa mới sương gió mệt mỏi về nhà, đến quần áo cũng chưa thay ra đã vì mình mà xuống bếp, sợ mình đói bụng.
Anh... 'đói' thật.
"Cung Tuấn!"
Hửm? Cung Tuấn lúc này đành buông dao xuống, lau lau tay lên tạp dề, rồi mới xoay người nghiêm túc đáp lại Trương Triết Hạn: "Bé làm sao! Nếu là đói bụng thì trên bàn có......"
"Anh có phải không được không?" Trương Triết Hạn cắt ngang lời hắn, ánh mắt xinh đẹp quyến rũ lòng người.
? Cung tuấn ngơ ngác.
"Em 'đói' lắm đấy!"
Cung Tuấn hoàn hồn, gật đầu ngay tắp lự: "Tôi sẽ nhanh chút!"
"Em không muốn ăn tối." Đôi môi hồng nhuận của Trương Triết Hạn chậm rãi lên tiếng, thanh âm mềm mại mê người, trực tiếp nói thẳng, "Em muốn ăn anh cơ."
Cung Tuấn kích động đến da đầu tê rần, bàn tay nổi đầy gân xanh lập tức cởi tạp dề, vọt tới cửa, cố gắng kiềm chế nói: "Tôi đi tắm ngay!"
"Uầy! Cung Tuấn anh không được thật rồi!"
"Chết tiệt!" Cung Tuấn nổi điên, đẩy mạnh Trương Triết Hạn lên tường, hô hấp nặng nề, "Trương Triết Hạn, ông đây chịch chết em, đi tắm còn chẳng phải là sợ làm bẩn em à."
"Tới đây! Làm~bẩn em đi." Trương Triết Hạn hất mặt cười, để lộ chiếc cổ giống như một con mèo, sẵn sàng phơi ra cái bụng mềm mại nhất của nó, "Nhanh lên nào~"
Vừa dứt lời, Cung Tuấn liền hung hăng cắn lên cổ anh.
......
Đêm nay Trương Triết Hạn đã phải trả cái giá rất "đau đớn" cho cái miệng vạ của mình, đệt! Anh còn tưởng rằng Cung Tuấn rất quân tử mời mình về nhà, nấu bữa tối, má nó chứ, vừa mở ngăn kéo ra, cả ngăn đầy bao, đủ loại luôn!
Nghỉ giải lao lúc rạng đông, Trương Triết Hạn cả người rã rời, nghiến răng ken két mà cảnh cáo cái tên đang quấn lấy mình lần nữa: "Cung Tuấn anh mà còn tiếp nữa, chúng ta chia tay liền luôn!"
Ai ngờ đâu, hai cánh tay càng siết chặt lấy anh hơn, người kia dùng sức tiến vào phía sau, cắn cổ anh: "Trương Triết Hạn, tôi chỉ nói một lần thôi, em còn nhắc tới hai chữ chia tay nữa, cái giường này, em vĩnh viễn đừng mong bước xuống được."
Khốn nạn! Trương Triết Hạn vừa đau vừa sướng, thở hổn hển, há mồm muốn tiếp tục uy hiếp cảnh cáo cái tên đàn ông đã hoá sói không biết điểm dừng trên người mình! Nhưng hai chữ chia tay vừa đến bên miệng thì, đệt! Anh nhát cáy nuốt ngược vào trong, đổi sang cách nói khác: "Anh anh mà dám làm lần nữa, đời này đừng mong lên được giường em!"
Ôi chao ~ Tên đàn ông chết tiệt lập tức chậm lại, liếm láp bên cổ anh một cách dịu dàng như đang lấy lòng, sống mũi cao thẳng cạ lên làn da anh, giọng nói mềm mại không chịu nổi: "Bé ơi bé ~ tôi yêu em!"
Anh có chắc anh yêu tui không! Anh rõ ràng là thèm muốn thân thể tui thì có! Trương Triết Hạn nghĩ trong bụng, thôi bỏ đi bỏ đi! Thân thể này cũng là một phần của mình mà! Trời ạ, sao tự nhiên lại đi ghen tị với chính mình làm gì!
......
Cung Tuấn chỉ có thể ở Thượng Hải vỏn vẹn một đêm, chiều hôm sau mặt mày hớn hở trở về đoàn phim.
Trước khi ra cửa, Trương Triết Hạn gửi tặng hắn hai chữ, fuck boy!
Cung Tuấn ôm anh, làm nũng giải thích: "Triết Hạn, hợp đồng tôi đã ký trước <Hàn Sơn> có khác biệt, cho nên tôi mới muốn gấp rút hoàn thành nốt công việc trước đây. Sắp đóng máy rồi, em đợi tôi nhé!"
Rất nhanh sau đó Trương Triết Hạn liền biết hợp đồng trước đây Cung Tuấn ký có gì khác biệt.
Bởi vì Cung Tuấn lại tiếp nhận công tác mới, hợp đồng rõ ràng bổ sung thêm một điều khoản, không độc thân, đã có gia đình, từ chối lăng xê bất kỳ CP nào, nếu chấp nhận được thì hợp tác.
Có bên sản xuất cười hỏi, Cung lão sư, trước đây anh độc thân cũng đâu thấy anh xào CP đâu, trừ với Trương Triết Hạn mà thôi, hay là anh có thể chấp nhận bán hủ, phim đam cải ở bên đây này.
"Sau này cũng không nhận thêm phim đam cải nữa. Có điều nếu có kịch bản hay mời tôi và thầy Trương hợp tác lần hai, tôi đây sẵn lòng." Cung Tuấn đã nói đến mức này, còn hỏi thêm nữa chính là không biết điều.
Các nhà đầu tư sản xuất trong giới đã gán cho Cung Tuấn cái mác đã có chủ, nhưng vì bí mật trong ngành nên không tiết lộ chuyện đó ra bên ngoài.
<Hàn Sơn> lên sóng, gây ra chấn động đã lâu chưa thấy trong giới, kịch bản chế tác hoàn mỹ, cốt truyện đầy đủ, kỹ năng diễn xuất của tất cả các diễn viên đều được phát huy, hơn nữa trong khoảng thời gian quảng bá, hai nhân vật chính luôn bán hủ rất ngọt, thu hút được rất nhiều fans phim, fans CP trung thành.
Ngành giải trí đánh giá cao tiềm năng của hai người, đối tượng hợp tác tìm đến nhiều vô số kể. Hai người có một điều khoản cực kỳ thống nhất trong hợp đồng, có nhà sản xuất hỏi Trương Triết Hạn, Cung Tuấn thì là vì có người trong nhà rồi nên không tiện xào CP, ông trời con nhà cậu trước đây nổi tiếng là cao thủ bán CP cơ mà, sao cũng không xào CP luôn vậy!
Người đại diện của Trương Triết Hạn liếc mắt nhìn nhà sản xuất, âm thầm kinh ngạc, trong giới vẫn có người ngây thơ tới mức không nhìn ra được quan hệ thực sự giữa hai diễn viên chính <Hàn Sơn> cơ đấy.
"Vâng, sau này tôi muốn chú trọng vào kỹ năng diễn xuất hơn." Trương Triết Hạn lịch sự trả lời nhà sản xuất. Người đại diện và công ty đồng ý cho anh và Cung Tuấn yêu nhau, nhưng đã đưa ra điều kiện là không được chủ động thừa nhận hay công khai đã có chủ, ai cũng nhường một bước, Trương Triết Hạn hiểu cho công ty nên cũng đáp ứng. Suy nghĩ trong lòng chính là, cho dù có thể không thừa nhận, nhưng nếu sau này có người hỏi quan hệ giữa anh và Cung Tuấn, thái độ của anh sẽ là —— Không phủ nhận.
Thời điểm tuyên truyền <Hàn Sơn>, hai người cứ dính như sam, hoạt động của hai người hoàn toàn chỉ có nhau mà thôi, mỗi khi hai người có hoạt động riêng lẻ, nội trong mười câu chắc chắn sẽ nhắc đến tên họ của đối phương, nhân viên nào cũng ngộ ra được, Cái này chỉ là bán hủ thôi chắc.
Nhưng sau khi <Hàn Sơn> chiếu xong một tháng, ba tháng, nửa năm, một năm......
Cho dù Cung Tuấn tham gia bất cứ một sự kiện nào, ngón áp út cũng sẽ đeo nhẫn, dùng hàng động thực tế để thông báo cho mọi người biết hắn "đã kết hôn", giữ khoảng cách xã giao với mọi người, chỉ có mỗi mình Trương Triết Hạn là giữ vững mối quan hệ "hữu nghị" chặt chẽ, hỏi gì liên quan đến Trương Triết Hạn, anh đều không chỉ rất hào hứng trả lời, mà lại còn luôn nở một nụ cười mang theo sự cưng chiều vô tận.
Trên siêu thoại Tuấn Triết, có Vỏ Quýt cảm thán, Không phải chứ, không phải chứ, còn có người không tin Tuấn Triết is real luôn á?
Hầu như tất cả thời gian của các bài chia sẻ, nội dung được đăng trên mạng xã hội, đều có liên quan đến Trương Triết Hạn.
Trong giới đã sớm ngầm thừa nhận mối quan hệ giữa hai người rồi.
Chỉ có một vài fans only cứng đầu vẫn khăng khăng quan hệ giữa hai người là "đồng nghiệp" thôi, tự hỏi đi hỏi lại, <Hàn Sơn> định phát sóng thêm ở nước nào sao, nên Cung Tuấn và Trương Triết Hạn mới không thể ngừng bán hủ như thế?
Mỗi một sự kiện thương mại kết thúc, Cung Tuấn đều sẽ tự mình chọn ảnh đăng Weibo, vị trí ô thứ 5 vẫn luôn ghép hai ảnh lại với nhau, hình thức 511 không đổi.
Các fans đồng loạt rít một điếu thuốc, phê quá phê.
Trương Triết Hạn kết thúc cảnh quay ngồi nghỉ ngơi, các diễn viên khác trên phim trường lướt lướt Weibo, liền hùa theo đoàn phim trêu chọc Trương Triết Hạn, giơ ngón tay cái lên với anh: "Vị kia nhà cậu, gan số dzách."
Hửm? Trương Triết Hạn mở Weibo lên, Cung Tuấn lại đăng cái gì nữa vậy.
Vẫn cùng một cách thức nội dung, anh đã quen rồi. Anh kéo xuống dưới, những bình luận hàng đầu đều là CPF treo ảnh đại diện hai người, chuyện quá đáng chính là có CPF mới được 1000 likes, thế nhưng đám treo ảnh đại diện only đã được hơn chục nghìn likes rồi cơ.
Trừ việc Cung Tuấn nhấn like giúp đưa CPF lên top ra, Trương Triết Hạn không nghĩ ra được lý do nào khác cả.
"Cả cái giới giải trí này không có ai cưng CPF bằng vị kia nhà cậu đâu." Nhà sản xuất cười.
Đạo diễn cười theo, bổ sung thêm một câu: "Về bản chất là đang cưng Triết Hạn đó."
Trương Triết Hạn chỉ lắc đầu cười nhẹ, thật sự là hết cách với Cung Tuấn luôn, giọng điệu lại che giấu sự kiêu ngạo: "Ngại quá, vị kia nhà tôi, có hơi...... mắc chứng luỵ tình."
Mọi người nhìn Trương Triết Hạn, lộ ra vẻ mặt ngại ngùng hiếm gặp, nhướng mày nói, vị kia nhà cậu không chỉ mắc chứng luỵ tình, mà còn mắc chứng cuồng yêu á!
Trợ lý đưa điện thoại sang: "Trương lão sư, Cung lão sư gọi!"
Trương Triết Hạn bắt máy: "Sao lại có thời gian gọi nữa, sắp trao giải rồi mà."
"Nhanh đi đăng ký! Đang về nhà!"
"?"
"Bé ơi tôi sắp chọc mũi test covid rồi này*."
*Nghĩa là đang chuẩn bị bay về nên phải bị test nhanh ở sân bay
"Anh......" Trương Triết Hạn đang hoang mang định hỏi ngày mai về rồi đi cũng đâu muộn, Cung Tuấn đã trực tiếp nói thật.
"Hehehe, đến đón em tan làm nha. Bé cưng ơi hôm nay tôi đẹp trai gần chết, không thể lãng phí lớp trang điểm này được."
"......" Trương Triết Hạn đưa tay bụm mặt, sờ sờ khoé mắt tràn đầy ý cười, "Thượng lộ bình an."
"Ừ! Chờ tôi về! Có nhớ tôi không Hạn Hạn."
"Nhớ, mọi lúc mọi nơi."
"Trùng hợp thế, tôi cũng vậy"
Cung Tuấn phát ra giọng mũi êm dịu, "Bé này, tôi yêu em, em thì sao?"
"Trùng hợp thế!" Trương Triết Hạn cười đáp lại hắn, "Em cũng vậy."
Hoàn.
Cuối cùng cũng xong rồiiiiii! Xin cám ơn tất cả những bạn đã theo dõi chiếc truyện suýt tý nữa bị đắp chiếu vì sự lười biếng của con Rến. Chúc cho Cung Tuấn và Trương Triết Hạn mãi mãi hạnh phúc, chúc tất cả Gà Núi/Vỏ Quýt phải luôn luôn vui vẻ nhaaaaa