Tứ Đại Học Đường

Chương 14: Giao chiến




Chap này dành tặng riêng cho bạn user31299235

Nó thì bị hành động soái ca của ông anh làm cho điên đảo, trái tim đập loạn nhịp cuối cùng là cũng vì tội cuồng anh trai nên nó đành ngoan ngoãn lên giường nằm ngủ

Trích chap 13

------------

6:00am tại biệt thự của Phạm Thị, trong căn phòng trắng vani được làm theo phong cách Phương Tây có một nàng công chúa đang say giấc nồng

" Cốc cốc " Tiếng gõ cửa vô duyên vang lên phá tan giấc ngủ của nó

Tiểu thư đã đến giờ đi học rồi nếu cô còn không dậy nhất định sẽ bị muộn học như lần trước đó ạ _ Cô người hầu đứng ngoài vừa gõ cửa vừa nói vọng vào

Ưm...ưm _ Nó bất đắc dĩ kêu lên vài tiếng

Cô người hầu thở dài, nửa muốn bước vào sắp xếp sẵn quần áo cho nó, nửa không muốn bước vào vì địa vị của cô không cho phép, vừa lúc đó thì Leo cũng đang trên tầng đi xuống nhà, anh vừa đi xuống bắt gặp cô người hầu lắc đầu chán nản liền hiểu ra chuyện gì

Leo đi xuống đứng trước cửa phòng nó rồi hỏi " Sao vậy? Con bé chưa chịu dậy sao? "

Thiếu gia chào buổi sáng _ Tất cả người hầu và vệ sĩ có mặt ở đó liền cung kính cúi đầu chào

Cô người hầu thở hắt ra một cái mạnh mẽ rồi thành thật nói " Tiểu thư chưa chịu dậy ạ "

Để tôi kêu con bé, mấy cô cứ xuống nhà trước đi _ Leo nhẹ giọng nói

Vâng _ Cô người hầu cúi nhẹ người chào rồi quay lưng bỏ đi

Đợi cho tất cả người hầu và vệ sĩ đã đi khuất lúc này Leo mới đẩy cửa bước vào, căn phòng mang một mùi hương thơm dịu nhẹ của loài hoa hồng phảng phất quanh anh, những tia nắng chói chang chiếu len lỏi qua khe cửa sổ rọi thẳng xuống nơi nó đang nằm càng làm nổi bật cái vẻ đẹp của nó, Leo tiến đến bên cạnh giường, anh cúi người đưa tay lay nhẹ người nó, nhưng chỉ nhận lại được cái chau mày khó chịu và tiếng cằn nhằn ư ử trong cổ họng của nó

Min dậy đi học đi, sắp muộn rồi _ Anh nhẹ giọng nói

Thôi mà mẹ, cho con ngủ thêm chút nữa đi _ Nó đang mơ ngủ nên cũng chẳng biết người nói chuyện với mình là ai

Dậy đi học đi Min _ Leo dần dần mất kiên nhẫn

Thôi mà bạch mã hoàng tử, để cho công chúa ngủ thêm chút nữa thôi _ Nó mơ hồ nói

Leo sôi máu anh nhặt chiếc gối rơi ở dưới đất lên rồi đập nó túi bụi " Này thì mẹ, này thì bạch mã hoàng tử, này thì công chúa, này thì ngủ, có chịu dậy chưa HẢ!! "

Tiếng hét nội lực của Leo như xé tan mọi cảnh vật thơ mộng xung quanh, đến nỗi ông nội chúng nó đang tưới cây dưới nhà cũng suýt bị tiếng hét đó làm cho đổ nước vào người

Ông hơi ngạc nhiên bởi tiếng hét đó, khẽ hướng ánh mắt lên tầng 2 nhìn qua cửa sổ trong suốt ông chỉ thấy đứa cháu trai của mình đang tức giận, ông khẽ bật cười " Khà khà!! Ngày xưa ta cũng đã từng là một người anh trai như vậy đó "

Ông chủ, ông cũng có em gái sao ạ? _ Ông quản gia hỏi

Đúng vậy, ta cũng từng có một đứa em gái ngây thơ và trong sáng như vậy, nhưng bây giờ thì..... _ Nói đến đây thì ông dừng lại, nhưng nụ cười trên môi vẫn không bị dập tắt

Ông quản gia nghe thấy vậy thì cũng không nói gì nữa

" Cạch " Cửa lớn bật mở Leo bước ra ngoài sân vườn, anh rảo bước đi đến chỗ ông nội đang ngồi

Con bé Min dạy chưa? _ Ông trầm giọng hỏi

Con bé dạy rồi ạ _ Leo lễ phép nói

Chuyện công ty con đã suy nghĩ đến đâu rồi? _ Ông nội điềm đạm nói

Con vẫn chưa quyết định được _ Leo nói

Leo, con là đứa cháu trai duy nhất của ta, trước giờ ta nuôi lớn con chưa một lần con để ta thất vọng về con, và ta cũng vậy chẳng lẽ lần này con lại không làm được vì ta sao? _ Ông nội nói

Không phải con không nghe lời nội, nhưng mà nội cũng biết con yêu thích ca nhạc như thế nào mà, cũng như nội đã nói trước giờ nội luôn làm cho bất kể mọi điều, vậy tại sao nội không giúp con thực hiện ước mơ trở thành ca sĩ? _ Leo nói

Leo không phải ta không muốn giúp con, nhưng mà trong gia đình này chỉ có con mới có đủ khả năng để tiếp quản công ty _ Ông nói

Ông quên trong gia đình này còn một người cũng đủ khả năng để quản lí công ty hay sao? _ Leo hỏi, khuôn mặt lộ rõ sự tinh ranh

Ý con là Min? _ Ông khó hiểu hỏi lại

Con bé Min thì làm sao đủ khả năng đó hả ông, chỉ có chồng nó thôi _ Leo cười gian

Ông trầm ngâm một chút, rồi cũng nở nụ cười gian " Đúng là cháu trai của ta luôn có một sáng kiến thông minh "

Vậy con có được thực hiện ước mơ của mình không? _ Leo cười hí hửng

Được, bây giờ mọi chuyện đều nghe theo con _ Ông cũng cười hiền, trong lời nói có phần trêu chọc

2 ông cháu có chuyện gì vui mà mới sáng sớm đã đứng cười với nhau vậy nè? _ Nó tung tăng nhảy chân sáo từ trong nhà ra ngoài sân

Tiểu thư buổi sáng vui vẻ _ Vừa bước chân ra đến ngoài cửa nó đã được người hầu, vệ sĩ trong nhà cung kính cúi đầu chào

Ông nội buổi sáng vui vẻ, ông Lee buổi sáng vui vẻ, ông Leo buổi sáng vui vẻ _ Nó vẫy tay chào mọi người, trong câu nói còn cố tình trêu chọc anh trai nó

Con nhỏ kia, gọi ai là ông hả _ Anh nó ngơ ngác nhìn nó rồi kết quả là rượt đuổi khắp sân nhà, ông nội và ông quản gia nhìn theo 2 anh em nó chỉ biết cười hiền, cảm giác như 2 ông được quay lại cái thời trẻ thơ vậy, đúng là tuổi xuân xanh luôn làm cho con người ta nhớ đến, những kỉ niệm đẹp của tuổi đôi mươi bây giờ đã qua rồi

Thôi 2 đứa vào ăn sáng đi rồi còn đi học _ Ông cười hiền

Ông cũng vào ăn sáng đi _ Nó nheo mi mắt nói

Ông ăn rồi _ Ông nội nó trêu chọc

Thôi đi, con vừa thấy mấy chị ấy dọn ra hẳn 6 đĩa đồ ăn nhá _ Nó nói

Được rồi, được rồi coi như cháu gái của ta cãi giỏi, bây giờ đi ăn thôi _ Ông chống tay xuống đất rồi nhanh nhạy đứng dậy đi vào trong nhà

Cả 3 ông cháu vừa ngồi xuống ghế cũng là lúc bố mẹ nó xuống nhà

Ông chủ, bà chủ buổi sáng vui vẻ _ Tất cả người hầu trong nhà đều đồng thanh

Con chào ba _ Cả mẹ nó lẫn ba nó đều đồng thanh chào

Con chào ba, mẹ _ 2 anh em nó cũng đồng thanh chào

Ngồi ăn đi _ Ông nó cười mỉm tay chỉ về phía ghế đối diện mình

Cả nhà nó nhanh chóng ổn định vị trí rồi ăn uống, đột nhiên ông nó trầm giọng gọi " Ông Lee vào đây ăn chung đi "

Dạ thôi ông chủ phận làm người hầu như tôi sao dám ngồi chung với ông _ Quản gia nói

Bớt diễn đi nha ông Lee, phim kết thúc từ tối hôm qua rồi mà giờ vẫn còn lưu luyến hay sao? Ông là cái thành phần ngồi ăn mòn cả cái ghế ở cái bàn này rồi còn ngại ngùng cái gì? _ Ông nó trêu chọc khiến cả nhà phá lên cười

Ông Lee cũng cười hiền, ông đi đến kéo ghế ngồi xuống cạnh ông nội " Cảm ơn mọi người "

Ông Lee để con lấy cơm cho _ Nó giơ 2 tay như muốn bảo ông đưa bát

Ông Lee cười mỉm " Cảm ơn tiểu thư "

Nhận cái bát từ tay ông quản gia, nó bắt đầu lấy cơm cho ông, những hành động đó đều được gia đình nó ghim thù " Đó ông Lee thấy chưa, không phải ai cũng được cái Min nó lấy cơm cho đâu, đến ông nội nó còn chưa từng làm như vậy nữa mà " mẹ nó trêu chọc

Cảm ơn tiểu thư _ Ông Lee cũng cười trừ

Bữa sáng của gia đình nó trôi qua êm đềm vậy đó, sau khi ăn xong nó và anh trai nhấc mông ra khỏi ghế " Con chào ông nội, con chào ba mẹ, tụi con đi học " cả 2 anh em nó đồng thanh

Ừ, mấy đứa đi đường cẩn thận _ Ông nó khẽ gật đầu

Vâng _ Cả 2 anh em nó đồng thanh part 2

" Cạch " Anh em nó đẩy cửa lớn bước ra ngoài liền được người hầu và vệ sĩ cúi chào " Thiếu gia, tiểu thư đi đường cẩn thận ạ "

2 anh em nó không quan tâm mấy đến những lời chào quen thuộc đó, cả 2 nhanh chóng đi đến gara ở trong sân vườn lấy xe, anh trai nó vừa ngồi an vị trên xe định phóng đi thì bị nó giữ lại

Có chuyện gì? _ Leo hỏi

Trở em đi học đi _ Nó mè nheo

Điều kiện _ Leo thờ ơ nói

Đãi đi ăn pizza và gà rán một tuần, bonus thêm một tuần đi uống trà sữa ở royal tea _ Nó nói

Nghe vậy còn được lên xe đi nhóc _ Leo cười hì

Nó vui mừng trèo lên xe anh nó rồi phóng xe đi

--------------

Tại cổng trường Royal nơi từng rất yên bình và êm ái, nhưng ngày hôm nay thì lại rất sôi động và có phần náo nhiệt khi cả sân trường đều bị học sinh bao vây, nó khó hiểu nhìn về phía đám đông

Trường mày có gì mà đông vui vậy? _ Leo hỏi

Em không biết _ Nó đang loay hoay tìm chỗ chen vào thì bắt gặp một cô bạn cùng lớp, nó kéo cô bạn đó lại rồi hỏi " Bộ trường có xiếc khỉ hay gì hay sao mà đông vui vậy? "

Xiếc khỉ cái đầu bà đó, chị đại của trường giao chiến cùng với bang Hạ Mộc _ Nữ sinh kia nói

Đánh nhau? _ Leo nhắc lại

Em phải đi xem đây, tạm biệt _ Nó nói xong liền chạy biến đi luôn không để anh nó kịp nói lời nào

Chen chúc một hồi lâu cuối cùng nó cũng vào được đến bên trong, vừa nhìn thấy 4 con bạn nó liền lao đến hỏi tới tấp " Sao vậy? Có chuyện gì? Sao lại đánh nhau? "

Emmy trả thù vụ Hạ Mộc đánh nó hồi tối hôm qua thôi _ Băng Băng lạnh lùng nói

Vậy là ai bắt đầu trước? _ Nó hỏi

Emmy nó giở vài mánh khóe nhỏ nên hôm nay Hạ Mộc mới tìm nó giao chiến _ Alie nói

Mánh khóe? Là gì? _ Nó hỏi

Nó giở chút thủ đoạn với người yêu, tiền và gia đình của cô ả thôi _ Thiên Nghị thờ ơ nói

Thật sao _ Nó ngạc nhiên, đáy mắt ánh lên một tia thích thú

Cái loại vắt mũi chưa khô như mày không đủ khả năng để làm chị đại của trường đâu _ Hạ Mộc cười khinh

Vậy mày nghĩ mày đủ khả năng sao? _ Emmy cười khẩy

Vậy mày nghĩ còn ai hợp hơn tao hay sao?_ Hạ Mộc nói

Xin lỗi tao đẹp chứ không có ngu, tao cũng đâu có phải bị mù lòa đến mức giao chức chị đại cho một con " bitch" qua lại với không biết bao nhiêu thằng như mày, cái loại gái rẻ tiền như mày có vứt người ta cũng không thèm nhặt ấy, so về tài sắc thì mày không bằng một sợi lông của tao đâu nhé _ Emmy xả một tràng dài khiến mấy đứa khác hú lên rồi vỗ tay tán thưởng

Mày....mày _ Hạ Mộc câm nín sau câu nói của Emmy

Đừng nói nhiều nữa, chúng mày lên _ Hạ Mộc hất tay ra hiệu cho bọn đàn em còn mình thì lùi về sau, sau hiện lệnh thiếu chuyên nghiệp đó thì có khoảng 10 thằng đô con mặc đồ đen đi ra từ phía sau Hạ Mộc, ai cũng hùng hổ đi đến trước mặt Emmy, nhưng lại chẳng làm cô nàng sợ hãi

Emmy cho chúng nó đọ ván luôn đi em yêu _ Cả sân trường gần như rộ hết cả lên

Emmy cười khẩy rồi tung cước đá cho mấy thắng đó một cái khiến nó bay xa ra trăm mét, hôm nay có vẻ nhỏ mệt nên cuộc chiến diễn ra khá nhanh, chưa đến nổi 15 phút, sau cú đá liên hoàn của Emmy thì tất cả nằm rạp xuống dưới đất ôm bụng rên rỉ

Không hổ danh là Emmy không cần dùng tay cũng có thể hạ được từng thằng _ Henry vỗ tay nói to

Mày....mày sao....sao có thể _ Hạ Mộc run run

Còn muốn nữa sao? Tao không ngại đâu _ Emmy lạnh lùng nói

Hạ Mộc nghe nhỏ nói vậy thì cũng câm nín không còn lời nào để nói, Emmy hừ lạnh một cái, nhỏ đút 2 tay vào túi quần ra dáng chị đại của trường rồi thong dong bước đi, theo sau là 4 đứa nó và sự hò reo, vỗ tay mừng cho cuộc chiến của Emmy

Thông tin nhanh chóng được lan truyền trên khắp mạng, báo, mọi người bây giờ đều biết đến được trận chiến đó của bang Hạ Mộc và chị đại của trường Royal

------------

Tại công ty của Trần Tổng, vị chủ tịch cao cao tại thượng đang ngồi trên ghế bàn tay thô to cầm lấy tờ báo đọc sơ qua rồi trầm giọng nói " Đóng băng toàn bộ số thẻ tín dụng của Emmy cho tôi "

Vâng _ Anh quản lý lễ phép nói rồi đi ra ngoài

-----------

Không khí lớp học đang yên ắng, êm ả đột nhiên tiếng la thất thanh của Emmy vang lên " What the hell? "

Cái gì vậy Emmy? _ Cô giáo nâng gọng kính nhìn Emmy không mấy hài lòng

Dạ....không có gì đâu ạ _ Emmy sực nhớ ra bản thân còn đang trong lớp học, nhỏ gãi đầu gãi tai cười ngượng rồi lẳng lặng ngồi xuống ghế

Ngồi cả buổi Emmy chỉ mong ngóng đến hết tiết học để đi báo tin động trời cho mấy cô chị

Emmy thầm rủa " Trời ơi bao giờ trống trường nó mới đánh? "

" Tùng tùng " Suy nghĩ vừa dập tắt cũng là lúc trống trường vang lên, Emmy đứng phắt dậy nhỏ cầm cặp chạy như bay lên lớp 11A1, chẳng thèm quan tâm xem cô giáo đã ra khỏi lớp hay chưa

Chạy qua hết hành lang này đến hành lang kia, Emmy để lại khá nhiều sự dòm ngó của mọi người, vừa đặt chân đến cửa lớp 11A1 nhỏ liền thẳng chân đá bay cánh cửa sang một bên, mọi người có mặt trong lớp đều bị tiếng động đó làm cho hoảng loạn và giật mình

Chị Băng _ Emmy vừa chạy vào vừa hét lớn tên người kia

Có chuyện gì vậy? _ Cả 3 đứa nó ngơ ngác nhìn Emmy

Nhỏ vừa dừng chân tại bàn của 3 cô chị liền đứng thở hồng hộc như trâu, như bò " Em.....em hộc.....bị đ....đóng băng thẻ....hộc tín dụng hộc....rồi "

Nội đóng sao? _ Băng hỏi

Chắc vậy _ Emmy nói

Tin tức lan truyền nhanh như vậy nội khóa tài khoản của mày cũng đúng _ Alie nói

Tin tức? _ Emmy thắc mắc nhắc lại

Ừm!! Mày không biết tin gì sao, chuyện mày giao chiến với Hạ Mộc đã được đăng lên các trang chủ mạng xh và được in cả lên mặt báo rồi đó _ Alie nói

Mày được nổi tiếng rồi đó Emmy _ Nó trêu ghẹo

Giờ này là giờ nào rồi mà còn ở đó nói nhảm _ Emmy bĩu môi giận dỗi

Giờ này là giờ chúng mình đi về _ Nó vươn vài cái lấy lại sức sống rồi lôi Alie đứng dậy đi trước

Emmy cạn lời nhìn mấy cô chị dần khuất bóng, Băng Băng cũng đứng dậy cô kéo một bên tay của Emmy lên như muốn thúc dục cô em đứng dậy

Về thôi _ Băng Băng trầm giọng nói

Em không muốn về đâu, chắc chắn sẽ bị ông la cho mà xem _ Emmy bày ra vẻ mặt cam chịu

Đi nhanh đi, nếu không chị cũng không có cách giúp mày nữa đâu _ Băng Băng nói

Thật sao? _ Emmy nghe thấy vậy thì hớn hở đứng bật dậy, ôm lấy một bên tay Băng Băng kéo đi

-------------

Tại công ty của Trần Tổng, anh quản lí đi vào liền cúi đầu chào rồi nói " Thưa chủ tịch, 2 tiểu thư nói có việc muốn gặp ngài "

Được rồi, bảo chúng nó cứ ngồi ở ngoài thư phòng đợi tôi _ Ông trầm giọng nói

Anh quản lí gật đầu rồi đi ra thông báo cho 2 chị em

Ngồi ở thư phòng chờ đợi mà lòng Emmy cứ như rối loạn hết cả lên, tâm tư cảm xúc không rõ ràng, khiến nhỏ không thể yên tâm ngồi yên cả người cứ bực dọc hết đứng lên ngồi xuống rồi lại cào cấu cái ghế sofa, Băng Băng như hiểu được tâm trạng của em, cô chỉ khẽ đặt tay lên bàn tay nhỏ của Emmy rồi an ủi " Yên tâm có chị ở đây rồi "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.