Truyện Thiên Tài Tam Bảo - Phong Thiên Tuyết - Dạ Chấn Đình

Chương 179-184




chương 179

“Hôm nay đến đón em sẽ không ảnh hưởng đến công việc của anh chứ?” Phong Thiên Tuyết thấp giọng, ẩn ý hỏi: “Vừa rồi là ông chủ của anh gọi sao?”

“Ông chủ của anh á?” Con người của con nợ trai bao’ đảo một vòng, gật đầu, “Đúng, là anh ấy.”

“Có phải anh ấy biết anh lái xe đến đón em nên mới tức giận không?” Phong Thiên Tuyết lập tức trở nên căng thẳng, “Sao anh lại ngốc như vậy, còn để anh ấy biết? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh đấy”

“Em biết ai gọi cho anh không?” ‘Con nợ trai bao’ nghi hoặc hỏi.

Phong Thiên Tuyết liếc nhìn ghế sau, ghé vào bên tai anh ta thấp giọng hỏi: “Không phải là nữ đại gia bao nuôi anh sao?”

“Phut- ha ha ha ha,”

‘Con nợ trai bao’ cười lớn, như thể đã nghe thấy một câu chuyện cười vô cùng hài hước nào đó vậy.

“Đôi tình nhân nhỏ hai người tán tỉnh ve vãn thì chú ý một chút đi, phía sau còn có người đây này!”

Đồng nghiệp ngồi ghế sau nói đùa.

“Xin lỗi, xin lỗi!” Phong Thiên Tuyết vội vàng xin lỗi, còn vỗ con nợ trai bao một cái, “Lái xe cẩn thận, đừng đùa nữa.”

‘Con nợ trai bao vẫn đang cười, không thể nhịn nổi.

Phong Thiên Tuyết nhéo cánh tay anh ta và lườm anh ta, lúc này anh ta mới từ từ dừng cười.

Không lâu sau, nhóm người đã đến Dạ Sắc.

Phong Thiên Tuyết cầm lấy thẻ giảm giá Thẩm Vân đưa, đang định đi mua bia theo nhóm thì con nợ trai bao trực tiếp kéo cô đến khu vực phòng VIP.

“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết lo lắng ngăn lại, “Tới bên đó sẽ tốn rất nhiều tiền?

“Không sao, tối nay tôi sẽ thanh toán, không cần hoàn tiền”

‘Con nợ trai bao’ hào phóng nói, “Mời đồng nghiệp của cô ra ngoài chơi sao lại mua theo nhóm được, rất mất thể diện”

“Nhưng…” Phong Thiên Tuyết còn muốn nói gì đó thì nhóm đồng nghiệp đã theo đến rồi, “Hôm nay chúng ta đến phòng VIP sao? Tôi còn chưa qua bên đó bao giờ”

“Tôi cũng chưa đến bao giờ, Thiên Tuyết, bạn trai của cô hào phóng quá!”

“Cảm ơn Thiên Tuyết đã đưa chúng tôi đi mở mang tầm mắt.”

“Cảm ơn Thiên Tuyết”

Các đồng nghiệp tha thiết nịnh nọt.

Chương 180

Phong Thiên Tuyết chỉ có thể cười gượng, nhưng trong

lòng thầm kêu khổ, bực mình nhéo con nợ trai bao, nghiến răng nhỏ giọng mắng: “Chút tiền anh vất vả khổ sở bán thân cho nữ đại gia đó cứ phung phí như vậy sao? Anh có muốn làm lại cuộc đời nữa không hả?”

“Ha ha ha–”

‘Con nợ trai bao’ không nhịn được lại cười lớn, choàng tay ôm vai Phong Thiên Tuyết, ghé vào tai cô nói, “Chỉ cần có cô, cả đời này tôi cũng không muốn làm lại cuộc đời”

“Anh…”

“Đến rồi!”

Phong Thiên Tuyết đang định nói chuyện thì con nợ trai bao đã ôm cô bước vào phòng VIP.

Quản lý của Dạ Sắc đã chuẩn bị xong đủ loại rượu ngon, đồ ăn nhẹ và đĩa hoa quả rồi.

Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn, đây không phải là phòng VIP mà họ gặp nhau mỗi lần sao?

Rượu ngoại trên bàn một đống phải mấy chục nghìn đấy, trời ơi, bàn này đã phải hơn một trăm nghìn rồi, anh ta điên rồi à?

Phong Thiên Tuyết vội vàng kéo con nợ trai bao’ sang một bên, nhỏ giọng chất vấn: “Anh điên rồi à? Gọi rượu đắt như vậy thì lấy đâu ra tiền trả?”

“Những thứ này đều do ông chủ của tôi để lại, không

cần tôi chi tiền” Con nợ trai bao’ cười hì hì nói, “Đương nhiên, cũng không cần cô chi.”

“Cô ấy sẽ không mắng anh chứ?” Phong Thiên Tuyết có chút thấp thỏm, “Anh tiêu tiền của cô ấy để chiêu đãi đồng nghiệp tôi, cô ấy sẽ không vui đâu nhỉ?”

“Không đâu, đã nói trước rồi, cô yên tâm đi.”

Con nợ trai bao nhéo má cô, sau đó đi tiếp đãi đồng nghiệp.

Phong Thiên Tuyết vẫn có chút lo lắng, nhưng bây giờ ván đã đóng thuyền, cô cũng không tiện nói gì thêm.

Đồng nghiệp hoan hô lao vào, vui vẻ hò hét

“Ôi, ở đây đẹp quá”

“Trời ạ, đều là rượu ngoại cao cấp này!”

“Thiên Tuyết, cảm ơn cô và bạn trai cô nhé” Thẩm Vân nâng ly rượu hộ, “Các đồng nghiệp, chúng ta nâng ly mời họ một ly đi!”

“Được được được!”

Một nhóm đồng nghiệp nâng ly xúm lại mời rượu.

“Tôi không biết uống rượu…”

Phong Thiên Tuyết muốn từ chối, nhưng không cưỡng lại được sự nhiệt tình của mọi người nên chỉ có thể uống một chút.

Chương 181

‘Con nợ trai bao’ lại càng không thành vấn đề, mỗi chén một ngụm, rất nhanh hoà thành một khối với mọi người.

Phong Thiên Tuyết mới chỉ uống có hai ly rượu ngoại mà đã mê man rồi, hơn nữa cô còn có một cảm giác

khô nóng kỳ lạ…

Phong Thiên Tuyết cảm thấy rất nóng và rất muốn cởi quần áo ra, cô cảm thấy có lẽ mình đã uống say nên nhanh chóng đặt ly rượu xuống và đi vào nhà vệ sinh.

“Em không sao chứ?” Con nợ trai bao còn muốn đi theo, nhưng Thẩm Vân đã nhanh hơn một bước, “Tôi đi xem thử.”

Cùng lúc đó, một số người khác bắt đầu kéo con nợ trai bao’ lại trò chuyện.

“Con nợ trai bao cũng không mấy để ý, tiếp tục uống rượu với đồng nghiệp.

“Thiên Tuyết, cô không sao chứ?”

Thẩm Vân bước vào nhà vệ sinh, ung dung nhìn Phong Thiên Tuyết đang muốn rửa mặt.

“Có lẽ là tôi uống nhiều rồi, nóng quá..”

Phong Thiên Tuyết rửa mặt bằng nước lạnh, cố gắng giảm bớt cảm giác khô nóng này.

“Tôi lấy cho cô một chai nước khoáng” Thẩm Vân lấy ra một chai nước khoáng, chu đáo mở nắp trước khi đưa cho cô, “Uống ngụm nước cho đỡ!”

“Cảm ơn!” Phong Thiên Tuyết đang cảm thấy khô họng, liền cầm lấy uống một hơi cạn sạch.

“Đỡ hơn chưa?” Thẩm Vân híp mắt, lạnh lùng hỏi, “Còn cảm thấy nóng nữa không?”

“Tốt hơn rồi” Phong Thiên Tuyết sờ khuôn mặt nóng rực của mình, không biết tại sao sau khi uống nước, cô dường như càng khát hơn, “Tôi nghỉ ở đây một lát, cô đi ra ngoài trước đi, không cần lo lắng cho tôi”

“Nghỉ ở đây sao được? Lát nữa các đồng nghiệp cũng phải đi vệ sinh nữa” Thẩm Vận cười nói, “Hơn nữa ở đây còn có đồng nghiệp nam, không tiện”

“Vậy..”

“Phòng VIP bên cạnh không có ai, tôi đưa cô đến đó nghỉ ngơi” Thẩm Vân dìu Phong Thiên Tuyết đi ra ngoài, nói bên tai cô: “Chúng ta đi ra từ cửa bên hông này, không thì các đồng nghiệp nhìn thấy cô lại muốn chúc rượu nữa.”

“Ừ, tôi không thể uống thêm nữa.”

Ý thức của Phong Thiên Tuyết đã bắt đầu mơ hồ, hoàn toàn không có khả năng suy nghĩ rõ ràng, để mặc cho Thẩm Vân mang cô đi.

Chương 182

“Này, Thiên Tuyết…” Đồng nghiệp nữ A Lục nhìn thấy hai người họ liền gọi, “Thẩm Vân, cô đưa Thiên Tuyết đi đâu vậy?”

Tiếc là phòng VIP quá ồn ào, nhạc rock và tiếng ồn ào của mọi người đã át đi tiếng nói của cô ta.

A Lục quay đầu nhìn bạn trai của Phong Thiên Tuyết.

Anh ta đang chơi đố số với một vài đồng nghiệp nam rất vui vẻ.

A Lục nghĩ Thẩm Vân ở đó chắc là không có chuyện gì đầu, cho nên cũng không nói nhiều.

Thẩm Vân không hề đưa Phong Thiên Tuyết đến phòng VIP bên cạnh, mà đi vòng qua vài hành lang đến căn phòng VIP bỏ đi ở một góc hẻo lánh.

Vì thiết bị của phòng này có vấn đề nên đã bị đóng kín và dừng sử dụng từ lâu rồi.

Bên trong phòng tối om, không có ánh đèn, cũng không có tiếng nhạc, chỉ có ánh đèn màu hắt vào từ hành lang, mờ ảo chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Phong Thiên Tuyết.

“Nước…” Phong Thiên Tuyết bị Thẩm Vân ném trên sofa, vặn vẹo cơ thể, đôi môi đỏ mọng rên rỉ, “Nước, tôi muốn uống nước.”

“Cô muốn uống nước đúng không?” Thẩm Vân cầm một chai bia hết hạn trên bàn bên cạnh đổ thẳng lên mặt Phong Thiên Tuyết, “Uống cho đã đi!”

“Hu hu..” Phong Thiên Tuyết hoảng sợ lắc đầu, muốn tránh đi, nhưng cơ thể cô mềm nhũn không thể cử động được.

Lúc này, cô đã hoàn toàn mất ý thức, không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy có người đang đổ nước vào mình.

“Con khốn!” Thẩm Vân đổ bia xong, lại bóp mạnh má của Phong Thiên Tuyết, nghiến răng nghiến lợi nói–

“Là mày đã hại giám đốc Hạ, vốn dĩ anh ấy có tương lai rộng mở, là mày hại anh ấy mất việc, còn bị phán phải ngồi tù, tất cả những điều này đều là do mày hại!”

“Giám đốc Hạ là một người ưu tú như vậy, anh ấy là người đầu tiên trong thôn chúng tao thi đỗ vào trường đại học danh tiếng, cũng là người đầu tiên có tiền đồ. Anh ấy là người tao thưởng thức và ngưỡng mộ nhất.”

“Tao đã theo chân anh ấy đến Thịnh Thiên, tạo đã làm việc chăm chỉ và cố gắng thể hiện, chỉ hy vọng một ngày nào đó có thể thu hút được sự chú ý của anh ấy, nhưng sự chú ý của anh ấy đều đổ dồn vào mày…”

Chương 183

“Như vậy cũng thôi đi, nếu như mày yêu anh ấy, trân trọng anh ấy thì tao sẽ chúc phúc cho hai người, nhưng

mà tại sao mày lại muốn hại anh ấy? Mày hại anh ấy mất hết tương lai, hại tao mất đi hy vọng, tạo sẽ không

tha cho mày đầu…”

Thẩm Vân đứng dậy, lấy điện thoại di động ra gọi điện:

“Alo, đã sắp xếp xong rồi, vào đi”

“Đồ vô dụng, là phòng VIP bỏ đi ý”

“Đừng dài dòng, nhanh lên!”

Cùng lúc đó.

‘Con nợ trai bao’ không tìm thấy Phong Thiên Tuyết trong nhà vệ sinh của phòng VIP, lại đi đến hai phòng VIP bên cạnh tìm, nhưng vẫn không thấy.

Anh ta gọi cho Phong Thiên Tuyết, máy báo rằng không thể liên lạc được.

Anh ta ngay lập tức tắt nhạc trong phòng VIP đi và hỏi đồng nghiệp: “Mọi người có nhìn thấy Phong Thiên Tuyết không?”

“Không… Các đồng nghiệp lần lượt lắc đầu, “Có phải đi vệ sinh không?”

“Không phải, tôi đã tìm rồi” ‘Con nợ trai bao cau mày, “Đồng nghiệp nữ vừa dìu Phong Thiên Tuyết vào nhà vệ sinh tên là gì vậy?”.

“Tôi không biết… Các đồng nghiệp đều không biết gì.

“Là Thẩm Vân” Đúng lúc này, A Lục từ nhà vệ sinh đi ra, “Tôi thấy cô ấy đỡ Thiên Tuyết đi ra ngoài, sao vậy? Họ còn chưa quay lại sao?”

“Gọi ngay cho cô ta”

‘Con nợ trai bao’ thúc giục, “Nhanh lên!

A Lục lập tức gọi cho Thẩm Vân, còn bật loa ngoài, nhưng điện thoại không bắt máy.

“Hay là tín hiệu ở đây không tốt?” Các đồng nghiệp khác không hề quan tâm. “Thẩm Vân làm việc luôn rất chu đáo, có thể lát nữa sẽ đưa Thiên Tuyết trở lại thôi.”

“Đúng đúng đúng, chắc là Thiên Tuyết đã uống nhiều rồi, Thẩm Vân đưa cô ấy ra ngoài để hít thở không khí,

một lát nữa sẽ trở lại thôi, bạn trai, anh đừng căng thẳng.”

“Thẩm Vân này là ai?”

‘Con nợ trai bao vẫn không yên tâm

“Là người mới đến sao? Quan hệ của cô ta với Phong Thiên Tuyết thế nào?”

“Thẩm Vân vào công ty được hai năm rồi, được coi là nhân viên cũ của bộ phận hành chính. Trong chúng tôi, cô ấy và Thiên Tuyết có quan hệ tốt nhất”

Nghe đồng nghiệp nói như vậy, sắc mặt của con nợ trai bao cũng khá hơn một chút, chắc cũng không có chuyện gì, anh ta đang định ngồi xuống tiếp tục uống rượu với mọi người.

Chương 184

Lúc này, điện thoại của anh ta đổ chuông, là Dạ Chẩn Đình gọi tới, anh ta lập tức đi ra ngoài trả lời: “Alo!”

“Cậu đưa cô ấy đến Dạ Sắc?”

“Đồng nghiệp hô hào, cô ấy bảo em chiêu đãi”

“Làm loạn” Dạ Chẩn Đình trách mắng, “Lập tức cút ra ngay”

“A? Anh đến sớm như vậy à?” Con nợ trai bao có chút thất vọng, “Bảo người ta thể chỗ thì cũng phải để diễn hết vở kịch chứ…”

“Cậu muốn chết à..”

“Được được được, em đi tìm người phụ nữ của anh trước, lát nữa anh tới thì gọi điện thoại cho em”

“Cái gì? Cô ấy đâu rồi????”

“Uống say rồi, bị một đồng nghiệp nữ dìu đi nghỉ ngơi rồi, bây giờ không gọi được cho cả hai người.”

“Đoạn Thiên Nhai, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì thì cậu chết chắc rồi!!!”

Trong phòng VIP u ám bị bỏ đi, ba tên du côn hèn hạ mặc quần áo hoa chửi bới đi vào.

“Cái nơi khỉ gió này lòng vòng quanh co thật con mẹ nó khó tìm”

“Đúng vậy, em còn không biết Dạ Sắc lại có một phòng VIP bị bỏ đi như vậy đấy!”

“Đừng phí lời, mau tới đây.”

Thẩm Vân thúc giục.

“Chút tiền này tìm người làm việc cho mình mà còn con

mẹ nó lề mà lề mề..”

Người đàn ông chưa kịp nói xong liền sửng sốt, nhìn người phụ nữ trên ghế sofa, tất cả đều ngơ ngác.

“Đây là bữa ăn thịnh soạn của chúng ta tối nay sao? Hàng tốt đấy!!!”

Trên ghế sofa, Phong Thiên Tuyết đã bị cởi bỏ áo khoác, uốn éo cơ thể quyến rũ và hấp dẫn của cô, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô càng thêm mê người trong ánh đèn mờ ảo.

Cả ba người phấn khích chảy nước miếng–

“Dáng người này, khuôn mặt này đẹp hơn mấy công chúa bên ngoài nhiều”

“Tôi còn tưởng là bảo chúng ta làm bà cô chứ, cho nên mới không tình nguyện”

“Cô không nói sớm, nếu biết trước là hàng tốt gợi cảm như thế này thì chúng tôi đã đến chờ từ lâu rồi.”

Ba người vừa nói vừa cởi quần.

“Ở đây rất yên tĩnh, không ai quấy rầy, cũng sẽ không ai biết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.