Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào

Chương 86




Chương 86

Lúc ban đầu, cô cho rằng Giang Hân Yên thất lễ tranh cãi với cô trong đám đông là vì quá kích động.

Nhưng trong cuộc sống ngục tù khô khan và khó khăn hai năm trời, cô mới biết rõ, Giang Hân Yên xảy ra tranh chấp với cô trong nơi công cộng, chẳng qua là làm nền cho việc cô muốn tông chết đối phương mà thôi.

Nơi chân trời xuất hiện một vệt trắng bạc, đang là lúc giao nhau của bóng tối và ánh sáng. Cô lau mồ hôi trên trán, chỉ cảm thấy tay chân mềm nhũn, như thể đã chạy nửa vòng sân vậy.

Hướng Quân ngồi xổm trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn cô, dưới đầu tóc bù xù như tổ quả là khuôn mặt tuấn tú đầy sự đau khổ và tức giận: “Em mơ thấy cái gì? Tên họ Hạ bắt nạt em à?”

Anh ta nói rất chậm, trong giọng nói hơi khàn khi vừa mới tỉnh dậy, mỗi câu đều nói đến vô cùng khó khăn.

“Tại sao lại dậy sớm như vậy? Có phải tối qua uống rượu nên hôm nay đầu đau đến tỉnh dậy không?” Hướng Thu Vân né tránh ánh mắt của anh ta, rũ mắt xuống hỏi.

Hướng Quân hai tay chống đầu gối đứng dậy, do đã ngồi xổm quá lâu nên cái chân đã tê.

Anh ta lảo đảo một chút mới đứng vững, từ trong cổ họng bật ra một câu nói: “Em… có phải thường xuyên gặp ác mộng như vậy không?”

“Anh bình thường không uống rượu, tối qua uống nhiều như thế có lẽ sẽ đau. đầu đấy” Thời gian ngủ quá ngắn, đầu của Hương Thu Vân đau đến muốn vỡ tung: “Ở đây có sữa, bưởi và chuối, anh chọn một món ăn tuỳ thích, sẽ thấy dễ chịu hơn”

Hướng Quân siết chặt nắm đấm, hơi thở có chút nặng nề: “Thu Vân”.

“Anh à, hôm qua anh đã quần quật gần nửa đêm rồi, em có chút mệt, muốn nghỉ ngơi thêm một lát” Hướng Thu Vân xoa vùng trán hơi đau, cơn mệt mỏi không thể che giấu đi được.

Thấy vậy, trong mắt của Hướng Quân đều là sự đau lòng: “Vậy em nghỉ ngơi cho thật tốt, anh đi mua thứ gì đó cho em ăn”.

Anh ta dìu cô nằm xuống, đắp chăn cho cô, một người đàn ông xưa giờ luôn sơ ý, bây giờ lại nhẹ tay nhẹ chân bước ra ngoài cửa.

Hướng Thu Vân thực sự rất mệt, nằm xuống không bao lâu thì đã ngủ say.

Không thể tránh khỏi, cô lại gặp ác mộng, khi cô hét lớn và tỉnh dậy thì trời đã sáng, mặt trời đang treo ở phía nam.

Triệu Phương Loan tao nhã ngồi trên ghế, mà Hướng Quân đầu tóc bù xù như tổ quạ ngồi ở bên giường chăm sóc, bên cạnh đặt món ăn mang đi của hai nhà hàng, đang trừng mắt nhìn Hạ Vũ Hào ở bên cạnh Triệu Phương Loan.

“Bác gái, tổng giám đốc Hạ” Con người của Hương Thu Vân khẽ co lại, hai tay chống lên giường, ngồi dậy với tốc độ nhanh nhất.

Không biết bác gái và Hạ Vũ Hào đã đợi ở đây bao lâu rồi, cũng không biết vừa rồi cô gặp ác mộng, có nói năng lộn xộn hay không.

Hơn nữa… Hướng Thu Vân liếc nhìn Hướng Quân, cau chặt mày lại, lời nói dối tối qua của cô xem như chưa đánh đã tan, không biết Hạ Vũ Hào có làm khó anh trai hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.