Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế

Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế) - Chương 1272: Vạn Thành Phong điện cuồng




Đối với tình hình như thế này, Lâm Mạc Huy chỉ nhìn chằm chằm Vạn Thành Phong một cái, không nói gì cả.

Vạn Thành Phong bị Lâm Mạc Huy nhìn chằm chằm, trong lòng ông ta thực sự có chút hoảng loạn. Tuy nhiên, chuyện đã đến nước này rồi, ông ta chỉ có thể cầm cự đến cùng.

Trong lòng ông ta đã thầm quyết định, một khi Lâm Mạc Huy thắng lần này, ông ta phải tìm cách ám sát Lâm Mạc Huy bằng bất cứ giá nào, nếu không sẽ khó có thể xua tan hận thù của ông ta!

Cậu Vạn ở bên cạnh có chút bất lực, nói nhỏ: "Chú hai, sao chú nhất định phải như vậy chứ? Đã đến lúc này rồi, kết cục đã được định sẵn, tại sao chú vẫn ủng hộ Tiền Trạch Nam chứ?"

Vạn Thành Phong tức giận nói: "Câm miệng! Cháu thì biết cái gì chứ? Cháu không thấy chủ bị bọn chúng đánh thành bộ dạng như thế nào sao? Cháu không nhìn thấy nhà họ Vạn của chúng ta đã chết bao nhiêu người sao? Những tên khốn này, căn bản không xem nhà họ Vạn của chúng ta ra gì cả. Nếu chú không cùng bọn chúng chiến đấu đến cùng, chẳng phải sẽ khiến người khác cảm thấy nhà họ Vạn chúng ta sợ bọn chúng sao?"

Cậu Vạn thở dài một hơi: "Chủ hai, cho dù ở đây nhà họ Vạn chúng ta có chịu chút ủy khuất, cũng thể trách được Lâm Mạc Huy được! Khi chúng ta đến cũng đã nói rõ rồi, nhà họ Vạn chỉ đến để mời thần y về giúp chữa bệnh. Chúng ta không quan tâm những chuyện khác. Chú và Lâm Mạc Huy không có thù oán gì với nhau, chuyện lần này, tất cả là vì chú cứ nhất quyết ủng hộ Tiền Trạch Nam cho nên kết quả mới trở thành như thế này"

Vạn Thành Phong tức giận nói: "Cháu như vậy là có ý gì? Cháu đang nói là chú làm không đúng sao? Cháu có thân phận gì? Cháu có tư cách gì? Sao cháu dám nói chuyện với chú như vậy hả?"

Sắc mặt của Cậu Vạn đỏ bừng lên, nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm chặt lại.

Vạn Thanh Nhã bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này liền đưa tay ra, khẽ kéo tay áo Cậu Vạn, ra hiệu cho anh ta không nên tiếp tục tranh cãi nữa.

Cậu Vạn thở dài một hơi, quay đầu sang một bên, không để ý đến Vạn Thành Phong nữa.

Vạn Thành Phong bị Cậu Vạn nói vài câu thì càng thêm tức giận. “Cái thẳng họ Lâm này chỉ qua là một tên hề biết nhảy, hiểu cái gì gọi là y thuật chứ? Chú không tin, hôm nay cái thẳng họ Lâm đó có thể chiến thắng! Nói cho cháu biết, cho dù một lát nữa kết quả kiểm tra có chứng minh những người này đã thật sự khỏi bệnh, chú nhất định sẽ không chấp nhận kết quả này đâu.

Chú muốn kiểm tra đến cùng, những bệnh nhân này nói không chừng là do cái thằng họ Lâm đó sắp xếp đấy. Có thể cậu ta đã tìm người chữa khỏi cho bọn họ trước, sau đó đưa bọn họ đến đây giả dạng để lừa người khác! Cái tên khốn kiếp này thật là không biết xấu hổ, nham hiểm và xảo quyệt, có chuyện gì mà cậu ta không thể làm chứ?"

Vạn Thành Phong nghiến răng.

Cậu Vạn hoàn toàn không nói nên lời, anh ta có thể thấy được rằng bây giờ Vạn Thành Phong gần như phát điên rồi.

Không phải ông ta không tin tưởng Lâm Mạc Huy, chỉ là ông ta quá thù hận Lâm Mạc Huy, chính vì vậy ông ta mới điên cuồng nghĩ cách để trấn áp Lâm Mạc Huy.

Còn tính cách của Vạn Thành Phong vẫn luôn như vậy.

Chỉ là, lúc trước ông ta ở bên ngoài, người khác kiêng nể uy lực của nhà họ Vạn nên mới cung kính ông ta. Cho dù có hiềm khích với ông ta đi chăng nữa, đối phương sẽ lập tức xin lỗi và xin được tha thứ, vậy nên từ trước đến nay Vạn Thành Phong luôn tỏ ra rất kiêu ngạo. Lần này ở trước mặt Lâm Mạc Huy, tên tuổi của nhà họ Vạn chẳng có tác dụng gì cả, hơn nữa Vạn Thành Phong còn chịu uất ức lớn như vậy, ông ta làm sao có thể chấp nhận được chứ?

Tuy nhiên, trong lòng Cậu Vạn thực sự lo lắng. Nếu Vạn Thành Phong cứ tiếp tục gây rắc rối như thế này chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.

Lâm Mạc Huy, Thái Tử và Độc Tri Chu, dây vào những người này thì đây không phải là chuyện tốt gì.

Nếu thực sự khiến bọn họ nổi điên, sau đó làm mọi chuyện lớn lên, e rằng khó mà giải quyết được!

Vả lại, bây giờ Cậu Vạn muốn mời Lâm Mạc Huy quay về chữa trị cho ông cụ. Nếu thực sự đắc tội với Lâm Mạc Huy, liệu có mời anh quay về được không đây?

Sau một hồi im lặng, Cậu Vạn đã lùi lại một bước, lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho bố mình, nói với ông ấy đại khái chuyện đã xảy ra ở đây, để cho bố mình quyết định. Ở phía bên kia, Vạn Thành Phong vẫn không biết Cậu

Vạn đã làm gì.

Ông ta vẫn lo lắng đứng ở cửa chờ đợi, nhìn thấy một người trước đây từng làm công tác kiểm tra quay trở lại, ông ta lập tức nhảy dựng lên, lớn tiếng hỏi: "Thế nào rồi? Kết quả kiểm tra như thế nào?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.