Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế

Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế) - Chương 1256: Ông ta buộc phải nhận lỗi với con tôi




Vạn Thành Phong lui sang một bên, mạnh miệng gào thét: "Độc Tri Chu, tôi cảnh cáo bà!" "Tôi là người của nhà họ Vạn, tôi mà mất một sợi tóc nhà họ Vạn cũng sẽ không bỏ qua cho bà! Bà thử động vào tôi xem, nhà họ Vạn tôi chắc chắn sẽ cho mẹ con các người chết bỏ xó!"

Độc Tri Chu cười lạnh một tiếng: "Yên tâm, tôi sẽ không để ông mất một sợi tóc nào đâu" "Lát nữa trói lại, trước đừng giết. Đánh đến khi ông ta rụng hết lông trên người cho tôi, sau đó chặt thành từng khúc cho chó ăn"

Thủ hạ Độc Tri Chu đồng thanh hét lên: "Vâng!"

Thanh thế dữ dội, hùng hồn, hoàn toàn bao vây mấy người nhà họ Vạn vào giữa.

Vạn Thành Phong bị dọa cho ngớ người.

Trước kia ra ngoài, ông ta dựa vào cái danh nhà họ Vạn mà hoành hành ngang ngược, không ai không sợ. Không ngờ lần này trước mặt Độc Tri Chu, cái danh nhà họ Vạn đấy không dùng được nữa.

Mặt mũi mấy cao thủ và bảo vệ phục vụ cho nhà họ Vạn cũng trắng bệch, mấy cao thủ nhanh chóng xông lên trước, bảo vệ cho cậu Vạn và Vạn Thanh Nhã sau người.

Một cao thủ trong số đó run run nói: "Cậu hai, chúng tôi ở đây cản bước, các ngài lui ra trước đi."

Vạn Thành Phong há miệng thở dốc há miệng thở dốc, một câu đều nói không được.

Cậu Vạn nhíu mày, trầm giọng nói trầm giọng nói: "Không cần phí hơi sức. Tình hình thế này chạy trốn kiểu gì?"

Vạn Thanh Nhã vội la lên vội la lên: "Vậy làm sao bây giờ?" "Chú hai, cháu thấy Độc Tri Chu e là sẽ giết người thật

Sắc mặt Vạn Thành Phong trắng bệch, không nói nổi câu nào. đó!

Ông ta bình thường cũng chỉ có thể ỷ vào cái danh nhà họ Vạn để dọa người, hiện tại đối phương không sợ nhà họ Vạn, ông ta chỉ còn biết sợ hãi thôi!

Mắt thấy đổi bên sẽ bắt đầu hỗn chiến, bỗng nhiên lúc này có một người xông ra, chặn trước mặt Độc Tri Chu. Lâm Mạc Huy tập trung nhìn vào, hóa ra người đó chính là Vạn Phúc Hòa.

Vạn Phúc Hòa vừa khiên tốn vừa cung kính, chắp tay làm lễ, nói: "Tổng giám đốc Trương, xin bớt giận!" "Tôi đây cùng với nhà họ Vạn cũng xem như có chút dây mơ rễ má. Nhà họ Vạn nhỡ đắc tội với tổng giám đốc Trương, tôi đây tình nguyện thay bọn họ nói một tiếng xin lỗi. Mong tổng giám đốc Trương rộng lượng tha cho bọn họ lần này.

Lâm Mạc Huy không khỏi kinh ngạc, Vạn Phúc Hòa quen biết Độc Trị Chu?

Nhưng mà, từ chuyện này cũng có thể nhìn ra được, Vạn Phúc Hòa và nhà họ Van ắt hẳn có liên quan với nhau.

Vạn Phúc Hòa cũng họ Vạn, hay là, ông ta cũng là từ nhà họ Vạn mà ra? Độc Tri Chu và Vạn Phúc Hòa hẳn là người quen cũ, bà ta liếc mắt nhìn Vạn Phúc Hòa liếc mắt một cái: "Hòa ra là Tiểu Vạn à! Nếu ông đã cầu xin thay, tôi đây có thể tha chết cho bọn họ. Nhưng mà, Vạn Thành Phong nhục mạ con của tôi trước mặt mọi người, ông ta buộc phải nhận lỗi với con tôi!"

Vạn Phúc Hòa lúng túng: "Tổng giám đốc Trương, cái này...

Độc Tri Chu phất tay: "Câm miệng!" "Tôi có thể tha cho nhà họ Vạn, xem như đã nể mặt ông lắm rồi. Nếu ông ngăn cản thì chính là đối địch với tôi."

Vạn Phúc Hòa đành bất đắc dĩ nhìn về phía Vạn Thành

Phong.

Mặt Vạn Thành Phong đanh lại, ghìm giọng nói: "Muốn tôi nhận lỗi à? Nằm mơ!"

Độc Tri Chu cười lạnh một tiếng: "Không biết hối cải, vậy thì chết!" "Giết!"

Sau tiếng ra lệnh của Độc Tri Chu, những người mặc đồ đen lại hùng hổ xông ra bao vây quanh Vạn Thành Phong.

Những người nhà họ Vạn thì bị đuổi ép lại thành một cum.

Đám người cậu Vạn và Vạn Thanh Nhã bị những người đồ đen ngăn lại, tại ra khỏi đám người kia.

Cuối cùng chỉ còn lại mấy cao thủ bảo vệ Vạn Thành Phong ở giữa.

Chỉ là, có hơn mấy trăm người bao vây, những cao thủ này của nhà họ Vạn lại càng như thế cô sức yếu.

Sắc mặt Vạn Thành Phong trắng bệch, vẫn mạnh miệng như cũ mà rống lên: "Độc Tri Chu, tôi cảnh cáo bà. Bà dám động vào một sợi tóc của tôi, nhà họ Vạn tôi tuyệt đối sẽ không.

Độc Tri Chu không đợi ông ta nói xong đã cắt ngang, phất tay: "Giết!"

Những người đồ đen nhận được mệnh lệnh của Độc Tri Chu, lập tức gầm rú vọt lên, cùng chiến đấu với các cao thủ nhà họ Vạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.