Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế

Chương 1358 Đừng có đoán mò lung tung”




Vạn Vĩnh Quân đứng lên rời khỏi phòng khách, lập tức đi tìm ông cụ Vạn. Ông cụ Vạn nghe xong những lời của Lâm Mạc Huy, sắc mặt cũng hiện lên vài phần xấu hổ nhưng lại càng bội phục anh hơn.

“Chàng trai trẻ này quả nhiên không tầm thường mà!” Ông cụ Vạn khá xúc động nói.

Khuôn mặt của Vạn Vĩnh Quân đầy vẻ không phục nói: “Vì sao không tầm thường? Theo con thấy cậu ấy chỉ là đang nói mấy lời ngôn tình mà thôi. Con cảm thấy là do cậu ấy chưa nhìn thấy dáng vẻ của Quốc Thắng mặc đồ con gái, chỉ cảm thấy Quốc Thắng là một cô gái thích giả trai vì thế mới không đồng ý cưới con bé mà thôi! Hừm, nếu như để cho Quốc Thắng trang điểm đàng hoàng, diện đồ lên rồi để cho cậu ấy nhìn thấy, con không tin cậu ấy không động lòng?”

Ông cụ Vạn khẽ chau mày: “Vĩnh Quân, bố cảm thấy người đàn ông Lâm Mạc Huy này chắc không phải là loại người nông cạn như vậy đâu!”

Vạn Vĩnh Quân: “Đàn ông trên đời này có được mấy người không thích phụ nữ đẹp chứ? Mấy năm nay Quốc Thắng vẫn luôn mặc đồ nam, vì thế ít ai biết dáng vẻ xinh đẹp của Quốc Thắng như thế nào. Nhưng con dám bảo đảm nếu như Quốc Thắng thật sự ăn diện lên thì tuyệt đối chính là người đẹp có một không hai trong mười gia tộc lớn của Phù Nam này luôn. Không được, ngày mai còn phải bảo Quốc Thắng đi trang điểm ăn mặc lại một chút, con không tin Lâm Mạc Huy nhìn thấy con bé còn không động lòng?”

Ông cụ Vạn hơi nhíu mày: “Vĩnh Quân, con đừng lo lắng chuyện này quá. Lòng tự trọng của Quốc Thắng rất lớn, hơn nữa, những năm nay con bé chưa từng mặc đồ nữ, cũng chưa từng trang điểm. Con tùy tiện bảo con bé mặc đồ nữ, tùy tiện bảo nó trang điểm sợ rằng lại khơi dậy sự phản kháng trong lòng con bé, như thế thì không được đâu”

Vạn Vĩnh Quân cười cười nói: “Bố à, bố yên tâm đi. Tính khí của Quốc Thắng, con còn không rõ sao? Con nhất định sẽ không tự mình bảo con bé trang điểm. Nhưng mà con có thể bảo Vạn Thanh Nhã đi mà! Con nhóc quỷ quái này lắm chiêu trò nhất, con bé nhất định có thể làm nên chuyện”

Ông cụ Vạn bỗng cười lên nói: “Cách này không tệ, được đấy”

Sau đó, Vạn Vĩnh Quân đi tìm Vạn Thanh Nhã, bảo cô ta đi thuyết phục Cậu Vạn.

“Mọi người định làm cái gì vậy? Chị ấy đã có đối tượng xem mắt phù hợp rồi sao?”

Vạn Vĩnh Quân cốc vào đầu cô ta một cái: “Cháu chỉ cần lo làm cho tốt việc đi, hỏi nhiều làm gì hả! Đừng có đoán mò lung tung”

Vạn Thanh Nhã bĩu bĩu môi: “Cháu chỉ là quan tâm chị của mình một chút thôi mà! Hừ, cho dù bác không nói đi chăng nữa thì trong lòng cháu cũng đoán được”

Vạn Vĩnh Quân liếc nhìn cô ta một cái: “Cháu thì biết cái gì cơ chứ?”

Vạn Thanh Nhã hất đầu lên đầy đắc ý: “Hai người là muốn gả chị cháu cho cái vị thần y Mạc Huy kia chứ gì?”

Vạn Vĩnh Quân không khỏi giật mình: “Cháu... Sao cháu lại biết được?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.