Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế

Chương 1342 Lâm Mạc Huy này mới thật sự là thần y!




Bọn họ chỉ biết ông cụ Vạn bị bệnh vì máu đông tích tụ,

nhưng bọn họ không biết vì sao lại có cục máu tụ này. Ông cụ Vạn và Vạn Vĩnh Quân đều hiểu rõ đây là vì nội công tâm pháp của nhà họ Vạn gây ra.

Nội công tâm pháp nhà họ Vạn khác với những nội công khác, công lực mạnh mẽ bá đạo vô cùng, nhưng nội lực lại cực dễ tích tụ trong cơ thể, ngay cả người nhà họ Vạn khi tu luyện cũng phải vô cùng cẩn thận.

Lúc này ông cụ Vạn bị người đả thương, trong cơ thể có máu tụ sắn, nội lực lại tích tụ ngay gần khu vực máu tụ, cho nên mới làm cho vết thương của ông ta mãi không không.

Hơn nữa ông cụ Vạn tập võ nhiều năm, nội lực đã thâm hậu đến cực điểm. Nội lực bao vây lấy máu tụ trong người ông ta, cho nên dùng cách bình thường là rất khó làm tan máu tụ. Những người được xưng là thần y lúc trước đã dùng đủ mọi cách cũng không làm tan máu được, đương nhiên không thể chữa khỏi bệnh cho ông cụ Vạn.

Nhà họ Vạn dùng hết mọi cách cũng chỉ có thể tạm thời giữ lại mạng cho ông cụ Vạn mà thôi. Máu này quá mức khô nóng, tuy rằng có thể giữ được tính mạng nhưng vẫn để lại di chứng nặng nề, làm cho cơ thể ông cụ Vạn ngày càng yếu hơn, nhà họ Vạn không thể không đi khắp nơi tìm thần y.

Lúc này Lâm Mạc Huy thế mà chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra vấn đề của cơ thể ông cụ Vạn, đây cũng khiến cho Vạn Vĩnh Quân và ông cụ Vận mừng rỡ vạn phần. Nên biết rằng những thần y khác cho vì kiểm tra bao nhiêu lần cũng nhìn không ra.

Lâm Mạc Huy này mới thật sự là thần y!

Vạn Vĩnh Quân kích động nói: “Thần y Mạc Huy, làm cách nào mới có thể đào thải chỗ máu tụ này ra hết vậy?”

Lâm Mạc Huy đi tới bên cạnh ông cụ Vạn: “Ông cụ, trước tiên ông nằm xuống đã”

Ông cụ Vạn lập tức nằm xuống trên ghế sô pha bên cạnh.

Vạn Vĩnh Quân đi theo bên cạnh, thấy Lâm Mạc Huy lấy ra một túi cây kim châm cứu trên người thì hỏi: “Thần y Mạc Huy, cậu có muốn tôi lấy kết quả kiểm tra cho cậu xem không? Chúng tôi có ảnh chụp X quang, phía trên có mấy vị trí tụ máu, còn vị trí vết thương của bố tôi nữa.”

Lâm Mạc Huy trực tiếp khoát tay: “Không cần!”

Vạn Vĩnh Quân sửng sốt một chút: “Sao cơ?”

Cậu Vạn cũng nhỏ giọng nói: “Thần y Mạc Huy, vị trí vết thương của ông nội tôi không cùng một chỗ với vị trí tụ máu đầu...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.