Truyện Không Tên Số 4

Chương 9




99

Phạm nhân vào tù đều sẽ được kiểm tra theo thông lệ, nhưng bởi vì tình hình của Tô Y Y thuộc vào dạng đặc biệt, nên hôm qua mới sắp xếp giam người trước, rồi hôm sau mới tiến hành kiểm tra.

Kiểm tra cùng với Tô Y Y còn có một người phụ nữ khác, hai mắt chán chường, mặt mày xanh xao, ngay cả phản ứng cũng rất chậm, cho dù nhìn ai cũng đều bày ra dáng vẻ phòng bị.

Bác sĩ làm tròn chức trách, kiểm tra kỹ càng từng mục cho hai người, sau đó điền số liệu vào trong hồ sơ. Chẳng qua chắc vì sợ hãi "tội phạm giết người", nên lúc nào cũng căng mặt, không nói câu nào.

Sau khi rời khỏi Bùi Hoàn Phong, Tô Y Y vẫn luôn giữ sáng vẻ nửa sống nửa chết, bác sĩ nói thế nào cô làm thế đó, đầu ốc trống rỗng.

Không biết đã qua bao lâu, bác sĩ kia bỗng nhiên ồ lên, nhìn Tô Y Y bằng ánh mắt kinh ngạc: "Cô có thai rồi?"

Lần này, cuối cùng Tô Y Y cũng có phản ứng. Cô kinh ngạc nhìn bác sĩ, không tin được đặt tay lên bụng, ánh mắt hoang mang.

Có thai?

Trong đầu Tô Y Y hiện lên chuyện một tháng trước khi cô đột nhập vào biệt thự của Bùi Hoàn Phong mây mưa với anh một đêm, cả người cô nhảy ra khỏi ghế, đôi mắt trống rỗng lần đầu ánh hiện lên sắc màu, kích động đến mức sắp bật khóc.

"Bác sĩ, tôi, thật sự có thai rồi ư?"

Một tháng nay xảy ra rất nhiều việc, sao cô có thể tin được, bản thân mình vẫn còn có thể mang thai đứa con của Bùi Hoàn Phong!

Bác Sĩ giật mình bởi dáng vẻ kích động của cô, nhưng suy nghĩ lại cũng thấy dễ hiểu, anh ta đứng dậy vỗ vai cô đầy an ủi: "Đúng vậy, cô có thai được 1 tháng rồi, chuyện này tôi sẽ nói một tiếng với ngục trưởng, kêu cô ấy cho cô sự đãi ngộ đặc biệt."

Có được xác nhận Tô Y Y cười như một đứa trẻ, nước mắt tuôn rơi. Cô vừa lau nước mắt vừa nói tiếng cảm ơn với bác sĩ, khiến bác sĩ cảm thấy hơi không nhẫn tâm.

Sau khi kiểm tra hoàn tất bác sĩ lại nói với Tô Y Y một việc cần chú ý khi mang thai, lúc này mới tiễn người đi, giao nộp số liệu lên.

Khi Tô Y Y đang vui mừng vì đứa bé trong bụng, thì Bùi Hoàn Phong đang canh giữ bên giường Hứa Thư Kỳ cũng nhận được tin tức này.

"Anh nói gì? Tô Y Y có thai? Còn có thai được một tháng rồi?" Bùi Hoàn Phong kinh ngạc nhìn trợ lý đặc biệt, tức giận đấm vào tường.

"Người phụ nữ này! Làm gì có cái lý ấy!"

Nghĩ đến việc Tô Y Y lừa dối anh vụng trộm với người đàn ông khác, còn có thai nữa, trái tim Bùi Hoàn Phong như bị dao xẻo lăng trì, cả người toát ra khí lạnh.

Trợ lý đứng bên cạnh, cung kính hỏi: "Bùi Tổng, có cần tìm người xử lý cô ta không?"

Tuy Bùi Hoàn Phong tức giận, nhưng lý trí của anh vẫn còn tồn tại, xua tay nói: "Không cần!"

Nhìn dáng vẻ híp mắt nghiến răng của Bùi Hoàn Phong, ánh mắt trợ lý lóe lên, âm thầm liếc nhìn vào trong phòng bệnh.

Đợi đến khi Bùi Hoàn Phong đi mua món cháo Hứa Thư Kỳ thích ăn nhất, trợ lý mới bước vào phòng, nhìn người đang nằm trên giường, ánh mắt sáng tối không rõ.

"Không thể giữ lại đứa bé này được." Hứa Thư Kỳ lạnh lùng nhìn anh ta, nhàn nhạt nói một câu.

Trợ lý gật đầu, sau đó lại nhìn vào bụng của Hứa Thư Kỳ, nghiên răng siết chặt tay: "Tô Y Y có thai rồi."

Hứa Thư Kỳ sờ vào bụng mình, khuôn mặt trở nên độc ác, âm hiểm nói: "Con của tôi đã mất, con của cô ta cũng không thể giữ lại được!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.