96
Tô Y Y không muốn ở lại đây dù chỉ một phút, xoay người muốn rời đi, nhưng không ngờ phía sau lại vang lên một câu nói:
"Kỳ Kỳ, đừng để mệt quá nhé, chăm sóc tốt cho đứa trẻ trong bụng." Giọng nói của Bùi Hoàn Phong dịu dàng, mang theo sự cưng chiều, nhưng lại khiến cả người Tô Y Y run lên ngay cả bước đi cũng lảo đảo.
Cứ như sét đánh giữa trời quang! Tô Y Y dựa vào khung cửa mới đứng vững được, hai mắt trừng to không thể tin được mà nhìn về phía sau, nhìn thấy vẻ mặt thâm tình của anh.
Lần đầu tiên Tô Y Y cảm thấy, thì ra tình yêu của mình lại thấp hèn, đáng thương như vậy.
"Kỳ Kỳ mang thai rồi, nếu cô dám làm chuyện gì tổn thương cô ấy, tôi sẽ không ta cho cô đâu." Hai người ngọt ngào xong xuôi, Bùi Hoàn Phong vẫn không quên lên tiếng cảnh cáo Tô Y Y.
Đoạn ghi hình xông vào biệt thự lúc trước đã được trợ lý xuất ra, người cưỡng hiếp anh lúc đó, hóa ra là Hứa Thư Kỳ!
Bùi Hoàn Phong vừa thấy đau lòng vừa thấy hơi buồn cười, cô ấy sợ anh có bất trắc gì, muốn xảy ra quan hệ trước khi phẫu thuật, để lại nòi giống cho anh. Nghĩ đến những việc Hứa Thư Kỳ làm vì mình, Bùi Hoàn Phòng càng thêm yêu thương bảo vệ Hứa Thư Kỳ.
Tô Y Y cười thê thảm, cô còn có thể làm ra chuyện gì gây hại Hứa Thư Kỳ chứ?
Bản thân cô đã bị Bùi Hoàn Phong tổn thương đến cùng cực, ngay cả một chút sức lực phản kháng cũng không có, làm gì còn tinh lực làm hại người đang mang thai đứa con của anh?
Tô Y Y chỉ khẽ gật đầu, cố gắng nuốt xuống sự chua xót trong cổ họng, lúc xoay người để mặc cho nước mắt tuôn rơi…
"Cô Tô, bệnh tình của ông nội bây giờ thế nào rồi?" Hứa Thư Kỳ đi theo Tô Y Y đến phòng bệnh của ông Bùi, tuy ngoài mặt rất khách sáo, nhưng trong mắt toàn là sự hả hê và khinh thường.
Tô Y Y nghiêng đầu nhìn cô ta, đột nhiên dừng bước.
"Sao vậy?" Hứa Thư Kỳ không ngờ tới Tô Y Y sẽ dừng lại, cau mày nhìn cô.
"Cô Hứa, với lập trường của cô, bây giờ gọi ông nội hình như có không được ổn cho lắm nhỉ?" Tô Y Y lạnh mặt, đúng là cô yêu Bùi Hoàn Phong, nhưng không có nghĩa là phải nể mặt đối xử vui vẻ với Hứa Thư Kỳ!
Có thể là không ngờ đến Tô Y Y sẽ nói chuyện với cô ta như thế, Hứa Thư Kỳ sửng sốt trong chốc lát, cười lạnh nói: "Hờ, nhưng hiện tại cô Tô đã ly hôn với Hoàn Phong rồi, tôi mới là người Hoàn Phong muốn cưới, huống hồ tôi còn mang thai đứa con của anh ấy, tiếng ông nội này sợ rằng còn ổn hơn so với cô đấy?"
Đối mặt với những lời nói hăm dọa, Tô Y Y chỉ cười lạnh: "Cô muốn gọi thì cứ gọi đi, đến lúc đó bị ông cụ phát hiện ra điều gì thì đừng trách tôi, bây giờ ông ấy vẫn còn xem tôi là cháu dâu đấy."
Ông Bùi không hề quen biết Hứa Thư Kỳ, lần đầu gặp mặt đã bị gọi là ông nội, dựa vào độ tinh anh của ông cụ, chắc chắn có thể phát hiện ra điều bất thường.
Lời vừa nói ra, Hứa Thư Kỳ liền biến sắc. Có thể giữ chặt được Bùi Hoàn Phong, Hứa Thư Kỳ hiển nhiên không phải là loại phụ nữ ngực to ngu ngốc. Cô ta tức giận trừng mắt với Tô Y Y, liếc xéo vài cái rồi xoay đầu đi không để ý đến cô nữa.
Dù đã thắng một trận nhưng tâm trạng của Tô Y Y vẫn rất tồi tệ, sau khi liếc nhìn bụng dưới của cô ta, cô vẫn tiếp tục cất bước dẫn đường.
Ông Bùi có nhiều thắc mắc về người phụ nữ xa lạ này, nhưng thấy là do Tô Y Y dẫn đến nên chẳng nói gì, sau khi biết cô ta tên gì làm gì, cũng chẳng có tâm trạng để ý đến cô ta nữa.
Tô Y Y ngồi bên giường trò chuyện với ông Bùi, Hứa Thư Kỳ thấy thế cũng ngồi xuống bên còn lại muốn xen mồm vào. Nhưng trước giờ ông Bùi không hề thích có người chen lời vào khi đang nói chuyện với người của mình, vì thế thái độ với Hứa Thư Kỳ cũng trở nên chán ghét hơn, khiến cô ta cảm thấy tủi thân.