914
"Anh nói anh là luật sư cá nhân của ông nội, anh có chứng cứ gì không?" Tô Y Y đứng ở chỗ cửa ra vào nhìn người đàn ông cao hơn cô một cái đầu, dò hỏi với vẻ không yên tâm lắm.
Luật sư không hề có thái độ mất kiên nhẫn, lấy một cây bút máy từ trong túi áo ra đưa cho Tô Y Y, nói: "Đây là cây bút máy ông cụ quý trọng nhất lúc còn sống, chắc cô cũng biết rõ ý nghĩa đặc biệt của nó."
Khi nhìn thấy cây bút, Tô Y Y đã tin phân nửa, đến khi nhận lấy cây bút nhìn thấy nét chữ mạ vàng trên thân bút, cô mới tin hoàn toàn.
"Mời vào!" Tô Y Y mở cửa ra, mời anh ta vào trong.
Bởi vì trong nhà không có đồ đạc gì, Tô Y Y chỉ có thể bưng một ly nước lọc ra mời. Anh ta cũng không chê bai, hớp một ngụm rồi lấy một phần tài liệu từ trong cặp ra đưa cho Tô Y Y: "Tôi họ Vương, cô Tô có thể gọi tôi là luật sư Vương. Đây là hợp đồng ông cụ Bùi tìm tôi soạn ra trước khi qua đời, bây giờ giao lại cho cô."
Tô Y Y thắc mắc nhận lấy bản hợp đồng, sau khi đọc sơ qua nội dung bên trong, cô trừng to hai mắt vì kinh ngạc.
"Đây là…di sản?" Tô Y Y sửng sốt, bên trên viết rất rõ là ông cụ Bùi để lại toàn bộ di sản cho cô!
Luật sư Vương gật đầu, đỡ lấy gọng kính vàng, trịnh trọng lên tiếng: "Năm xưa ông Bùi biết sức khỏe bản thân không còn tốt nữa, sợ không biết khi nào sẽ đi, thế là kêu tôi soạn ra bản hợp đồng này, để lại toàn bộ tài sản cho cô. Nhưng trong hợp đồng, tên của cô được giữ bí mật, vì thế ngoại trừ tôi ta, không có người khác biết cô mới là người thừa kế."
Tô Y Y biết ông Bùi làm thế là vì bảo vệ cô, dù sao nếu những người khác của nhà họ Bùi biết ông để lại di sản cho cô, nói không chừng lại nghĩ ra chiêu trò gì đối phó cô.
"Nhưng…" Tô Y Y cắn môi, hơi hoang mang, "Vì sao ông nội lại để lại di sản cho tôi chứ, rõ ràng Bùi Hoàn Phong mới là cháu ruột của ông ấy."
Luật sư Vương mỉm cười, nhìn phần tài liệu trong tay Tô Y Y: "Ông Bùi từng nói với tôi, ông ấy nói cô là một cô gái tốt, âm thầm bỏ ra rất nhiều vì nhà họ Bùi, đây đều là những thứ cô đáng nhận được! Hơn nữa ông ấy sợ sau khi mình đi rồi cậu chủ sẽ vứt bỏ cô, cho nên mới nhờ tôi chăm sóc cô."
Nói đến đây, luật sư Vương để lộ ra một vẻ mặt rất hổ thẹn: "Xin lỗi, lúc trước khi tôi nhận được tin tức thì cô đã bị giam vào tù rồi, sau này bởi vì có người cản trở, nên tôi không có cách nào tìm được tin tức về cô, hết cách chỉ đành nhờ hàng xóm của cô, nếu như cô trở về thì báo với tôi mộ tiếng, không ngờ tôi thật sự lại đợi được cô rồi."
Thì ra là như thế. Tô Y Y đã hiểu, vất vả cho vị luật sư Vương đây rồi.
"Mọi thứ của ông cụ Bùi đều được gửi trong ngân hàng Trung Nam, cô Tô có thể đi lấy ra bất kỳ lúc nào. Còn có 51% cổ phần của Bùi Thị, cũng đều được đứng dưới tên cô." Luật sư Vương nói rõ hết mọi thông tin quan trọng.
Tô Y Y kinh ngạc, 51% cổ phần của Bùi Thị, cũng tức là quyền lợi của cô trong công ty còn cao hơn một bậc so với Bùi Hoàn Phong!
Trong lòng bỗng nhiên nảy lên rất nhiều suy nghĩ, Tô Y Y híp mắt, nói với luật sư Vương: "Có thể ngụy tạo giúp tôi một thân phận? Tôi muốn xuất hiện với danh nghĩa là cháu gái nuôi của ông nội."
Luật sư Vương sửng sốt, suy nghĩ trong phút chốc, sau đó lên tiếng đầy khẳng định: "Không thành vấn đề."
Tô Y Y nhìn chằm chằm vào luật sự Vương bằng ánh mắt sáng lấp lánh, mím môi, lên tiếng nói: "Luật sư Vương, chỉ cần anh chịu toàn tâm toàn ý giúp tôi, tất nhiên sẽ không thiếu lợi ích dành cho anh."