91
Bùi Hoàn Phong là ông chủ của Tập đoàn Bùi Thị, thường xuyên ứng phó với các các chiêu trò ong ve bướm vãn, nhưng anh vẫn luôn giữ mình trong sạch.
Nhưng anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng, có một ngày bản thân mình lại bị người ta cưỡng hiếp!
"Cô là ai, rốt cuộc có mục đích gì!" Bùi Hoàn Phong tức giận, nhưng trên mặt vẫn cố giữ bình tĩnh.
Người này hiển nhiên đã có chuẩn bị từ trước, hai mắt bị mảnh vải đen che kín, hai tay bị trói lại sau lưng bằng dây thừng, ngay cả hai chân cũng bị buộc chặt vào chân ghế. Nếu không phải anh sơ ý uống ly cà phê đó rồi hôn mê, thì bây giờ cũng sẽ không rơi vào tình thế bị động như thế này!
Tô Y Y đứng trước mặt Bùi Hoàn Phong, khom lưng xuống nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, ánh mắt tràn đầy sự đau khổ.
Kết hôn ba năm, anh chưa bao giờ đụng vào cô, cho dù biết anh không có tình cảm với cô, thậm chí chỉ có sự ghét bỏ, nhưng Tô Y Y vẫn hy vọng có thể để lại một hồi ức nguyên vẹn cho bản thân.
Giơ bàn tay run rẩy ra vuốt ve cánh môi mỏng của Bùi Hoàn Phong, nghĩ đến cuộc phẫu thuật lành ít dữ nhiều vào ngày mai, Tô Y Y bèn rơi nước mắt.
Khẽ mím môi, cô lấy can đảm tiến lên phía trước, thử hôn lên môi Bùi Hoàn Phong.
Cảm xúc giống hệt cảm giác Bùi Hoàn Phong mang lại cho cô, lạnh lùng hờ hững, chỉ là lúc hai bờ môi tiếp xúc nhau anh phản ứng ngoảnh đầu đi tức giận mắng một tiếng "Cút!", khiến Tô Y Y không còn can đảm hôn nữa.
Hít một hơi thật sâu, cố kìm nén nước mắt, Tô Y Y trực tiếp xé áo của Bùi Hoàn Phong ra!
Nút áo văng tung tóe, để lộ ra lồng ngực săn chắc, tay cô từ từ di chuyển đến bờ ngực trái dày rộng của anh, tinh thần hơi hoảng hốt.
Sau này cứ để con tim em đập vì anh đi, vì thế lần này, chỉ lần này thôi, cho em buông thả một lần, chiếm trọn được anh…
Bàn tay như thắp lửa khắp trên cơ thể nóng bỏng, Tô Y Y nhìn vóc người cường tráng kia không nhịn được bèn đỏ mặt. Tầm mắt nhìn lướt qua cánh môi gợi cảm và sống mũi cao thẳng dưới đôi mắt bị bịt lại kia, trong lòng cô bỗng thấy phấn kích.
"Tôi cảnh cáo cô!" Bùi Hoàn Phong thở hơi gấp, hơi thở nóng bừng , "Nếu cô còn làm tiếp, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô!"
Nếu không phải hiệu quả cách âm trong phòng quá tốt, cho dù trong phòng có tiếng nổ súng, bên ngoài cũng không nghe thấy được, thì anh cũng không đến mức đến giờ vẫn còn kêu cứu, rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan!
Tay Tô Y Y khựng lại, cười khổ một tiếng, nhìn anh đầy thâm tình, trong mắt toàn là sự quyết tâm liều đến cùng.
Dù sao, anh cũng chưa bao giờ nhìn trực diện cô, mang theo cái danh vợ của anh, nhưng thực tế chỉ là một người cả năm trời không gặp được anh lấy vài lần, khiến anh chán ghét mà thôi.
Nhưng cho dù như thế, em vẫn yêu anh, yêu đến mức dâng con tim và mạng sống này ra cho anh…
Trong lòng đau đớn, ngay cả cơ thể cũng đau nhói theo. Một tay Tô Y Y bịt chặt mồm không cho bản thân khóc thành tiếng, đồng thời cũng chẳng tiếp tục làm khúc dạo đầu, chỉ lột quần tây của Bùi Hoàn Phong ra, cúi người ngồi xổm xuống.
"Ưm…" Bùi Hoàn Phong hít sâu, sự kích thích bất ngờ ùa đến khiến anh không nói nên lời, vòm miệng nóng ấm mang đến cảm giác rất lớn cho anh. Chỉ có điều động tác của người này không hề thành thạo, kỹ thuật va chạm không chuyên nghiệp, nhưng như vậy lại khiến anh cảm thấy hưng phấn hơn!
Tô Y Y lần đầu làm chuyện này, cố gắng một lúc, ngẩng đầu nhìn thấy Bùi Hoàn Phong cau mày vẻ mặt khó chịu, vừa đau lòng vừa đứng dậy.
Run tay cởi đồ mình ra, phía trước là người đàn ông cô yêu nhất, Tô Y Y nở một nụ cười còn xấu hơn khóc, vừa ngồi lên vừa cắn chặt môi vì quá đau, lập tức liền ngửi thấy mùi tanh của máu.