Truyện Không Tên Số 35

Chương 23




4123

Thấy vậy, khuôn mặt người đàn ông lập tức nghiêm túc hẵn ra.

"Đứng lại!"

Cơ thể Kiều Hy đang chuẩn bị chạy đi bị tiếng hét giận dữ đó ngăn lại, cô đứng tại chỗ.

"Quay lại đây ngồi cho tôi, uống thuốc đi!" Lục Lập Tiêu ra lệnh.

Cô bé đứng đó đấu tranh tâm lý mười giây, cuối cùng cô quay lại và ngồi xuống.

Haizz, cô đang ở dưới mái nhà này nên không thể không cúi đầu trước thế lực tà ác!

Thấy cô ấy vẫn ngoan ngoãn, khuôn mặt của Lục Lập Tiêu chỉ nhẹ nhõm hơn được một chút, anh ta cho người rót cho cô một ly nước.

"Em hết sốt rồi, không uống thuốc được không? Uống thuốc này sẽ bị buồn ngủ, buổi sang em có tới bốn tiết học lận!”

Kiều Hy nhìn anh với ánh mắt thương lượng, nhưng điều cô nhận được là ánh mắt cứng rắng và không thể bác bỏ của người đàn ông.

Được rồi, cô ngoan ngoãn uống thuốc.

"Bây giờ em có thể đi được rồi chứ?"

"Đợi tôi ăn xong, tôi chở cô đi!"

Cuối cùng, Kiều Hy cũng ngoan ngoãn đợi Lục Lập Tiêu ăn xong, mới nhận được lệnh giải thể của anh.

Nhân lúc cô bé lên lầu để lấy cặp sách, mẹ anh đi đến trước mặt Lục Lập Tiêu, nhắc nhở nhỏ: "Lập Tiêu, cơ thể con dù là đang hồi phục nhưng cũng cần chú ý đến sự điều độ, không nên mới bắt đầu đã chơi khốc liệt như vậy!”

Dưới ánh mắt hơi ngạc nhiên của Lục Lập Tiêu, mẹ anh nói tiếp: “Mẹ nghe nói, tối qua con bé bị sốt là do con dẫn cô ta đến chỗ hoang sơ để … những người trẻ tuổi các con cũng thật là, ở nhà có chăn êm nệm ấm thì không dùng, cứ thích tìm cảm giác phấn khích, kết quả làm cho con người ta cảm lạnh rồi kìa!”

"Mẹ biết là con nhịn lâu rồi, nhưng con bé Kiều Hy đó xét cho cùng tuổi vẫn còn nhỏ … đừng dọa con bé nữa! Đàn ông muốn chinh phục phụ nữ thì phải làm cho cô ấy nghe lời con, tin con, hâm mộ con! Nhưng khi con làm cô ấy sợ con thì cô ấy sẽ né tránh, không gặp con nữa. Về mặt này con nên học hỏi thêm kinh nghiệm từ Thiếu Khiêm với Cảnh Thiên!”

Lắng nghe lời nhắc nhở nghiêm túc của mẹ về cách làm quen với phụ nữ, trái tim của Lục Lập Tiêu: “...”

Đường Cảnh Thiên … hãy đợi đấy!

......

Cửa trường Đại Học Nam Đại, chiếc Bentley bắt mắt vừa dừng lại, Kiều Hy gấp rút mở cửa. Khiến Lục Lập Tiêu không kịp nói gì, chỉ thấy cô bé ngồi bên cạnh đã trốn đi nhanh như một con thỏ.

Dáng vẻ chạy trốn đó như thể anh là con mảnh thú hoang dã sẽ bắt cô lại và xé xác cô.

Trong công ty, nhân viên cũng sợ anh như vậy nhưng anh chưa bao giờ quan tâm.

Nhưng tại sao khi nhìn vào phản ứng của Kiều Hy, anh lại thấy khó chịu?

Sáng nay, mặc dù mẹ đã bị Đường Cảnh Thiên lừa nhưng lời mẹ nói có một câu rất đúng.

Những gì anh làm hôm qua đã làm cô sợ!

Nghĩ đến hôm qua khi con bé phát sốt ôm chặt lấy mình, Lục Lập Tiêu không có một chút phản cảm nào …

Cô gái duy nhất không khiến anh cảm thấy ghê tởm, tại sao lại để cho cô cứ tránh mặt mình được?

——

Trong tiết Triết học Mac, Kiều Hy lấy ngón tay chóng mắt mình lên, lặp đi lặp lại không được ngủ. Giáo viên dạy tiết này là giáo sư Diêm, biệt danh là Diêm Vương, nổi tiếng hà khắc.

Người nào bị bắt ngủ gật trong lớp, đều chết rất thê thảm!

Tuy nhiên, mặc dù biết hậu quả rất nghiêm trọng, nhưng con người làm sao chóng lại hiệu quả của thuốc. nhất là nội dung giảng dạy của tiết học cũng như một bài hát ru, tác dụng từ hai phía như vậy khiến Kiều Hy kéo vào vực thẳm của những cơn ác mộng ...

"Bụp!"

Một cuốn sách đập lên bàn, cô gái vốn đang ngon giấc bỗng bị đánh thức.

"Kiều Hy, đứng lên!"

Cô mơ màng mở mắt ra, nhìn vào cái mặt cau có đó, giật mình: "Giáo … giáo sư Diêm, em xin lỗi! Em không có cố ý ngủ gật!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.