Truyện Không Tên Số 34

Chương 11




4011

“Ư …..” Tôi không kiềm chế được thốt lên tiếng, nếu không phải tay anh kịp bịt miệng tôi lại, giảm bớt âm thanh, e là sẽ bị Tống Nguyệt đang ở ngoài cửa nghe thấy mất.

Tay kia của Lục Diễn Trạch vẫn sờ soạn trong váy tôi, ngón tay lọt vào trong quần lót.

Sau khi cởi thắt lưng, anh không vội vã đi vào người tôi, chỉ dùng tay dò thử vào trong, lúc sâu lúc cạn, thái độ thờ ơ, y như đang giễu cợt với tôi, đôi khi còn cười bên tai tôi, tôi nhịn tới sắp ngạt thở rồi, anh ta còn trêu tôi như vậy, tôi có hơi tức giận, rồi khi anh phát hiện ra, anh sẽ hôn lên xương quai xanh nhạy cảm của tôi, từng cái từng cái một, như muốn nuốt chửng tôi vào, lúc hôn tôi tay anh vẫn cử động, tôi chịu hết nổi ôm chầm lấy anh, chân cũng bất giác quấn chặt anh.

Sắp bị anh ta làm cho phát điên mất…

Nhưng tôi không thể khống chế phản ứng của cơ thể mình, anh biết rõ mỗi vùng nhạy cảm trên người tôi, mỗi lần ra tay đều khiến tôi hưng phấn tới mức muốn hét lên, tôi không dám lên tiếng, cố cắn răng chịu đựng, cảm giác chết tiệt đó như chìm ngập cả người tôi.

Tôi nhịn tới mức sắc mặt trắng bệch, anh như xem trò hề cười bên tai tôi.

Bên ngoài Tống Nguyệt vẫn đang đập cửa gọi, dần dần không nghe thấy tiếng động, nên cô cũng bỏ đi.

“Tạch tạch tạch tạch” tiếng giày cao gót xa dần, tôi thở một hơi dài, cơ thể căng thẳng dường như được giải thoát trong giây phút này.

Mất đi vị khán giả bên ngoài, tên nghịch ngợm Lục Diễn Trạch đây dường như cũng không còn hứng trêu tôi như vậy nữa, chủ động rút tay ra khỏi người tôi.

Tôi hơi đứng không vững, toàn thân mềm nhũn bị anh ghì chặt trong lòng, giọng trầm thấp quyến rũ của anh vang lên tiếng cười bên tai tôi:

“Em chỉ được vậy thôi sao? Tôi còn chưa bắt đầu mà.”

Tôi bất thình lình đẩy anh ra, muốn chuồn khỏi anh, cánh tay anh duỗi thẳng ra đặt trên bức tường bên tai tôi, giam cầm tôi, khiến tôi không thể nào thoát được.

Anh nhìn tôi cười lạnh và nói: “Xem ra người đàn ông của em chưa khiến em hài lòng.”

Tôi trừng mắt nhìn anh.

Lục Diễn Trạch vừa trêu cười tôi, vừa áp vào bên tai tôi, dùng giọng rất dễ khiến người ta nổi nóng nói:

“Hẹp hơn so với lúc trước tôi xài.”

Tôi bị anh chọc tức tới đỏ mặt, nhưng không cách nào phản bác lại, tôi vốn chẳng phải là đối thủ của anh, ngay cả nói chuyện với anh tôi cũng thấp hơn một cấp bậc.

Nếu như tình cảm nam nữ là một cuộc tranh đấu, ai thật lòng trước ai sẽ thua, thì tôi đã thua từ lâu rồi.

Bây giờ tôi chỉ có thể cố gắng bảo toàn lãnh thổ chiến bại của mình, phòng bị anh xâm lấn lần nữa.

Tôi run rẩy nói: “Anh nói chuyện đàng hoàng chút đi. Bây giờ tôi không phải đi bán, cho dù tôi có bán, hiện tại cũng có ý định bán cho anh, nếu anh còn phân biệt không rõ tình hình thì tôi sẽ đi kiện anh, tôi đã không còn là Trình Cửu Nhi của ngày xưa nữa!”

Nói xong câu này, tôi phát hiện đôi mắt mình đã ứa đầy nước mắt, ngay cả Lục Diễn Trạch cũng ngạc nhiên trước phản ứng của tôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.