Truyện Không Tên Số 33

Chương 892




39892

Và như thế, Lưu Tuyền và Dung Cảnh trở thành láng giềng trên dưới lầu.

Bắt đầu từ tối ngày đó, mỗi ngày đến giờ cơm, Dung Cảnh đều đúng giờ đến nhà Lưu Tuyền ăn cơm, còn Lưu Tuyền, đối với kết quả như thế, ngoại trừ cảm kích, nhiều hơn nữa vẫn là cảm kích.

Thời gian hai ngày cứ trôi qua nhẹ nhàng như thế.

Đến ngày thứ ba, Lưu Tuyền liền bắt đầu kế hoạch cuộc sống sau này của mình.

Cô đi ngân hàng báo mất tất cả thẻ ngân hàng của mình trước, sau đó bổ sung thẻ, bổ sung chứng minh nhân dân, đợi làm xong những thứ này, cô liền lên mạng tải xuống một phần đơn thỏa thuận ly hôn, sau khi in ấn ra rồi, sáng ngày đó liền liên hệ Tần Nham.

Lúc Tần Nham nhận được điện thoại của Lưu Tuyền cảm thấy vô cùng bất ngờ, “Tiểu Tuyền?”

“Là tôi!” Lưu Tuyền nắm chặt điện thoại, “Anh hôm nay có thời gian không, nếu như có thời gian, chúng ta trò chuyện với nhau nhé.”

“Có có có, anh có thời gian!”

“Được!” Lưu tuyền nhẹ tiếng nói, “Vậy 20 phút sau, ở tiệm cà phê bên ngoài biệt thự nhà anh gặp nhé.”

Cúp máy điện thoại, Tần Nham không lo ngại chuyện công việc, sau khi vội vàng chào một tiếng với thư kí, lập tức đem theo áo khoác, cử chỉ vội vàng rời khỏi. Hai ngày này không có mặt của Lưu Tuyền, anh đã nghĩ rất nhiều rất nhiều, nghĩ đến cuộc hôn nhân này mang đến tổn thương cho Lưu Tuyền, cho nên anh không có mặt mũi đi tìm Lưu Tuyền, đương nhiên, anh cũng không tìm ra được!

Di động và túi xách của Lưu Tuyền ngày ấy vẫn còn để lại ở biệt thự, anh không biết tìm Lưu Tuyền đi đâu, cũng không có bất kì cách nào liên hệ được.

Anh muốn đi Dung gia tra hỏi người của Dung gia, những mỗi lần đi đến trước cổng, liền bị lính canh đuổi ra ngoài.

Hôm nay, Tiểu Tuyền không mấy dễ dàng gọi điện thoại liên hệ anh, anh cho dù bận công việc, cũng phải đi xem thử!

Tần Nham lái xe lái rất nhanh!

Rất nhanh đến địa điểm mà Lưu Tuyền hẹn.

Lúc anh đến tiệm cà phê, xuống xe liền nhìn thấy Lưu Tuyền đang ngồi vị trí gần cửa sổ, đầu tóc cô buộc cao lên thành đuôi ngựa, một cái áo thun màu trắng bên ngoài kèm theo một cái áo khoác mặc trên người, phần dưới mặt một chiếc quần jeans màu trắng, dưới chân đang mang một đôi giày vải màu trắng, nhìn lên đó vừa trẻ tuổi vừa sức sống tràn đầy.

Tần Nham bước chân hơi khựng lại!

Đúng rồi!

Cô mới chỉ là người con gái 24 tuổi, lúc đầu đã nên tràn đầy sức sống.

Nhưng những ngày tháng ở cùng với anh, anh chưa từng nhìn thấy vẻ mặt sức sống tràn đầy của cô như thế.

Tần Nham cười đắng một tiếng.

Phục vụ trước cửa nhìn thấy Tần Nham đứng ở đó không động đậy, nhịn không được đi lên trước gọi một tiếng, “Tiên sinh?”

“Uhm!”

Tần Nham hồi thần lại, bước nhanh vào trong tiệm cà phê.

“Tiểu Tuyền……”

Lưu Tuyền nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu nhìn sang Tần Nham, nhìn thấy Tần Nham, biểu cảm của cô cũng không có biến đổi gì, “Ngồi đi.”

Trong lòng Tần Nham có chút bất an.

Anh không biết sự bình tĩnh của Lưu Tuyền như thế là tại vì hạ giận rồi, hay là tại vì tim cô đã chết rồi.

“Tiểu Tuyền......”

“Anh khoan hãy nói!” Lưu Tuyền từ trong túi xách tay của mình lôi ra đơn thỏa thuận ly hôn, nhẹ nhàng đẩy cho Tần Nham, Tần Nham lúc đầu còn tưởng rằng Lưu Tuyền tìm anh là muốn bàn chuyện hòa giải, nhưng nhìn thấy những chữ lớn “ĐƠN THỎA THUẬN LY HÔN” kia, trong lòng anh tức thì trầm xuống, “Tiểu Tuyền……”

“Đây là đơn thỏa thuận ly hôn tôi tải trên mạng xuống, tôi đã hỏi qua luật sư rồi, thứ này chỉ cần kí tên là có hiệu lực pháp luật đầy đủ rồi.” Lưu Tuyền đưa đơn thỏa thuận đẩy đến trước mặt anh, “Anh đọc kĩ đi, đọc xem có chỗ nào không ổn không, nếu như có tôi đem đi sửa lại!”

Trong lòng Tần Nham rất là cay đắng, “Tiểu Tuyền, có thể không ly hôn không?”

“Tôi đã hạ quyết tâm rồi!” Sắc mặt Lưu Tuyền vô cảm, “Anh vẫn nên đọc kĩ những điều khoản đi!”

Tần Nham cười đắng một tiếng, anh từ trên bàn cầm đơn thỏa thuận lên, những tờ giấy mỏng manh nhưng lại nặng như ngàn cân, anh tỉ mỉ như thế, từng điều khoản từng điều khoản đều đọc kĩ rõ ràng, giống như như thế có thể kéo dài thời gian vậy, thoạt nhiên, nhìn thấy trên ô kí tên cuối cùng đã kí tên hai chữ lớn “LƯU TUYỀN”, trong lòng anh vẫn là đau đớn kịch liệt một hồi lâu.

“Tiểu Tuyền……”

“Nếu như không có vấn đề vậy thì kí tên đi.” Lưu Tuyền từ trong túi lấy ra một cây bút nước, đẩy đến trước mặt Tần Nham, “Kí tên đi!”

“Tiểu Tuyền, không có bất kì cơ hội nào quay lại thật sao?”

“Không có!”

Lưu Tuyền cúi mắt xuống, “Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, chúng ta kết hôn nửa năm, nửa năm nay tôi không có đi làm, tất cả tài sản đều là của tài sản cá nhân của anh trước lúc kết hôn, ly hôn rồi tôi cũng không định ăn bám gì anh, tiền và bất động sản của anh tôi không lấy gì hết. Chúng ta cũng không có con, cũng không có vấn đề về tranh chấp quyền nuôi con, còn thứ khác thì……tôi cũng nghĩ không ra có gì có thể chia được, anh không có vấn đề gì thì kí tên, chúng ta nhân hôm nay thuận tiện làm sổ ly hôn đi.”

Trong lòng Tần Nham vô cùng khó chịu.

Có phải là do lúc đó anh đã quá vội vàng kết hôn, cho nên mới tạo nên hậu quả như thế của hôm nay?

Trong lòng anh nghẹt đến hoang mang, “Vậy em sao? Em cái gì cũng không có, sau này nên sống như thế nào?”

Đây là đang quan tâm cô sao?

Nhưng cô đã không cần nữa.

“Anh yên tâm đi, tôi có tay có chân, làm sao cũng không đói chết đâu……kí tên đi!”

Xem ra cô đúng thật đã hạ quyết tâm muốn ly hôn rồi.

Tần Nham hai ngày nay cũng nghĩ rất nhiều rất nhiều rồi, nếu như cuộc hôn nhân này mang đến cho cô đều là tổn thương, vậy anh đành phải buông tay thôi, để cô trở lại cuộc sống ngày xưa của mình.

“Tiểu Tuyền, anh kéo em vào vi trận của hôn nhân, nhưng lại không cho em được hạnh phúc, đúng thật rất xin lỗi em!” Tần Nham cười đắng nói, “Chúng ta là hai vợ chồng, anh biết em không quan tâm những thứ vật chất, nhưng anh vẫn muốn bồi thường một chút cho em. Anh ở thành phố A có một căn chung cư, trước đó dự tính là chúng ta sẽ chuyển qua đó ở, tất cả những đồ trong đó đều rất đầy đủ, em chuyển vào đó là có thể ở liền được. Anh hôm nay sẽ sang tên nhà cho em.”

“Không cần đâu!”

Lưu Tuyền từ chối không hề do dự, cô ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt của Tần Nham, “Tần Nham, tôi không muốn lấy bất kì thứ nào của anh, tại vì miễn là bất kì những thứ mà anh cho tôi, đều có thể khiến tôi nghĩ đến anh, nghĩ đến tất cả những ức không tốt trong cuộc hôn nhân này! Anh không cần cảm thấy áy náy, quyết định kết hôn là bản thân tôi gật đầu đồng ý, bây giờ……kết quả như vậy, tôi cũng không trách ai khác, còn nữa……tôi đã tìm được nhà tốt chuyển đi rồi, bây giờ sống rất tốt, anh không cần lo lắng chuyện của tôi nữa.”

Tần Nham chỉ có thể cười đắng.

Đã nói đàn ông nếu như đã tuyệt tình sẽ khiến người khác sợ hãi, thật ra phụ nữ mà thất vọng với đàn ông, thất vọng với hôn nhân, những việc làm ra mới đúng thật là tuyệt tình.

Không ngờ ngay cả cơ hội bồi thường cũng không cho anh.

Cô có biết không, cô càng như thế, anh lại càng khó lãng quên cô, càng cảm thấy có lỗi với cô?

Tần Nham lắc đầu, cuối cùng vẫn là cầm bút lên, kí tên mình lên trên tờ đơn thỏa thuận ly hôn.

Những năm này, công việc của anh nhiều đến thế, nhiều văn kiện cần kí tên đến thế, chữ của anh mãi mãi là rồng bay phượng múa, tràn đầy cảm giác tự tin, nhưng duy nhất lần kí tên này, cảm thấy tay mình nặng ngàn cân, cầm bút cũng cảm thấy tốn sức.

TẦN NHAM!

Hai chữ ngã ngã nghiêng nghiêng xuất hiện ở ô kí tên.

Cái nét bút cuối cùng của anh kí xuống, trong lòng hai người y như bị trống không một mảng.

Tần Nham lấy tờ đơn thỏa thuận kí xong đưa cho Lưu Tuyền, “Xong rồi!”

“Uhm!”

Lưu Tuyền dẹp lại đơn thỏa thuận, cúi mắt xuống, “Nếu như không có bận gì, vậy chúng ta bây giờ đi cục Dân chính là thủ tục đi. Sổ kết hôn ở trong tủ đầu giường, anh về lấy đi! Còn cả chứng minh thư của tôi, nếu như không có bị mất, nhờ anh cũng giúp tôi đem qua, bổ sung chứng minh thư có chút phiền phức.”

“Được!”

Tần Nham từ sofa đứng dậy, cúi đầu nhìn vào Lưu Tuyền, “Em có đi với anh không?”

“Không, tôi ở đây đợi anh.”

Câu trả lời này nằm trong dự đoán của Tần Nham.

Tần Nham một mình về nhà, có một chuyện anh chưa nói Lưu Tuyền nghe, từ ngày đó sau khi Lưu Tuyền từ trong Dung gia bước ra, sau đó anh đã về thu dọn hành lý từ nhà chuyển ra ngoài, bây giờ anh đã không sống ở biệt thự của nhà nữa.

Lúc Tần Nham về đến nhà, Tần mẫu và Tần Phi Ngữ vẫn đang ở phòng khách xem ti vi.

Hai người không biết xem bộ phim hài gì, cười đến ngã cả lưng, vô cùng vui vẻ.

Trong lòng Tần Nham có mùi vị nói không ra.

Anh vòng qua hai người, y như là không nhìn thấy vậy, đi thẳng lên lầu.

“Tần Nham con về rồi à!” Tần mẫu nhìn thấy Tần Nham, tức thì vẻ mặt cười lên, “Con đúng thật về rồi, mẹ biết là con sẽ không chuyển ra ngoài sống mà, mẹ và Phi Ngữ mỗi ngày đều đợi con trở về đấy.”

Tần Nham không trả lời, lên lầu tìm đồ.

Thấy vậy, Tần mẫu khẩn trương lên theo.

Thấy Tần Nham đang lục lọi tủ đồ, bà nhịn không được hỏi, “Con kiếm gì thế, mẹ đã dọn dẹp phòng con qua rồi, đồ đạc cũng đã để lại chỗ cũ, con muốn kiếm gì để mẹ nói con nghe để đâu.”

“Sổ kết hôn!”

“Con kiếm cái này làm gì?” Tần mẫu cau mày, từ trong góc của tủ áo lấy ra sổ kết hôn, “Nè, ở đây này!”

Tần Nham cầm lấy sổ kết hôn, im lặng đi đến thùng giấy kế bên tủ áo, lần trước Tần Phi Ngữ đem hết những đồ của Lưu Tuyền dọn vào trong thùng giấy muốn vứt đi, Tần Nham đã nổi giận lôi đình, có thể cơn giận của anh có chút hữu dụng, những đồ trong thùng giấy đến bây giờ vẫn chưa bị vứt đi.

Tần Nham ôm lấy thùng giấy, liền đi ra ngoài.

“Tần Nham, con cuối cũng thông suốt rồi, muốn đem những thứ này vứt đi?” Tần mẫu vô cùng vui mừng.

Tần Nham không có trả lời.

Anh chỉ là muốn đem đồ của Lưu Tuyền trả lại cho cô thôi.

Lúc Lưu Tuyền rời khỏi nhà cái gì cũng không có đem theo, những bộ quần áo và giày……là anh tốt bụng đưa qua cho cô, để ngày tháng của cô có thể không khó khăn đến thế.

Vừa nãy nhìn thấy túi trên tay của Lưu Tuyền từ túi xách trở thành túi giấy, trong lòng anh đều không biết được là mùi vị gì.

“Tần Nham, con tại sao không nói chuyện với mẹ, con vẫn còn giận mẹ à?”

Tần mẫu đuổi theo Tần Nham xuống lầu, nhìn vẻ mặt lạnh của Tần Nham không nói lời nào, nhịn không được đỏ mắt lên, “Tần Nham……”

“Đủ rồi, đừng nói nữa!” Tần Nham ra cửa, đặt thùng giấy vào trong cốp xe sau, nhìn thấy Tần mẫu theo sau, anh vô cùng không kiên nhẫn, “Đừng đi theo con! Các người bây giờ cuối cùng cũng đuổi Tiểu Tuyền đi được rồi, chúc mừng mẹ đã thành công rồi, bây giờ con phải đi cùng Tiểu Tuyền làm thủ tục ly hôn, mẹ vừa lòng chưa, vui mừng chưa?”

Làm thủ tục ly hôn?

Tần mẫu nghe được, tức thì hưng phấn lên.

Tốt tốt tốt!

Bọn họ cuối cùng đã có thể thoát được cái sao chổi kia rồi.

Tần mẫu kéo lấy tay Tần Nham, lại một lần dặn dò anh, “Tần Nham, ly hôn là mẹ rất ủng hộ con, nhưng con phải cẩn thận con Lưu Tuyền kia, hai người ly hôn, cô ta khẳng định sẽ chặt chém con một lần, mẹ nói con nghe, tài sản gì cũng không được cho cô ta, nghe chưa hả?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.