Truyện Không Tên Số 33

Chương 142




39142

“Chị ngay cả người yêu còn chưa từng có, còn nói là đưa lời khuyên cho em!” Tiêu Lăng khinh miệt, “Em không cần!”

“Tiêu Lăng! Chị gái của em tuy chưa yêu ai bao giờ, chưa có trải nghiệm thực tế về phương diện này nhưng chị cũng đã từng nghe nói đã gặp qua nên cũng hiểu được một chút, em đừng coi thường người khác, chị trước đó đã từng trên tạp chí làm biên tập về chuyện tình cảm đấy, có bao nhiêu là cô gái đã đến tâm sự chuyện trong lòng với chị, hứ hứ, được rồi, em không thích nói thì chị cũng không thèm nghe đâu, coi như là chị lo thừa!”

Tiêu Lăng lạnh nhạt nhìn chị một hồi, có chút do dự.

Thật ra nguyên nhân thật sự mà anh không muốn nói với Tiêu Khả là do anh cảm thấy sự việc này rất xấu hổ, nếu thật cho cô nghe, với cái miệng khoe khoang như cô, e là không cần tới ngày mai những người xung quanh anh đều biết anh ở bên ngoài đã từng sinh con, và còn bị phụ nữ lừa gạt nữa.

Cái chuyện xấu hổ này, anh thật sự không muốn người khác biết.

“Ê, rốt cuộc em có nói không, không nói là chị đi về nhe.” Tiêu Khả lấy túi xách lên giả vờ bỏ đi.

“Đợi một chút!”

“Uhm hm!” Mặt Tiêu Khả hiện lên biểu cảm “Chị biết là sẽ như vậy mà”, lại chây lười ngồi lên ghế sofa, “Nói đi, chị rửa tai lắng nghe đây.”

Tiêu Lăng siết chặt nắm đấm, không lạnh không nhạt nhìn chằm chằm vào Tiêu Khả, “Bảo mật!”

“Xem tình huống.”

“Nhất thiết bảo mật!”

“Được rồi, nhưng mà……”

“Muốn gì, nói!”

“Hi hi.” Nét mặt nịnh bợ của Tiêu Khả hiện lên ôm lấy đùi của Tiêu Lăng, “Em trai ngoan đừng nói như thế, xem em coi chị thành loại người gì rồi, haiz, thật ra gần đây chị đang kẹt tiền, em có thể mượn chị ít tiền không?”

“Tiền chị đâu?”

“Thẻ của chị bị ba mẹ đóng băng rồi.” Tiêu Khả cắn răng, “Em cũng biết là họ căn bản là không ủng hộ sự nghiệp của chị, nói chị tự mình làm khổ bản thân. Chị làm sao mà tự làm khổ bản thân? Chị thích tạo mẫu cho người khác, thích giúp người khác trang điểm, một công việc tốt tới dường nào, biến cô bé lọ lem trở thành công chúa bạch tuyết, một công việc thần thánh đến thế cơ mà!”

Tiêu Lăng mới không tin lời cô, “Vậy sao chị không kiếm ông nội?”

Tiêu Khả tức thời ngây người, cúi đầu ủ rũ, “Người ta lớn thế cơ mà còn đi xin tiền ông nội, xấu hổ đến dường nào.”

“Hì……”

Tiêu Lăng cười lạnh, câu nói này là nói cho người khác nghe đấy, chị đối với ông nội từ lúc nào biết xấu hổ qua đâu.

“Được rồi được rồi, chị nói thật đây……” Tiêu Khả giơ tay chịu hàng, “Cái nơi làm việc của chị người không nhiều, chị còn không lo nổi bản thân, nói sao thì chị cũng ở trong ngành trang điểm có chút danh tiếng, lo không nổi cho bản thân thì rất là mất mặt. Cho nên chị dự tính vào ngành giải trí, kiếm những người nghệ sĩ có chút danh tiếng để làm nhà tạo mẫu cho họ, từ từ tích lũy danh tiếng, sau này mở một nơi làm việc lớn hơn.”

Tiêu Lăng cũng gọi là hiểu rồi.

Hèn gì bác trai bác gái đòi cắt đi tài chính của chị ấy, bác trai bác gái đều là làm ngành chính trị, nói đến minh tinh trong ngành giải trí đừng nhắc là phản cảm biết bao, ông nội cũng như thế, nếu như chị ấy nói với ông nội là muốn vào ngành giải trí, ông nội không những không đưa tiền cho chị ấy, mà còn mắng cho một trận nữa.”

Ngành giải trí…… Tiêu Khả!”

Nhà tạo mẫu……

Tô Tố!

Trong đầu óc của Tiêu Lăng đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, thoạt nhiên nghĩ đến tình huống của bây giờ, anh rất nhanh nén lại ý nghĩ đó xuống.

“Chỉ cần lời kiến nghị của chị có tác dụng, em sẽ đưa tiền cho chị, thuận tiện cho chị lựa chọn một nghệ sĩ để chị theo.”

Đôi mắt của Tiêu Khả sáng lên tức thì, cô lúc đầu chỉ đơn thuần là đến mượn tiền, không ngờ hôm nay Tiêu Lăng lại hào phóng đến vậy, ngay cả nghệ sĩ cũng sắp xếp cho cô luôn, đây so với tự mình đi kiếm công ty quản lý, sau đó lại phải đợi sắp xếp nhanh hơn hẳn.

Dù sao Tiêu Lăng cũng là ông chủ của công ty, các nghệ sĩ có tính cách thế nào anh đều nắm rõ, nhất định sẽ không sắp xếp những người tính khí khó chịu cho cô, hơn nữa là đi làm ở công ty anh, cô là chị họ của Tiêu Lăng, ai lại dám bắt nạt cô chứ.

Tiêu Khả khẩn trương ngồi ngay lại tư thế, hối thúc Tiêu Lăng, “Được được được, chị sẽ bảo mật cho em 100%, em đừng nhiều lời nữa, khẩn trương kể rõ rốt cuộc là chuyện gì!”

Lần này Tiêu Lăng không còn do dự, kể hết đầu đuôi sự việc từ năm năm về trước cho đến tình huống bây giờ cho Tiêu Khả nghe. Tiêu Khả lúc đầu còn nghiêm túc lắng nghe, lúc sau đó cả người cô phải trố mắt ngạc nhiên, với vẻ mặt hoàn toàn không tin nổi.

“Em, em, em nói hai đứa nhỏ dưới lầu đúng thật là con trai và con gái của em? Là cháu trai và cháu gái của chị?” Nhìn thấy Tiêu Lăng trịnh trọng gật đầu, Tiêu Khả nhéo mạnh bản thân, “Ui ya, đau chết tôi rồi, đây không phải là mơ. Má ơi, sao cái này còn khoa trương hơn là phim truyền hình thế.”

“Tiêu Khả!”

Tiêu Lăng nén mạnh giọng điệu, anh muốn cô phân tích tình huống, chứ không phải là nghe cô bày tỏ cảm nghĩ lung tung.

“Chị biết rồi, thì em bây giờ không phải đang nghi ngờ Tô Tố tiếp cận em là có ý đồ sao!”

“Không lẽ không phải!”

Ngoài nguyên nhân này, anh không suy nghĩ được những lý do bất kì khác.

Tiêu Khả nghiêm túc nghĩ ngợi, gật nhẹ đầu, “Tô Tố chị tiếp xúc qua chỉ có một lần, tính của cô ấy chị không rõ lắm, cho nên không thể đánh giá nhân phẩm của cô ấy. Nhưng đơn giản chỉ là phân tích sự việc này, chị cảm thấy có phải bên trong có hiểu lầm gì không.”

Tiêu Lăng lập tức truy vấn, “Hiểu lầm gì?”

“Chị làm sao biết được hiểu lầm gì.” Tiêu Khả không nhã nhặn đảo mắt, “Thì em không phải nghi ngờ Tô Tố biết được thân phận của em, cho nên mới cố ý sinh ra hai đứa nhỏ ra sao!” Trông thấy Tiêu Lăng gật đầu, Tiêu Khả tiếp tục nói, “Chị nói em bình thường thì cũng thông minh lắm mà, tại sao liên quan đến chuyện tình cảm lại trở thành như vậy. Nói sao thì nếu chị là Tô Tố, nếu chị ôm ấp ý định này đào mỏ em, lúc mà sinh đứa con ra thời gian đầu tiên là sẽ tới ngay uy hiếp em kêu em đưa tiền rồi, cần chi mà phải đợi đến hai đứa nhỏ 4 tuổi mới hành động?”

Cả thân Tiêu Lăng cứng đơ, vấn đề này anh chưa từng suy nghĩ qua, mấy ngày nay chỉ nghĩ đến chuyện Tô Tố cố ý lừa gạt anh, anh hận muốn chết, cơ bản là không suy nghĩ sâu thêm về vấn đề này.

Nghe thấy Tiêu Khả nói thế, trong lòng anh nổi lên một hi vọng, ánh mắt nóng lên nhìn Tiêu Khả, “Cho nên…… cô ấy không thể cố ý gạt em được?”

“Điều này chị không dám chắc, chị phân tích theo tình huống thôi. Em cũng đã nói rồi, cô ấy dẫn theo hai đứa nhỏ sinh sống rất cực khổ, vậy lúc cực khổ sao không tới tìm em, bây giờ cô ấy thoát được Tô Đại Khuê rồi, cũng thuận lời được mời đóng phim, em nói diễn xuất của cô ấy hay. Cô ấy tốt nghiệp chuyên ngành, vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp, diễn xuất lại thâm thúy, người như thế không nổi tiếng ở ngành giải trí mới gặp ma ấy, sau này tương lại càng sáng lạn.”

Cô lại nói, “Cho dù là làm vai phụ, nhưng cũng đỡ hơn so với làm bán thời gian lương cũng không cao được bao nhiêu. Những tháng ngày này đã tốt hơn ngày xưa rất nhiều, lúc đó cũng không tìm em, bây giờ chị nghĩ không ra được lý do cô ấy tìm em.”

“Chị nói thật à, em đã hiểu lầm cô ấy?”

Tô Khả lắc đầu, “Chị không có nói là em đã hiểu lầm cô ấy, chị chỉ nói là nếu như là chị, chị khẳng định sẽ không như thế. Nhưng em cũng đã nói rồi, Cảnh Thụy và Tiểu Thất hiển nhiên biết em là ba của chúng nó, cái đó không có lý nào Tô Tố không biết được, cho nên chị thấy là bên trong có thể có những chuyện chúng ta chưa biết được. Chị khuyên em là em và Tô Tố nên nói chuyện rõ ràng thành thật với nhau đi.”

Tiêu Lăng lạnh mặt trầm tư rất lâu, Tiêu Khả không dám phiền anh nữa.

Qua được chốc lát, Tiêu Lăng mới cắn răng, “Vậy em sẽ cho cô ấy thêm một cơ hội nữa!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.