Truyện Không Tên Số 18

Chương 97




2397

Trùng hợp là thời gian và ngày tháng,lịch sử trò chuyện chỉ xem được ngày tháng,có vẻ như đó là ngày tiệc khiêu vũ được tổ chức,thời gian dường như là anh ta và Thư Yểu đang nhảy múa。

Chẳng lẽ Khương Thục Đồng từ điện thoại của Khương Vũ Vi nhìn thấy tình cảnh anh ta cùng Thư Yểu nhảy múa sao?

Khương Thục Đồng từng nói,là do mẹ của anh ta nhắc Thư Yểu với cô ta。

Cố Minh Thành đã gọi một cuộc điện thoại quốc tế,gọi cho mẹ của bản thân。

“Mẹ,do mẹ nói với Khương Thục Đồng về Thư Yểu sao?”

Tuy rằng mẹ của Cố Minh Thành từng nói qua với Khương Thục Đồng,đừng nhắc với Cố Minh Thành chuyện bà ta từng đến tìm cô ta,nhưng mà đối mặt với đứa con của mình,bà ta không muốn nói dối,hay là cũng không cần thiết phải nói dối。

“Người phụ nữ đã ly hôn đó sao?Đúng,mẹ đã gặp qua cô ta,nhắc đến Thư Yểu,sau đó nghe nói cô ta đã rời xa con!”

Những lời còn lại,Cố Minh Thành rõ ràng không nghe,anh ta đã cúp máy。

Chuyện nay như thế nào, trong tâm trí của anh ta đã suy đoán ra được:Mạc Tư An vì con gái của mình,đã đem Niếp Doanh Doanh năm xưa bản thân tìm đến để đánh lui Thư Yểu,nói cho mẹ của mình biết,chỉ cần bên cạnh Cố Minh Thành xuất hiện một người phụ nữ,nếu như mẹ không thích,thì sẽ dùng Thư Yểu để đánh lui ngươi đó,lần này đúng lúc dùng đến hình ảnh của Thư Yểu,vì trong mắt của mẹ,Thư Yểu và Khương Thục Đồng có chút giống nhau。

Khương Thục Đồng cứ nghĩ bản thân là vật thế thân của ai đó,cho nên chia tay với anh ta,mà hôm đó,đúng lúc anh ta nghe được Mạc Tư An nói chuyện với một người khác,chuyện đang nói là sự đau khổ của Khương Thục Đồng vì đã lên giường với một đàn ông khác。

Xem ra, toàn bộ chuyện không phải do trùng hợp。

Mạc Tư An - -

Cố Minh Thành đã vứt điếu thuốc ra ngoài cửa sổ xe,trước đây không đụng đến anh ta,vì cảm thấy không cần thiết phải đụng đến anh ta。

Hiện nay thì - -

“Cố Tổng,anh xem,đến chị tôi cũng đang nghĩ là tôi đang theo đuổi anh đó,anh nói tôi làm sao theo đuổi anh đây?”Khương Vũ Vi nói chuyện không hề có chút kiềm chế,mang theo sự nịnh bợ quyến rũ。

“ Tuỳ ý。”Cố Minh Thành trả lời một câu,tâm tư rõ ràng không để trên người Khương Vũ Vi。

Sau khi Khương Thục Đồng về đến Thượng Hải,trước sau đã bận mấy ngày trong cửa hàng,đợi khi nhàn nhã, cô ta bắt đầu tính toán làm sao để kiếm tiền,Từ Mậu Thận nói rất đúng,người làm ra tiền rất khó,mà tiền làm ra tiền lại rất dễ dàng。

Khương Thục Đồng ngoại trừ mở cửa tiệm,muốn mang số tiền dư dả để ở nơi khác,có thể do nguyên nhân từ nhỏ gia đình đã kinh doanh,cũng có chút đầu óc quản lý tiền,nhưng mà cô ta không biết chơi cổ phiếu,không biết nên đầu tư vào mặt nào thì tốt hơn。

Mỗi khi cô ta gặp được vấn đề nào đó,cô ta thích tìm Từ Mậu Thận thương lượng,vì cô ta cảm thấy Từ Mậu Thận cho cô ta cảm giác an toàn。

“Tôi chỉ là một người làm thiết kế, thật lòng nói,đối với việc quản lý tiền,không hay cho lắm,Minh Thành là chuyên gia về mặt này,sao cô không hỏi anh ta?”Từ Mậu Thận hỏi。

Khương Thục Đồng nhăn mày lại,vì sao cái gì cũng là Minh Thành,thiếu đi Minh Thành cô ta thì không sống nổi nữa sao?

Khương Thục Đồng thôi không hỏi nữa。

Mang điện thoại để trên bàn,một lát sau tin Wechat reo lên,quả nhiên do Cố Minh Thành đó:Nghe nói cô muốn đầu tư ? Lại không biết làm sao。

Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,miệng của Từ Mậu Thành nhanh thiệt,cô ta đang tính không nói với Cố Mình Thành mà。

“Ừ。” Khương Thục Đồng trả lời một câu。

“Hai ngày nữa tôi sẽ đến Thượng Hải,khi đó sẽ nói với cô。”

Khương Thục Đồng sửng sờ, sao anh ta thích đến Thượng Hải vậy?Thượng Hải đâu phải là hậu cung của anh ta đâu!

Sau hai ngày Cố Minh Thành đã gửi cho Khương Thục Đồng lịch trình của mình,anh ta đến Thượng Hải hợp,thuận tiện đến tìm Khương Thục Đồng,đã đến tiệm của cô ta。

Khương Thục Đồng đồng ý。

Không ngờ đến,ngày đầu tiên Cố Minh Thành đến,lại có người hẹn Khương Thục Đồng ra ngoài - - Là mẹ của Lục Chí Khiêm,cũng là mẹ chồng trước đây của Khương Thục Đồng。

Tuy rằng hai người cũng ở Thượng Hải,nhưng mà hẹn ra ngoài,đây cũng là lần đầu tiên,Khương Thục Đồng không hiểu lý do,xem ra,mẹ chồng đến tìm cô ta là có mục đích đó,mục đích đó là gì,Khương Thục Đồng không biết được。

“Thục Đồng,hiện nay con có bạn trai chưa?”Mẹ chồng hỏi。

Khương Thục Đồng lắc đầu。

“ Nếu như chưa có bạn trai,suy nghĩ lại chí khiêm đi。”Khẩu khí nói chuyện của mẹ chồng cũng nhiệt tình đấy,khác với lại người trước đó phản đối Khương Thục Đồng,có thể nói trận bệnh nặng này,sự tận tình chăm sóc của Khương Thục Đồng đối với bà ta,đã xoá đi toàn bộ tính tình ngang ngược trên người bà ta。

Khương Thục Đồng ngại không dám nói,cô ta sẽ không suy nghĩ Lục Chí Khiêm đâu,vì Lục Chí Khiêm có chút tâm tư nhỏ,cô ta chịu không nổi,hơn nữa,hôn nhân trước đây của hai người lại không vui vẻ,Khương Thục Đồng không muốn quay đầu lại。

Khương Thục Đồng lắc đầu。

“Thời gian trước,Chí Khiêm đi Mỹ,hai người không phải cũng rất tốt hay sao?”Mẹ chồng tiếp tục động viên Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng không biết làm sao lại cười,đó cũng xem như tốt sao?Chỉ đi dạo siêu thị thôi mà。

Chuông điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên,do Cố Minh Thành gửi qua:Tôi đến rồi。

Hiện nay vị trí quán cà phê của Khương Thục Đồng vẫn có chút xa đó,trong lòng cô ta bắt đầu nôn nóng,biết được mẹ chồng không thể khuyên phục được cô ta,cô ta cũng không chấp nhận Lục Chí Khiêm,hao tốn thời gian quá,cho nên cô ta đã vội vàng bước đi。

“Mẹ con còn chút việc,con đi trước nhà。”Khương Thục Đồng nói một câu,đã vội vàng trả tiền cà phê,bước ra cửa đón xe。

Đến cửa tiệm đã là nữa tiếng sau,vừa bước vào cửa tiệm nhân viên chỉ nói một câu,“Bà chủ,trong phòng làm việc của bà có một anh đẹp trai đang đợi cô đó!”

Mấy đứa này,cũng nheo mắt với Khương Thục Đồng, họ vẫn còn chưa biết,anh đẹp trai này chính là người hôm đó ngủ lại trong tiệm hôm đó。

Khương Thục Đồng bước vào phòng làm việc,thì nhìn thấy một chân của người đó đang đặt chéo trên chân kia,đang hút thuốc。

“Khương tiểu thư đã sống quen với sự nhộn nhịp của Thượng Hải này rồi,đến trễ đã trở thành chuyện bình thường rồi。”Cố Minh Thành chậm chạp nói,giọng điệu nói chuyện luôn như vậy。

Tay đang treo túi xách của Khương Thục Đồng dừng lại,sao cứ cảm thấy câu nói của anh ta đang châm biếm gì vậy。

Người cô ta tuy rằng tại Thượng Hải,nhưng vẫn còn ở nhà thuê,Hải Thành tuy rằng không lớn bằng Thượng Hải,nhưng mà kinh tế tương đối cũng rất vồn hoa,anh ta thân là người giàu có đầu tiên mở khoảng cách vô tận với vị trí người thứ hai,chỉ tiền vốn đã hơn trăm tỷ,anh ta muốn đi đâu,mà không đi được chứ?

Cho nên,Khương Thục Đồng khẳng định,anh ta đang châm biếm bản thân,vì sao chứ?Vì bản thân đã đến trễ sao?

Khương Thục Đồng quay người qua,rót trà。

“Muốn đầu tư sao?”Khương Thục Đồng không trả lời anh ta,anh ta cuối cùng cũng quay lại vấn đề chính。

“Ừm,nhưng mà không biết đầu tư vào đâu,tôi biết được tiền nằm trong tay bản thân,tiền sinh ra tiền là chuyện rất khó。”Khương Thục Đồng ngồi vào ghế đối diện của Cố Minh Thành,“Từ Tổng nói anh rất giỏi về mặt này,cho nên - - ”

“Đầu tư vào Minh Thành cô thấy sao?”

Khương Thục Đồng không biết trong hồ lô của anh ta muốn bán vì nữa,ánh mắt không thể hiểu nổi quan sát anh ta。

“Là không tin tôi,hay là không tin tập đoàn?”Cố Minh Thành có thể hiểu được lo âu của Khương Thục Đồng。

“Tôi không phải ý này,tôi chỉ không ngờ đến,quay đi quay lại,quả nhiên lại đầu tư vào tập đoàn của anh,có một cảm giác như đã bước vào trong cái bẫy vậy。”Trái tim của Khương Thục Đồng đang bay bổng,cho cô ta đầu tư vào tập đoàn,nhất định không phải do anhta nhất thời manh động, là sớm đã suy nghĩ trước,sao Khương Thục Đồng lại có một cảm giác như bị anh ta dụ vậy。

“Cuối năm có hai mươi phần trăm tiền lợi nhuận,tự suy nghĩ đi。”Cố Minh Thành biết Khương Thục Đồng không hiểu,cũng không muốn nói với cô ta nhiều kiến thức như vậy,trực tiếp đưa ra kết quả,nghĩ rằng cô ta có thể so sánh ra,sự tốt xấu cao thấp。

Khương Thục Đồng đang trầm tư,Cố Minh Thành lại thay đổi chủ đề,“Lúc nãy đã đi đâu vậy?”

“Mẹ chồng đến tìm tôi,muốn tôi quay lại với Lục Chí Khiêm。”Vẫn đề này,Khương Thục Đồng không cần suy nghĩ nhiều,trực tiếp cho đáp án là được rồi。

Vốn dĩ Cố Minh Thành chỉ dựa lưng nhẹ vào ghế phía sau,nghe được cận nói này,thân thể của anh ta đã dựa gần với bàn cà phê,búng tro thuốc lá vào gạt tàn thuốc,y như hanh lạnh một tiếng,lại dùng khẩu khí bình tĩnh của anh ta nói,“Xem ra người muốn cướp cô,cũng nhiều đấy chứ?”

Khương Thục Đồng luôn nhìn vào gạt tàn thuốc,trong phòng làm việc của cô ta luôn có cái gạt tàn thuốc này,cô ta không hút thuốc,chỉ vì có khi sử dụng đến,lỡ như có một người đàn ông đến thì sao?

Không ngờ là,anh ta là người đầu tiên lắp đầy cái gạt tàn thuốc này。

“Người đàn ông ngủ chung,chỉ có một mình tôi đúng không?” Cố Minh Thành đột nhiên hỏi câu nói này。

Khương Thục Đồng đang rót trà cho bản thân,nghe được câu nói này,trong lòng hoảng lên,trong lòng nghĩ:Anh ta sao biết được vậy?

Cái ly không sâu lắm,không chú ý đến,trà đã tràn ra ngoài。

“ Trà châm nhiều rồi。”Người đó từ từ nói。

“ Ả?”

“Hoảng gì chứ?Bị chọc trúng tâm sự rồi sao?” Giọng nói của Cố Minh Thành rất tự tại,đang khiêu khích sự nhẫn nại của Khương Thục Đồng。

Cố Minh Thành luôn có bản lãnh này,đi đến đỉnh điểm trong lòng Khương Thục Đồng,không đi sâu vào một bước,nhưng tuyệt đối không buông tha,cứ vòng lại trái tim của cô ta,khiến cho cô ta động lòng, lay động - -

Khương Thục Đồng không muốn tiếp tục vấn đề này,nói,“Gần đây tôi có quan sát, phụ nữ tiểu thư đến trong tiệm mua quần áo,rất nhiều người cũng không có đi làm,nhiều người chơi cổ phiếu lắm,tôi cảm thấy đây cũng là một cách để kiếm tiền,cũng không thể nào mang toàn bộ trứng gà đều bỏ vô trong một rỗ chứ。”

Khương Thục Đồng chính chắn nói。

“Phụ nữ lên ngôi,phải có một người cha có tiền,không thôi là có một người đàn ông。”

Cố Minh Thành nói xong câu nói này,Khương Thục Đồng không biết được ý anh ta là gì,nghi hoặc nhìn Cố Minh Thành。

Gia cảnh của Khương Thục Đồng Cố Minh Thành biết được,chẳng lẽ anh ta đã nhấn mạnh người đàn ông sao?

Cố Minh Thành nhìn thấy tinh thần sửng sờ của Khương Thục Đồng,nghiêng người lại,sát bên Khương Thục Đồng thổi hơi nóng vào tai cô ta,dùng lời nói hết sức trêu ghẹo nói,“Sao vậy,đối với phụ nữ lên ngôi không có hứng thú sao?”

Đôi tai của Khương Thục Đồng từ từ đỏ lên,lúc nãy cũng đang suy nghĩ câu nói của anh ta là yếu gì,nhưng mà không nghĩ đến,điểm dừng chân của anh ta quả nhiên lại ở ngay ba chữ “Nữ lên ngôi”。

Khương Thục Đồng tức đến nói không ra lời,cô ta đang nói chuyện đàng hoàng đó。

Chút ít cũng có chút xấu hổ tức giận,trong miệng luôn nói “Anh - - Anh - - ”。

“Cũng đúng, khi hai chúng ta bên nhau,tình trạng nữ lên ngôi rất ít,đa số do tôi chủ động,cô luôn trang trọng cẩn thận,không chịu nghỉ thoáng ra。”Cố Minh Thành vẫn còn ngồi trên ghế sofa,mắt híp lại hút thuốc。

Khương Thục Đồng cảm thấy anh ta đúng là cầm thú mà,rõ ràng đang nói đầu tư,nhưng mà hôm nay,chủ đề của anh ta lại khiêu dâm như vậy。

Lại là cô ta ngủ qua bao nhiều đàn ông,lại là nữ lên ngôi,chủ đề luôn vây quanh ở đó。

Khương Thục biết anh ta một người vô cùng mạnh mẽ,họ đã rất lâu không làm rồi,không làm với cô ta,nghĩ rằng chắc anh ta cũng không nhịn được,có thể tìm người phụ nữ khác。


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.