2360
Khương Thục Đồng cảm thấy ớn lạnh sau lưng。
Cố Minh Thành của hiện nay,Khương Thục Đồng thật sự không quen biết。
“ Giúp cô ly hôn,đã giúp nhầm rồi sao ? ” Cố Minh Thành y như không muốn nghe thấy khẩu khí trách vấn của Khương Thục Đồng,“ Không phải cô muốn rời khỏi cái nhà này sao ? ”
“ Đúng không sai,nhưng tôi không muốn dùng thủ đoạn này,có trăm ngàn cách có thể ly hôn,nhưng mà khiến cho Lục Chí Khiêm phá sản,đây không phải suy nghĩ ban đầu của tôi!”
Cô ta không nghĩ rằng làm sụp đổ công ty của Lục Chí Khiêm là một cách sáng suốt,tuy rằng cô ta không giết bá nhân,nhưng bá nhân lại vì cô ta mà chết。
“ Cố Tổng,hôm nay tôi xin nghỉ,tôi đi Thượng Hải。” Khương Thục Đồng nhìn Cố Minh Thành nói。
“ Tôi sẽ nói với phòng nhân sự。”
Lưng của Khương Thục Đồng dựa vào ghế sofa,nhăn mày lại。
Rõ ràng sáng này hai người vẫn rất tốt,sao lại trở nên như vậy chứ ?
Cố Minh Thành rõ ràng biết Khương Thục Đồng vì chuyện của Lục Chí Khiêm mà nổi nóng với anh ta,anh ta đóng cửa quay về。
Khương Thục Đồng đã đi Thượng Hải,Lục Chí Khiêm nói,vì anh ta không có ở đây,công ty không có người quản lý,lại thêm vốn bị đứt đoạn,kết quả phá sản anh ta đã sớm đoán được rồi,anh ta không nói nguyên nhân thực sự giao căn biệt thử cho Khương Thục Đồng,chẳng qua chỉ là nhờ Khương Thục Đồng tạm thời bảo quản giúp anh ta mà thôi。
Khương Thục Đồng hỏi vì sao không giao cho Ngôn Hy。
Lục Chí Khiêm hanh mũi một cái。
Cũng đúng,vì muốn kết hôn với Lục Chí Khiêm cô ta đã không tiếc giả vờ mang thai để làm cái cớ,loại phụ nữ như thế này,thực sự không đáng tin cậy。
“ Nhưng vì sao anh lại tin tôi ? ” Khương Thục Đồng hỏi。
Cái Khương Thục Đồng muốn hỏi là,sao anh ta lại biết Khương Thục Đồng sẽ giao lại biệt thự cho anh ta chứ。
“ Trực giác thôi,thời gian gần đây,tôi đã tự suy nghĩ lại nhiều lần,cô không có lỗi với tôi,là tôi luôn có lỗi với cô,nếu như cô muốn ly hôn,vậy thì ly thôi。Tài sản toàn bộ thuộc về cô,do tôi ngoại tình trước,chuyện trước kết hôn,tôi không nên tính toán。” Lời nói của Lục Chí Khiêm,ít nhiều cũng khiến cho Khương Thục Đồng ngạc nhiên。
Người ta thường nói,lời nói của người sắp chết toàn là thật lòng,Lục Chí Khiêm đã phá sản,quả nhiên cũng biến thành bộ dạng lương thiện như vậy。
Khương Thục Đồng rất nhiều cảm xúc,vốn dĩ cô ta rất hận Lục Chí Khiêm,hiện nay thái độ đối với anh ta cũng bắt đầu thay đổi。
Hai người ai cũng không nói ra,chuyện Khương Thục Đồng sẽ giao trả lại căn nhà。
Nhưng Khương Thục Đồng đã quyết định rồi,căn biệt thự này,cô ta không thể ở lại thêm được nữa。
Khi đến Thượng Hải,Khương Thục Đồng vẫn là người phụ nữ còn hôn nhân,khi quay lại Hải Thành,cô ta trở thành thiếu phụ đã ly hôn,cảm giác rất kỳ diệu,trở thành độc thân rồi。
Khương Thục Đồng không ngờ đến,vừa về đến Hải Thành,Khương Vũ Vi liền mời cô ta ăn cơm,ở quán “ Tri Vị Trai ” Rất nổi tiếng。
Đương nhiên là giá rất đắt,Khương Thục Đồng cảm thấy ăn tại những địa điểm như Tri Vị Trai,cũng hơi chính thức đó,dù sao những người thường đều đến đây tiến hành đàm phán thương vụ,người đến đây đều là những tiếng có tiếng tại Hải Thành。
Khương Thục Đồng đương nhiên phải hỏi cho ra lẽ,Khương Vũ Vi thần bí nói,“ Giới thiệu người cho cô quen。”
“ Người đàn ông sao ? ”
Khương Vũ Vi “ Ừm ” Một tiếng。
Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,Khương Vũ Vi đã nghĩ thông suốt rồi,biết được Cố Minh Thành là không đợi được rồi,cho nên biết lùi bước để tìm người khác,nhưng mà cũng tốt,ở những trường hợp chính thức như vậy,xem ra hai người cũng đã quen lâu rồi。
Nếu như là bạn trai của Khương Vũ Vi,vậy đương nhiên không được trang điểm quá nổi bật rồi,đã chiếm đi tâm điểm của em gái,nhưng cũng không được quá tuỳ tiện,dù sao cũng đến gặp em rễ mà。
Suy đi nghĩ lại,Khương Thục Đồng đang mặc trên người một áo khoác màu xanh lá cây nước mực,một chiếc quần harem,và một áo len cổ cao màu vàng nghệ,mái tóc cột cạo lên,xem ra cũng có vẻ thoải mái và trẻ trung,hơn nữa tuổi của cô ta cũng không lớn lắm。
Khương Vũ Vi và người bạn trai chia nhau đến,trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,nếu như đã là bạn trai bạn gái rồi,không phải nên cùng nhau đến sao,có thể Khương Vũ Vi vẫn chưa thể buông xuống。
Người đàn ông đó,rất đẹp trai đó,thân hình cũng rất cao,khoảng một mét tám mươi mấy,thần thái rất tuấn tú,xem ra khoảng như hai mươi mấy tuổi thôi,ánh mắt sáng rực,đang nhìn Khương Thục Đồng。
Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,người này sẽ nhanh chóng trở thành bà con với mình thôi,xem ra cũng rất tốt đấy chứ,không nhịn được lộ ra một nụ cười。
Nụ cười của cô ta,cũng rất ngọt ngào,ánh đèn rực rỡ đang chiếu trong Tri Vị Trai,ánh sáng chói lóa,trên tai cô ta đang đeo một đôi bông tai ngọc trai,cô ta nghiêng đầu qua nhìn đôi nam nữ này,cười khà khà。
Khương Vũ Vi và người đàn ông đó ngồi xuống。
“ Chị,đây là giám đốc điều hành của khu Đại Trung Hoa -- Đặng Hiển Vũ,mới được cử đến,có xe có nhà,gia cảnh rất tốt。“ khương Vũ Vi nhìn Khương Thục Đồng,cảm thấy trong mắt của Khương Thục Đồng đầy kịch tính,cô ta cảm thấy có thể thành công đó。
“ Cũng tốt đấy chứ,cũng tốt。” Khương Thục Đồng nói,đúng là một đôi giai nhân,người nam thì trẻ tuổi tài cao,nữ thì xinh đẹp có khí chất,xứng đôi như vậy,đi đâu mà tìm chứ。
Đặng Hiển Vũ nói chuyện cũng rất có khí chất,dù sao cũng là giám đốc điều hành của khu Đại Trung Hoa,nghe vào cũng thấy động lòng đó。
Khương Thục Đồng cười thấy rất an ũi。
Chỗ ngồi của ba người họ gần bên cạnh cầu thang,đúng đối diện với cửa cầu thang,khi Khương Thục Đồng cười tươi như hoa,liền nhìn thấy một nhóm người từ trên cầu thang bước xuống。
Vốn dĩ cũng không chú ý,người đó đang bước ngay phía trước,chính là -- Cố Minh Thành。
Những người theo sau toàn là những người quyền quý tại Hải Thành,nụ cười của Khương Thục Đồng nhất thời đã cứng đơ lại。
Cố Minh Thành rõ ràng cũng nhìn thấy Khương Thục Đồng,và người đàn ông ngồi kế bên cạnh cô ta。
Khương Thục Đồng không biết có nên đứng lên chào hỏi với Cố Minh Thành không,nhưng mà nghĩ lại,phía sau còn nhiều người quyền quý theo sau như vậy,bản thân làm như vậy,có chút dư dả。
Liền giả vờ như không nhìn thấy,cô ta cúi đầu,nụ cười trên mặt lại nổi lên,tiếp tục cười。
Ba người nói chuyện rất vui vẽ,sau khi kết thúc,Đặng Hiển Vũ vốn dĩ muốn đưa Khương Thục Đồng về nhà,nhưng mà Khương Thục Đồng nhờ anh ta đưa Khương Vũ Vi về thì được rồi,Khương Vũ Vi nói còn có chuyện muốn nói với chị,nhờ Đặng Hiển Vũ về trước。
Đặng Hiển Vũ lễ phép nói tạm biệt.
“ Cảm thấy anh ta thế nào ? Thục Đồng ? ” khương Vũ Vi hỏi。
“ Cũng tốt đấy chứ,khi nào hai người bắt đầu bàn chuyện ? ” Khương Thục Đồng hỏi,hai người đứng trước Tri Vị Trai trò chuyện。
Khương Vũ Vi y như cảm thấy ngạc nhiên,“ Anh ta do tôi giới thiệu cho chị đó,sao chị lại hỏi khi nào chúng ta bàn chuyện,em không phải từng nói sẽ giới thiệu người cho chị sao ? ”
Khương Thục Đồng ngơ ngác,cô ta có chut tức giận,“ Tôi mới vừa ly hôn,sao lại có thể ngày đầu tiên ly hôn,ngày thứ hai lại đi xem mắt,tôi đương nhiên tưởng là cô muốn giới thiệu bạn trai của cô cho tôi quen biết。”
Cô ta cắn môi dưới,đây quá ngại ngùng rồi,lúc nãy bản thân luôn cười,anh ta tưởng rằng bản thân đối với anh ta rất hài lòng,nếu như sau này lại đi tặng quà gì đó,cô ta nhận không nổi đâu。
“ Vừa ly hôn có sao chứ ? Có ai quy định mới ly hôn thì không được giới thiệu đối tượng chứThục Đồng,bác luôn đối xử không tốt với chị,hôn nhân giữa chị và Lục Chí Khiêm em không hiểu rõ lắm,nhưng mà em chắc chắn biết được anh ta đối xử với chị cũng không tốt cho lắm,hiện nay chị đã ly hôn,đương nhiên phải tìm một người tỉ mĩ để thương yêu chị chứ,Đặng Hiển Vũ thì là người tỉ mĩ đó,chị nhìn không ra sao ? ” Khương Vũ Vi lắc đôi vai của Khương Thục Đồng。
Trong đôi mắt của Khương Thục Đồng ứa nước mắt,Khương Vũ Vi luôn tốt với cô ta,chính vì vậy khiến cho cô ta cảm thấy càng thấy có lỗi với Khương Vũ Vi。
Cố Minh Thành—
Khương Thục Đồng nói,“Tôi đã có cách liên hệ với Đặng Hiển Vũ rồi,tôi tự nói với anh ta được rồi。”
Khi đó thêm bạn trong wechat,cũng chính vì sắp trở thành người một nhà rồi,làm hết cả ngày,quả nhiên là do Khương Vũ Vi muốn giới thiệu người cho mình。
Rất ngại ngùng。
Vốn dĩ đã ly hôn,tâm trạng của Khương Thục Đồng cũng khá tốt,bởi vì chuyện này,cảm thấy tâm trạng lại không được sảng khoái。
Trên đường về biệt thự,cô ta đã nhắn cho Đặng Hiển Vũ một tin nhắn WeChat : Xin lỗi,đêm hôm nay tôi luôn tưởng rằng anh là bạn trai của Vũ Vi,cho nên cảm thấy rất vui,nhưng mà không ngờ lại là Vũ Vi giới thiệu cho tôi,xin lỗi,tôi vừa ly hôn, hiện nay vẫn chưa muốn suy nghĩ đến chuyện này。
Bên kia trả lời : Không sao cả,làm bạn cũng được mà,nếu như sau này có chuyện cần tôi giúp cứ mở miệng là được。
Vốn dĩ Khương Thục Đồng muốn kéo anh ta vào trong danh sách đen,nhưng xem lại khẩu khí nói chuyện của anh ta,lại không những tâm,cứ giữ lại ở đó。
Sau khi về đến nhà,Khương Thục Đồng đang muốn mở cửa,nên nhìn thấy cái bóng của người đó。
Trong bóng đêm,anh ta cao ráo,mặt mày thanh tú anh ta đang hút thuốc。
Khương Thục Đồng không nói chuyện,mở cửa ra,tuy rằng hiện nay đã ly hôn rồi,nhưng mà chắc do đã thành thối quen rồi,trong lòng cứ có cảm giác như có lỗi vậy。
Cố Minh Thành cũng bước vào trong。
Cố Minh Thành đột nhiên cảm thấy rất ấm ức,anh ta nhìn Khương Thục Đồng。
“ Ly hôn rồi sao ? ” Cố Minh Thành hỏi。
“ Ừ ” Khương Thục Đồng gật đầu。
Giống như đợi mãi chỉ đợi ngày hôm nay thôi。
Cố Minh Thành bước gần đến cô ta,ôm cô ta vào lòng,bắt đầu hôn cô ta,hôn trên trán cô ta,tiếp theo hôn trên má của Khương Thục Đồng,vừa hôn vừa nói,“ Sau này không được cười khoác lác với người đàn ông khác。”
Khoác lác sao ? Khương Thục Đồng cảm thấy đêm hôm nay cô ta cười đúng chuẩn mực mà。
“ Không khoác lác mà。”
“ Tôi đố kỵ ! ”
“ Tôi đố kỵ。” Ba chữ này,khiến trái tim của Khương Thục Đồng đập thình thịch。
Bản thân từng nói với anh ta,nếu như hai người muốn phát triển thêm một bước,phải đợi khi cô ta đã ly hôn,hiện nay cô ta đã ly hôn rồi。
Là lúc để phát triển thêm một bước rồi。
“ Người mà Khương Vũ Vi muốn giới thiệu cho cô nhìn cũng tốt đấy chứ。” Cố Minh Thành cúi người xuống,hôn nhẹ Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng Không biết câu nói này của anh ta là khẩu khí như thế nào,khẳng định ? Châm chọc ?
Cô ta không biết tâm tư của anh ta。
“ Sao anh biết được cô ta giới thiệu bạn trai cho tui vậy ? Tôi luôn tưởng rằng anh ta là bạn trai của Khương Vũ Vi。” Khương Thục Đồng dựa vào trong lòng của Cố Minh Thành。
Xưa kia cô ta cảm thấy dựa vào trong lòng anh ta như là một sự vùng vẫy trong trái tim,hiện nay cô ta cảm thấy,là sự ấm áp,khiến cho trái tim bất an của cô ta cuối cùng đã ổn định xuống rồi。
“ Người khờ mới suy nghĩ như vậy。” Cố Minh Thành y như tâm trạng rất tốt,cố ý chê cười,đây là lần đầu tiên quan hệ của họ được hài hòa như vậy。
Khương Thục Đồng nói,“ Tôi mới không phải khờ。”
Cố Minh Thành cũng cười,anh ta đã nhéo vào mặt của Khương Thục Đồng một cái。
Đêm nay,Cố Minh Thành ngủ lại nhà của Khương Thục Đồng,đêm nay,Cố Minh Thành y như muốn vò Khương Thục Đồng vào trong thân thể của anh ta vậy ! Hai người tình thâm quyến luyến,vô tư triền miên。
Không có hận,không có xung đột,trong lòng không có lo âu。
Sáng mai khi Cố Minh Thành rời đi,Khương Thục Đồng vẫn còn đang ngủ,Cố Minh Thành cho cô ta nghĩ ngơi thêm tí。
Trong lòng Khương Thục Đồng luôn nghĩ về chuyện mướn nhà,trong chuyện này,cô ta không thể làm phiền Cố Minh Thành。
Tóm lại có một số chuyện,là phải bản thân tự làm。
Tìm được nhà là sau mười ngày,gần công ty có một căn nhà,giá tiền không đắt lắm,phòng cũng khang trang,sửa sang cũng tốt,nhìn tờ giấy ly hôn đỏ rực trong tay, Khương Thục Đồng mới cảm giác được bản thân,mới thực sự là một con người。
Nhưng không ngờ đến,sau hai ngày dọn nhà,thì có người đến tìm,là chủ nợ của Lục Chí Khiêm。