Truyện Không Tên Số 18

Chương 582




23582

“Tiền ở đâu ra?” Miêu Doanh Đông hỏi.

“Lần trước đi Hải Thành mua được rất nhiều đá nguyên chất,lại thêm tôi tiết kiệm chi tiêu, trước đây cũng còn dư lại khá nhiều. Tôi biết mỗi lần vào lúc này sẽ nộp học phí nên cũng đã có chuẩn bị hết rồi!” Kiều Duyệt Nhiên nằm trên giường nói.

Miêu Doanh Đông không nói gì.

Thực ra, số tiền này phần lớn là Hứa Thế An đưa cho cô.

Cố đối với Hứa Thế An là ân cứu mạng, Hứa Thế An có ơn tất báo là điều bình thường.

Kiều Duyệt Nhiên nói không cần, Hứa Thế An nói, đời này anh nợ ân tình của cô, lẽ nào cô coi anh là trâu là ngựa sao? Vẫn coi nhau như anh em đi, lúc anh khó khăn thì cô giúp, lúc cô khó khăn thì anh giúp lại, chuyện này không phải rất bình thường sao? Kiểu Duyệt Nhiên bất đắc dĩ đành phải nhận.

Hứa Thế An nói đúng, tiền cô mượn đích xác là vị Hứa Thế An, không thì Kiều Duyệt Nhiên sẽ không bao giờ bỏ ra nhiều công sức như vậy.

Ngoài ra, cô không muốn nói với miêu Doanh Đông cũng là có mục đích, cô không muốn mỗi lần vậy anh lại đưa tiền cho cô.

Cô không muốn mỗi lần lên giường lại liên quan đến tiền.

Làm tình nhân của anh, cô cũng rất vui vẻ. Cô tham luyến sự ý lại vào Miêu Doanh Đông, tham luyến bờ vai anh, tham luyến mùi vị đàn ông trên người anh, không phải là vì tham tiền của anh.

Miêu Doanh Đông nói tuần này anh có thể phải đi công tác, nói Kiều Duyệt Nhiên không cần đến.

Kiều Duyệt Nhiên nằm trên ngực Miêu Doanh Đông, đây là người đầu tiên trong đời cô thân cận như vậy. Không giống như người khác, còn có cha mẹ, anh chị em. Cô dường như đem tất cả các loại tình cảm đó đều đặt vào Miêu Doanh Đông.

Lại thêm tuổi còn nhỏ, tình cảm đơn thuần, một khi đã cho đi đều không nghĩ sẽ nhận lại, cho nên tình cảm một khi đã bắt đầu, liền như nước cuồn cuộn không cách nào chặn lại được.

Cô không nỡ muốn anh đi công tác, không nỡ rời xa anh.

“Nếu như tôi nhớ anh thì phải làm sao?” Kiều Duyệt Nhiên nói.

“Nhớ tôi? Vậy có muốn đi công tác cùng tôi không?” Miêu Doanh Đông vuốt ve thân thể min màng của cô, từ trên xuống dưới, từ vai đến trán.

“Tôi không đi được, tôi phải thi!” Kiều Duyệt Nhiên nói.

Gần đây cô không cần đến nhà Tam Nhi,nên dồn tất cả tâm trí vào học hành.

Miêu Doanh Đông đặt cô dưới thân, lại thêm một trận mây mưa không ngớt!

Kiều Duyệt Nhiên rất thích!

Miêu Doanh Đông hôm nay lên núi, Cố Nhị đến nhà tìm anh.

Hai ngày nay Miêu Doanh Cửu không cho anh ở lại bệnh viện nữa, trách anh suốt ngày đụng tay đụng chân!

Mật mã cửa khóa nhà Miêu Doanh Đông anh biết. Lúc lên nhà với Miêu Doanh Đông, anh cầm điện thoại lên xem tin tức, thực tế là mở camera, đổi góc độ khác để chụp lại mật mã rồi.

Miêu Doanh Đông không nghĩ Cố nhị sẽ tính kế anh, nên cũng không đề phòng.

Cố nhị muốn xem xem, tối nay Miêu Doanh Đông có về nhà hay không. Vì hôm trước Cố nhị gọi cho Miêu Doanh Đông, anh ấy nói hôm nay không ở nhà, kêu Cố nhị đến ở nhà của Miêu Doanh Cửu.

“Anh Đông, anh đùa gì vậy? Tôi đến nhà của cô ấy, khắp nơi đều là hơi thở của cô ấy, tôi còn có thể ngủ được sao?” Cố nhị nói câu này lúc đang ngồi trên giường của Tiểu Cửu.

Tiểu Cửu liền bóp lấy cổ anh, bảo anh nói chuyện đừng có phòng túng như vậy.

Cố nhị chỉ ngoái đầu qua, một tay cầm lấy tay cô, hôn lên đầu cô một cái rồi tiếp tục nói chuyện với Miêu Doanh Đông, “Anh, hôm nay anh không về nhà vậy đi đâu vậy? Không phải anh đang bao dưỡng tình nhân đó chứ? Tiểu Kiều?”

Miêu Doanh Đông lúc đó vừa mới đến nơi, Tiều Kiều đang đi tắm.

Bị Cố nhị bắt được điểm yếu anh bao nuôi nhân tình, đây giống như tự mình bê đá đập vào chân mình vậy, hình tượng anh xưa nay luôn tốt đẹp trong mắt Cố nhị!

“Không có bao dưỡng! Đi công tác thôi!”

Cố nhị giờ đã ở trong nhà Miêu Doanh Đông rồi. Nhà của anh rất sạch sẽ gọn gang.

Cố nhị vào phòng ngủ của anh, cẩn thận sờ lên giường anh.

Sau đó lại đi kiểm tra tủ áo quần, không có đồ của phụ nữ.

Trong đó có để một cái ga giường, Cố nhị lấy ra xem!

Anh lấy ra xem, ở giữa có một nơi bị giặt trắng rồi, không cần hỏi, là một người pụ nữ giặt, nếu là Miêu Doanh Đông, sớm đã vất đi rồi, còn cất giữ cẩn thận như vậy, tại sao?

Máu của trinh tiết!

Cố Nhị chụp ảnh lại, rồi chụp lại nhà của Miêu Doanh Đông, sau đó gửi cho anh ấy.

“Anh, tôi đến rồi, anh đâu rồi?”

Miêu Doanh Đông nhìn chằm chằm bức hình, thóp của anh, bị Cố nhị nắm chặt rồi!\

“Anh, là máu xử nữ của ai?”

“Chỉ là một cái ra giường mà thôi!”

“Có cần tôi dùng giấm và rượu để máu hiện lên không?” Cố Nhị vẫn nhây nhây nói.

Miêu Doanh Đông nghiên răng nghiến lợi, Cố nhị cái tên này con bà nó mặt dày!

Lén lút đến nhà anh không nói, còn có một bộ dạng ngang nhiên như không, muốn dìm anh!

Anh em nhà Cố gia xưa nay đều thích chỉnh người như vậy sao?

Anh không hỏi Cố nhị sao lại biết mật mã nhà anh, chỉ cần muốn, cái tên “thổ hào” này có gì mà không làm ra được? Còn dám đi nhà anh tìm chứng cớ phạm tội!

“Anh, sau này chúng ta bình đẳng rồi nhé. Ai cũng không được gài ai!” Cố Nhị giờ mới nói ra mục đích thật sự.

Giờ anh nhìn Tiểu Cửu đến, bắt đầu trở mình hát ca rồi!

Với lại, Cố nhị cái tên lãng tử này từ khi cải tà quy chính, người người đều khen ngợi, còn Miêu Doanh Đông thì sao? Lại trụy lạc đi rồi.

Nếu như những chuyện này đến tai Từ Thiến, hình tượng của Miêu Doanh Đông coi như triệt để mất hết!

Cố nhị, keo này thua cậu rồi!

Ngày hôm sau, trước khi đi công tác, Miêu Doanh Đông ghé qua công ty.

Anh tìm kế toán của công ty, kiểm tra tài khooản của Hứa Thế An.

Sau đó anh đi công tác, đến một châu lục khác.

Lần này có tài xế lái một chiếc xe khác chở anh, lần này đường đi dài, anh muốn nghỉ ngơi một chút trên xe.

Anh nhận được tin nhắn của kế toán, nói rằng lương nhận được của Hứa Thế An đều chuyển vào tài khoản của Kiều Duyệt Nhiên.

Hừ, hèn gì cô không cần tiền của anh.

Miêu Doanh Đông mắt khép hờ, nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.