2357
Cố Minh Thành đột nhiên bế cô ta lên,đá cửa phòng của Khương Thục Đồng ra,đã quăng cô ta lên giường,bắt đầu xé áo của cô ta。
Khương Thục Đồng Không suy nghĩ nữa,dù sao lần nào cũng do anh ta ép buộc,Không thôi bản thân chủ động tí,cô ta bắt đầu cởi quần áo của bạn thân,Cố Minh Thành và cô ta triền miên đến chết trên một chiếc giường một mét tám,khi anh ta muốn cô ta hầu như đã dùng hết sức lực。
Khương Thục Đồng biết được trên giường anh ta rất mạnh mẽ,sớm đã quen rồi。
Trong lòng còn đang chế nhạo bạn thân,Không biết tương lai kiếm một người trên giường mạnh mẽ không bằng anh ta bản thân không biết có thất vọng không。
Cố Minh Thành hôn trên cổ của Khương Thục Đồng,cắn cô ta,giống như anh ta mỗi lần nóng giận,thì thích cắn vào cổ của Khương Thục Đồng。
Đây là cuộc tình dục lần thứ mấy,bản thân Khương Thục Đồng tự tổng kết ra。
Mấy lần giày vò,hai người đã ngủ rất sâu。
Sáng mai,Khương Thục Đồng tỉnh dậy trước,Cố Minh y như vẫn còn đang ngủ。
Sau khi Khương Thục Đồng rửa mặt sạch sẽ,ngồi trước bàn phấn trong phòng ngủ của mình,bắt đầu trang điểm。
Cây lược từng cái từng cái chải trên mái tóc của cô ta,trong chiếc gương,người đó không biết khi nào đã tỉnh dậy,thân trên của anh ta đang trần chuồng,đang dựa vào đầu giường hút thuốc,nhìn vào trong gương xem Khương Thục Đồng chải đầu。
Ánh mắt của hai người trao đổi trong chiếc gương。
Cố Minh Thành cũng đang có hứng thú nghiêng đâu qua,nhìn Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng vì bị phân tâm,động tác chải đầu đã chậm lại。
“ Vì sao không tiếp tục nữa ? ” Giọng nói trầm ấm truyền cảm của Cố Minh Thành truyền lại。
Đồng thời,đây là giọng nói mà Khương Thục Đồng không thể thấu hiểu,cô ta biết Cố Minh Thành đêm qua đã nóng giận như vậy,làm thế nào hôm nay lại không có một dấu vết nhỏ của ngày hôm qua chứ。
Anh ta luôn là người có khả năng đó,Khương Thục Đồng sao cũng Không thể thấu hiểu được anh ta。
Khương Thục Đồng Không nói chuyện,tiếp tục chải đầu,đánh phấn nền,vẽ chân mày,tô son môi。
Cả một quá trình,cô ta không nhìn Cố Minh Thành。
Cố Minh Thành đã mặc lại quần áo,từ trên giường bước xuống,bước đến bên cạnh Khương Thục Đồng,ôm cô ta lại,đã đè lên đôi môi lúc nãy cô ta vừa mới tô son,anh ta đã dùng thêm sức,son môi của Khương Thục Đồng là loại chống trôi,cho nên,dù cho anh ta có hôn qua cô ta,son môi của Khương Thục Đồng vẫn giữ lại trên môi,không có một chút bị phai màu,dấu hôn của anh ta,chắc chỉ có dưới kính hiển vi mới xem được。
Cố Minh Thành sau khi hôn Khương Thục Đồng,liền rời đi。
Khi bước đến cửa,Khương Thục Đồng hỏi,“ Cố Tổng,anh và một phụ nữ có chồng đã lên qua ba lần giường,không sợ bị người khác lên án sao ? ”
Cố Minh Thành bước đến cửa từ từ quay người lại,“ Giống như trong đời tôi,vẫn chưa bị lên án lần nào,chỉ có tôi lên án người khác thôi。”
Khương Thục Đồng sửng sờ,“ Lên án ” Của cô ta rõ ràng không phải là ý này,ý đang chỉ là sự khiển trách trong lòng。
Anh ta biết được,sao lại nghĩ sai chứ ?
Sau khi tô son môi,Khương Thục Đồng đứng dậy,trên người hiện giờ còn đang mặc áo ngủ,muốn thay lại quần áo đi làm,đêm hôm qua cô ta ngủ trên giường,Cố Minh Thành ngủ bên ngoài。
Chưa đợi lấy qua quần áo của bản thân,cô ta nhìn thấy trên gối ngủ của Cô Minh Thành còn giữ lại những cái dấu mà anh ta dựa vào,trên ga giường vẫn còn giữ mùi hương của anh ta,trên tấm mềm giữ lại mùi vị của anh ta,hơn nữa Khương Thục Đồng còn trên tấm ga giường màu nhạt,phát hiện một sợi tóc của anh ta,không dài lắm,nhưng rất cứng,rất đen。
Phát hiện này,khiến trái tim của Khương Thục Đồng đập thình thịch。
Phụ nữ là một loại động vật rất kỳ lạ,cái mà có thể làm được cho họ lay động,có thể là sức hút trong thấp thoáng của đàn ông, bộ dạng trò chuyện nào đó,tóc của anh ta động tác của anh ta—
Khương Thục Đồng nhìn vào sợi tóc này,cô ta cầm lên,để vào trong hộp trang điểm của bản thân。
Trên đường đi làm,Khương Thục Đồng đã hỏi bệnh tình của Từ Tranh Dương,Từ Mậu Thận đã kể rất nhiều,hôm nay có thể xuất viện rồi,Khương Thục Đồng ừ một tiếng。
Vì hôm qua Khương Thục Đồng đã về sớm hơn,đã làm chậm trễ rất nhiều công việc,cho nên đêm nay cô ta phải tăng ca,cô ta phải ráng làm để bù vào công việc trong ngày mai。
Sau khi xong việc,cũng sắp mười giờ tối,trong phòng thiết kế không còn ai cả,rất trống rỗng。
Cô ta đứng trước cửa tắt đèn, đóng cửa。
Vừa bước ra cửa,xém tí đụng trúng một người,ngẩng đầu lên quả nhiên là Cố Minh Thành。
Vì sao đi đâu cũng gặp anh ta vậy ?
Khương Thục Đồng ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt của Cố Minh Thành,Cố Minh Thành không nói gì cả,liền kéo một tay của Khương Thục Đồng qua đó,để vào trong túi áo khoác của bản thân。
Đôi tay anh ta để trong túi,bước đi rất nhanh,Khương Thục Đồng không biết gì hết liền bước nhanh theo sau,tay đã bị anh ta để vào trong túi áo khoác,cũng không thể không theo nhịp bước của anh ta。
Rất nhanh đã đến thang máy,Khương Thục Đồng mới nhìn thấy,Từ Mậu Thận quả nhiên trong thang máy。
Cố Minh Thành nhìn Từ Mậu Thận nói,“ Đợi lâu rồi!”
“ Không sao。” Từ Mậu Thận nhìn Cố Minh Thành nói。
Đã bước vào trong thang máy。
Khương Thục Đồng có chút không hiểu,không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì rồi。
Lần trước khi cô ta đưa bản báo cáo đàm phán cho Cố Minh Thành,Cố Minh Thành đã trước mặt Từ Mậu Thận,sờ vào tay của Khương Thục Đồng,hôm nay lại với anh ta làm như vậy,Khương Thục Đồng cảm thấy hơi khó xử。
Tay cô ta đang dùng sức muốn từ trong túi áo khoác của Cố Minh Thành lấy ra,nhưng không được,Cố Minh Thành không chịu buông ra,cô ta đã rút ra mấy lần rồi,cũng rút không ra,cuối cùng thì,thang máy đã đến tầng một,cô ta đã dừng lại。
Bước ra cửa lớn của Tập Đoàn Minh Thành,Từ Mậu Thận và Cố Minh Thành đã chia nhau ra,bước lên xe。
Cố Minh Thành không lập tức lái xe đi,mà là dẫn Khương Thục Đồng đến nơi để trú ẩn,phía sau có những vật kiến trúc rất cao rất cao che trở lại,ánh đèn rất tối,Cố Minh Thành đã châm một điếu thuốc,tựa vào tường hút thuốc。
“ Hôm nay tôi làm như vậy có được không ? ” Anh ta hỏi。
“ Cái gì ? ” Khương Thục Đồng không hiểu,hỏi Cố Minh Thành。
“ Cho anh ta biết quan hệ giữa tôi và cô,cô đối với anh ta cũng đừng hy vọng nữa ? ” Cố Minh Thành nói với vẻ mặt điềm đạm, đã nhìn qua mặt của Khương Thục Đồng,“ Xem ra anh ta đối với cô cũng có chút cảm tình đó,tôi làm như vậy có hơi tàn nhẫn không ? ”
Khương Thục Đồng không biết nói gì thêm,cô ta không biết được Cố Minh Thành từ đâu mà xem ra cô ta có cảm tình với Từ Mậu Thận,nhưng mà,cách làm của anh ta,thực sự rất nhẫn tâm,từ cách làm trên thường trường,Khương Thục Đồng đã có thể biết ra một chút ít。
Khương Thục Đồng nghiêng đầu qua,không nói chuyện。
Gió đã thổi bay mái tóc của Khương Thục Đồng,cô ta hỏi,“ Cố Tổng,lần sau có thể nhờ anh cân nhắt một chút được không,dù sao tôi vẫn chưa ly hôn đó!”
Mắt của Cố Minh Thành híp lại nhìn Khương Thục Đồng một lát,“ Nhưng tôi cảm thấy khi trên giường,cô hoàn toàn không từ chối。” Những câu này ít nhiều cũng làm cho khương Thục Đồng thấy ngại,cô ta có chút xấu hổ và nóng giận phản bác lại,“ Cho nên anh cũng không thể khống chế sao ? ”
“ Tôi khống chế không được,hơn nữa tôi đã là người trưởng thành rồi,cũng không cần khống chế nữa。”
Câu nói này,anh ta nói như rất đúng lý vậy,luôn híp mắt nhìn Khương Thục Đồng,giống như làm không rõ suy nghĩ trong lòng của Khương Thục Đồng。
Cho nên,anh ta mới dùng sức như vậy muốn Khương Thục Đồng,chính vì thân phận đã kết hôn cua cô ta,không cần chịu trách nhiệm,dù cho có con của anh ta đi nữa,cũng không thấy tiết sao ?
Điều Khương Thục Đồng muốn hỏi là,đêm nay,bộ dạng cố tình trước mặt Từ Mậu Thận,cũng do anh ta không khống chế được sao ?
Khương Thục Đồng cuối cùng cũng không thể hiểu rõ Cố Minh Thành。
Cô ta quay lưng rời đi,đúng lúc một chiếc xe lái ngang qua,cô ta đã đón xe về nhà。
Trên đường,Từ Mậu Thận gửi cho cô ta một tinh nhắn wechat:Hôm nay tôi đến Tập Đoàn Minh Thành lấy tài liệu,vì công ty của tôi và Tập Đoàn Minh Thành trên nghiệp vụ cũng có chút liên hệ,những cử chỉ của Minh Thành tôi đã thấy được rồi,có thể là đang nhắc nhở tôi rời xa cô một chút,tôi không biết anh ta đã hiểu lầm chúng ta điều gì rồi,nhưng mà sau này tôi sẽ chú ý,hy vọng đã không mang lại phiền phức cho cô。
Quả nhiên,Cố Minh Thành đang nhắc nhở hai người họ。
Khương Thục Đồng trả lời:không có gì,có thể do anh ta đã nghĩ quá nhiều。
Bên kia trả lời:Không cần an ủi tôi,người như Minh Thành,tôi hiểu rất rõ,đối với người của bản thân,anh ta giữ rất kỹ。
Khương Thục Đồng không trả lời nữa,vì câu nói “ Đối với người của bản thân”,khiến cho trái tim của Khương Thục Đồng có chút lay động,cô ta là người gì của anh ta chứ ?
Ngừoi trên giường sao ?
Sáng mai,khi Khương Thục Động đến công ty,những người trong phòng thiết kế cứ nhỏ tiếng xầm xì với nhau,giống như đã có chuyện gì xảy ra,sau khi đã hỏi,Khương Thục Đồng mới biết,thì ra bên phòng kinh doanh đã mất đi một đơn hàng lớn,đây là đơn hàng mà Cố Minh Thành nhất định phải có được,đơn hàng này mất đi rồi,Tập Đoàn Minh Thành sẽ mất đi ba phần trăm lợi nhuận kinh doanh。
Nghe nói Cố Minh Thành rất tức giận。
Khương Thục Đồng đã gặp qua bộ dạng lạnh lùng của Cố Minh Thành,bộ dạng châm chọc, bộ dạng khi quan hệ tình dục,nhưng mà chưa từng gặp qua bộ dạng giận dữ của anh ta,đối đế quá cũng chỉ là núi băng ẩn thân dưới mặt nước,anh ta rất ít biểu lộ vẻ mặt vui buồn trên mặt。
Chiều ba giờ,Cố Minh Thành nói phải mở một cuộc hợp toàn thể,anh ta phải tận tay giới thiệu những kỹ xảo vê kinh doanh。
Đây là lần đầu tiên,Khương Thục Đồng cảm thấy rất hiếu kỳ。
Trong sảnh lớn,chỉ có Cố Minh Thành đứng trên sân khấu diển thuyết,anh ta luôn rất nổi bật,thân hình và khuôn mặt khiến cho bao nhiêu người phải khổ sở theo đuổi,Khương Thục Đồng trong thấp thoáng có chút ngớ đi。
Nhưng mà,cô ta và Tiết Lan đem theo sổ tay ngồi vào vị trí chính giữa,vì họ không phải là người của phòng kinh doanh,hai người cũng không nghĩ sẽ chú ý nghe。
Cố Minh Thành hôm nay vô cùng tức giận,cho nên giọng nói rất uy nghiêm,nói rõ ràng là phòng kinh doanh phải làm rõ nhu cầu của khách hàng,ngoại trừ khiến cho khách hàng có cảm tình với mình,cũng phải nắm rõ được tình trạng trong nhà của người khác。
Lần này phòng kinh doanh xảy ra sai lầm như vậy chính vì giám đốc của phòng kinh doanh,trong trường hợp không biết con của khách hàng đã chết đi,lại tặng cho họ quà của đứa trẻ,vợ của khách hàng đó là một người nhỏ mọn và rất nhạy cảm,cái đơn hàng này như vậy đã mất rồi。
Vốn dĩ Khương Thục Đồng cũng không chú ý lắng nghe,bỗng dưng lại tập chung tinh thần bắt đầu nghe,giống như tài ăn nói của Cố Minh Thành có một ma lực nào đó,cũng như người của anh ta vậy,sẽ khiến cho người ta không chú ý đến đã bị anh ta thu hút。
Hơn nữa,Khương Thục Đồng đang nghe,Cũng cảm giác được đối với kinh doanh cũng có một cảm tình tốt,giống như những chuyện mà Cố Minh Thành nói,cô ta đều đã biết hết vậy,ví dụ như Cố Minh Thành nói gặp được một khách hàng,phải phán đoán tính cách và sở thích của người đó,Khương Thục Đồng đã nghĩ trong lòng bước tiếp theo phải làm như thế nào rồi,sau đó khi Cố Minh Thành nói bước tiếp theo phải làm như thế nào,cũng đúng với suy nghĩ trong lòng của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng vẫn đang xầm xì với Tiết Lan,đang nói chuyện này。
Tiết Lan cười,“ Người cô xinh đẹp như vậy,nói chuyện với người khác,biết nắm rõ được tiết tấu,lại có kinh nghiệm về thiết kế,tiếng anh cũng tốt,những khách hàng của công ty mình đều rất cao cấp,cô xuất thân tốt như vậy,thái độ cũng tốt,tôi cảm thấy,nói không chừng cô chính là người thích hợp để làm kinh doanh đó。”
Khương Thục Đồng cười,cô ta cười rất tươi,dù sao cũng còn trẻ,trước đây người khác cũng chưa từng khen qua cô ta như vậy,cô ta đương nhiên rất vui sướng。
“ Thật đó hả ? ” Cô ta hỏi,cô ta đặt biệt có thành ý hỏi。
“ Đương nhiên。” Tiết Lan cũng rất thành thật trả lời。
Ánh mắt của Cố Minh Thành y như đã quét qua Khương Thục Đồng và Tiết Lan,giọng nói của anh ta bỗng nhiên dừng lại。