2342
Cho nên,Khương Thục Đồng không dám cử động 。
Anh ta một tay ôm chặt lưng của Khương Thục Đồng,một tay kia nhẹ nhàng sờ đến chỗ bằm tím của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đông bản năng giật một cái,“ Đau quá。”
Tay anh ta buông ra,nhăn mày hỏi, “ Sao bị như vậy ? ”
“ Không – Không cẩn thận đụng trúng。” Mặt và mắt của Khương Thục Đồng rủ xuống,cô ta đang nói dối。
“ Đụng sao ? Đụng mà đụng đến được chỗ này sao ? ” Cố Minh Thành phản bác,rất lâu sau,có một cơn giận dữ từ miệng anh ta nói ra, “ Do anh ta đánh ? ”
Khương Thục Đồng không nói gì,không ngờ là anh ta lại nghĩ ra nhanh như vậy。
Cô ta cảm giác được sức mạnh trên lưng cô ta đã giữ chặt lại。
Cố Minh Thành lạnh lùng hanh một tiếng,tưởng rằng anh ta đã không còn cách rồi sao ?
Anh ta nhanh chóng lấy phiếu báo danh từ trong một sắp giấy,đã xoát xoát hai cái trong đó liền ký lên chữ ký của anh ta, như rồng bay phụng múa vậy,chữ cũng rất đẹp chứ。
“ Cô quay về điền đơn,sau khi điền xong,tôi sẽ đặt cho cô vé máy bay của đêm nay,đêm nay đi liền。” Cố Minh Thành rõ ràng không hỏi,vì sao Lục Chí Khiêm lại đánh Khương Thục Đồng。
Chắc có thể trong lòng anh ta đã đoán được,cũng có thể,do anh ta không muốn nghe !
Khương Thục Đồng sửng sờ,trên đầu y như có một làn sương mù,không phải quy định là năm ngày sau mới đi học tập huấn mà,đêm nay đi,cô ta phải nói với Lục Chí Khiêm như thế nào đây。
Sau khi cô ta mang những nghi vấn trong lòng nói ra,Cố Minh Thành liền phát hoả , “ Loại đàn ông khốn nạn như anh ta,cô cần gì phải nói với anh ta chứ ? ”
“ Nhưng nếu như tôi không nói,sẽ gây nên sử cảnh giác của anh ta,anh ta sẽ đề phòng tôi,đến khi đó -- ” Khương Thục Đồng đứng trước mặt Cố Minh Thành nói chuyện,tốc độ nói chuyện của lần này lại rất nhanh。
“ Anh ta đề phòng cái gì ? Đến khi nào cái gì ? ” Cố Minh Thành chăm chút nhìn Khương Thục Đồng,quả nhiên,anh ta đã nhận ra được trong lòng Khương Thục Đồng đã giấu chủ ý gì rồi。
Thận nhiệt của anh ta đã truyền đến trên người Khương Thục Đồng,khiến cho thân thể của Khương Thục Đồng cũng rất nóng。
Thân nhiệt của người đàn ông đối với Khương Thục Đồng mà nói,là sự mê hoặc,Khương Thục Đồng từ trên người anh ta bước xuống,nói ,“ Tôi về trước đây。”
Cố Minh Thành cũng không giữ cô ta lại。
Khi đang bước đi trong hành lang,Khương Thục Đồng nhìn thấy trên giấy có hai nơi là cần Chủ tịch ký tên,chắc có thể tờ đơn của cô ta là do Cố Minh Thành lần đầu tiên ký,cho nên,cũng không nhìn rõ chính giữa còn có một nơi cần anh ta ký tên。
Khương Thục Đồng quay lưng,lại gõ vào cửa phòng làm việc của Cố Minh Thành。
Một tiếng “ Vào đi ” lạnh lùng mà nghiêm túc。
Khương Thục Đông nhẹ nhàng đẩy cửa vào trong。
Người đó,đang quay lưng lại với cô ta,anh ta đang mặc quần,cũng giống như đang cài dây nịt,đầu thì đang cúi xuống,thân trên vẫn còn trần chuông。
Bộ dạng này của anh ta,vô cùng gợi cảm 。
“ Cố Tổng。” Khương Thục Đồng gọi một tiếng。
Cố Minh Thành nghiêng đầu qua,“ Sao vậy ? ”
“ Còn có một chỗ cần phải ký tên,anh chưa ký,ngay chính giữa,chắc do anh không nhìn thấy。 ” Khương Thục Đồng liền bước qua đó。
Cho nên,áo sơ mi của Cố Minh Thành vẫn còn để trên ghế,anh ta gọi Khương Thục Đồng đem qua đó cho anh ta ký tên。
Hai người đứng cạnh bàn làm việc,trên tay Cố Minh Thành đang cầm bút,thân trên vẫn đang trần chuồng,liền hỏi,“ Chỗ nào ? ”
Khương Thục Đồng chỉ vào đó,“ Đây nè。”
Cố Minh Thành không có ký liền,chỉ nhìn vào。
Khương Thục Đông nghe được tiếng thở của anh ta,hơi thở rất sâu,rất đồng đều,anh ta vừa tắm rửa xong mùi hương tươi mát sảng khoái của nam tử hán trên người anh ta lại truyền vào hơi thở của Khương Thục Đồng,với một hương vị mạnh mẽ nam tính,Khương Thục Đông đang bị mùi hương này mê hoặc không thể tự thoát ra 。
Cố Minh Thành xem xong liền ký cho Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng vẫn còn đang sửng sờ trong mùi vị đó。
Cố Minh Thanh nghiêng người nhìn cô ta, “ Cô đang suy nghĩ điều gì ? ”
“ À,không có gì。Tôi về đây。” Khương Thục Đồng vội vàng quay lưng。
“ Đợi một tí。” Cố Minh Thành y như đang nhớ được điều gì,gọi lại Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng quay lưng,nhìn thấy một hộp Kinh Vạn Hồng,cô ta không biết đây dùng để làm gì,vì trước đây cô ta chưa từng dùng qua kinh Vạn Hồng。
Cô ta không hiểu liền ngẩng đầu lên nhìn Cố Minh。
“ Tốt cho vết thương của cô,một ngày thoa ba lần。”
Khương Thục Đồng tự hỏi bản thân cũng là người có thể tự chăm sóc cho bản thân,và cũng sắp xếp rất tốt,khi nào lại cần đến Cố Minh Thành phải sắp xếp cho cô ta vậy ?
Mắt của cô ta luôn nhìn vào hộp thuốc đó,trong đầu đang suy nghĩ,cũng quên nhận lấy。
“ Muốn tôi tận tay thoa cho cô sao ? ” Giọng nói của Cố Minh Thành đã làm ngắt đoạn suy nghĩ của Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng mới ý thức lại,cô ta liền nhận lấy,sau đó nhanh chóng trốn đi。
Quả nhiên là Chủ tịch làm việc có khác,khoảng ba giờ chiều,Khương Thục Đồng liền nhận được vé máy bay đi Thượng Hải bay lúc sáu giờ chiều,khách sạn cũng đã đặt xong,là khách sạn bốn sao。
Từ sau đêm hôm qua,Khương Thục Đồng đã lên kế hoạch sẽ triệt để chấm dứt với Lục Chí Khiêm,cô ta chỉ đơn giản nhắn cho anh ta một tin nhắn wechat : Công ty cử tôi đi Thượng Hải học tập,đêm nay tôi sẽ không về nhà !
Lục Chí Khiêm giờ này,đang say trong lòng của Ngôn Hy,Ngôn Hy nhìn thấy tin nhắn,liền nói,“ Tôi chưa gặp qua người vợ nào lại vô trách nhiệm như cô。” Liền lấy điện thoại của Lục Chí Khiêm vứt sang một bên。
Xem ra cô ta muốn lên ngôi rồi,ngày này chắc không còn xa。
Khương Thục Đồng không mong rằng sẽ nhận được hồi âm của Lục Chí Khiêm,gửi tin nhắn cho anh ta chỉ vì muốn thực hành nghĩa vụ của “ Người vợ ” mà thôi,còn chuyện người chồng này có về hay không,lại không phải là vấn đề của cô ta nữa rồi。
Máy bay bay ba tiếng liền đến Thượng Hải,cô ta đón xe đến khách sạn,mọi thứ đều sắp xếp ổn thoả。
Tuy rằng nhìn bề ngoài Khương Thục Đồng đối với những đường đi nước bước tại Thượng Hải rất quen thuộc,nhưng không ai biết là,cô ta là lần đầu tiên đến Thượng Hải ,từ nhỏ cô ta luôn ở tại Hải Thành,lại hay ở nhà,ít khi ra đường,khi còn đi học,sau khi tan học hoặc nghỉ hè,cô ta luôn ở nhà xem tivi,học tập,sau khi tốt nghiệp liền kết hôn với Lục Chí Khiêm,vốn dĩ cũng có lên kế hoạch đi đảo Bali,cũng vì cô ta không còn là “ Con gái còn trinh tiết ” chuyện này đã gác qua một bên。
Cho nên ,Thượng Hải đối với Khương Thục Đồng mà nói vô tình là thế giới rất lớn。
Vì cô ta đã đến sớm hơn ba ngày,buổi tập huấn vẫn chưa bắt đầu,cho nên,hai ngày nay,cô ta sẽ một mình đi dạo,rời khỏi thành phố từ nhỏ cô ta đã sinh sống, khi đến Ma Đô,đã bị nơi này mê hoặc đôi mắt của cô ta,tâm trạng cũng trở nên sảng khoái。
Ngày thứ hai,cô ta thấy nhiều người đang sếp hàng tại Dự Viên để đợi ăn bánh bao dồn canh,thỉnh thoảng lướt đầu qua,nhìn thấy bên cạnh đang có một người bước đi rất chậm,thêo hướng cô ta bước đến。
Khương Thục Đồng liền quay mặt sang một bên,trong lòng nghĩ,thôi xong rồi,cô ta đã quên rằng Kiều Uy vẫn còn đang ở Thượng Hải,thế giới này nhỏ thật,Thượng Hải lớn như vậy cũng có thể gặp được anh ta sao ?
Nhưng mà,cũng may,Kiều Uy hình như không nhìn thấy Khương Thục Đồng,vừa đi vừa nói chuyện với người khác liền bước qua luôn。
Khương Thục đồng thở phào một cái。
Cô ta mua một cái bánh bao dồn canh,Khương Thục Đồng một bên dùng ống hút hút canh bên trong,một bên đi dạo ngắm cảnh,Thượng Hải rất nhộn nhịp,cô ta cũng là lần đầu tiên có thời gian nhàn nhã mà đi dạo。
Đang đi,xuất hiện một người cản ngay trước mặt Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng từ từ buông ra ống hút,thôi xong rồi,cuối cùng cũng không tránh được anh ta。
“ Khương tiểu thư,chúng ta rất có duyên đó。Trước đây cứ cảm thấy Khương tiểu thư là người rất biết kiềm chế,cao nhã,rất chính chắn,hôm nay mới phát hiện,thì ra Khương tiểu thư còn có vẻ mặt ngây thơ hoạt bát này nữa,đối với Khương tiểu thư tôi càng ngày càng cảm thấy hiếu kỳ。” Kiều Uy nghiêng đầu qua,mắt nhắm lại nhìn Khương Thục Đồng nói。
Khách sạn của Khương Thục Đồng gần với bãi biển,cách không xa lắm,đối với Kiều Uy cô ta vốn dĩ không có ấn tượng tốt,vì cô ta luôn cảm thấy anh ta là loại thiếu gia không lo làm việc chỉ biết tiêu tiền của gia đình mà thôi,“ Vì sao tôi đến đâu,cũng đều gặp được loại người khiến tôi không vui vây。”
Đôi tay của Kiều Uy để ngay trước ngực,cười ha ha, “ Khương tiểu thư nhìn thấy tôi không vui sao ? ”
He he,anh nhìn vẻ mặt của tôi thấy tôi có vui không ?
“ Xin lỗi,Kiều công tử,hôm nay tôi còn có buổi tập huấn,thất lễ rồi ! ” nói xong,Khương Thục Đồng liền quay đầu chạy,từ bên đường đón một chiếc xe,liền theo hướng bãi biển lái đi。
Cử chỉ này,rất khác với những cô gái bình thường mà Kiều Uy theo đuổi,đã khởi dậy tính theo đuổi đến cùng trong lòng Kiều Uy。
Anh ta cũng nhanh chóng đón một chiếc xe,theo sau đuôi Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng từ kính chiếu hậu nhìn thấy,Kiều Uy đang đuổi theo,cô ta rất hoảng hốt,hiện nay chỉ mong là nhanh chóng quay về khách sạn,đối đế quá chỉ có khách sạn bị lộ thôi,đêm nay cô ta sẽ mướn một khách sạn khác,chỉ cần hiện nay có thể thoát khỏi người này,dù sao cũng tốt hơn。
Sau khi xuống xe,cô ta liền “ Teng teng teng ” vào thang máy,đẩy cửa ra,vẫn chưa định thần liền vỗ vào ngực của mình, “ A ” một tiếng hét lên,má đỏ hồng,cô ta giật mình,vì gấp rút thở,trên ngực không ngừng lên xuống,mang theo chút gợi cảm của phụ nữ bé nhỏ và đơn thuần vô tư của thiếu nữ。
Vốn dĩ Cố Minh Thành nằm trên giường cô ta,đầu đang nằm trên đôi tay,đang rất hứng thú nhìn người bé nhỏ trước mắt này。
“ Chưa gặp qua tôi sao ? ” Anh ta đứng dậy, “ Sao lại giật mình như vây ? ”
Phía sau truyền đến tiếng gõ cửa rất gấp rút,“ Khương tiểu thư,mở cửa ra,mở cửa ra,tôi chỉ muốn gặp cô một tí,không có ý nào khác。”
Khương Thục Đồng nhớ lại,Kiều Uy là nghe lệnh của Cố Minh Thành mà,cô ta liền núp phía sau Cố Minh Thành,vội vàng nói,“ Giờ phải làm sao ? ”
“ Thì ra là có người theo Khương tiểu thư theo đến phòng rồi sao,cô rốt cuộc có sức hấp dẫn như thế nào,có thể khiến nhiều người đàn ông bị cô mê hoặc như vây ? ” Anh ta nghiêng đầu qua,dùng ánh mắt quan sát Khương Thục Đồng。
Nhiều đàn ông như vây,là bao gồm anh ta “ Cố Minh Thành ” sao ?
Khương Thục Đồng vì khẩn trương,cũng không suy nghĩ thêm câu nói này của Cố Minh Thành bên trong đã bao gồm cảm xúc gì。
“ Có thể nhờ Cố Tổng giải quyết giúp tôi chuyện này không ? ”Ánh mắt của Khương Thục Đồng đang van xin anh ta。
Chỉ thấy đôi tay của Cố Minh Thành bỏ trong túi,ung dung tự tại bước đến trước cửa,mở cửa ra cho Kiều Uy。
Khương Thục Đồng trố mắt đẫn đờ,cô ta không biết chuyện này Cố Minh Thành sẽ giải quyết như thế nào。
Khi Kiều Uy đang hào hứng sôi nổi nhìn thấy Cố Minh Thành,ánh mắt của anh ta thấp thoáng đã trở nên ngạc nhiên。
“ Cố Tổng,sao anh lại đến đây ? ” Kiều Uy đã bước vào trong。
Cố Minh Thành đã quay người,từ từ bước đến trước mặt Khương Thục Đồng,choàng qua vai của cô ta,anh ta nói, “ Tôi đến gặp phụ nữ của tôi,anh đến đây làm gì ? ”
Phản ứng của Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng đã đoán trước được,cô ta luôn dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn sang nửa bên mặt của anh ta。
Kiều Uy cũng cảm thấy kinh ngạc,tiếp theo đó anh ta bật cười,“ Anh đang nói đùa sao ,sao anh có thể có hứng thú với phụ nữ đã kết hôn chứ ? ”
“ Đối với phụ nữ khác,tôi không cảm thấy hứng thú,nhưng đối với phụ nữ này thì ,vừa hợp với tâm ý của tôi。” Cố Minh Thành nhìn xuống đôi mắt của Khương Thục Đồng,dùng một ngón tay nhẹ nhàng móc lên cằm của cô ta ,nói。
Đôi mắt của Khương Thục Đồng luôn quan sát Cố Minh Thành,thật tình mà nói,tâm tư của người đàn ông này,cô ta thật sự không thể hiểu rõ,một chút ít cũng không hiểu。
Mạc đại sư từng nói,anh ta vì muốn bảo vệ bạn gái của anh ta,cho nên trong công ty rất ít người biết được chuyện của phụ nữ đó。
Hiện nay,anh ta trắng trợn giới thiệu cô ta với Kiều Uy như vậy,chắc là do anh ta không nghĩ nhiều mà thôi,vì không để ý,cho nên đối với cô ta cũng không nghĩ nhiều,vì rõ ràng trong lòng anh ta không có cô ta,đối với cô ta,anh ta cũng không cần bất cứ bảo vệ nào。