2340
Khương Thục Đồng đã nghĩ thông suốt,cô ta không thể phát triển với Cố Minh Thành được,anh ta đã có bạn gái,anh ta bảo vệ bạn gái anh ta rất tốt,nhưng lại trêu ghẹo “ Người phụ nữ đã kết hôm” này,thậm chí cũng không tiếc thương cho thân thể của cô ta,khiến cô ta có thai—
Dù sao cô ta cũng là phụ nữ đã kết hôn, hôn nhân cũng đừng nên quá dễ dàng mà ly hôn。
Lục Chí Khiêm đương nhiên biết ý của Khương Thục Đồng,cả ngày đều đối mặt với người tuyệt diệu gợi cảm này,anh ta không động lòng mới lạ。
Đêm nay,Khương Thục Đồng dưới thân Lục Chí Khiêm,trái tim cô ta đập rất nhanh,cô ta y như bị mắc bệnh tim vậy,vừa nhìn thấy Lục Chí Khiêm lại nhớ đến Cố Minh Thành。
Dù sao,cô ta chỉ làm qua hai lần,cũng làm với người đàn ông đó,anh ta bá đạo,anh ta cưỡng ép,anh ta khiến cô ta khó thở,anh ta khiến cô ta lên trời xuống đất,người đàn ông trong đầu cô ta luôn là Cố Minh Thành。
Lục Chí Kiêm luôn khuyên nhủ bản thân nên khắc phục những trướng ngại về tâm lý,nhưng khi anh ta nghĩ đến Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành từng có qua một đứa con,thì anh ta --,lúc trước là một người đàn ông không quen biết,nhưng hiện nay là Cố Minh Thành。
Anh ta là đàn ông thứ ba của Khương Thục Đồng。
Anh ta đau khổ phớt mặt anh ta một cái,từ trên người của Khương Thục Đồng bước xuống,khốn khổ quay về phòng của minh。
Nước mắt của Khương Thục Luôn rơi xuống,Lục Chí Khiêm cũng còn đang chê bai cô ta。
Nhưng cô ta không còn cách,vì cô ta không thể quên đi người trên giường là Cố Minh Thành。
Đây là rất dâm đãng,nhưng cô ta không thể khống chế。
Cố Minh Thành trong suy nghĩ của cô ta có thể khiến hai người trên giường bất hoà,anh ta đúng thật là lợi hại。
Mười ngày trôi qua,trong mười ngày này,Khương Thục Đồng luôn bận rộn,cô ta đang có mấy dự án cần vẽ bản thảo,theo Mạc đại sư học nghề đúng thật là học hỏi được không ít,Mạc đại sư quả nhiên cũng giữ đúng lời hứa với Cố Minh Thành,dồn hết sức dạy cho Khương Thục đồng,đúng thật là phải đưa ra trăm phần hai trăm phần trăm nỗ lực mới được。
Khương Thục Đồng một lần nữa đưa bản vẽ cho Cố Minh Thành。
Người Khương Thục Đồng hiện nay không muốn gặp nhất là Cố Minh Thành 。
Vẫn chưa gõ cửa,liền nghe được tiếng Cố Minh Thành đang nói chuyện với một người nào đó,cửa không đóng kính hỡ ra một tí,nghe được rất rõ,người đó là Kiều Uy。
“ Cố Tổng,cái dự án mà anh nhờ tôi làm ở Ma Đô,đã thành lập dự án rồi,nữa tháng sau,tôi đúng là phải chạy qua chạy lại。” Vẻ mặt của Kiều Uy y như đang muốn nhận thưởng vậy。
Khương Thục Đồng nhăn mày lại,hèn chi, Kiều Uy khoảng thời gian này không đến trước cửa công ty cản Khương Thục Đồng nữa,thì ra anh ta đã đi Thượng Hải,cô ta còn nghĩ sở dĩ Kiều Uy không đến,là vì Lục Chí Khiêm,nhưng giờ xem ra,không phải như vậy,Lục Chí Khiêm vốn dĩ không có năng lực đó。
Là Cố Minh Thành đã làm rất nhiều động tác,trong lòng Khương Thục Đồng có một cảm giác không thể miêu tả。
“ Khổ cho anh rồi。” Khẩu khí của Khương Thục Đồng có chút đùa giỡn。“ Dự án thành lập rồi,tháng sau phải đến bên đó làm việc rồi,anh có gì không nở tại Hải Thành không ? ”
“ Từ nhỏ tôi đã rời xa gia đình,cha mẹ đương nhiên là tôi không nở rồi,tiền tài lại là vật ngoài thân,có gì không nở chứ,chỉ có một người tuyệt diệu trời sinh,thế nào tôi cũng không nở,trách trách trách,thân hình đó-- ” Kiều Uy hình như đang miêu tả thân hình của Khương Thục Đồng,tay anh ta y như đang sờ trước ngực cô ta hai cái vậy。
Rõ ràng là cách cự ly rất xa,Khương Thục Đồng vẫn cảm thấy toàn thân đang muốn nổi da gà,chuyện nói đến hèn hạ như vậy,nhưng ngoại hình của người này cũng đường đường chính chính,nhìn vào lại không giống là loại người hèn hạ như vậy。
Cố Minh Thành lạnh lùng hanh một cái “ Phụ nữ cũng là vật ngoài thân,sao lại không nở,hơn nữa,cô ta là một phụ nữ đã kết hôn。”
Rất rõ ràng,Cố Minh Thành biết người Kiều Uy đang nói là ai。
“ Chưa đến được tay,đương nhiên là không nở。” Kiều Uy tiếp tục dùng ngôn ngữ như tên si tình nói。
“ Yên tâm đi,anh sẽ không có được cô ta đâu。” Cố Minh Thành trả lời。
“ Cố Tổng,cô ta là cấp dưới của anh,anh xem kỹ cô ta giúp tôi,khi tôi trở về,cô ta nếu như bị người khác cướp đi,tôi sẽ không tha cho anh。” Kiều Uy đang nóng giận。
“ Cô ta cũng sẽ không bị người khác cướp đi ! Từ khi mới bắt đầu,chỉ thuộc về -- một người。”
Câu nói này,khiến trái tim của Khương Thục Đồng đập rất nhanh,cô ta hiểu được từ ngầm của Cố Minh Thành,vì Khương Thục Đồng từ khi bắt đầu đã thuộc về người đàn ông đó -- là anh ta,Cố Minh Thành không nói rõ với Kiều Uy,Khương Thục Đồng hiện nay mới hiểu rõ,“ Người Khác ” mà Cố Minh Thành chỉ là ai,là người đàn ông ngoại trừ anh ta。
Nhưng Kiều Uy nghe không hiểu。
“ Giúp tôi xem kỹ cô ta。” Kiều Uy nói thêm một lần,“ Công tử nhà giàu như Lục Chí Khiêm,sao mà có thể xứng được người tuyệt diệu trời sinh nũng nịu này chứ,quá lãng phí。”
“ Tôi đương nhiên sẽ xem kỹ cô ta,cũng sẽ không cho người khác cướp cô ta đi。” Giọng nói của Cố Minh Thành,mang theo giọng điệu kiêu ngạo và tự tại,dường như không xem Kiều Uy ra gì。
Khương Thục Đồng nghĩ lại hành động không cương cứng của Lục Chí Khiêm,mặt cô ta lại đỏ lên,hôm qua,cô ta quả nhiên nhớ đến Cố Minh Thành trên giường,đây là chuyện rất xấu hổ và sĩ nhục。
Nghe được tiếng bước chân của Kiều Uy,Khương Thục Đồng giật cả mình,liền nhanh chống thu dọn lại,chuẩn bị vào phòng làm việc của Cố Minh Thành,trước tiên cô ta gõ cửa,cả người liền đứng trước cửa phòng làm việc của Cố Minh Thành。
Kiều Uy nhìn thấy Khương Thục Đồng,bước chân cả con người đều ổn định lại,trong mắt phát sáng,biểu tình trên mặt cũng trở nên vô cùng dịu dàng。
Những điều mà Khương Thục Đồng vừa mới suy nghĩ,mặt cô ta còn đang đỏ lên。
Sau khi Cố Minh Thành nói “ Vào đi,” Khương Thục Đồng từ bên người Kiều Uy bước ngang qua,những thay đổi trên sắc mặt cô ta,Cố Minh Thành đã nhìn ra hết。
“ Cố Tổng,đây là những bản vẽ đã được sửa đổi,anh nhìn xem。” Khương Thục Đồng đưa bản vẽ cho Cố Minh Thành。
“ Được rồi, anh về trước đi。” Cố Minh Thành nhìn Kiều Uy nói,những bước chân của anh ta đang kéo dài thơi gian,ý anh ta là muốn ở lại trong phòng làm việc của anh ta thêm chút thời gian,khi nghe được lệnh đuổi khách của Cố Minh Thành,anh ta cũng không muốn ở lại lâu nữa,liền quay về。
Ánh mắt của Cố Minh Thành luôn nhìn vào tờ bản vẽ,Khương Thục Đồng muốn cám ơn anh ta,nhưng lại không mở miệng được,vậy là đã chứng minh được những điều mà cô ta nghe lén được ở ngoài cửa là sự thật,tâm trạng của Cố Minh Thành hiện giờ là nhất định phải chiếm được cô ta,cũng muốn cho anh ta biết,nhưng nghĩ lại,quá mạo hiểm,nên không có nói。
Dù sao anh ta cũng là người đã có bạn gái,những chuyện này một khi đã mở lời,thì sẽ không bao giờ quay đầu được,cũng đừng nói đến chuyện muốn triển khai cuộc tình ngầm。
“ Mấy hôm nay bị sao vậy ? ” Cố Minh Thành hỏi,anh ta cũng nhận ra được những cảm xúc của Khương Thục Đồng có chút gì đó không đúng。
“ Không có,chỉ là chuyện trong gia đình thôi。” Khương Thục Đồng vò vào đầu mình。
Mấy hôm nay,Lục Chí Khiêm vẫn luôn thử,nhưng anh ta cứ không cương cứng được,hơn nữa có một lần,anh ta cũng khóc luôn,nằm sấp trước ngực Khương Thục Đồng,khóc hu hu như một đứa trẻ vậy,khoảnh khắc đó,Lục Chí Khiêm đã khởi dậy tình mẹ trong thân thể cô ta,cô ta cảm thấy Lục Chí khiêm rất đáng thương。
“ Vẫn còn cãi nhau ? ”
“ Không có,không có-- ” Khương Thục Đồng phủ nhận,“ Chúng tôi hiện nay tốt rồi, thật sự rất tốt。”
Ánh mắt của Cố Minh Thành luôn tóm lấy Khương Thục Đồng,đây giống như là sự thật。
“ Tôi biết rồi,cô quay về đi。” Cố Minh Thành bực bội nói。
Khương Thục Đồng quay về,trong ngày hôm nay trong lòng cô ta luôn không tập trung,khi sắp đến giờ tan sở,cô ta mới chợt nhớ ra,bản vẽ của mình vẫn chưa vẽ xong,khi đồng nghiệp cũng sắp về hết rôi,Lục Chí Khiêm đã đến。
Anh ta đứng trước mặt Khương Thục Đồng,nói “ Hôm nay tôi có hẹn một bác sĩ tâm lý,chúng ta cùng nhau đi,có khi lại có thể trị liệu cho chúng ta。Bảy giờ bắt đầu,sau khi làm xong cùng nhau ăn tối 。Tôi đi làm kiểm tra trước,bác sĩ nói thời gian sẽ rất lâu,cô vẽ xong thì qua bên đó nha。”
Khương Thục Đồng gật đầu。
Sau khi Lục Chí Khiêm quay đi,tâm tư của Khương Thục Đồng thế nào cũng không chuyển đến trên bản vẽ được,cô ta không biết quyết định trong lòng mình là đúng hay là sai,vốn dĩ cô ta là muốn ly hôn với Lục Chí Khiêm,nhưng hiện nay,Lục Chí Khiêm đang thay đổi,cảm tình đối với Cố Minh Thành xa như những chòm sao trên bầu trời,cô ta muốn dập tắt đi,Cố Minh Thành đúng thật là người không thể buông xuống của cô ta,cô ta không muốn như Ngôn Hy trở thành một phụ nữ không đạo đức,phá hoại gia đình người khác,cô ta không thể chấp nhận Cố Minh Thành có một chút ít sỉ nhục cô ta,làm tình nhân ngầm của anh ta,đó là chuyện tuyệt đối không làm được。
Người đàn ông như thế này,cô ta vĩnh viễn cũng không thể nắm rõ được。
Trong tay cô ta đang cầm cây bút chì,đôi mắt cũng đang chăm chút nhìn những kết cấu trên bản vẽ,nhưng cô ta không hề có một chút y tưởng,Cố Minh Thành luôn xuất hiện trên bản vẽ,tiếp theo đó lại trở thành Lục Chí Khiêm。
Kết hôn rồi,còn đang suy nghĩ đến người đàn ông khác,phóng đãng quá。
“ Chồng đi rồi,bản vẽ cũng vẽ không ra rồi sao?” Giọng nói của Cố Minh Thành truyền lại。
Khương Thục Đồng giật cả mình,liền đứng dậy nói:“ Cố Tổng。”
“ Đêm nay cùng nhau ăn cơm。” Cố Minh Thành để xuống một câu。
“ Không đâu Cố Tổng,tôi và Lục Chí Khiêm còn có việc cần làm。” Khương Thục Đồng luôn cúi đầu,sắc mặt đỏ hồng。
“ Chuyện gì ? ”
“ Với chồng của mình còn có chuyện gì nữa ? ” Khương Thục Đồng hỏi lại,cảm xúc trả lời có chút không có tính nhẫn nại,ngẩng đầu lên nhìn Cố Minh Thành。
Rất rõ ràng khẩu khí của Khương Thục Đồng đã chọc giận Cố Minh Thành,anh ta bỗng dưng kéo cô ta từ trên ghế lên,đôi tay nắm lấy vai của cô ta。
Chẳng qua khoảng cách chỉ có mười phân,trong mắt anh ta đang rất giận dữ,đang nhìn Khương Thục Đồng。
“ Tôi thật tình không rõ,cô và anh ta sẽ có chuyện gì chứ!” Vẻ mặt của Cố Minh Thành đang rất hận nói。
Khương Thục Đồng quan sát trên mặt anh ta,người này,rõ ràng đã có tương lai của bản thân,nhưng lại trêu ghẹo cô ta,trong lòng cô ta luôn oán hận anh ta。
“ Chuyện trên giường! Còn cần nói sao? ” Khương Thục Đồng ngẩng đầu nhìn anh ta。
Cố Minh Thành cười lạnh lùng,“ Đã lên giường rồi sao ? ”
“ Nếu như đã là vợ chồng,đương nhiên là sẽ lên giường!Không đúng sao ? Cố Tổng từ khi nào lại quan tâm đến chuyện trên giường của tôi như vây ? Đây cũng là do Cố Tổng ban cho,hiện nay quan hệ giữa tôi và Lục Chí Khiêm càng ngày càng tốt。” Khương Thục Đồng cười。
Khi cô ta cười nụ cười rất rực rỡ,tuy rằng nụ cười đó rất đau buồn,cũng có thể làm chúng sinh điên đảo 。
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng,cố hết sức hôn trên cổ cô ta,cắn cô ta,khương Thục Đồng cảm thấy đau,nhưng cô ta một câu cũng không nói,cứ như thế mà nhẫn chịu,có khi chỉ phát ra tiếng ren rỉ nhỏ tiếng。
Mặt của Cố Minh Thành sáp trên mặt cô ta,“ Lên giường với anh ta một lần nữa,cô thử xem!Tôi sẽ khiến anh ta sống không bằng chết!”
“ Anh khiến anh ta sống không bằng chết,đó là chuyện của anh ta!Cố Tổng,đây là phòng làm việc,có hệ thồng giám sát đó。”
“ Tưởng tôi sẽ sợ sao ? Công ty này là của tôi。” Đôi môi của Cố Minh Thành nhẹ nhàng hôn lên cổ của Khương Thục Đồng,khiến Khương Thục Đồng cảm thấy rất nhột,cô ta động đậy thân thể của mình,“ Tôi biết Cố Tổng không sợ,nhưng lại xảy ra tình cảm với cấp dưới nữ,danh tiếng này không dễ nghe。”
Cố Minh Thành bắt đầu cắn lại lần nữa trên cổ của Khương Thục Đồng,y như là muốn cắn đứt miếng thịt của cô ta đi,đôi mắt của Khương Thục Đồng nhắm chặt lại,nhếch mép môi。
Sau đó,Cố Minh Thành đẩy Khương Thục Đồng xuống dưới ghế ngồi,liền quay đi。