2321
Cô Minh Thành là người tinh anh như thế nào,biết rằng Khương Thục Đồng đang nói dối,anh ta chăm chút nhìn Khương Thục Đồng,kéo ra chiếc ghế bên cạnh,sau đó liền thấy vết máu bên trên ghế 。
Anh ta biết Khương Thục Đồng đang nói dối,nhưng lại không suy nghĩ ra lý do đó,lúc nãy trong đầu ốc của anh ta chỉ nhớ là để quên đồ,không suy nghĩ đến chuyện của phụ nữ。
Cô Minh Thành không nói gì ,chỉ nói là : “ Cô đợi ở đây。 ”
Liền bước xuống lầu,Khương Thục Đồng nhanh chóng khoác lên áo khoác dài,làm cái ghế biến thành như thế này,chắc chắn không thể ngồi rồi。
Một lúc sau,Cố Minh Thành lên tới,trên tay đang cầm một gói băng vệ sinh,đưa cho Khương Thục Đồng。
Giọng điệu khàn khàn nói với Khương Thục Đồng,“ Lần sau trực tiếp nói。 ”
Ả,lần sau làm sao trực tiếp nói ? Trực tiếp nói với anh ta là kinh nguyệt của mình đến rồi sao ? Anh ta là cấp trên của mình đó。
Đêm trước đây,cô ta tính quên rồi đó。
Khương Thục Đồng thà tơi tả xuống đó ,cũng không hy vọng người này mua băng vệ sinh cho mình ,đây là chuyện như thế nào ?
“ Đi thay vào ! ” Cô Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng mệnh lệnh nói。
Khương Thục Đồng khó khăn đến nhà vệ sinh,hơn nữa ,cô ta tính là trực tiếp thay lên,liền trực tiếp từ phòng vệ sinh về luôn 。
Cô ta đã mặc lại áo khoác,đem theo túi xách,liền rời đi。
Không ngờ,trong tháng máy,lại gặp ngay Cố Minh Thành。
Thật tình là,oan gia ngõ hẹp,Khương Thục Đồng từ từ đứng vào phía bên trong của thang máy 。
“ Làm sao về nhà ? ”
“ Đi xe buýt 。”
“ Tôi tiễn cô。”
Khương Thục Đồng không từ chối,vì hiện nay cô ta nói mấy câu cũng cảm thấy run rẫy,làm sao mà từ chối。
Trên đường về,hai người không nói chuyện,rất nhanh đã đến nơi ở của Khương Thục Đồng,đến khi cách nhà xa tí,cô ta nói : “ Xe dừng ở đây được rồi。”
Cô ta sợ Cố Mình Thành lái gần quá,lại lọt được vào hệ thống giám sát của biệt thự,đến khi đó cô ta không biết nên giải thích với Lục Chí Khiêm như thế nào。
“ Lục Chí Khiêm mấy hôm nay đi đâu rồi ? ” Cố Minh Thành trong xe châm một điếu thuốc,nhưng anh ta đã mở cửa sổ xe ra,cho nên,Khương Thục Đồng không cảm thấy bị sặc。
“ Không biết,giống như đã đi công tác,nói là với người ta có một dự án hợp tác,những chuyện trên công việc của anh ta,tôi không quan tâm。” Khương Thục Đồng trả lời,đối với sự đột ngột hỏi về Lục Chí Khiêm của Cố Minh Thành,cô ta cảm thấy lỳ lạ,vì Cố Minh Thành ít khi trước mặt Khương Thục Đồng hỏi về Lục Chí Khiêm。
“ Tôi gọi cuộc điện thoại,cô đợi tí。” Cố Minh Thành nói,trên tay lấy điện thoại ra,không biết đang nói với ai tin tức của Lục Chí Khiêm,chuyện trên công trình,họ đều là người trong cuộc,cũng đều quen biết,chỉ là Khương Thục Đồng không hiểu cô ta ngồi trong xe làm gì,chỉ còn cách ngơ ngơ ngồi trong xe,nhìn sang kính chiếu hậu,trong lòng sợ rằng khi nào Lục Chí Khiêm bỗng dưng chạy ra thì phải làm sao ?
Chỉ là tâm trạng hôm nay của cô ta thăng trầm,lên xuống không đồng điều 。
“ Anh nhờ Lục Chí Khiêm năm ngày sau mới đi công tác ! ” Cố Minh Thành ra mệnh lệnh,đối phương dường như rất nghe lời của Cố Minh Thành,chỉ vì anh ta không cần tốn phí bao nhiêu lời nói thì đã cúp máy,hơn nữa,Cố Minh Thành không phải cấp dưới của anh ta ,chỉ là bạn bè thôi 。
Chỉ là Khương Thục Đồng không biết ý anh ta là như thế nào,sợ hãi nói : “ Tôi vào nhà đây。 ”
Cố Minh Thành “ Ừm ” Một tiếng 。
Khương Thục Đồng xuống xe,một luồng gió thổi đến,cô ta ôm chặc áo khoác,từ khi kết hôn đến nay,cô ta cũng có thói quen mang giày cao gót,gót nhọn nhọn nhẹ nhẹ ngõ xuống dưới đất,tạo ra một âm thanh giòn giã, gió mùa lạnh bỗng nhiên thổi lên,phía sau vẫn chưa nghe thấy tiến nỗ máy xe của Cố Minh Thành 。
Cho nên,anh ta chưa về sao ? Đứng phía sau chăm chút nhìn Khương Thục Đồng。
Đột nhiên,trong đầu ốc của Khương Thục Đồng bỗng dưng trổi lên một suy nghĩ như tia chớp。
Vì kỳ kinh nguyệt của cô ta đến,cho nên,Cố Minh Thành không muốn Lục Chí Khiêm mấy ngày này đi công tác,mà là kêu anh ta mấy ngày sau đi,là vì — Là vì Cố Minh Thành biết Khương Thục Đồng mấy ngày này đang trong kỳ kinh nguyệt,vốn dĩ không quan hệ được,kêu anh ta mấy ngày sau mới công tác,là vì anh ta không muốn Lục Chí Khiêm quan hệ với cô ta --
Là như vậy sao ?
Mặt của Khương Thục Đồng ngày càng đỏ lên,cô ta quay đầu nhìn Cố Minh Thành。
Xe của Cố Minh Thành vẫn còn ở đó,anh ta ngồi trên xe hút thuốc,lặng lẽ ngồi đó nhìn Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng nhanh chóng quay lưng, chạy về nhà。