2316
Lục Chí Khiêm mạnh tay giật rách quần áo của Khương Thục Đồng,đè cô ta xuống ghế sofa,lộ ra xương đòn vai gợi cảm cuả cô ta,da dẻ trắng mịn,Lục Chí Khiêm vốn dĩ muốn mạnh dạng hôn xuống ,nhưng,anh ta vừa nhìn thấy thân thể trắng mịn của Khương Thục Đồng,anh ta lại nghĩ đến người đàn ông đó 。
Khương Thục Đồng nằm dưới thân anh ta,đau đớn van xin và vùng vẫy,đầu tóc bù xù 。
Rõ ràng rất muốn cô ta,nhưng lại có hai sức mạnh đang giao lượng,người đàn ông mà Lục Chí Khiêm chưa từng gặp qua,từ khi bắt đầu đã đánh bại anh ta,anh ta đã thua một cách thê thảm。
Khương Thục Đồng bắt đầu khóc,nước mắt đã làm ướt mái tóc của cô ta。
“ Tôi là chồng cô,chẳng lẽ đây không phải là chuyện đương nhiên sao ? Biểu tình không tình nguyện của cô ,rốt cuộc cô có phải là vợ của tôi không ? ” khẩu khí của Lục Chí Khiêm tức giận nói 。
Khương Thục Đồng nhìn thấy sự manh động trên người Lục Chí Khiêm từ từ tan biến,mới thở phào một hơi 。
Chuông cửa reo lên,Lục Chí Khiêm sửa sang lại quần áo của mình sau đó bước đi mở cửa ,khi ở nhà,anh ta thường mặc áo sơ mi trắng,đầu tóc có chút bù xù,áo sơ mi cũng có chút từ trong quần tây tuột ra,Khương Thục Đồng nhanh chóng lau đi nước mắt,tuỳ tiện chỉnh sửa lại mái tóc,liền đứng lên。
Vừa đúng lúc đang đối diện với Cố Minh Thành,tinh thần có chút ngu ngơ 。
Cố Minh Thành nhìn vẻ mặt của Khương Thục Đồng,sắc mặt đỏ hồng,đầu tóc bù xù,tuy rằng cô ta đang ra sức che giấu,nhưng nhiều khi có một số chuyện,càng muốn che giấu lại càng dễ bộc lộ ra,cho người ta cảm thấy được chút cảm giác vội vàng và khốn đốn,Lục Chí Khiêm cũng có vẻ như vậy。
Y như hai người mới trải qua một trận yêu sảng khoái,vì sau khi Cố Minh Thành đến nơi,Khương Thục Đồng chỉ chào hỏi một tiếng,sau đó liền núp vào phòng của mình。
“ Đây là đơn hoà giải 。” Cố Minh Thành đến,là đưa cho Lục Chí Khiêm thứ này,anh ta đem đơn hoà giải để lên bàn。
Lục Chí Khiêm lạnh lùng nhìn đơn hoà giải trên bàn, “ Cố Tổng đến,chỉ muốn đưa thứ này sao ? ”
“ Nếu không là vì cái gì ? ” Đối mặt với sự khiêu khích của Lục Chí Khiêm,Cố Minh Thành lạnh lùng trả lời。
“ Vốn dĩ là công ty của anh khởi kiện tôi,nếu muốn đưa cũng nên là người của công ty anh đưa chứ ,hơn nữa,tối thế này,sợ là ý của Cố tổng không phải như vậy ? ” Lục Chí Khiêm ngồi lên ghế sofa,đôi chân chồng chéo lại 。
“ Nếu đúng như là không vì ý đó,như vậy rồi sao ? Anh làm gì được tôi ? ” Cố Minh Thành không giận,trái lại chỉ là cười nhẹ,nhưng nụ cười đó chỉ ở dưới đáy mắt thôi 。
Trận đấu tranh giữa hai người đàn ông,quá rõ ràng,tuy rằng trong lời nói không có chút ít sơ hở,nhưng có ý gì,ai nấy đều hiểu。
Khương Thục Đồng đang đứng trong phòng mình lắng nghe,trong lòng đặc biệt sốt ruột ,hiện nay Lục Chí Khiêm vẫn chưa biết người đàn ông đầu tiên của Khương Thục Đồng là Cố Minh Thành,nếu như hai người nói quá lời,sự hiểu lầm của Lục Chí Khiêm đối với cô ta chắc chắn sẽ càng lớn,tâm trạng của Khương Thục Đồng lúc này y như con kiến đang trên chảo nóng vậy,gấp đến nỗi luôn giậm chân。
“ Vợ tôi trước khi hết hôn---” Lục Chí Khiêm mở miệng,điều anh ta muốn nói,là “ Vợ tôi trước khi kết hôn,với tôi yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên ” ,những lời nói này chuyền tới tai của Khương Thục Đồng,giống như đang muốn mở ra màng chuyện đêm đó giữa cô ta và Cố Minh Thành,cô ta nhanh chóng từ trong phòng bước ra,nhìn Cố Minh Thành nói, “ Cố Tổng,lần trước bạn gái tôi giới thiệu cho anh anh có vừa ý không ? ”
Lời nói này vừa nói ra,cả căn nhà đều yên lặng,Lục Chí Khiêm luôn nghi ngờ quan hệ giữa Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành,nhưng câu nói này của Khương Thục Đồng,khiến cho anh ta bắt đầu có chút do dự,nếu như là có gì đó,cô ta không thể nào giới thiệu bạn gái cho Cố Minh Thành được。
Cố Minh Thành trước tiên là ngơ ngác một chút,tiếp theo sau cắn chặt răng,miễn cưỡng cười nói,“ Người Lục Phu Nhân giới thiệu,dĩ nhiên là tốt,kiến thức tốt,gương mặt cũng là loại tôi yêu thích。Tôi muốn cám ơn Lục Phu Nhân,biết suy nghĩ cho tôi như vây。”
Anh ta dựa lưng vào sau ghế,vẻ mặt ung dung nhìn Khương Thục Đồng,trái lại chỉ có Lục Chí Khiêm luôn im lặng không nói gì,địa vị chủ nhân trong một thoáng đã bị khí thế của Cố Minh Thành nhấn xuống。
Hơi thở chặt chẽ của Khương Thục Đồng cuối cùng cũng được thở ra,cô ta không ngờ Cố Minh Thành lại phối hợp với cô ta,ý đầu tiên của cô ta vốn dĩ chỉ vì muốn đánh lạc hướng cuộc nói chuyện của Lục Chí Khiêm,nếu như cuộc trò chuyện đã đến bước này,cô ta đã không còn đường rút lui,tiếp tục nói,“ Thích thì tốt ! ”
Khương Thục Đồng mại mại nhớ,chủ quản của bộ phận thiết kế từng nói,Cố Minh Thành chưa kết hôn,vừa nãy cô ta liền có cảm hứng,nhưng không ngờ là lại đẩy Cố Minh Thành vào tình thế này。
Cố Minh Thành đứng dậy nói lời tạm biệt。