2312
Nếu là người ngoài ,cô ta sẽ nghĩ người đó đang trêu ghẹo cô ta,nhưng vẻ mặt của Cố Minh Thành khi hỏi câu này tỏ ra vẻ đương nhiên,giống như vấn đề này anh ta chắc chắn phải biết 。
Khương Thục Đồng mở to mắt nhìn anh ta,chiêu trò này,cô ta không đoán trước được,cũng không biết phải trả lời như thế nào。
Dường như Cố Minh Thành rất hài lòng về biểu tình này của cô ta,quay mặt qua lại hỏi : “ Anh ta lợi hại hay tôi lợi hại ? ”
Trái tim của Khương Thục Đồng đập “ Đùng” “ Đùng ”
Đây là ý gì ?
Ngang nhiên hỏi một phụ nữ có chồng trên chuyện giường chiếu chồng cô ta lợi hại,hay là anh ta lợi hại。
“ Tôi không biết。” Khương Thục Đồng quay mặt nhìn ra ngoài hướng của sổ。
Cô ta xưa nay cũng không biết,cũng chưa từng ném qua mùi vị trên giường với Lục Chí Khiêm。
Cố Minh Thành không nói gì thêm,cứ yên tịnh như vậy đến quán ăn,trong lúc ăn cơm,một câu cũng không nói,Cô Minh Thành cứ nhìn chăm chút vào sắc mặt của Khương Thục Đồng,nhưng mà,cô ta cứ cuối đầu ăn cơm,không để mắt tới anh ta。
Ăn cơm xong,Cố Minh Thành nói,có người bạn sinh nhật ,anh ta không biết lựa chọn quà,nhờ Khương Thục Đồng đi mua cùng anh ta。
Khương Thục Đồng nhìn đồng hồ đeo trên tay,giờ ăn trưa của họ là một tiếng rưỡi,hiện giờ là mười hai giờ năm mươi phút,tuy rằng giờ ăn trưa không nghiêm khắc,nhưng cô ta giờ đang trong thời kỳ thử việc,đến trễ rốt cuộc cũng không tốt,vả lại,chọn quà rốt tốn thời gian,không có thời gian bốn mươi phút hoặc một tiếng chắc chắn chọn không được。
“ Tôi trễ giờ làm rồi。” Đứng trước quán ăn,Khương Thục Đồng nhăn mày nói。
“ Tôi xin nghỉ phép giúp cô。” Cố Minh Thành quả nhiên lấy điện thoại lên,rồi xin nghỉ phép giúp cô ta。
Khương Thục Đồng cảm thấy hoang mang, “ Cố Tổng,xin đừng,anh xin nghỉ phép giúp tôi chuyện đó là sao ? Tôi tự xin nghỉ được rồi。”
Chủ Tịch xin nghỉ phép giúp cô ta,mọi người sẽ nghĩ quan hệ của họ ám muội như thế nào。
Cố Minh Thành vì địa vị cao cao tại thượng của mình, nên không nghĩ đến cảm xúc của người khác sao ? Hay la anh ta cố tình nói như vậy ?
Khương Thục Đồng không nói gì,gọi điện cho chủ quản phòng thiết kế báo là trưa nay có chút công chuyện,phải trễ xíu mới đến công ty được,chủ quản phòng thiết kế cũng đồng ý。
Hai người đang dạo trong trung tâm thương mại,vì Cố Minh Thành nhờ Khương Thục Đồng chọn mua quà sinh nhật,vậy cô ta đương nhiên phải hỏi người sinh nhật là ai,điều này liên quan đến việc chọn mua quà。
“ Quan hệ gần gũi không ? ” Khương Thục Đồng vừa hỏi,vừa nghiêng đầu nhìn những đồ vật trong trung tâm thương mại。
“ Không gần gũi lắm,chỉ là đối tác trong kinh doanh。Khoảng năm mươi tuổi。” Đôi tay Cố Minh Thành để sau lưng,từ từ đi theo Khương Thục Đồng 。
Đúng lúc,họ đi tới trước quầy trưng bày sứ thủy tỉnh của thương hiệu “ Rodin ” ,Khương Thục Đồng dừng lại。
Xưa nay cô ta thích loại sứ thuỷ tinh này,óng ánh trong suốt,vả lại ,xưa nay những sứ thuỷ tinh của thương hiệu “ Rodin ” tác phẩm và thủ công đều là số một,giá cả với Cố minh Thành mà nói,giá cả cũng hợp lý,Khương Thục Đồng từng nhiều lần xem qua những sứ thuỷ tinh của thương hiệu “ Rodin ” ,nhưng vì giá cả quá đắc tiền,nên cô ta chưa từng mua 。
Ba trăm ngàn đối với Cố Minh Thành mà nói cũng không là gì,mấy ngàn đồng đối với anh ta cũng không đáng giá bao nhiêu。
Khương Thục Đồng từ từ nhìn,chọn được một bộ trà thuỷ tinh,người khoảng năm mươi tuổi ,chắc sẽ thích uống trà,hai ngàn tám,dù sao anh ta cũng có tiền,sẽ không để ý giá tiền。
“ Bộ này thế nào ? ” Vì cô ta thích,cho nên ,trên mặt cô ta lộ ra một nụ cười tươi tắn 。
Cố Minh Thanh nhìn cô ta mấy lần,cũng hỏi qua giá cả,sau đó trực tiếp cà thẻ。
“ Cô thích loại đồ này sao ? ” Cố Minh Thành hỏi Khương Thục Đồng。
“ Ừm,thường thấy trên mạng,giá cả đối với tôi mà nói,vẫn còn quá đắc,nhưng đối với anh mà nói,lại không giống nhau。 ” Khương Thục Đồng ít khi nói đùa như thế này。
Cố Minh Thành cất giữ lại bộ trà,sau đó rời đi。
Anh ta chở Khương Thục Đồng đến dưới lầu công ty,lái xe rời đi,cũng may không ai để ý Khương Thục Đồng hôm nay đến trễ。
Tối về đến nhà,Lục Chí Khiêm đang hút thuốc。
Cảm thấy tâm trạng của Lục Chí Khiêm dạo này rất buồn。
“ Sắp đến sinh nhật của ba rồi,cô nghĩ xem tặng gì cho ông ta 。” Lục Chí Khiêm nhìn Khương Thục Đồng nói。
Chọn quà đúng không phải là sở trường của đàn ông sao ? Cũng do phụ nữ lựa chọn。
Khương Thục Đồng có chút ngớ,đây là năm đầu tiên cô ta kết hôn với Lục Chí Khiêm,cũng chưa từng mua qua quà sinh nhật cho ba chồng,cũng chưa từng chọn qua lễ vật gì。