23102
Chẳng lẽ là Hải Thành sao? Hải Thành ở phía bắc của Thượng Hải.
Tại sao thời vận của cô lại ở Phương Bắc chứ? Rõ ràng cô giàu lên ở Thượng Hải mà.
Cô cười gượng, cứ coi như cô chỉ nói đùa thôi đi. Cô để ông cụ ngồi dựa vào ghế, và biếu cho ông một ít tiền, nếu có đói thì còn đi mua đồ ăn.
Ông lão đối với Khương Thục Đồng cảm động đến rơi nước mắt.
Khương Thục Đồng về nhà xem hóa đơn bán hàng, không ngờ lại nhận được tin nhắn wechat của Từ Mậu Thận: Thục Đồng, bây giờ đến Hải Thành ngay!
Khương Thục Đồng gọi điện thoại cho anh hỏi có việc gì mà gấp vậy, Từ Mậu Thận nói, đang có một khách hàng lớn muốn đặt thời trang nữ, vì khách này anh ta đã nắm chắc rồi, nhưng vì anh chưa có nhà thiết kế thời trang nữ, anh ta muốn để Khương Thục Đồng tạm thời ứng phó trước.
Đây là việc công, thêm nữa, chi phí du học của Khương Thục Đồng là do Từ Mậu Thận cho, không tìm được lý do từ chối, Khương Thục Đồng liền mua vé máy bay, bay về Hải Thành ngay lập tức.
Bởi vì khoảng cách giữa Hải Thành và Thượng Hải rất ngắn, nên rất ít người đi máy bay về. Mỗi lần cô mua vé đều thấy thừa rất nhiều vé, nhưng mà tại sao hôm đó Cố Minh Thành không mua được vé chứ? Anh ta chắc chắn là không mua vé hạng phổ thông rồi, nhưng mà vé hạng nhất và hạng thương gia lại nhiều hơn, tại sao không mua được vé chứ?
Khương Thục Đồng nghĩ mãi không ra.
Chả là cô thu dọn hành lý rất nhanh, trước khi rời khỏi còn nghĩ đến việc có nên gọi một cuốc điện thoại cho Cố Minh Thành.
Nhưng mà điện thoại đổ chuông rất lâu, mà chả có ai nhấc máy, Khương Thục Đồng đành gửi tin nhắn wechat cho anh: Cố tổng, Từ tổng kiếm em, em phải quay về Hải Thành rồi, không biết bao giờ mới trở lại.
Lúc này, Cố Minh Thành đang ở đường Thường Đức, anh vừa mới khai trương công ty con. Ngày trước anh có một chỗ làm việc nhưng không có quyền lực hợp pháp về mặt pháp lý, quy mô rất nhỏ. Công ty con này, là toàn bộ cố gắng của anh chuẩn bị lên.
Mục đích không cần nói ra cũng được tin cậy.
Lúc Khương Thục Đồng gọi điện thoại cho Cố Minh Thành, pháo đang nổ rất to, không nghe thấy chuông điện thoại cũng là bình thường. Khương Thục Đồng phải gửi tin nhắn wechat cho anh, anh mới nghe thấy. Khương Thục Đồng rất ít gửi tin nhắn thoại cho anh, có thể là do thời gian cấp bách, hoặc cũng có thể cô ấy đang đi ngoài đường, nên mới đành phải làm như vậy.
Lúc anh đem cả sự nghiệp phát triển ở Thượng Hải, thì cô lại về Hải Thành.
Cố Minh Thành gượng cười, người với người rốt cuộc bỏ lỡ bao nhiêu lần mới có thể đổi lại một kết cục hoàn mĩ?
Tối nay, anh không thể rời đi, phải ngủ lại công ty. Anh mua lại một căn phòng rất rộng ở phía trên lầu của công ty con, 4 phòng, 2 phòng khách và 2 phòng vệ sinh.
Cố Minh Thành nhẹ chau cặp lông mày, bỏ điện thoại vào trong túi.
Khương Thục Đồng đã tắt máy lên máy bay rồi.
Tới Hải Thành thì bóng đêm đã bao trùm, Từ Mậu Thận đang đợi cô ở công ty.
“Thục Đồng, em tới đây, công ty ngoại thương Thiên Nhất đặt ở chỗ chúng ta một đơn đồng phục nữ, anh vốn dĩ định từ chối, nhưng mà lại nghĩ, chúng ta đã có nhà thiết kế thời trang, nên cắn răng nhận đơn rồi, những ngày tới rất có thế em sẽ bận lắm đấy!” Từ Mậu Thận nhẹ nhàng vỗ lưng Khương Thục Đồng.
Đó chính là biểu hiện sự quan tâm của sếp tới cấp dưới.
Khương Thục Đồng hơi nhíu mày, gật gật đầu, cô cũng cảm thấy tình hình công việc rất gấp gáp.
Hai người thương lượng cả buổi tối về việc làm sao xử lý đơn hàng này.
Cuối cùng kết luận: hai người chia nhau ra làm, Từ Mậu Thận chịu trách nhiệm tuyển thêm nhà thiết kế thời trang mới, Khương Thục Đồng chịu trách nhiệm thiết kế gấp thời trang cao cấp cho Thiên Nhất.
Khương Thục Đồng không phải không nghĩ tới, “Thiên Nhất” là công ty của Khương Vũ Vi.
Khương Thục Đồng chỉ là không nghĩ ra được trong này có âm mưu không, cô chỉ biết, ông chủ đã giao cô việc này vậy thì cố gắng làm tốt là được.
Khương Vũ Vi là nhân vật cấp cao của Thiên Nhất, sáng hôm sau cô ta đến Amon.
Bởi vì Khương Thục Đồng lần này đi Hải Thành phải ở lại khá lâu, nên Từ Mậu Thận đã sắp xếp cho cô ở nhà cũ của anh, căn nhà đó cách công ty không xa, đặc biệt là cách nhà Cố Minh Thành cũng không xa.
Ngày hôm sau, lúc Khương Vũ Vi tới, Khương Thục Đồng đang đợi cô ấy, hai chị em đã rất lâu không gặp nhau nên rất quấn quít.
Vừa lấy số đo, vừa nói chuyện gia đình, không hiểu sao lại nói tới việc kinh nguyệt của Khương Thục Đồng, chu kì kinh nguyệt rất lâu rồi chưa có lại, lần này có lại chỉ có một ngày xong lại sạch, làm cho Khương Thục Đồng rất đau đầu
“Chả lẽ gần đây chị … “ Khương Vũ Vi giọng mập mờ, hàm ý rõ ràng chỉ chính là chuyện đó rồi.
Khi đã làm chuyện ấy với người đàn ông rồi, chỉ cần nội tiết trong người phụ nữ không bình thường, rất dễ nghĩ tới việc đã mang thai.
Khương Thục Đồng lặng người một lúc, lắc lắc đầu, nhất định không có liên qua tới Cố Minh Thành, bởi vì ngoài tối trước làm chuyện ấy với Cố Minh Thành ra thì rất lâu rồi không quan hệ với anh rồi. Còn nữa, cô trước giờ nội tiết đã không bình thường rồi, nên vốn dĩ không thể xảy ra được.
Thêm vào đó, Khương Thục Đồng cảm thấy Khương Vũ Vi vẫn đang rất thích Cố Minh Thành, nên tốt nhất không đem chuyện đã ngủ với Cố Minh Thành nói cho Khương Vũ Vi biết.
“Không có à nha, chị rất lâu rồi không quan hệ với đàn ông.” Khương Thục Đồng nói.
Khương Vũ Vi trong lòng đang nghĩ rằng: Cố Minh Thành dạo này đang ở Thượng Hải xử lí việc công ty con, nên cô mới mượn lý do công ty muốn đặt đồng phục nữ để cho Khương Thục Đồng rời khỏi Thượng Hải, còn nữa, Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng đã chia tay rồi, điều này ai cũng biết nên dù cho hai người có tiến lại gần nhau thì có lẽ sẽ không có mối quan hệ gì xảy ra.
Với lại, Khương Thục Đồng vừa mới nói rồi, hai người thật ra không nảy sinh mối quan hệ nào hết.
Khương Vũ Vi không nói gì, lấy số đo xong, trên đường về công ty, cô gửi một tin nhắn cho Cố Minh Thành: Thục Đồng có lẽ có thai rồi!
Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy tin nhắn này không có bất kì nguy hiểm: nếu Khương Thục Đồng có thai, đứa trẻ nhất định không phải của Cố Minh Thành, đến lúc đó mối quan hệ giữa 2 người sẽ rất gay gắt, nhưng Khương Vũ Vi không biết hai người không xảy ra quan hệ, nên Cố Minh Thành sẽ không tức giận lên Khương Vũ Vi, nếu không có thai thì là kinh nguyệt của Khương Thục Đồng lại không bình thường, xem đi xem lại thì tin nhắn này đều rất quan tâm tới Khương Thục Đồng.
Nghĩ như thế nào, cũng không có lí do gì bất lợi cho Khương Vũ Vi.
Nhận được tin nhắn đó, cặp lông mày của Cố Minh Thành chau nhẹ.
Anh và Khương Thục Đồng mới quan hệ cách đây có 2 ngày, hôm nay cô không thể nào có thai được.
Với lại, gửi tin nhắn cho anh lại là Khương Vũ Vi, tâm tư của Khương Vũ Vi đối với anh, anh cũng rất là rõ rồi.
Anh lạnh lùng “hừm” một tiếng, tâm tư của người chuyển lời…
Nhưng mà, không có lửa sao có khói, sức khỏe của Khương Thục Đồng nhất định có gì không ổn rồi, lo xong công việc ở Thượng Hải, anh liền bay về Hải Thành.
Khương Thục Đồng đang ở trong phòng làm việc của Từ Mậu Thận, hai người đang bàn về việc thiết kế đồng phục.
Lúc Cố Minh Thành bước vào, dáng vẻ bụi bặm, nút áo vẫn chưa cài lại, như vừa mới xuống máy bay.
Khương Thục Đồng và Từ Mậu Thận đều nhìn anh với cặp mắt cô cùng ngạc nhiên.
“Có thai rồi?” Cố Minh Thành hỏi Khương Thục Đồng.
“Có đâu.” Khương Thục Đồng rất ngạc nhiên, không biết Cố Minh Thành từ đâu có được ra thông tin này, cô không phải vừa mới nói với anh rằng là thể chất cô khó có thai sao?
Cố Minh Thành bước tới trước mặt Khương Thục Đồng, khoác tay lên vai cô, đưa cô ra ngoài.
Văn phòng làm việc lớn như vậy chỉ còn một mình Từ Mậu Thận, trong lòng rất lạc lõng.
Nhưng nhìn thấy hai người hòa hợp rồi, không phải anh nên vui mới đúng sao?
Có thai? Chỉ có ngủ chung vói nhau mới có khả năng có thai!
Nên, hai người đó sớm đã …
Cố Minh Thành dắt Khương Thục Đồng ra bên ngoài phòng làm việc liền nói “Khương Vũ Vi gửi tin nhắn cho anh, nói em có thai rồi, hai chúng ta mấy ngày trước mới ngủ với nhau, anh không nghĩ nhanh như vậy, nhưng mà không có lửa sao có khói, sức khỏe em có vấn đề gì à?”
Mặt Khương Thục Đồng hơi đỏ, anh tâm tư vẫn rất thận trọng.
Nhưng mà, Khương Vũ Vi nữa, cô từ đầu tới cuối đều không cảm thấy cô ta muốn chia rẽ tình cảm của cô, dù gì cũng là hai chị em mà.
“Em gần đây kinh nguyệt không đều, rất lâu rồi không có, có thì chỉ được một ngày lại sạch!” dù sao thì cũng là nói với Cố Minh Thành, nên lúc nói ra những điều này, khuôn mặt của Khương Thục Đồng hơi đỏ.
Cố Minh Thành nhìn thấy Khương Thục Đồng lúc này, dáng vẻ như một quả đào mật chín rực, chỉ đợi lúc thích hợp liền trêu chọc anh. Anh cảm thấy trong người như tức giận, những lúc thế này, anh chỉ muốn đem cô ra …
“Tại sao không nói sớm?” giọng Cố Minh Thành khàn khàn, những ngón tay của anh vuốt nhẹ đôi má hồng của Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng cúi đầu xuống.
Khương Vũ Vi vừa mới rẽ qua góc đó, ngay lúc nhìn thấy cảnh tượng này.
Hai người, dáng vẻ mật ngọt, không nhìn thấy mọi người xung quanh, như thể giữa trời đất này chỉ có hai người họ
“Bởi vì đây là chuyện phụ nữ, lại nói, chúng ta đều đã chia tay rồi, không thể nói ra cho mọi người đều biết được.” Khương Thục Đồng khéo léo trả lời.
“Đi, anh dắt em đi khám bệnh.” Cố Minh Thành nói “Anh biết bác sĩ Đông y”
Trên đường đi, hình như anh gọi điện thoại cho Chúc Vân, nói rằng muốn đưa một người phụ nữ đi khám phụ khoa, để cô giúp anh tìm một người bác sĩ như vậy.
Khương Thục Đồng không nghe được Chúc Vân nói gì, chỉ nghe Cố Minh Thành nói “Khám phụ khoa cũng dắt cô ấy đi rồi, em nghĩ đây là mối quan hệ gì?”
Khương Thục Đồng đầu hơi quay ra ngoài, có vẻ như Chúc Vân và anh rất thân, giới thiệu Chúc Vân cho mẹ chồng và mình cũng hợp tình hợp lí quá rồi.
Khương Thục Đồng lên xe của Cố Minh Thành, ho mấy tiếng, hình như từ lúc về lại Hải Thành cô luôn ho như vậy, có phải là không quen với thời tiết của Hải Thành chăng? Hôm qua, ho vẫn còn nhẹ, hôm nay bệnh trở lên nặng hơn rồi, giống như có cái gì đang kẹt ở trong cổ cô.
“Ho?” Cố Minh Thành hỏi, dừng xe lại bên đường xoa lưng cho Khương Thục Đồng.
“Không biết, tối qua đã bị rồi, có thể do không hợp nước và khí hậu ở đây, cũng có thể do dạo này hơi mệt, sức đề kháng trở lên yếu.” Khương Thục Đồng ho đỏ hết cả mặt lên, rất khó chịu, lại còn làm phiền đến Cố Minh Thành, trong lòng cô có chút áy náy.
Xét cho cùng thì anh trăm công ngàn việc chứ ít đâu.
“Bệnh viện đó cũng có nội khoa, cùng nhau đi xem bệnh đi” nói xong, Cố Minh Thành liền bắt đầu đề xe, lái về hướng bệnh viện “Từ Tâm”, bệnh viện này là bệnh viện Đông y cao cấp, chỉ có số ít người có tiền ở Hải Thành mới tới khám bệnh.
Chúc Vân cũng làm việc tại bệnh viện Đông y này.
Khương Thục Đồng đi khám bệnh phụ khoa trước, bác sĩ nói cô hồi trước có phá thai ở bênh viện nhỏ, điều kiện vệ sinh kém, có chút nhiễm khuẩn, lại thêm việc gần đây không nghỉ ngơi điều độ, mệt mỏi, rối loạn nội tiết, dẫn đến tình trạng như vầy là chuyện bình thường.
Bởi vì người quen giới thiệu tới đây, nên Cố Minh Thành không tránh né. Lúc Khương Thục Đồng ngồi trên ghế cho bác sĩ bắt mạch, Cố Minh Thành đứng sau lưng vỗ về bờ vai của cô.
Lúc nhắc tới việc phẫu thuật ở bệnh viện nhỏ, tay của anh nhấn mạnh lên Khương Thục Đồng, Khương Thục Đồng cảm thấy điều này, biết rằng anh đang rất tức giận Lục Chi Khiêm.