Truyện Không Tên Số 14

Chương 86




1986

Nhìn từ góc độ của Lục Tuấn Hiên, gương mặt cô sạch sẽ thanh tú, tỏa ra vẻ đẹp quyến rũ, anh ta ngây người vài giây.

Anh ta cũng rất kinh ngạc trước sự thay đổi của cô, bốn năm trước, khi kết hôn, cô căng thẳng tới run rẩy, khi lên sân khấu nói đôi lời cũng run run, bây giờ cô bình tĩnh, ung dung bước lên sân khấu, nụ cười rạng rỡ xinh đẹp, khiến anh ta vô cùng bất ngờ.

"Lục phu nhân lẽ nào không cho tôi cơ hội nói vài câu!" Trình Ly Nguyệt cười hỏi.

Thẩm Quân Dao giữ chặt micro, người dưới sân khấu đều đang nhìn, cô ta nhất thời không biết có nên đưa micro cho Trình Ly Nguyệt hay không.

"Đưa cho cô ấy!" Lục Tuấn Hiên thấy vợ mình cứ tiếp tục thế này sẽ khiến quan khách nghi ngờ, mặc dù anh ta cũng rất lo lắng về những điều Trình Ly Nguyệt sắp nói.

Thẩm Quân Dao lúc này không thể không đưa, cô ta vừa đưa micro cho Trình Ly Nguyệt vừa hằn học nhìn cô, tỏ ý cảnh cáo, nếu cô dám nói bừa cô ta tuyệt đối không tha cho cô.

Trình Ly Nguyệt mỉm cười nhận micro, cô nhìn về phía những chàng trai cô gái quý phái dưới sân khấu, giọng nói trong trẻo vang lên: "Không sai, tôi là vợ cũ của Lục Tuấn Hiên, thời gian tôi và anh ta kí đơn li hôn là vào một tháng trước ngày hôm nay của bốn năm trước! Sau đó thì sao? Một tháng sau Lục Tuấn Hiên tiên sinh và cô Thẩm Quân Dao kết hôn, tình cảm tiến triển khiến người ta kinh ngạc! Tôi có thể tiết lộ là, cô Thẩm Quân Dao từng là bạn thân của tôi khi đó, cô ấy tự xưng là mối tình đầu của Lục Tuấn Hiên tiên sinh!"

Mặt Thẩm Quân Dao lập tức biến sắc, Trình Ly Nguyệt dám tiết lộ việc này? Điều này chẳng phải sẽ khiến cho những quý bà bên dưới nảy sinh suy đoán, cô ta sớm đã chen chân vào hôn nhân của họ sao?

Đúng lúc này, cửa lớn mở ra.

Mọi người lại bị tiếng đẩy mạnh làm cho giật mình, lũ lượt quay đầu lại, chỉ thấy trong ánh sáng huy hoàng, một người đàn ông khí thế mạnh mẽ bước vào, trên người anh như được phủ hào quang, bước chân quý phái cao ngạo, khiến ai nấy cũng phải hít một hơi thật sâu.

Thân phận của người đàn ông cao quý, bất phàm này, người ở đây không ai là không biết.

Ánh mắt anh lạnh lùng nhìn thẳng về phía người con gái trên sân khấu, Cung Dạ Tiêu tới lễ tân dưới lầu hỏi mới biết ở đây đang tổ chức tiệc mừng đám cưới của vợ chồng Lục Tuấn Hiên, vì thế anh nghĩ cô ấy tới đây.

Chỉ mấy giây trong thang máy, trong đầu anh xuất hiện vô số hình ảnh cô bị sỉ vả, cô bị ức hiếp, bị mất mặt, nào ngờ khi anh bước vào vẫn có thể thấy cô đang mỉm cười rạng rỡ phát biểu ý kiến.

Mặc dù lúc này, sắc mặt Trình Ly Nguyệt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

Đại sảnh có mấy giây tĩnh lặng tới kì dị.

Lục Tuấn Hiên và Thẩm Quân Dao cũng vô cùng kinh ngạc, chỉ có điều mọi người kinh ngạc ngờ vực, một người là chột dạ, Thẩm Quân Dao rùng mình, Trình Ly Nguyệt mời cả Cung Dạ Tiêu tới đây sao?

Khi mọi người đều đang kinh ngạc về sự xuất hiện của Cung Dạ Tiêu, Trình Ly Nguyệt thì nhíu mày không vui, người đàn ông này chạy tới đây làm gì? Tiếp theo cô còn có điều quan trọng chưa nói!

Cung Dạ Tiêu nhìn lên sân khấu, cô không bị sỉ nhục, cũng không bị ức hiếp, anh mỉm cười, giọng nói quyến rũ: "Em nói tiếp đi!"

Cho dù anh không biết cô định nói gì, nhưng nhìn sắc mặt của Lục Tuấn Hiên và Thẩm Quân Dao anh có thể đoán ra đôi ba phần, tuyệt đối không phải là những điều họ muốn nghe.

Ánh mắt Trình Ly Nguyệt nhìn về phía người đàn ông nổi bật trên sân khấu, sự tồn tại của anh khiến tất cả đàn ông ở đây đều bị lu mờ, anh giống như một vầng trăng sáng tỏ, ánh sáng lấn át hết những người khác.

Thẩm Quân Dao thấy vậy lập tức định giành lại micro của Trình Ly Nguyệt, nhưng khi cô ta vừa giơ tay ra, chỉ thấy Trình Ly Nguyệt một tay nắm lấy tay cô ta, sau đó nhấc mạnh bàn tay đeo nhẫn kim cương của cô ta lên, giới thiệu với mọi người: "Đây là thiết kế của tôi, nếu như mọi người thích có thể tới tìm tôi, tin rằng sẽ không khiến mọi người thất vọng!"

Thẩm Quân Dao bị cô túm chặt lấy tay, muốn giãy giụa nhưng lại bị mọi người nhìn chằm chặp, cô ta chỉ đành gượng cười, phối hợp quảng cáo cho Trình Ly Nguyệt.

Trình Ly Nguyệt nhìn chiếc nhẫn kim cương, nghĩ thầm, Thẩm Quân Dao đeo một ngày tay cô ta sẽ đau nhức ba ngày.

Trình Ly Nguyệt căm ghét buông tay Thẩm Quân Dao ra, ánh mắt nhìn về phía cô ta, lớn tiếng hỏi: "Cô Thẩm Quân Dao, chiếc nhẫn kim cương này đã đeo trên tay cô, xem ra cô rất hài lòng, vậy thì hơn một triệu tiền thanh toán đợt cuối mà cô còn nợ công ty chúng tôi, cho hỏi khi nào cô có thời gian thanh toán đây?"

Câu nói này lập tức khiến mặt Thẩm Quân Dao đỏ bừng, người dưới sân khấu muốn cười nhưng cố nhịn, trong lòng nghĩ thầm, lần này Thẩm Quân Dao bị Trình Ly Nguyệt hại thật thê thảm.

Một buổi lễ kỷ niệm đám cưới hẳn hoi bị biến thành trò cười.

Cung Dạ Tiêu cũng mỉm cười, cô gái này lợi hại hơn anh nghĩ một chút.

Triình Ly Nguyệt nhét micro vào tay Thẩm Quân Dao, bước nho nhã xuống sân khấu dưới ánh nhìn của mọi người.

Cung Dạ Tiêu nheo mắt nhìn người con gái bước về phía mình, anh chuẩn bị tặng cho những người ở đây một bất ngờ, khi Trình Ly Nguyệt bước lại gần anh, anh liền giơ tay ôm lấy cô, khi cô chưa kịp phản ứng gì đã bị anh ôm chặt vào lòng, cô hoảng hốt ngẩng đầu, môi hồng đã chạm vào làn môi mỏng gợi cảm của anh.

Một nụ hôn nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Đầu Trình Ly Nguyệt trống rỗng, nhiều người như vậy mà anh dám hôn cô?

Nụ hôn này quả nhiên giống như con sóng lớn dấy lên trong lòng khách khứa, vợ cũ của Lục Tuấn Hiên và Cung Dạ Tiêu có quan hệ gì? Lẽ nào họ đang hẹn hò?

Trên sân khấu, Thẩm Quân Dao đang hận vô cùng, lúc này thấy Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt thể hiện tình cảm, lập tức cầm micro, nói với Cung Dạ Tiêu: "Cung Dạ Tiêu tiên sinh, có việc này tôi muốn nói với anh, anh có biết Trình Ly Nguyệt có một đứa con hoang không?"

Thẩm Quân Dao nói xong, mọi người lại nhìn đổ dồn về phía Cung Dạ Tiêu, Cung Dạ Tiêu là người đàn ông xuất sắc, sao có thể chấp nhận một người phụ nữ có con hoang?

Thẩm Quân Dao đang chờ đợi nét mặt hoảng loạn của Trình Ly Nguyệt, tuy nhiên chỉ thấy Trình Ly Nguyệt quay đầu nhìn cô ta.

Còn Cung Dạ Tiêu hai mắt sắc lạnh, tàn nhẫn, đồng thời cũng nhìn Thẩm Quân Dao trên sân khấu, ba từ đứa con hoang tuyệt đối đã động chạm tới điều cấm kị của anh.

Lục Tuấn Hiên cũng không biết lửa giận trong mắt Cung Dạ Tiêu là gì, nhưng anh ta có dự cảm vợ mình đã khiến người đàn ông này nổi giận.

Thẩm Quân Dao nhìn Cung Dạ Tiêu ở dưới sân khấu, cho dù cô ta đứng trên cao nhưng vẫn cảm thấy khó thở, cô ta nói sai gì sao? Rõ ràng là cô ta đã nói với anh một thông tin mà anh không biết mà!

Cung Dạ Tiêu dùng giọng nói lạnh như băng nói với Thẩm Quân Dao trên sân khấu: "Đứa con hoang mà cô nói chính là con trai của Cung mỗ, nếu như còn để tôi nghe thấy cô thóa mạ con tôi nữa, nhà họ Lục các người sẽ phải trả một cái giá nghiêm trọng đấy!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.