19486
Trong xe bị bao trùm bởi hơi thở sợ hãi, Lục Tuấn Hiên dường như sụp đổ khi nhìn Thẩm Quân Dao bị chính tay mình bóp chết, hắn rốt cuộc đã làm gì vậy? Hắn đã giết cô ta?
Dẫu rằng người phụ nữ này thật sự tham lam đáng ghét, rất đáng chết, nhưng hắn không hề có ý định giết ả.
Lục Tuấn Hiên thở gấp, nhìn sang khuôn mặt trắng bệch của Thẩm Quan Dao với đôi mắt trắng dã mở trừng trừng khi chết, trái tim của hắn cũng như bị bóp nghẹt. Lục Tuấn Hiên dẫu có hận nhưng ít nhất tay hắn chưa bao giờ nhúng chàm.
Không! Hắn nhất định phải bình tĩnh lại! Phải bình tĩnh lại! Lục Tuấn Hiên ôm đầu, hắn muốn bản thân bình tĩnh lại. Cuối cùng, hắn nhanh chóng khởi động xe,lái ra đường.
Hắn nhất định phải thoát khỏi chỗ này đã, phải che giấu chuyện này lại.
Xe của Lục Tuấn Hiên hoảng loạn chạy khỏi cổng tiểu khu, Lục Tuấn Hiên muốn về biệt thự của mình trước, hắn phải bình tĩnh lại, phải tạo dựng thành không phải do hắn giết, phải tiêu huỷ mọi dấu vết.
Nhưng vẫn còn một chuyện quan trọng nhất, đó chính là khiến Thẩm Quân Do ký vào đơn ly hôn, và ấn dấu vân tay lên để đơn ly hôn có hiệu lực.
Lục Tuấn Hiên mồ hôi ướt sũng bê xác của Thẩm Quân Dao phòng khách của biệt thự, hắn cầm đơn ly hôn lên, cùng lúc đó nhấc điện thoại gửi ngay 200 triệu tệ vào tài khoản của ả, rồi hắn tìm bút tích trước đây Thẩm Quân Dao từng ký tên. Hắn luyện tập từng nét một trên giấy, sau mười mấy phút luyện, cuối cùng cũng viết ra được chữ ký giống y hệt với Thẩm Quân Dao. Hắn ngay lập tức ký tên Thẩm Quân Dao lên đơn ly hôn rồi cầm bàn tay lạnh ngắt của ả ấn dấu tay vào đơn.
Cuối cùng Lục Tuấn Hiên cũng đã có được đơn ly hôn, giải thoát được hôn nhân với Thẩm Quân Dao nhưng hắn lại phải trả giá bằng mạng của Thẩm Quân Dao.
Lục Tuấn Hiên nheo nheo mắt, hắn lập tức lên mạng tìm kiếm sông hồ gần đây. Hắn chỉ muốn đem vứt thi thể của Thẩm Quân Dao xuống đáy hồ, vĩnh viễn không bị ai phát hiện.
Cuối cùng, Lục Tuấn Hiên cũng tìm được một con sông phẳng lặng. Hắn nhìn địa chỉ rồi lại đưa xác của Thẩm Quân Dao lên xe, cùng lúc đó hắn buộc rất nhiều bi sắt vào người ả để sau khi cái xác chìm xuống,chỉ đến khi phân huỷ mới nổi lên.
Nhưng chẳng biết đó là việc của kiếp nào, Lục Tuấn Hiên đã có kế hoạch vô cũng mỹ mãn. Hắn chỉ cần lấy được Emily có quyền có thế, đến khi đó kể cả có ai điều tra ra được thì hắn cũng sẽ tìm ra được vài cách che đậy.
Tóm lại, cái chết của Thẩm Quân Dao không để đổ lên đầu hắn được.
Xe của Lục Tuấn Hiên lao đi trong đêm, cuối cùng cũng đến được một nơi vô cùng kín đáo. Nhìn mặt hồ vừa phẳng lặng vừa sâu thẳm,Lục Tuấn Hiên vứt xác của Thẩm Quân Dao cùng những viên sắt đã được bọc lại xuống dưới sông. Đây là một con sông lớn, độ sâu ít nhất cũng 3 – 4m.
Lục Tuấn Hiên nhìn xác của Thẩm Quân Dao bị những cái vòng sắt kéo xuống, rồi cuối cùng cũng biến mất trên mặt hồ. Lúc này hắn mới ngồi phịch xuống cỏ, trong giây lát thần trí hỗn loạn lẩm bẩm: “Là cô ép tôi, tôi không muốn giết cô, là do cô ép tôi, tại cô quá tham lam...”
Vậy nhưng ngoài tiếng chim bị làm cho kinh hãi thì chẳng ai trả lời hắn.
Chỗ lúc nãy vứt xác chỉ có vài hạt bong bóng nổi lên, hoàn toàn không còn vết tích gì.
Dù gì cũng là người phụ nữ từng chung sống, ánh mắt của Lục Tuấn Hiên trong lúc tanh máu vẫn có chút rớm lệ. Hắn nhìn mặt nước lẩm bẩm một tiếng: “Xin lỗi cô, Quân Dao”.
Nói xong, hắn quay người về xe, xử lý xong mọi thứ rồi phi như bay về thành phố.
Trong lòng Lục Tuấn Hiên thấp thỏm không yên, cả đêm không ngủ thức đến sáng sớm. Hắn nhìn chữ ký trên đơn ly hôn, mọi áy náy day dứt trong lòng liền tan biến. Cuối cùng, hắn đã cầm được đơn ly hôn đến toà án ly hôn với Thẩm Quân Dao rồi.
Sáng sớm bố mẹ của Thẩm Quân Dao đã đến nhà con gái nhưng con gái của họ không có nhà. Bọn họ gọi điện cho Thẩm Quân Dao nhưng tắt máy.
Mãi cho đến chiều, không thấy tin tức gì của Thẩm Quân Dao, ông Thẩm mới lo lắng con gái xảy ra chuyện bởi kẻ thù nhiều. Ông trực tiếp báo cảnh sát, đồng thời để tìm Thẩm Quân Dao, ông bắt đầu đăng tin lên mạng, hy vọng tin tức có thể lan rộng ra, Thẩm Quân Dao có nhìn thấy thì về nhà.
Vậy nhưng, ông lại không biết, kiếp này ông chẳng bao giờ có thể nhận được tin con gái về nhà nữa rồi.
Lục Tuấn Hiên buổi trưa đem theo ảnh của Thẩm Quân Dao đến Cục dân chính,nhanh chóng làm thủ tục ly hôn. Lục Tuấn Hiên trong tay cầm hai bản ly hôn, hắn nheo mắt, hắn không muốn Thẩm Gia nghi ngờ bèn gọi ngay cho ông Thẩm
“Alo, bác trai, cháu là Lục Tuấn Hiên, Quân Dao có nhà không? Lục Tuấn Hiên hỏi.
“Cậu còn tìm Quân Dao có việc gì ?”
“Hôm qua cháu và cô ấy đã thống nhất hiệp ước, ký tên ly hôn rồi. Bây giờ cháu đã hoàn tất thủ tục ly hôn, cháu muốn đưa giấy ly hôn cho cô ấy.”
“Tối qua cậu gặp Quân Dao à? Quân Dao mất tích rồi, cậu biết nó đi đâu không?” Ông Thẩm khi đó quên hết oán hận, vội vã hỏi.
Lục Tuấn Hiên giả vờ ngạc nhiên hỏi “Sao cơ? Quân Dao mất tích rồi?”
“Lục Tuấn Hiên, cậu không làm gì con gái tôi đấy chứ?” Ông Thẩm bỗng nhiên nghi ngờ.
“Bác trai, cháu và Quân Dao đã thống nhất ly hôn rồi, hơn nữa tối qua bọn cháu đã thương lượng xong, cháu còn cho cô ấy phí chia tay là 200 triệu tệ, cô ấy đã ấn dấu vân tay lên đơn rồi, cháu sao có thể hại cô ấy chứ!”.
“Thật à? Hai đứa ly hôn thật rồi sao?”
“Nếu không tin bác có thể kiểm tra tài khoản của cô ấy, tối hôm qua cháu chuyển khoản cho cô ấy đấy.” Lục Tuấn Hiên cảm thán, may mà tối qua hắn đã lấy lại bình tĩnh, che đậy mọi tội lỗi vô cùng hoàn hảo.
“Thẩm Quân Dao mất tích rồi, Lục Tuấn Hiên, tôi không quan tâm cậu trước đây khốn nạn ra sao, tôi chỉ xin cậu nhanh chóng giúp tôi tìm nó về, xin cậu giúp tôi tìm con gái.” Ông Thẩm cầu khẩn.
“Vâng, từng là vợ chồng, cháu sẽ cố gắng giúp bác.” Lục Tuấn Hiên mở mồm hứa.
Xem ra, bản ly hôn của Thẩm Quân Dao chỉ có thể ở chỗ hắn cái đã. Bây giờ, hắn đang nóng lòng đi gặp một người, đó chính là Emily. Hắn muốn đưa đơn ly hôn cho cô xem, để cô có thể yên tâm giao thân mình cho hắn.
Trong khách sạn của Emily, cô đang tận hưởng bữa sáng, màn hình ipad trước mặt hiển thị những con số giao dịch cổ phiếu phức tạp, cô nheo mặt nghiên cứu tình thế.”
Lúc này, điện thoại trên bàn reo lên, cô liếc qua, hơi ngạc nhiên, nhấc lên “Alo!”
“Emily, anh đang ở dưới, anh có một tin tốt muốn nói với em.” Lục Tuấn Hiên hưng phấn nói.
Emily giả vờ tò mò “Tin tốt gì vậy?”
“Bây giờ anh lên trên gặp em.” Lục Tuấn Hiên không chờ được thêm một giây phút nào để cô có thể nhìn thấy giấy ly hôn, quan hệ của họ cuối cùng cũng có thể thêm tiến một bước nữa rồi.