192
Tay trắng ra đi
"Mẹ, chụp xong rồi." Lục Nhã Tình đắc ý cầm điện thoại nói.
"Trình Ly Nguyệt, trong điện thoại của Nhã Tình có chứng cứ ngoại tình của cô, biết điều thì mau chóng ly hôn với Tuấn Hiên nhà ta, không biết điều thì ta sẽ đưa những tấm hình này cho luật sư khởi tố ly hôn.”
Lục Tuấn Hiên mở cửa chiếc Porsche vượt địa hình của mình, chỉ thấy trên ghế phụ là một thân hình phong trần gợi cảm ngồi đó, thấy anh đến, đôi môi đỏ nhếch lên một nụ cười, “Anh Tuấn Hiên? Kế hoạch thành công rồi chứ?”
Lục Tuấn Hiên vươn tay, ôm cô ta vào lòng, khâu chặt phía sau đầu cô gái, hôn một cách mãnh liệt, cô gái hai tay ôm lấy cổ của anh, lập tức đáp lại nụ hôn đó đến nỗi không nỡ rời nhau.
Sau một trận hôn nồng cháy, Lục Tuấn Hiên áp đầu vào vầng trán tinh tế của cô cười.
"Dao Dao, rất nhanh thôi là anh có thể lấy em rồi.”
"Uhm, em đợi câu này của anh lâu rồi đó.”
Nói xong, Thẩm Quân Dao dùng hai tay giữ lấy khuôn mặt anh tú , chủ động hôn vào đôi môi mỏng.
Trên giường, khuôn mặt tàn tạ trắng bệt của Trình Ly Nguyệt cùng đôi mắt đẫm nước cảm thấy vô cùng sợ hãi bất an khi thấy vết hôn trên người, cùng cảm giác đau như bị xé toạc mỗi khi cử động dù rất nhẹ, đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một chút kí ức cũng không có.
Nhặt quần áo trên mặt đất, cô xông vào nhà tắm, vừa khóc đau khổ vừa cọ rửa mùi hương của người đàn ông khác trên cơ thể.
Buổi trưa, Trình Ly Nguyệt thất thần về đến phòng tân hôn trong biệt thự, trong sảnh lớn sáng chưng, Lục Tuấn Hiên như thể ác ma ngồi đó với đôi mắt đen, dấu hiệu của một trận phong ba bão táp, nhìn trừng cô, như thể một giây là có thể xé xác cô ra vậy.
Tất thảy mọi chuyện gặp phải sáng nay, đối với Trình Ly Nguyệt mà nói là sự đả kích chí mạng và nặng nề, cô biết, bất cứ lời giải thích nào cũng vô dụng.
Trình Ly Nguyệt nhìn chồng ngồi trên ghế sofa, hít một hơi dài nói, “Tuấn Hiên, tôi đồng ý ly hôn, nhưng mà, tôi muốn lấy về mười phần trăm cổ phần của cha tôi, còn năm phần trăm, xem như là tôi bồi thường cho anh.”
Lục Tuấn Hiên vừa nghe, mặt mày biến sắc, anh chỉ mới ngồi vững cái ghế tổng tài tập đoàn Lục Thị, nếu như cô ta rút ra mười phần trăm vốn cổ phần, như vậy, uy tín và địa vị của anh sẽ bị lung lay, thậm chí phải bỏ cả cái ghế tổng tài.
Anh lạnh lùng tiến đến, cười lạnh lùng nói, “Trình Ly Nguyệt, cô còn có tư cách gì mà đòi cổ phần? Cô phản bội tôi, cho tôi đội cái mũ xanh thật là to, năm phần trăm cổ phần là muốn đẩy tôi đi?”
"Năm phần trăm cổ phần, qui ra tiền, cũng hơn năm trăm triệu tệ, không lẽ dùng số tiền năm trăm triệu tệ đó bồi thường anh, anh còn chê không đủ sao?” Trình Ly Nguyệt ra sức tranh luận, đó là cổ phần lúc còn sống ba cô để lại trong tập đoàn Lục Thị, cô không thể mất trắng về tay nhà họ Lục được.
Lục Tuấn Hiên ánh mắt thâm hiểm, anh tiến lên phía trước, nắm chặt cổ cô, “ Trình Ly Nguyệt, cô nghe cho rõ, cổ phần một phần cô cũng đừng mơ lấy lại được, cuộc hôn nhân này không ly thì cũng phải ly, nếu cô quậy lên tòa án, tôi nói cô nghe, cô chỉ chết càng khó coi hơn thôi.”
Trình Ly Nguyệt mở to mắt, hơi thở khó khăn, nhưng cô càng đau khổ hơn khi nhìn khuôn mặt trước mắt mình, sự hiền lành lịch thiệp ngày trước không còn nữa, chỉ còn sự xấu xa độc ác mưu cầu lợi ích, nhưng còn cổ phần của ba….
"Lục Tuấn Hiên …..đó là của ba tôi….. anh trả lại cho tôi.”Cô khóc nghẹn khản giọng nói.
"Bây giờ là của tôi, cô đừng mơ lấy khỏi tay tôi, Trình Ly Nguyệt, hoặc là biết điều ký tên rồi cút, hoặc là….tôi sẽ cho cô biến mất khỏi thế gian này.” Lục Tuấn Hiên mạnh bạo đẩy cô ngã xuống sàn, khuôn mặt lạnh tanh, ném xuống một phần đơn thỏa thuận ly hôn, “Ký tên!”
"Tôi không ký...."Trình Ly Nguyệt cắn môi, không muốn tay trắng rời đi.
"Nếu như cô không ký, tổn thất không chỉ mười lăm phần trăm cổ phần, còn có danh tiếng của cô, thậm chí mạng của cô."
Trình Ly Nguyệt sợ đến cả người run rẩy, ngẩng đầu, nhìn người đàn ông đã từng thề thốt yêu cô, giờ đây, chỉ có vô tình, thâm hiểm, đáng sợ.
Cô gần như ngạt thở rồi.
Trái tim Trình Ly Nguyệt tuyệt vọng cùng cực, cô nhìn người đàn ông vì lợi ích mà bị ác ma điều khiển, cô biết, muốn lấy lại cổ phần của ba thật sự có khả năng phải trả giá bằng cả tính mạng.
"Được, tôi ký."Cô dùng sức cắn chặt môi, tại mục chữ ký ký lên tên của cô.