Truyện Không Tên Số 13

Chương 24




1824

Khương Thục Đồng vốn dĩ là nhân viên mới trong công ty,cũng không có trọng lượng gì,và cũng không có dự án quan trọng nào cần cô ta làm,cũng không có giá trị để níu giữ lại,trong mắt của đồng nghiệp,cô ta là cô vợ của người giàu có,không cần kiếm tiền để nuôi gia đình,cho nên đã rất nhanh đồng ý việc từ chức của cô ta。

Nhưng mà,gặp ngay lúc này Cố Minh Thành đến bộ phận nhân sự,giống như là đang nói về việc sẽ có một giám đốc mới gì đó đến,nhờ bộ phận nhân sự làm tài liệu nhập chức,sau đó,anh ta nhìn thấy cô ta đang đứng trong phòng nhân sự,Cố Minh Thành cầm lên đơn đồng ý từ chức trên tay cô ta。

Làm ra vẻ bộ dạng xử lý theo lệ vậy,y như người đàn ông hôm qua cưỡng hôn Khương Thục Đồng không phải là anh ta vậy。

“ Cô theo tôi đến đây。” Cố Minh Thành gọi Khương Thục Đồng đi theo。

Trong lòng Khương Thục Đồng thấp thỏm bất an,đang suy nghĩ Cố Minh Thành gọi cô ta có chuyện gì。

Khi cô ta theo anh ta đến phòng làm việc Chủ Tịch,Cố Minh Thành đã ngồi trên ghế rồi,anh ta lấy cây bút ra,giống như đang ký tên,chắc là đang ký trên đơn đồng ý từ chức của Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng thở dài một cái,cuối cùng anh ta cũng đồng ý,không như Khương Thục Đồng lo âu vậy không cho cô ta đi。

Khương Thục Đồng luôn cảm thấy anh ta là người rất sâu sắc,bình thường anh ta ít nói,nhưng một khi nói ra một câu,là có thể thay thế mười câu nói của người khác,biểu tình trên khuôn mặt anh ta cũng rất ít,ít đến nỗi khiến Khương Thục Đồng không thể nhìn thấy được một chút ít sự thay đổi về tâm lý của anh ta,anh ta không hề mang những chuyện vui buồn của anh ta biểu hiện trên sắc mặt,trừ câu nói mà anh ta đã nói vào hôm qua:“ Thì là hôn cô rồi,rồi sao ? ” Ngoài trừ mang theo một chút giận dữ,Khương Thục Đồng rõ ràng không thể hiểu rõ anh ta là một người như thế nào。

“ Sau khi từ chức rồi đi đâu ? ” Cố Minh Thành vừa nhìn đơn xin từ chức của cô ta,vừa không quan tâm hỏi。

“ Chắc có thể không đi làm việc nữa,công biệc ở đây của tôi chịu sự hạn chế,tôi dĩ nhiên sẽ tìm một nơi nào đó có thể cho tôi phát huy tiềm năng của tôi,tôi không phải là người hay nũng nịu,cũng không phải là người chỉ biết ở nhà làm vợ người ta,tôi xuất thân bình thường,hy vọng có thể dựa vào bản thân,dù sao đi nữa cũng không thể dựa dẫm vào đàn ông được。” Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng đứng trước mặt Cố Minh Thành nói về chí hướng của mình,và cách nhìn về đàn ông,lúc trước cô ta chưa từng đề cập đến,Cố Minh Thành giống như không quân tâm đến sự việc của cô ta。

Đôi mắt sáng trong của Cố Minh Thành đang chăm chút nhìn Khương Thục Đồng,mấy hôm nay cô ta luôn khoác trên người bộ áo bóng chày làm bằng da chồn mà Lục Chí Khiêm mua cho cô ta,dưới một số tình trạng,Khương Thục Đồng là một ngày thay quần áo một lần,nhưng lần này,không biết trong lòng cô ta nghĩ như thế nào, chưa bao giờ thay,cũng may là da chồn có thể chịu bụi bẩn。

Một lúc sau,Cố Minh Thành nói:“ Xem thường cô quá。”

Khương Thục Đồng cảm thấy ngại ngùng rồi cúi đầu,cô ta cũng đang oán trách lần trước Cố Minh Thành huỷ đi dự án sân vườn của cô ta,trong lòng Khương Thục Đồng thật sự rất để ý,nhưng vì trước đây cô ta ngại vì tư cách ngầm của mình,cho nên mới nhẫn nhịn thôi。

“ Đi Minh Thành làm việc thôi ! ” Cố Minh Thành nói。

“ Hả ? ” Bỗng nhiên nghe được tên của Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng tự nhiên có chút phản ứng không lại,ngẩng đầu mơ màng nhìn Cố Minh Thành。

Ánh mắt của Cố Minh Thành nhìn chăm chút vào Khương Thục Đồng,anh ta từ từ tiếp tục nói thêm một lần,“ Tập Đoàn Minh Thành。”

Khương Thục Đồng giờ mới ngộ ra,nhưng cô ta đối với việc đi công ty của Cố Minh Thành làm việc,nhăn mày trầm tư,tuy rằng Tập Đoàn Minh Thành trên nhiều mặt cũng rất tốt,nhưng luôn với Cố Minh Thành --。

“ Cô yên tâm,tôi không thường đi tổng công ty,trong mười ngày tôi chỉ đi có một ngày,ngoài ra thời gian khác tôi đều đi công ty khác hoặc là đi công tác。” Cố Minh Thành nhìn ra được sự lo lắng của Khương Thục Đồng,nói thêm một câu。

Sắc mặt của Khương Thục Đồng từ từ đỏ lên,tâm tư của mình quả nhiên bị anh ta nhìn một cái là ra,cái cảm giác này không tốt chút nào。

“ Còn nữa,nêu như vì lúc trước tôi đã huỷ đi dự án của cô,bên Minh Thành sẽ có dự án lớn hơn,hơn nữa bên Minh Thành có phòng dịch vụ khách hàng,cho nên sẽ đối với tín dự của khách hàng điều tra rõ ràng,công ty này tôi mới thu mua về,cho nên còn một số chuyện cũng chưa lên quỹ đạo -- Sau khi cô đi công ty Minh Thành,cô sẽ theo nhà thiết kế có kinh nghiệm học viêc。Như vậy,có được không ? ” Cố Minh Thành y như đang hỏi ý kiến của cô ta。

“ Nhưng mà- - ” Vốn dĩ cô ta nghĩ sẽ không đi Tập Đoàn Minh Thành làm việc,đề nghị của Cố Minh Thành lại đột xuất như vậy,cho nên,cô ta cũng có chút cảm giác như là cô ta đang bị anh ta dẫn theo đi làm theo ý anh ta vậy,nhưng cô ta cũng không biết phản bác như thế nào,nhưng có một điểm là,Tập Đoàn Minh Thành giống như rất gần với biệt thự của Lục Gia,điểm này khiến trái tim của Khương Thục Đồng có chút lay động,hơn nữa Cố Minh Thành cũng đã nói,anh ta mười ngày cũng không đến công ty một lần。Chuơng 25 Chỗ dựa của cô ta là ai ?

“ Nếu như cô không ý kiến,tôi gọi điện cho bộ phận nhân sự bên Minh Thành。” Cố Minh Thành nhìn thấy Khương Thục Đồng còn đang suy nghĩ, liền nói。

“Ả--” Khương Thục Đồng chưa kịp phản bác,Cố Minh Thành đã gọi điện thoại rồi,nhờ người trực tiếp làm thủ tục nhập chức。

Vốn dĩ trong lòng Khương Thục Đồng vẫn còn đang hồi hộp,kết quả,con đường hồi hộp đã bị Cố Minh Thành ngắt đoạn,cứ như thế,Khương Thục Đồng đã trở thành nhân viên của Tập Đoàn Minh Thành。

Tất cả giống như đang trong mộng vậy。

Khương Thục Đồng thuận lợi đến Tập Đoàn Minh Thành,quả nhiên hoàn cảnh làm việc và quan hệ giữa đồng nghiệp của Tập Đoàn Minh Thành tốt hơn với bên “ Thịnh Thế ”,xuyên thấu qua ánh sáng tươi sáng minh khiết và cảm thấy tinh thần sảng khoái。

Nhưng mọi người đều đang bàn tán về lai lịch của Khương Thục Đồng,vì cô ta vừa mới đến,đã theo nhà thiết kế danh tiếng Mạc Đại Sư thực tập rồi,đây không phải là vinh dự của người thường được có,Khương Thục Đồng cũng nhìn thấy rất nhiều lần,vốn dĩ những người đang bàn tán về Khương Thục Đồng,vừa nhìn thấy cô ta đến, đã lập tức câm miệng lại,một tuần sau,Khương Thục Đồng đã biết vì sao họ lại bàn tán về cô ta,đang bàn tán về chỗ dựa phía sau của cô ta la ai ?

Có một lần,Khương Thục Đồng đang trong phòng vệ sinh,khi cô ta đứng trước cửa đang rửa tay,đã nghe thấy đối thoại trong phòng vệ sinh đối diện。

Vốn dĩ cả toà nhà đều là của Tập Đoàn Minh Thành,rất yên tĩnh,ngoại trừ nghe thấy tiếng chảy róc rách của nước,còn lại chỉ còn tiếng nói chuyện của phòng vệ sinh đối diện。

Giống như Mạc Đại Sư đang nói chuyện với Cố Tổng。

“ Cố Tổng,Khương Thục Đồng này rốt cuộc lai lịch từ đâu?Người của bộ phận nhân sự kêu tôi dạy cho cô ta,tôi dạy đến nỗi có chút cảm thấy đáng sợ lo lắng。Anh nói cho tôi biết chỗ dựa của cô ta là ai?Để trong lòng tôi cũng hiểu rõ được chút。” Tiếng của Mạc Đại Sư,còn có tiếng chảy róc rách của nước,có vẻ như hai người đang rửa tay。

“ Rất quan trọng sao ? ” Cố Minh Thành lặng lẽ hỏi。

“ Quan trọng,dĩ nhiên quan trọng rồi。Dù sao tôi cũng phải biết được chỗ dựa của cô ta,để biết phải dạy cho cô ta công lực bao nhiêu chứ,nếu như là những vai không đáng để mắt,vậy thì dạy cho cô ta bốn mươi phần trăm thôi,quan trọng hơn tí nữa,thì sáu mươi phần trăm-- ” Trong công ty Mạc Đại Sư cũng là người rất quan trọng,dĩ nhiên phải nắm rõ nội tình của Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng vặn nhỏ lại vòi nước,đang yên lặng đợi đáp án。

“ Tôi ”。Rất lâu sau,Cố Minh Thành chỉ nói từ này。

Sau đó bên kia trầm lặng rất lâu,trầm lặng đến nổi khiến Khương Thục Đồng tim đập mặt đỏ。

Khương Thục Đồng có thểt thể nghiệm được sự chấn động của Mạc Đại Sư,vì khẩu khí nói chuyện của anh ta,làm cho Khương Thục Đồng cũng cảm giác được có chút đáng sợ,“ Anh—anh ”

“ Ừ,chuẩn bị dạy cho cô ta bao nhiêu ”?Cố Minh Thành lại hỏi。

“ Dĩ nhiên-- Dĩ nhiên là trăm phần hai mươi phần trăm rồi, dốc hết sức mình mà dạy。” Một khẩu khí nghe có vẻ muốn móc hết toàn bộ ruột gan của mình ra,Cố Minh Thành không nói gì。

Khương Thục Đồng bước ra phòng vệ sinh。

Lúc nãy trong lòng cô ta không tập trung,rửa tay xong cũng quên chùi khô,khi bước ra,cô ta vẫn còn đang vung tay,không ngờ tới,khi vừa mới bước ra phòng vệ sinh,liền gặp ngay Cố Minh Thành,phía sau anh ta còn có Mạc Đại Sư。

Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp mà。

Khương Thục Đồng chỉ là nhìn Cố Minh Thành một cái,ánh mắt của Cố Minh Thành chỉ giữ lại trên mặt của Khương Thục Đồng khoảng hai giây,liền rời đi。

Anh ta đi rất nhanh,bước đi như sao băng vậy,Mạc Đại Sư cũng vừa đi vừa chạy theo anh ta,rất nhanh thì đã quẹo cua rồi,không nhìn thấy được anh ta nữa。

Khương Thục Đồng chỉ biết văn phòng làm việc của Cố Minh Thành ở trên lầu,nghe nói văn phòng làm việc của anh ta rất lớn,có phòng vệ sinh riêng biệt,không biết vì sao anh ta lại đột ngột đến phòng vệ sinh tại tầng bộ phận thiết kế。

Đây là tuần đầu tiên đi làm của cô ta,cũng là lần đầu tiên Khương Thục Đồng nhìn thấy mặt anh ta。

Tối đó,có một nhà cung ứng danh tiếng mời Cố Minh Thành ăn cơm,muốn dựa dẫm vào Tập Đoàn Minh Thành。

Mạc Đại Sư cũng tham gia,gọi Khương Thục Đồng đi theo,đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng tham gia những buổi tiếp khách như thế này。

Cố Minh Thành ngồi ngay vị trí bàn chủ nhân,bên cạnh anh ta còn có hai mỹ nữ xinh đẹp,thân hình cũng rất bốc lửa,có thể nhà cung ứng sử dụng chiêu trò “ Mỹ nhân kế ” này,Khương Thục Đồng ngồi vào vị trí cạnh gốc,có chút bất an,không biết mình nên làm gì,nếu như chỉ cắm đầu ăn thôi có phải đã mất đi bổn phận nên có của nhà thiết kế?

Hai mỹ nữ xinh đẹp đứng dậy mời rượu Cố Minh Thành,bộ dạng Cố Minh Thành thoải mái,mà tự đắc ý,đối với những chuyện mỹ nữ mời rượu này anh ta đã sớm đoán được,mỹ nữ trong mắt anh ta,cũng chỉ là người bình thường thôi。

Cũng đúng,những người trong vị trí đó của anh,dĩ nhiên luôn sống trong vườn hoa đầy mỹ nữ,loại mỹ nữ nào mà anh ta chưa gặp qua,dù là ai anh ta cũng để trong lòng 。


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.