Truyện Không Tên Số 13

Chương 23




1823

Khương Thục Đồng quan sát người đi đường một hồi,vừa mới tan sở,đồng nghiệp vẫn còn rất đông,vì không muốn gây nên sự chú ý,cô ta đã bước lên xe Audi A8 của Cố Minh Thành。

Xe chạy với một tóc độ tuyệt tích。

“ Tôi mua cho cô cái áo,có muốn thử không ? ” Cố Minh Thành nói。

Ả,Lục Chí Khiêm mua áo cho cô ta,Cố Minh Thành cũng mua,đây là ý gì ?

“ Cố Tổng,tôi nghĩ rằng giao tình giữa tôi với anh,cũng chưa đến địa bộ tặng quần áo 。” Ánh mắt của Khương Thục Đồng nhìn ra phía trước,vặn chặt tay của mình,rồi nói。

Cố Minh Thành lạnh lùng hanh một tiếng,“ Nếu như là quan hệ từng lên giường,còn không đủ để tặng quần áo,tôi cũng không biết quan hệ như thế nào,mới được tặng áo。”

Đầu của Khương Thục Đồng nghiêng qua hướng cửa sổ,anh ta từng lên giường với cô ta,cô ta đúng đã quên rồi,nhưng anh ta tại sao lại nhắc đến những chuyện không nên nhắc。

“ Cái áo này do anh ta mua cho cô sao ? ” Mắt của Cố Minh Thành xoay qua lại,nhìn từ trên xuống dưới quan sát áo của Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng gật đầu。

Xe thắng kít một tiếng,đậu ngay bên lề đường,anh ta từ phía sau lấy ra hộp quà đựng quần áo,Khương Thục Đồng chỉ liếc nhìn qua một cái,liền nhìn thấy mấy chữ cái tiếng anh Chanle,sắc mặt của cô ta rất xấu hổ,hôm nay đúng là cô ta muốn lấy cũng phải lấy,không muốn lấy cũng phải lấy ?

Những quần áo của Cố Minh Thành mua,ít nhất cũng bảy tám mươi ngàn,bất kể là quần áo gì,giá của thương hiệu đã ở đó,nếu như cô ta mặc lên bộ quần áo này,giả sử Lục Chí Khiêm không quan tâm cô ta,cũng có thể nhìn ra được đầu mối。

Khương Thục ngồi trên xe,sắp muốn khóc,“ Cố Tổng,hiện nay quan hệ giữa tôi và Lục Chí Khiêm càng ngày càng tốt,anh làm như vậy không phải đang chia rẽ quan hệ giữa tôi và anh ta sao?

“ Quan hệ giữa cô và anh ta do tôi chia rẽ sao ? ” Cố Minh Thành đột nhiên lớn tiếng nói,khiến Khương Thục Đồng sợ hãi run lẫy một cái,người cô ta ngã về phía sau co lại một chút,nước mắt bên trong đôi mắt bắt đầu xoay chuyển,hôm nay Cố Minh Thành ép cô ta như vậy,cô ta cảm thấy khó chịu không biết làm như thế nào。

Quan hệ giữa cô ta và Lục Chí Khiêm không phải do anh ta chia rẽ,nhưng hiện nay quan hệ giữa cô ta và Lục Chí Khiêm càng ngày càng tốt,cô ta không thể trong thời khắc này làm chuyện không tốt với anh ta,đặt biệt là chuyện ngoại tình trong hôn nhân cô ta càng không thể nào làm được。

Khương Thục Đồng cúi đầu,giữ bình tĩnh một chút về cảm xúc hiện đang lên xuống của cô ta,liền nói:“ Cố Tổng,chuyện giữa tôi và anh là do tôi đã uống rượu say,không phải do tôi cố ý,khi đó tôi và Lục Chí Khiêm sắp kết hôn,tôi luôn muốn làm lành với Lục Chí Khiêm,nhưng anh ta không cho tôi cơ hội đó,hiện nay anh ta đã biết bộ mặt thật của người phụ nữ bên ngoài,“ Lãng tử quay đầu-- ”

Khương Thục Đồng chưa nói hết,thì không biết sao mà đã bị Cố Minh Thành ôm qua,cả con người liền rơi vào trong lòng anh ta, đôi môi đã bị anh ta hôn lên。

Đôi môi của anh ta đang hoàn hành trong miệng của Khương Thục Đồng,đôi mắt của Khương Thục Đồng chăm chút nhìn Cố Minh Thành,tay cô ta đang đánh trên vai anh ta,nhưng cả con người lại càng bị anh ta ôm chặt hơn。

Cảm giác choáng váng như lên trời xuông đất,khiến Khương Thục Đồng từ từ nhắm mắt lại,giống như ngoại trừ đêm đó ra,cô ta cũng không còn có cảm giác trải qua chuyện lay động tâm hồn như thế này。

Rất lâu sau,Cố Minh Thành mới buông Khương Thục Đồng ra。

Trái tim của Khương Thục Đồng đập “ Đùng ” “ Đùng ”, mí mắt của cô ta treo đầy nước mắt。nhìn Cố Minh Thành。

“ Lần trước nhớ không rõ,vậy lần này nhớ chưa ? ” Một tay kia của Cố Minh Thành còn đang ôm lưng của Khương Thục Đồng,một nữa người của Khương Thục Đồng cũng tựa vào bờ vai của Cố Minh Thành。

“ Cố Tổng,tôi là phụ nữ có chồng-- ”

Cố Minh Thành lạnh lùng hanh một tiếng,“ Phụ nữ có chồng,thì như thế nào ? ”

“Anh--”

“ Thì hôn cô rồi,rồi sao ? ” Cố Minh Thành chăm chút nhìn vào đôi mắt của Khương Thục Đồng,giọng trầm ấm và khàn khàn nói,mang theo một cử chỉ tuyệt đối。

Rõ ràng là anh ta làm sai mà,“ Nhưng tại sao hiện nay người đúng lý lẽ lại là anh ta hả ? ”

Khương Thục Đồng chùi đôi môi của mình một cái, cô ta ngồi trên ghế tài xế chỉnh trang lại quần áo và ngồi thẳng lưng lên, suy nghĩ lại,cuối cùng trực tiếp xuống xe。

Bộ quần áo mà anh ta tặng cho Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng để lại trên ghế ngồi trong xe。

Thái độ đêm nay của Lục Chí Khiêm rất tốt,rất ôn hoà,anh ta hầu như rất lâu chưa gặp Khương Thục Đồng,muốn ôm cô ta một cái,chính vì cái “ Ôm ” này,Khương Thục Đồng quả nhiên theo bản năng từ chối,Lục Chí Khiêm liền nói:“ Tôi đợi ”。

Sáng mai,Khương Thục Đồng liền đưa đơn từ chức cho công ty,nếu như còn làm trong công ty này nữa,sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện xảy ra。


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.