Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 43




Chương 43: Trước khi chụp hình

Sau khi ăn cơm tối, Mặc Đình đưa theo Đường Ninh tới nhà chính của trang viên, mà khi đó, trong nhà chính đã có vài người đàn ông người Mỹ tập trung ở đó.

Đường Ninh không rõ ý của Mặc Đình, mà Mặc Đình cũng chỉ nhẹ giọng an ủi: ‘Đừng căng thẳng.”

Ngay sau đó, người đàn ông người Mỹ đứng đầu tiến lên bắt chuyện với Mặc Đình, mà lúc này, Đường Ninh rốt cuộc cũng nghe hiểu được cuộc nói chuyện của họ, biết được dụng ý của Mặc Đình, anh mua bảo hiểm cho đôi chân của cô.

Nghệ sĩ nỗi tiếng mua bảo hiểm cho cơ thể của mình đã không phải là chuyện gì mới mẻ, nhưng mà…đại đa số là vì lăng xê, cho nên Đường Ninh vội vàng giữ chặt Mặc Đình: “Mặc Đình…em không cần…”

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, đôi chân này của em cần phải bảo vệ cần thận, bởi vì nó đôi chân đẹp nhất mà anh thấy được trên sân khấu chữ T.”

“Nhưng mà…” Đường Ninh vẫn hơi do dự.

“Nghe lời.” Mặc Đình đẩy cô về phía người đánh giá ở trước mặt, “Em không để anh làm gì cho em, chẳng lẽ mua một phần bảo hiểm cho em mà em cũng từ chối sao?”

Đường Ninh bất đắc dĩ, tuy rằng hai chân cô rất đẹp, nhưng bây giờ độ nổi tiếng của cô cũng không cao, giá cả tính ra cũng không quá cao, nghĩ đến đây, Đường Ninh cũng nghe theo anh, để người đánh giá đo lường.

Nhưng mà… người đánh giá còn chưa đưa ra giá, Mặc Đình đã nói thẳng một câu: “Cho dù giá ước tính cuối cùng là bao nhiêu, trên cơ sở ban đầu, tôi sẽ tăng mức bảo hiểm lên gấp mười lần…”

Nói như vậy…

Đó là muốn lên đến trăm tỷ!

Lâm Vi và chị Long yên lặng đứng ở một bên, kinh ngạc đến mức há hốc mồm, quan trọng nhất chính là, Mặc Đình không phải vì lăng xê mà chỉ vì mua cho Đường Ninh một phần bảo đảm, bởi vì người được lợi cuối cùng của bảo hiểm tai nạn là Đường Ninh, cho dù sau này chân của cô có xảy ra chuyện gì thì cũng sẽ nhận được bồi thường từ công ty bảo hiễm..

Như này cũng là quá cưng chiều rồi thì phải?

Toàn bộ quá trình Đường Ninh đều không nói gì, trong lòng mơ hồ cảm thấy có chút loạn, nhưng mà Mặc Đình lại ôm lấy bả vai cô, nói: “Ở trong cái giới phức tạp này, nơi nào cũng có sóng gió và không an toàn, anh cũng không thể bảo đảm mười năm, hai mươi năm sau, Hải Thụy vẫn huy hoàng như ngày hôm nay, cho nên, anh chỉ muốn cố gắng hết sức để em an ổn hơn một chút, anh muốn con đường về sau của em đều phải được bảo đảm.

“Vậy tại sao anh không mua cho mình một phần?” Nước mắt của Đường Ninh bỗng nhiên không nhịn được mà rơi xuống.

Mặc Đình cúi người, khẽ cười bên tai cô: “Bởi vì anh không có đôi chân đẹp như chân của em…”

Lúc này, trong nhà chính sáng sủa này, trong mắt Đường Ninh chỉ có Mặc Đình làm mọi việc vì cô mà không cần đền đáp. Cô gả cho anh là có mục đích, nhưng từ trước đến nay anh đều không so đo được mắt mà còn trả lại cho cô sự tin tưởng hoàn toàn.

“Anh có biết là anh làm như vậy, sẽ làm trong lòng em thề độc bao nhiêu lần không?”

“Cái gì cơ?”

“Đời này đều không rời khỏi người đàn ông này, trừ khi tôi chết.” Đường Ninh vô cùng nghiêm túc nói.

Mặc Đình cười, mang theo vẻ đoan trang và quyến rũ thường thấy của anh, chỉ cần là anh cảm thấy đáng giá, cho dù phải trả giá bao nhiêu thì anh đều cam tâm tình nguyện, tuyệt đối không hối hận, mà Đường Ninh là người đầu tiên anh muốn cho đi mà không cần nhận lại…

Thế giới này chính là như vậy, có người tàn phá tắm chân tình của bạn, cũng có người coi bạn như báu vật. Cho nên, bạn vĩnh viễn không cần vì một tên đàn ông khốn kiếp mà đau lòng, chỉ cần đủ xuất sắc và nỗ lực thì luôn có người xuất sắc hơn bạn, nguyện ý cho bạn sự ám áp.

“Đường Ninh bây giờ đáng quý rồi…” Chị Long lén nói với Lâm Vi.

“Bảo hiểm lên đến trăm tỷ…có thể mua toàn bộ Thiên Nghệ rồi.”

“Bây giờ tôi rất muốn nói cho tên Hàn Vũ Phàm cặn bã kia, cảm ơn anh đã không cưới.” Chị Long chớp mắt vài cái với Lâm Vi, “Để cho anh ta ôm cái người mẫu hạng B không biết xấu hổ đó, cút được bao xa thì cút…”

“Hàn Vũ Phàm nhất định không nghĩ tới, lúc anh ta vắt óc để nghĩ đối phó với Đường Ninh như thế nào, có người lại tình nguyện đầu tư cho Đường Ninh bảo hiểm hàng tỷ đồng.”

Đúng vậy, về việc chụp hình cho tạp chí Secret sắp tới, Hàn Vũ Phàm tiếp tục thông báo với giới truyền thông trong nước, hàng ngày đều duy trì độ hot cho Mặc Vũ Nhu, phát ra bản tin, không phải là so sánh với ai đó thì lại là nháy mắt hạ gục ai đó, tỉ lệ lộ diện trực tiếp nâng lên. Ngược lại, cũng là phát bản tin nhắc tới Đường Ninh, chỉ có vài nét bút ít ỏi, còn lại đều lẫn ở giữa tin tức của Mặc Vũ Nhu.

Vì thế các fans bèn sốt ruột, phía hội viên chính thức tìm Lâm Vi rất nhiều lần để dò hỏi tình huống của Đường Ninh, còn Đường Ninh đều làm một động tác “suyt”.

Lâm Vi hiểu ý của cô, tạp chí Secret chỉ là nhãn hiệu hạng ba ở nước ngoài, không cần phải gióng trống khua chiêng như thé, như vậy sẽ thể hiện rõ ánh mắt thiển cận.

Cho nên Lâm Ví liền trả lời với đối phương bốn chữ: Tin tưởng Đường Ninh.

Cũng bởi vì có bốn chữ này àm fans của Đường Ninh bỗng nhiên được an ủi, bởi vì bọn họ nghĩ tới cả một đường mà Đường Ninh đi đều khiêm tốn và hướng nội, cho dù có chuyện gì, cũng không cần biết là chuyện tốt hay xấu, rõ ràng cô đều biết mình muốn cái gì, cô có kế hoạch của mình.

“Tổng giám đốc Hàn, bây giờ tiếng tăm của Vũ Nhu ở trong nước lại cao lên rồi…”

Trợ lý của Mặc Vũ Nhu nhìn những bình luận trên trang web rồi nói cho mọi người.

“Vậy nhắc tới Đường Ninh thì sao?” Hàn Vũ Phàm dò hỏi.

“Điều này là nhờ vào khả năng quan hệ công chúng của chị Nhược Tuyết. Chúng ta đã dùng Đường Ninh để thúc đẩy sự nổi tiếng của mình, sau đó sử dụng những người nổi tiếng hàng đầu để tăng giá trị của chúng ta. Tất nhiên chúng ta không cần đưa Đường Ninh vào các bản tin tiếp theo nữa. Tuy rằng có xích mích với fans của các nhà khác, nhưng số lượng nhắc tới Đường Ninh kém hơn nhiều so với Vũ Nhu.”

“Chính là các bản tin có tác dụng…” Hàn Nhược Tuyết nhìn quy trình đã được lên kế hoạch của Mặc Vũ Nhu, lạnh lùng nói một câu, “Bây giờ chúng ta khống chế đề tài, khống chế nhân khí, nhưng mà … Chân chính muốn thắng Đường Ninh, còn phải xem kết quả chụp hình lần này của Secret, nếu biểu hiện của Vũ Nhu cũng xuất sắc như thế, như vậy sau khi về nước cơ bản sẽ không có chuyện gì với Đường Ninh…”

“Tôi có tự tin.” Mặc Vũ Nhu bảo đảm với mọi người, “Tôi đã từng xem Đường Ninh biểu diễn, tôi cũng không cảm thấy tôi kém hơn cô ta, mọi người đừng quên, cô ta còn từng làm thế thân của tôi rất nhiều lần.”

Đương nhiên, đó là cô ta không biết, Đường Ninh vì muốn bắt chước cô ta nên đã hạ thấp trình độ của mình xuống.

“Bên phía nhiếp ảnh gia, tôi sẽ đến xã giao, vị trí lúc chụp hình mặt bìa sẽ cố gắng tập trung vào cô. Vũ Nhu, tự cô cũng phải suy nghĩ xem làm thế nào để biểu hiện cái chủ đề xu thế phương đông này.”

“Tôi sẽ suy nghĩ cần thận.”

“Đây là lần đầu tiên cô và Đường Ninh cùng một sân khấu, chắc là cô biết, đây không chỉ liên quan đến một mình cô, nếu cô thua, toàn bộ người của Thiên Nghệ chúng tôi đều sẽ mắt mặt cùng cô, mà Vũ Phàm cũng sẽ gặp phải ánh mắt nghi ngờ của mọi người, cho nên trận này, cô bắt buộc phải thắng.” Hàn Nhược Tuyết nghiêm túc dặn dò Mặc Vũ Nhu.

“Ngày hôm qua Đường Ninh nhục nhã chúng ta như vậy, tôi nhất định sẽ trút giận thay mọi người.” Mặc Vũ Nhu tràn đầy tự tin nói, cũng là vì độ nỗi tiếng trong nước tăng trở lại làm cho cô ta có niềm tin rất lớn.

Ngày mai, chính là lúc cô ta và Đường Ninh chiến đấu đến cô chết tôi sống!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.