Chương 236: Biến thái
Tần Tử Phong cùng Tần Gia Như đuổi theo.
Tần Tử Phong trên mặt phủ đầy dữ tợn tức giận, anh ta bây giờ hận không thể bóp chết Khương Tuyết Nhu.
| Hoắc Anh Tuấn đem Khương Tuyết Nhu kéo ra phía sau, trên người vóc dáng cao lớn anh tuấn tản ra sức mạnh cưỡng bức.
"Khương Tuyết Nhu, video có phải là cô tung ra hay không?" Tần Tử Phong thở hổn hển rống lên: "Được lắm, cô hoàn toàn chọc giận tôi rồi đấy, tôi không giết chết cô thì tôi không mang họ Tần"
Tần Gia Như cũng vội vàng nói: "Cô có biết cô đắc tội với ai không? Đó là Hoắc Vân Dương! Cô đem video về anh ta lan rộng ra ngoài, coi như là đã che đi, nhưng anh ta cũng sẽ không bỏ qua cho cô."
Khương Tuyết Nhu nhíu mày, rạng rỡ cười một tiếng: "Các người có nghĩ tới video này là từ đầu tới hay không? Ai cho tôi? Các người cho là tôi dám ở trong phòng Hoắc Vân Dương, lục đồ trộm đi à?"
Tần Tử Phong cùng Tần Gia Như hai người đồng thời cứng đờ, một lát sau, Tần Tử Phong lắc đầu: "Không thể nào, video này không thể nào là Hoắc thiếu cho cô! Tối hôm qua cô đắc tội với anh ta, anh ta hận. không thể đem cô xé thành trăm mảnh, có phải là cô sai người khác lấy điện thoại di động của Hoắc thiếu gia hay không? Được lắm! Cô chơi tôi, tôi đây sẽ gọi điện thoại cho thư kí của Hoắc thiếu gia, anh ta là thư kí. nhưng là người của Tần gia chúng ta”
"Anh gọi đi! Anh còn không biết Hoắc Vân Dương sáng hôm nay cũng đã rời khỏi thành phố Thanh Đồng rồi à?”.
Khương Tuyết Nhu mặt đầy ung dung cười nói: "Chẳng lẽ người phụ nữ của anh không có nói cho anh, sáng sớm hôm nay Hoắc Vân Dương đã tới tập đoàn Hồng Nhân, anh ta nói sẽ không truy cứu chuyện tối ngày hôm qua sao? Đúng rồi, Hoắc Vân Dương còn hung hăng làm nhục hai cha con Khương Thái Vũ, bây giờ toàn bộ tập đoàn Hồng Nhân đều biết chuyện Khương Kiều Nhân ngủ với anh ta, hai cha con bọn họ cũng không còn mặt mũi tới công ty" - Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
"Cô dám lừa bịp tôi, đây căn bản là chuyện không thể nào"
Tần Tử Phong hoàn toàn không tin, anh ta trực tiếp gọi điện thoại cho thư kí Hoắc Vân Dương, gọi nửa ngày, sau khi điện thoại được kết nối, bên kia truyền tới tiếng mắng chửi thật to: "Tần Tử Phong, anh con mẹ nó còn không biết xấu hổ liên lạc cho tôi à? Ông đây bị anh hại chết, ngay cả công việc cũng bị đuổi".
"Chuyện gì xảy ra?".
"Tôi không biết, dù sao anh cùng Khương Kiều Nhân hai người ngu xuẩn các người đã chọc giận Hoắc | thiếu gia, Hoắc thiếu gia đã sớm trở về Kinh Đô"
Điện thoại "tút" một tiếng cắt đứt, Tần Tử Phong ngây người như phỗng, anh ta nhìn Khương Tuyết Nhu đang mang vẻ mặt chế giễu ở đối diện, đột nhiên cảm giác được rợn cả tóc gáy: "Cô đã nắm được điểm yếu gì của Hoắc thiếu gia?"
"Anh đoán đi? Cái chuôi của anh ta ở trong tay tôi! Tần Tử Phong, tôi vốn là không muốn đối phó anh, nhưng ai ngờ anh lại đem Khương Kiều Nhân giới thiệu cho Hoắc Vân Dương" Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
"Bây giờ Tần Tử Phong anh danh tiếng đã bị mất sạch, phỏng đoán sau này cũng không có người nào dám tiếp xúc với nhà họ Tần các người, anh còn muốn cưới được vợ môn đăng hộ đối à? Nằm mơ đi."
Khương Tuyết Nhu hướng anh ta giơ ra ngón giữa, tâm tình vui thích kéo Hoắc Anh Tuấn tay trong tay cười híp mắt rời đi.
Lưu lại Tần Gia Như ôm đầu hét rầm lên: "Anh, tại sao có thể như vậy?"
"Cái này cũng trách Khương Kiều Nhân đáng chết, cái con đàn bà ngu xuẩn! Để cho tạo trở thành chủ đề | bị cười nhạo." Tần Tử Phong đáy mắt phun trào ra sự oán giận: “Tao sẽ không bỏ qua cho cô ta”
Trên đường về nhà.
Bên trong xe yên tĩnh không một tiếng động, một luồng khí lạnh lan tràn, Hoắc Anh Tuấn mím chặt môi mỏng, đôi gò má tinh xảo giống như tượng đá.
Khương Tuyết Nhu lặng lẽ nhìn anh một cái, bất đắc dĩ dầu đôi môi, ngón út ngoắc ngoắc ngón tay út trên tay lái của anh: “Còn giận em sao? Lần này em thật là vì bất đắc dĩ đối phó với Khương Kiều Nhân, Hoắc Vân Dương cái loại đó rác rưới đó chỉ cần liếc mắt nhìn anh ta em cũng muốn ói, em bây giờ chỉ muốn về nhà xem anh tắm một cái thật kỹ..."
"Muốn nhìn tôi?" Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên đầu qua thâm sâu nhìn cô một cái. Khương Tuyết Nhu: "..." Chết, những lời cô nói ban nãy chẳng qua là thuận miệng nói ra thôi.
Có điều, vì để người đàn ông này không bận tâm chuyện này nữa, nên cô chỉ có thể giả bộ mắc cở gật đầu một cái.
"Được, khuya về nhà cho em nhìn." Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên đồng ý.
Khương Tuyết Nhu bối rối, anh trước kia không phải xem mình giống như người đam mê nam sắc, đề phòng như sói sao? | Hoắc Anh Tuấn xoa xoa hàng lông mày: "Nếu như còn có lần tiếp theo..."
"Tuyệt đối không có lần tiếp theo." Khương Tuyết Nhu lập tức thể thốt: "Nếu như còn có lần tiếp theo, ông trời liền trừng phạt em đời này lại cũng không thấy được thân thể hoàn mỹ kia của Anh Tuấn."
"Im miệng." Hoắc Anh Tuấn buồn cười vừa tức giận: " Video kia em có còn giữ hay không? Trở về tôi sẽ | bắt em xóa toàn bộ, Hoắc Vân Dương chính là một tên biến thái"
"Em cũng cảm thấy vậy, mặc dù em có nhìn một chút xíu, nhưng vừa nhìn thì cả người em cũng cảm thấy không tốt cho lắm" Khương Tuyết Nhu cũng cảm thấy rất chán ghét: "Anh Tuấn, anh không phải là cái loại biến thái đó là được rồi".
- ----------------------