Chương 218: Tôi đã nhớ kỹ cô
Hoắc Vân Dương đã sớm nhìn thấy, nhìn chằm chằm Khương Tuyết Nhu một cách thích thú, hoàn toàn không nghĩ tới tại Thanh Đồng còn có một người xinh đẹp tuyệt trần như vậy. E rằng ngay cả tại thủ đô cũng khó có thể tìm được một người có nhan sắc sánh ngang với cô.
“Chủ tịch Khương, xin chào cô.”
Hoắc Vân Dương nhanh chóng vươn tay ra, Khương Tuyết Nhu cũng cảm thấy thật khiếp sợ, không ngờ Khương Kiều Nhân lại làm quen được với người nhà họ Hoắc.
Đây không phải người mà cô có thể đắc tội, vì vậy tuy có chút bất mãn nhưng cũng đành vươn tay ra bắt tay anh ta.
Ai ngờ, Hoắc Vân Dương vừa nắm lấy tay cô, ngón tay cái còn cố ý vờn trong lòng bàn tay cô, vẽ một vòng tròn.
Sắc mặt Khương Tuyết Nhu khẽ biến động, lập tức rút về tay nhưng hắn ta lại cố ý nắm chặt không chịu buông ra.
“Cô Khương, cố định nắm tay tôi tới khi nào đây?” Hoắc Vân Dương bật cười, vờ lắc đầu. Khương Kiều Nhân vội vàng kêu lên, bĩu môi: “Tuyết Nhu, em... định làm gì vậy?”
Mấy phóng viên bên cạnh thảm đỏ lập tức chụp lại bức hình ba người bọn họ. Hai tiểu thư nhà họ Khương tranh giành một người nhà họ Hoắc, tin tức này thật quá hấp dẫn.
“Tôi cũng muốn biết tôi đã làm gì” Khương Tuyết Nhu thần thái lãnh đạm, không kiêu ngạo không nhún nhường: “Chẳng lẽ mọi người cho rằng một người đang nắm toàn bộ quyền lực của Hồng Nhân như tôi lại bỏ hết mặt mũi đi tán tỉnh bạn trai của chị họ ở trước mặt mọi người ư? À, cũng không phải, đây không phải bạn trai cô. Tôi còn nhớ rõ bạn trai cô là Tần Tử Phong kia mà.”
Các phóng viên thi nhau cảm thán..
“Không thể nào, bạn trai của Khương Kiều Nhân là Tần Tử Phong, nhưng cô ta hôm nay tại sao lại cùng xuất hiện với Hoắc Vân Dương?”.
“Không phải là cô ta vừa gặp được Hoắc Vân Dương liền muốn đá Tần Tử Phong đi đấy chứ?”
“Có khả năng lắm. Còn nhớ lúc trước cô ta vẫn là vị hôn thê của Lục Thanh Minh, nhưng Lục Thanh Minh vừa gặp xui xẻo, cô ta liền vụ cho anh ấy gian dối, ngoại tình”.
“Thật ghê tởm, Hoắc Vân Dương vậy mà lại coi trọng loại phụ nữ như vậy.”
Sắc mặt Khương Kiều Nhân tức khắc trắng bệch như tuyết, Hoắc Vân Dương cũng không ngờ quá khứ của cô lại có nhiều điều tiêu cực như vậy, hiện tại còn khiến hắn ta gặp liên lụy.
Khương Tuyết Nhu không chút hoang mang dùng sức rút tay mình về, lắc lắc cánh tay vì đau đớn: “Cậu chủ Hoắc, anh nắm tay tôi quá mạnh, thực sự hơi đau rồi”
Bàn tay cô vốn dĩ trắng mịn, nhưng bây giờ thực sự đã bị đỏ lên.
Các phóng viên đứng gần đều có thể thấy rõ, lập tức ánh mắt của họ nhìn về Hoắc Vân Dương đều chứa vài tia khinh thường, thật sự không thể ngờ người nhà họ Hoắc lại làm trò mất thể diện như vậy.
Hoắc Vân Dương vốn được người khác kính trọng và vị nể, lần đầu tiên ở trước mặt bao nhiêu người lại bị một người phụ nữ vả vào mặt, trong lòng đã có ý thù địch. Tuy nhiên, hắn ta lại giả vời mỉm cười.
“Là tôi vô lễ, thực xin lỗi cô”.
Hắn sải bước lướt qua người Khương Tuyết Nhu, khi đi ngang cô liền hạ giọng nói thật khẽ chỉ đủ để cô nghe thấy: “Khương Tuyết Nhu, tôi sẽ nhớ kỹ cái tên này”
Nói xong, hắn lập tức hướng về phía khách sạn mà rảo bước. Khương Kiều Nhân vội vàng đuổi theo.
Khương Tuyết Nhu nhìn theo bóng lưng Hoắc Vân Dương, chỉ cảm thấy dường như mình đã rơi vào tầm ngắm của rắn độc, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.
Khi đi lên thang máy. Sắc mặt Hoắc Vân Dương lộ rõ vẻ âm trầm lạnh nhạt. Khương Kiều Nhân trợn mắt thở dài rồi nói: “Cậu chủ Hoắc, anh đừng để ý. Đứa em gái này của tôi ở bản thân làm chủ tịch nên luôn ngang ngược như vậy?
“Chỉ là chủ tịch một công ty bất động sản thì có gì ghê gớm” Hoắc Vân Dương ngập tràn lửa giận.
“So sánh với cậu chủ Hoắc thì đương nhiên không tính là gì cả. Nhưng có thể là do em gái tôi đã có bạn trai rồi, cô ấy thực lòng yêu anh ta” Khương Kiều Nhân đã theo Hoắc Vân Dương mấy ngày, đại khái cũng nắm được sở thích kỳ quặc của hắn ta.
Quả nhiên, Hoắc Vân Dương vừa nghe xong, đáy mắt dâng lên một tia hứng thú.
Sở thích lớn nhất của hắn chính là những bông hoa đã có chủ. Đoạt được một thứ từ trong tay người khác chính là cảm giác tuyệt vời nhất. Huống chi, Khương Tuyết Nhu này lại mạnh mẽ xinh đẹp như một đóa hoa hồng có gai, so với Khương Kiều Nhân thì đẹp hơn rất nhiều..
Khương Kiều Nhân nhìn thấy vẻ hứng thú trong mắt hắn ta, cười nói: “Chỉ cần anh thích, tôi có thể đem cô ta lên giường của anh”.
Hừm, mấy ngày nay cô đều không khác gì một con chó, cô cũng muốn Khương Tuyết Nhu nếm thử cảm giác này.
“Cô đúng là một người phụ nữ xấu xa” Hoắc Vân Dương lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái.
“Chỉ cần cậu chủ Hoắc vui là tôi vui rồi, chẳng lẽ anh không nghĩ tới việc dạy dỗ cô ta sao?” Khương Kiều Nhân nói một cách quyến rũ.
Hoắc Vân Dương nhướng mày, chậm một điếu thuốc, nham hiểm nói: “Dám làm trái ý tôi? Sau này chỉ có thể sống khổ sống sở mà thôi.”