Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu

Chương 1106




Chương 1106

Rất lâu sau cô mới chầm chậm nói: “Thật ra anh cũng không cần phải bi quan như thế đâu, bây giờ y học phát triển, hơn nữa… anh còn chưa đứt hoàn toàn…

“Anh không biết, dù sao thì anh bế em thế này, rất muốn, nhưng mà không thể phản ứng lên nổi”

Khuôn mặt Khương Tuyết Nhu càng đỏ hơn, cô nghiến răng: “Hoắc Anh Tuấn…”

“Anh nói thật thôi” Khuôn mặt Hoắc Anh Tuấn tràn đầy cay đẳng “Tuyết Nhu, dựa theo tính cách của anh, cho dù Hoắc thị có không ổn đi chăng nữa, chỉ cần một ngày anh còn yêu em, anh sẽ không từ bỏ việc theo đuổi em về, đặc biệt khi biết được rằng chúng ta từng yêu thương nhau, anh mỗi ngày mỗi đêm đều nhớ tới em, anh rất muốn tìm lại những kí ức trước đây, như vậy, anh mới có thể càng nhớ thêm.

nhiều hơn về những chuyện trước đây của đôi ta, ít nhất trong kí ức của anh, tình yêu của chúng ta còn có thủy có chung”

“Anh đừng có điên khùng nữa”

Khương Tuyết Nhu theo bản năng trách mảng anh: “Nếu như anh muốn tìm lại những kí ức kia, xác suất thành công còn thấp hơn cả việc anh lên được sao Thủy, anh sẽ trở thành đần độn đó “

Hoäc Anh Tuấn ngơ ngẩn nhìn cô một lúc, bỗng nhiên dịu dàng “Tuyết Nhu, em vẫn quan tâm tới anh”

“Thần kinh” Trong chốc lát Khương Tuyết Nhu xù hết lông lên: “Tôi cười là vì Là vì lo lắng bố của Hiểu Khuê bị đần thôi hiểu không.

“Tôi là vì lo sau này Hiểu Khuê lớn rồi phải chăm sóc cho một kẻ ngốc”

Cô giận dữ kêu gào nói.

“Anh không tin”

Hoäc Anh Tuấn ngoan cố lắc đầu, anh đặt cô lên giường, cơ thể hạ thấp xuống nhẹ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đáy mắt chất chứa đầy nỗi đau đớn: “Tuyết Nhu, anh muốn theo đuổi em, nhưng không dám theo, anh sợ không thể cho em hạnh phúc, đồng ý với anh, ly hôn với Lương Duy Phong đi, cho dù em kết hôn với Tạ Minh Ngạn trước đây cũng được, hoặc là Đường Hiếu cũng không sao, sau này anh tuyệt đối sẽ không tới làm phiền em nữa đâu”

Khương Tuyết Nhu nghe xong thiếu chút nữa đưa chân lên đá vào chỗ yếu đuối nhất của anh.

Nhưng nghĩ tới việc người ta đã không được rồi, liền dừng lại hành động bạo lực thêm dầu vào lửa của mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hoắc Anh Tuấn, có phải bệnh của anh càng ngày càng nặng rồi không, anh xem chuyện kết hôn là trò đùa hay sao, nói ly hôn là ly hôn, nói kết hồn thì kết hôn, dựa vào cái gì mà tôi phải nghe anh”

“Anh vì muốn tốt cho em mà…”

“Tôi cảm ơn lòng tốt của anh, nhờ vào phúc của anh, tôi trở thành người phụ nữ tái hôn lần thứ hai, giờ anh còn muốn tôi kết hôn lần thứ hai lại ly hôn, tái hôn tới lần thứ ba sao, anh giỏi thật đó, anh xem tôi không cần tới danh dự nữa rồi phải không, cũng đúng, danh dự của tôi sớm đã bị anh hại đến mức không còn gì rồi..”

Khương Tuyết Nhu nói đến đây khóe mắt lại đỏ lên.

“Em đừng khóc”

Trái tìm của Hoắc Anh Tuấn thiếu chút nữa rơi ra ngoài.

“Hoäc Anh Tuấn, tôi cầu xin anh đừng quan tâm tới cuộc sống của tôi nữa được không, tôi đã quyết định cũng Lương Duy Phong trải qua những ngày tháng tốt đẹp rồi” Khương Tuyết Nhu vô cùng mệt mỏi cầu xin.

Cô rất ghét việc phải tiếp tục dây dưa với anh thế này, khiến cho lương tâm của bản thân cứ bị tra tấn suốt.

Nhưng trái tim của Hoắc Anh Tuấn lại càng nặng trĩu: “Những lời lần trước anh nói với em em cứ xem như gió thoảng qua tai đi, Lương Duy Phong không phải người đơn giản…”

“Tôi biết anh ấy không phải người đơn giản, nhưng chỉ cần anh ấy đối xử tốt với tôi là đủ Khương Tuyết Nhu cắt ngang anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.