Chương 441:
Có lúc sự nuông chiều giống như là một loại độc, lúc ở Mỹ không nhìn thấy Tư Lệ Đình cô sống rất tốt.
Nhưng bây giờ chỉ cần rời xa nhau vài ngày, cô đã thấy khắp người không được thoải mái.
“Bảo bối, anh sẽ đến gặp em sớm thôi.” Tư Lệ Đình hôn nhẹ lên mái tóc của cô.
Giống như anh nói, lần này anh đã để lại thứ gì đó.
Có Cẩm cảm thấy sự khác thương bên trong cơ thể: “Chú Ba, anh không dùng biện pháp an toàn sao?
“Tô Tô, chỉ một lần này thôi.”
Tư Lệ Đình vô cùng cần thận, từ sau khi anh phát hiện Cố Cẩm dùng thuốc tránh thai sau khi làm anh luôn rất cẳn thận.
Mỗi lần đến cao trào anh sẽ cẩn thận chú ý, nào là dùng biện tránh thai, nào là xuất ra bên ngoài.
Cố Cẩm rất hiểu tính của anh, lại nhớ đến những lời tối hôm qua anh nói, chú Ba vẫn là muốn một đứa con.
“Chú Ba…”
“Hứa với anh, đừng uống thuốc nữa được không?” Tư Lệ Đình nhìn cô một cách chăm chú.
“Nhưng… có con thì phải làm sao?” Cố Cảm có chút do dự.
“Lần này thì sẽ không sao đâu, anh nhớ em vừa mới hết tháng, bây giờ là thời gian an toàn. Nếu như có, em sợ anh sẽ không nuôi nỗi hai mẹ con em sao?”
Ngay cả kỳ kinh nguyệt của cô mà nhớ rõ như vậy thì chỉ có Tư Lệ Đình mà thôi.
Có lẽ anh cũng rất muốn có một đứa con, Có Cẩm gật đầu một cách nặng nè: “Được thôi, nếu có thì hai chúng ta cùng nuôi.”
Ánh mắt chăm chú của Tư Lệ Đình giờ mới biến mắt, anh đặt nụ hôn lên vằng trán còn lắm tắm mò hôi của cô.
“Ngoan, em ngủ chút đi.”
Có Cẩm thật sự khá mệt, cô quay người rồi chìm người vào giấc ngủ, lờ mờ cảm nhận được Tư Lệ Đình lại hôn cô một cái rồi mới rời đi.
Ngủ thẳng một giấc đến trưa, Cố Cẩm mới ngác một cái thong thả ngồi dậy.
Căn phòng mang phong cách cổ kính thiếu đi Tư Lệ Đình làm cô cảm thấy như thiếu đi sự sống.
Cũng đã đến lúc cô nên rời đi rồi, cô đứng dậy đi tắm.
Tất cả mọi thứ ngày hôm qua giống như cô đang mơ một giấc mơ ngọt ngào, trong lúc tắm cô nhìn thấy những dấu vết loang lỗ trên khắp người mình.
Chú Ba này thật là…
Trước lúc Tư Lệ Đình rời đi còn chuẩn bị riêng cho cô buổi trưa, ngay cả thời gian cô tỉnh dậy anh cũng đều biết rõ.
Nếu như trở thành kẻ thù của người đàn ông này thì giống như đang tìm chỗ chết, may mà bản thân người mà anh hết mực cưng chiều.
Sau khi ăn xong Triệu Lạp đến đóng cô, cô ấy vừa bước vào đã vô cùng ngạc nhiên.
“Cô chủ! Chị vậy mà lại ở nơi này, chỗ này một đêm đắc thế nào chị có biết không!”
Có Cẩm cảm thấy điều kiện ở đây rất tốt, có lẽ sẽ không rẻ, trước giờ cô cũng quá bận tâm đến chuyện này.
“Đặc bao nhiêu?”
*Ít nhất phải hơn con số này.” Triệu Lạp giơ năm ngón tay.
“Năm ngàn? Vậy thì hơi đắc đó.” Cho dù là trong nước hay ở nước ngoài, khách sạn năm ngàn một đêm cũng không phải là rẻ.
“Cô chủ à, là năm mươi ngàn đó! Với lại bây giờ là lúc bình thường, nếu là ngày nghỉ lễ tết sẽ tăng lên gắp bội.”
Cố Cẩm võ trán, chú Ba phá gia này thật là, cũng có nghĩ là trong vòng máy ngày anh đã tiêu hết mấy trăm ngàn?
May mà cô đã cản anh, lúc đi ngang qua trung tâm thương mại người nào đó còn cương quyết đi vào đó mua trang sức cho cô.
Nhớ lúc trước cô thích một bộ trang phục, cậu chủ này cũng đã mua tắt cả số trang phục đó tặng cho cô.
Đúng là phá gia điển hình!
“Cô chủ, tôi thật ngưỡng mộ cô có thể ở trong căn phòng tốt như thế này.”
Chương 442:
“Nếu biết đắt như vậy từ đầu tôi sẽ kêu cô đến ở cùng, đằng nào ở đây cũng có rất nhiều phòng.”
Ở đây khá thích hợp cho gia đình hay một đoàn du lịch ở, nhưng nếu một đêm mà máy chục ngàn thế này thì gia đình bình thường khó mà chỉ trả nỗi.
“Em nghĩ cũng được đó, nhưng em lại không được tốt số như vậy, sẽ đã đậu ở ngoài cửa, bây giờ cô chủ đã đi được chưa?”
*Ừ.” Cố Cẩm đi với Triệu Lạp xuống xe.
Nhìn thấy xe sắp đến đoàn làm phim, Cố Cẩm dặn dò với Triệu Lạp: “Đi mua cho tôi một món đồ đi.”
“Đồ gì vậy cô chủ?”
Sau khi Cố Cẩm nói khẽ vào tai của cô ấy, Triệu Lạp có chút kinh ngạc: “Tránh thai…”Cô ấy vội vàng che miệng mình lại.
Nhớ đến chiếc xe xa hoa đến đón Cố Cẩm tối hôm đó, ngày hôm qua Cố Cẩm lại không đến phim trường, xem ra cô chủ đã ở bên cạnh người thần bí đó.
Triệu Lạp bất giác đoán rốt cuộc người đàn ông đó là ai, có phải là nhân vật lớn đứng sau lưng làm hậu thuẫn cho Có Cẩm hay không?
“Vâng cô chủ.” Triệu Lạp vội vàng lấy lại tinh thần.
Đoàn làm phim thiếu đi Chu Lê cũng trở nên im ắng hơn rất nhiều, nhưng Hoa Tình lại trở nên im lặng hơn so với dự tính của cô.
Triệu Lạp âm thầm đưa thuốc cho Cố Cẩm, vì sợ người khác phát hiện, cô ấy đã xém bao bì bên ngoài ra.
Viên thuốc ra nhỏ, Cố Cẩm nhìn viên thuốc nhỏ trong lòng chút do dự.
Khuôn mặt lúc Tư Lệ Đình nói những lời đó vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí cô.
“Tô Tô, chúng ta có con nha?”
“Hứa với anh, em đừng uống thuốc nữa được không?”
“Chỉ lần này thôi.”
Tư Lệ Đình luôn lặp đi lặp lại nhiều lần nói muốn cho cô một mái ấm, một mái ấm cần phải có một đứa con mới trọn vẹn.
Anh đã chuẩn bị tốt để trở thành một người cha, Có Cẩm có chút đau lòng.
Xin lỗi chú Ba, bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để có con.
Cô nhắm mắt nuốt lấy viên thuốc nhỏ đó.
Thời gian sau này vẫn còn nhiều, chúng ta có thể có rất nhiêu đứa con…
Cảnh này bị người khác chụp lại, Cố Cảm không hề hay biết.
Chuyện của Chu Lê đã xôn xao khắp dư luận, trên khắp các phương tiện truyền thông đều đưa tin chuyện cô ta trộm sợi giây chuyền đắt giá của Tư Lệ Đình.
Ngày trước cô ta được ưu ái bao nhiêu, thì bây giờ mắt hết thể diện bấy nhiêu.
Tin tức này đã truyền đi khắp giới giải trí, mọi người đều lấy Chu Lê ra làm trò cười.
Mà một chuyện khác cũng được lan truyền trong âm thầm, Chu Lê rớt đài thê thảm như thế này đều là vì chọc phải một người mới.
Nhắc đến người mới này cũng thật là tài giỏi, vừa về nước lại chưa từng đóng bộ phim nào đã được làm nữ chính.
Chỗ dựa phía sau quả thật rất vững chãi, lúc trước có người nói sugar daddy của cô là đạo diễn Nam Cung.
Sau này lại nghe nói Đường Minh và Tư Lệ Đình bắt đầu theo đuổi cô kịch liệt, đặc biệt dùng hoa tươi để theo đuổi làm người khác ngưỡng mộ không thôi.
Các phương tiện truyền thông dốc hết sức để tìm ra người chống lưng phía sau cho cô, nhưng thật không ngờ lại không có chút manh mối nào.
Cho nên nhưng tin tức liên qua đến Có Cẩm không ngừng tăng lên, có người nói người chống lưng phía sau của cô dường như rất mạnh, bao gồm cả hắc bạch lưỡng đạo.
Cũng có người nói cô là cô chủ của một gia tộc thần bí nào đó, bởi vì nằm trong nhà buồn chán nên mới muốn đi đóng phim.
Thậm chí còn có người nói cô nhất định chuyên môn đi làm kẻ thứ ba, thường xuyên được người khác bao nuôi, lần này có thể đóng phim là vì đã quyến rũ được Nam Cung.
Mỗi lần Có Cẩm nhìn thấy những tin tức này nhiều nhát cô cũng chỉ cười cười, không hề để chúng ở trong lòng.
Con người vốn có tính tò mò, đặc biệt là những người bình thường thích nhất là đào bới chuyện đời tư của minh tỉnh.