(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 871: Mưu đồ bí mật độc ác
Từ Diễm Lan nghe xong lời này, cô ta lập tức cảm thấy ngây ngẩn cả người, không thể lý giải được câu nói này của Staro.
Cô ta và Staro đã là vợ chồng, kết hôn được hơn một năm, trước đó cô ta cũng chỉ nghe nói qua về Hoàng Thiên, nhưng cô ta cũng không có thù oán gì với Hoàng Thiên cả.
Không nghĩ đến Staro đã sớm muốn đối phó với Hoàng Thiên như vậy, đây rốt cuộc là vì sao? “Anh yêu, anh và Hoàng Thiên có thù oán sao?”
Từ Diễm Lan hỏi Staro.
Staro ha ha cười lạnh một trận rồi nói: “Đây không phải ân oán cá nhân giữa anh và Hoàng Thiên, mà là tập đoàn của chúng ta và Hoàng Thiên có thù oán”
“Tập đoàn Universe và Hoàng Thiên có thù oán? Không thể nào, tổng bộ của tập đoàn Universe cũng không đặt ở khu vực đó, làm sao có thể gặp được Hoàng Thiên?”
Từ Diễm Lan trăm mối vẫn không có cách lý giải, nghi ngờ hỏi Staro.
“Ông chủ của chúng ta Migfis, muốn diệt trừ Hoàng Thiên”.
Copy từ web τaмlinh247.com
“Em còn nhớ người mà trước đó anh đã nhắc đến với em, tên là Đặng Kim Du không? Ông chủ của chúng ta hồi trước muốn xử lý Đặng Kim Du, nhưng Đặng Kim Du và Hoàng Thiên là bạn bè, hai người bọn họ qua lại rất gần gũi”
“Ha ha. Bằng vào phương thức hành xử của ông chủ chúng ta, làm sao lại có thể lưu lại tại họa ngầm như Hoàng Thiên? Tất nhiên là muốn xử lý!”
Staro cười lạnh lẽo và hung ác, nói hết tất cả với Từ Diễm Lan.
Đương nhiên, Staro sống ở Việt Nam hơn một năm trời, có thể nói tiếng Việt rất giỏi.
Từ Diễm Lan nghe xong, lập tức khẽ gật đầu.
Cô ta đã từng không ít lần nghe Staro nói, ông chủ của tập đoàn Universe Migfis, là một người có thủ đoạn rất độc ác.
Dạng người này, có thể làm được việc lớn, còn bình thường mà nói, tâm tư cũng rất kín đáo.
Đã muốn giết chết bạn bè của Hoàng Thiên, Hoàng Thiên chẳng phải sẽ đi tìm Migfis để báo thù à, Migfis muốn tiêu diệt luôn cả Hoàng Thiên, cũng là chuyện rất bình thường.
Như vậy thì tốt hơn, dù sao cũng muốn đối phó với Hoàng Thiên, hiện tại lại có tập đoàn Universe đứng phía sau chống đỡ, muốn làm gì cũng trở nên dễ dàng hơn.
Trong lòng Từ Diễm Lan cũng đã có chủ ý như vậy, cô ta càng trở nên hưng phấn.
Cô ta kéo Staro đến bên cạnh Từ Diễm Dung và Hoàng Minh Triết, Từ Diễm Lan nói: “Các em cứ yên tâm, Hoàng Thiên sẽ chết chắc rồi, Hoàng Minh Triết sẽ trở thành người đứng đầu nhà họ Hoàng.”
Nghe vậy, Hoàng Minh Triết và Từ Diễm Dung đều trở nên kích động.
Bọn họ nhìn thấy Từ Diễm Lan nói tự tin như vậy, không giống như là chỉ nói để an ủi bọn họ mà thôi.
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
“Chị, như vậy thì tốt quá. Chỉ cần Hoàng Thiên vừa chết, em lên làm người đứng đầu nhà họ Hoàng, nhất định phân một nửa tài sản nhà họ Hoàng cho Diễm Dung, em tuyệt đối sẽ không nuốt lời”.
Hoàng Minh Triết bắt đầu thể hiện lòng trung thành, thằng nhãi này vì vinh hoa phú quý, cũng không lo được nhiều như vậy, tình nguyện dâng một nửa nhà họ Hoàng cho người ngoài.
“Ha ha, chị nhớ kĩ câu nói này của cậu đấy.”
Từ Diễm Lan cười khanh khách một tiếng, nhìn qua Hoàng Minh Triết.
Hoàng Minh Triết còn đang nghĩ vô cùng đẹp, nhưng cậu ta cũng không biết, dã tâm của Từ Diễm Lan lớn như thế nào, chờ sau khi chuyện thành công, cậu ta còn nơi nào có thể là đối thủ của Từ Diễm Lan? Tất cả nhà họ Hoàng rồi sẽ thành nhà họ Tô”
“Chị, chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta lên đường thôi.”
Hoàng Minh Triết không kịp chờ đợi nói với Từ Diễm Lan.
Từ Diễm Lan nhìn Staro một chút, cô ta biết rằng, muốn đối phó được với Hoàng Thiên, chỉ có Staro là có thực lực ấy.
“Anh yêu, anh cảm thấy thế nào?”
Từ Diễm Lan hỏi Staro.
Staro khẽ gật đầu nói: “Đêm nay liền xuất phát. Sáng sớm ngày mai, chúng ta sẽ tìm Hoàng Thiên để tâm sự”.
Một câu nói của anh ta, coi như sự việc đã được định đoạt.
Vào ban đêm, Staro và Từ Diễm Lan, Hoàng Minh Triết cùng với Từ Diễm Dung, bốn người bọn họ lái xe về phía thành phố Bắc Ninh.
Sau khi đến thành phố Bắc Ninh, đã là sau nửa đêm.
Bốn người tìm một khách sạn ở lại, Hoàng Minh Triết vốn muốn cùng Từ Diễm Dung ở một phòng, nhưng lại bị Từ Diễm Dung từ chối.
Khiến Hoàng Minh Triết cảm thấy có chút buồn bực, nhưng cậu ta cũng biết, hiện tại cậu ta cũng không có cái gì cả, cũng không có tiền tài quyền thể của nhà họ Hoàng, Từ Diễm Dung sẽ không để ý đến cậu ta.
Rạng sáng ngày thứ hai, Staro liền gọi điện thoại, hẹn một cái người đàn ông da trắng đến khách sạn.
Khi Từ Diễm Dung và Hoàng Minh Triết tiến vào căn phòng của Staro, khi thấy người đàn ông da trắng này ở đây. Hoàng Minh Triết theo bản năng liền cảm thấy căng thẳng.
Bởi vì người da trắng này có dáng dấp rất cao to, râu quai nón, một gương mặt hung ác, xem ra chính là một gã hung ác.
“Nick. Thăm dò xem nhà của Hoàng Thiên ở đây sao?”
Staro hỏi cái này người đàn ông da trắng này.
Người đàn ông da trắng gọi là Nick, cũng giống như Staro, cũng là cấp dưới của Migfis.
Chỉ là, địa vị của Staro ở tập đoàn Universe rất cao, Nick nhất định phải nghe theo lệnh của Staro.
“Vâng thưa ngài Staro, chúng ta đã sớm tra ra được Hoàng Thiên ở nơi đó, nhưng mà nhà của Hoàng Thiên phòng thủ rất chặt chẽ, chúng ta không có cơ hội ra tay giết Hoàng Thiên”
Nick trả lời.
“Thật là vô dụng! Hoàng Thiên có bao nhiêu vệ sĩ?”
Staro nổi giận trách cứ Nick.
Nick lập tức cúi đầu, gã ta có vẻ rất e ngại Staro.
“Thưa ngài, có bốn nhân viên bảo vệ có vũ trang bảo vệ nhà của Hoàng Thiên, tôi hoài nghi bốn nhân viên bảo vệ này là cấp dưới của Vũ Thanh”
Nick trả lời.
Lập tức, con mắt của Staro trợn tròn, nhưng anh ta cũng không nổi giận nữa.
Thật ra mệnh lệnh mà Staro nhận được, chính là giết chết Vũ Thanh và Hoàng Thiên
Nhưng mà, Vũ Thanh mới là nhân vật mục tiêu chính. Bởi vì thực lực của Vũ Thanh quá kinh khủng, Migfis cũng hiểu rất rõ điều này.
Staro cũng biết Vũ Thanh rất đáng sợ, cho nên khi nghe được có cấp dưới của Vũ Thanh bảo vệ ở nhà của Hoàng Thiên, Staro cũng không tiếp tục nổi giận, mà lại cân nhắc đối sách.
“Thưa ngài, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Nick hỏi Staro.
Staro suy nghĩ một lát, nói với Nick: “Người Việt Nam có một câu thành ngữ là tiên lễ hậu binh. Giúp tôi đặt lịch hẹn với Hoàng Thiên, tôi nói chuyện với anh ta một chút.”
“Thưa ngài, nếu như chúng ta hẹn Hoàng Thiên, thì có khả năng không cần đến gần biệt thự của Hoàng Thiên, thì đã bị người của Vũ Thanh đánh mất.”
Nick nhíu mày nói.
“Thật sự là cũng đủ vô dụng! Không cần cậu phải hẹn, tôi đến hẹn!”
Staro mắng, sau đó nghĩ một lát, tiếp tục nói: “Các cậu đều chuẩn bị sẵn sàng đi, chỉ cần tôi có thể hẹn được Hoàng Thiên ra hôm nay. Thì hôm nay liền để Hoàng Thiên có đi mà không có về."
“Vâng.”
Nick trả lời, sau đó quay người ra khỏi phòng khách sạn.
Hoàng Minh Triết đã nhìn thấy tất cả, bởi vì Staro và Nick trò chuyện đã sử dụng tiếng Việt, cho nên Hoàng Minh Triết nghe được rất rõ ràng.
Đương nhiên. Staro cũng là cố ý làm như vậy, anh ta muốn Hoàng Minh Triết tự hiểu rằng, tiếp theo cậu ta cần làm gì.
“Hoàng Minh Triết, cậu đã nghe rõ chứ? Tiếp theo có thể hẹn được Hoàng Thiên ra ngoài hay không. Thì phải dựa vào cậu rồi!"
Staro nở một nụ cười âm trầm, cười lạnh nói với Hoàng Minh Triết.
Hoàng Minh Triết nghe xong liền cảm thấy bất ngờ, cậu ta chỉ muốn dựa vào tiện nghi có sẵn, trông cậy vào Staro có thể làm gì được Hoàng Thiên.
Nhưng không nghĩ đến rằng, Staro thế mà lại bắt cậu ta phải hành động.
“Anh rể, anh muốn em đi hẹn Hoàng Thiên ra sao?” Hoàng Minh Triết lo lắng hỏi Staro.
“Ha ha ha, cậu sợ sao? Không dám đi sao?”
Staro cười ha ha, khinh bỉ nhìn Hoàng Minh Triết.
Thông qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủi với Hoàng Minh Triết, Staro đã xác định, Hoàng Minh Triết này chính là vô dụng mười phần!
Nhưng, vẫn phải dựa vào Hoàng Minh Triết hẹn Hoàng Thiên ra ngoài, người khác căn bản là không thể hẹn nổi anh ta.
Hoàng Minh Triết không có trả lời, quả thật cậu ta rất sợ hãi.
Trước đó ở quốc tế toàn cầu, đã may mắn thoát được Hoàng Thiên, lần này lại liên lạc với Hoàng Thiên, có thể sẽ xảy ra chuyện hay không?
“Triết à, đến cùng anh có phải là một người đàn ông không vậy? Hoàng Thiên cũng sẽ không ăn thịt anh, anh sợ hắn làm gì?”
Từ Diễm Dung cũng rất khinh bỉ, lớn tiếng nói với Hoàng Minh Triết.
Bị Từ Diễm Dung khinh bỉ, Hoàng Minh Triết cũng cảm thấy không thể chịu nổi.
“Hừ! Ai nói anh sợ Hoàng Thiên? Anh rể, anh nói đi, muốn em hẹn Hoàng Thiên ở đâu?”
Hoàng Minh Triết hừ lạnh nói.
“Rất tốt! Vì cướp lại tất cả thuộc về cậu, thì cậu nên có sự dũng cảm như vậy!”
Staro cho Hoàng Minh Triết một chút dũng khí, sau đó gọi điện thoại hỏi Nick, hỏi địa chỉ cụ thể nhà của Hoàng Thiên.
“Nhà của Hoàng Thiên ở khu biệt thự sơn trang Cầm Viên, cậu có thể hẹn anh ta ra thì tốt, tùy tiện tìm một chỗ mời anh ta ăn cơm, tôi sẽ theo dõi bảo vệ cậu từ trong tối, cậu đừng sợ!”
Staro lớn tiếng nói.
“Được!”
Hoàng Minh Triết nghiến răng nghiến lợi nói, cậu ta đã đồng ý.
Cảm giác sau lưng Staro, dường như có rất nhiều người dưới trướng, lần này Hoàng Minh Triết vẫn là rất có lòng tin.
Lúc này Hoàng Minh Triết đi ra ngoài, gọi xe taxi, đi thẳng đến sơn trang Cầm Viên.
Staro mang theo Từ Diễm Lan cùng với Từ Diễm Dung, lái xe đi theo đằng sau xe taxi.
Anh ta một mực đi theo Hoàng Minh Triết, đương nhiên, anh ta hi vọng nhất chính là Hoàng Thiên không có để Hoàng Minh Triết vào mắt, một mình đi ra cùng với Hoàng Minh Triết.
Rất nhanh, Hoàng Minh Triết ngồi xe đến phía tây của sơn trang Cầm Viên.
Hiện tại phía tây của ngoại ô, đã tương đối phát triển, trên cơ bản đã hợp lại với nội thành.
Hoàng Minh Triết đi đến trước cửa biệt thự của Hoàng Thiên, nhìn nơi ở của Hoàng Thiên xa hoa phô trương như vậy, trong lòng thằng nhãi này càng cảm thấy không thoải mái.
Vừa nghĩ tới việc nhà họ Hoàng đã cơ bản rơi vào trong tay Hoàng Thiên, Hoàng Minh Triết liền càng không chịu nổi.
Sau khi nhấn chuông cửa sau, thời gian không lâu, Hoàng Thiên đã ra mở cửa.
Khi thấy là Hoàng Minh Triết đang đứng trước mặt, Hoàng Thiên thật sự là cực kỳ kinh ngạc.
Chương 872: Tính toán cẩn thận lại thành vô dụng
Thật sự là không thể ngờ đến, Hoàng Minh Triết thế mà lại xuất hiện ở đây!
Vốn dĩ Hoàng Thiên nghĩ rằng, Hoàng Minh Triết chắc chắn là cụp đuôi quay về Hà Nội, hoặc là e ngại việc sẽ bị tống vào tù, nên đã cao chạy xa bay để trốn tránh.
Nếu nói như vậy, ngược lại Hoàng Thiên cũng sẽ không đến nỗi đuổi giết tận cùng, anh cũng không muốn đưa Hoàng Minh Triết vào ngục giam.
Về phần nguyện vọng của cha anh chia cho Hoàng Minh Triết mấy chục tỷ, lại cho mấy căn nhà, Hoàng Thiên cũng sẽ sắp xếp cho Hoàng Minh Triết.
Nhưng bây giờ Hoàng Minh Triết lại tìm tới cửa, Hoàng Thiên thật sự là không hiểu nổi. Không biết thằng nhãi này lại tới đây để làm gì.
“Anh trai!”
Hoàng Minh Triết diễn kịch vẫn rất có thực lực, một bộ dạng đang vô cùng kích động, gọi anh trai cũng gọi đến mức cực kỳ thân mật.
Đưa tay không đánh người đang cười, mặc dù Hoàng Thiên đã thất vọng đến cực điểm đổi với Hoàng Minh Triết, nhưng lúc này cũng không định làm khó Hoàng Minh Triết.
Copy từ web τaмlinh247.com
“Cậu tới làm gì?"
Hoàng Thiên hỏi.
“Anh trai, trong lòng em cảm thấy rất áy náy! Thật ra hai anh em chúng ta, hoàn toàn có thể vui vẻ sống chung với nhau. Trước đó thật sự là do em đã quá hồ đồ rồi, anh có thể tha thứ cho em không?”
Hoàng Minh Triết khóc nức nở nói với Hoàng Thiên.
Nhìn mặt mà nói chuyện thì Hoàng Thiên phát hiện, Hoàng Minh Triết giống như thực sự không phải đang diễn trò.
Nhưng, kinh nghiệm và mắt nhìn người của Hoàng Thiên, tuyệt đối là vượt qua những người cùng tuổi rất nhiều.
Hoàng Minh Triết làm người như thế nào, Hoàng Thiên rất rõ ràng, muốn nói Hoàng Minh Triết đã hoàn toàn tỉnh ngộ, Hoàng Thiên một chút cũng không tin.
"Ồ? Ha ha. Sự thay đổi của cậu như này có chút nhanh đấy”
Hoàng Thiên lạnh lùng cười một tiếng, nhìn Hoàng Minh Triết nói.
Hoàng Minh Triết thuận theo khe cửa nhìn vào bên trong một chút, thằng nhãi này còn đang muốn nhìn xem Lâm Ngọc An có ở nhà hay không.
Lần trước lúc ở trên Hà Nội, Hoàng Minh Triết bị vẻ đẹp của Lâm Ngọc An mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Bây giờ đã nghèo túng đến loại tình trạng này, Hoàng Minh Triết vẫn chưa quên muốn nhìn một chút cho thoả mãn.
Thậm chí, cậu ta còn có một cái suy nghĩ tà ác, đó chính là sau khi xử lý Hoàng Thiên, lại chiếm lấy Lâm Ngọc An.
“Anh, anh đây là không tin tưởng em sao? Chúng ta là cùng một cha, anh vẫn nên cho em một cơ hội có thể làm người lần nữa! Anh yên tâm, em sẽ không tranh vị trí chủ dòng họ với anh nữa, về sau em sẽ ngoan ngoãn giúp anh quản lý nhà họ Hoàng, em sẽ vĩnh viễn làm cái bóng của anh”
Cái miệng nhỏ của Hoàng Minh Triết còn rất có khả năng nói chuyện, biểu hiện ra một dáng vẻ muốn trung thành với Hoàng Thiên.
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
Hoàng Thiên nghe xong cảm thấy thật sự rất buồn cười, anh muốn quản lý nhà họ Hoàng, cũng là dựa vào những người có lòng trung thành, dũng cảm lại tài giỏi đến phụ giúp, nhân phẩm của Hoàng Minh Triết như vậy, vẫn là thôi đi.
“Hiện tại tôi đưa cho cậu hai yêu cầu.”
Gương mặt của Hoàng Thiên tối lại, nói với Hoàng Minh Triết.
“Anh cứ nói đi, đừng nói hai yêu cầu, dù có là hai mươi yêu cầu, em cũng có thể làm”
Hoàng Minh Triết một mặt kích động nói.
“Điều đầu tiên, lập tức chia tay cùng với Từ Diễm Dung, làm ra loại chuyện xấu như vậy, cậu không cần mặt mũi, nhưng nhà họ Hoàng thì vẫn cần mặt mũi” .
“Điều thứ hai. Tôi sẽ cho cậu hai trăm tám chục tỷ, cho cậu thêm mấy căn nhà trên Hà Nội, đủ cho cậu lăn lộn, lăn qua lăn lại cả đời cũng được. Xem xét mặt mũi của cha, tôi sẽ bỏ qua cho cậu, chính cậu tự giải quyết cho tốt."
Sau khi Hoàng Thiên nói ra hai yêu cầu này, quan sát phản ứng của Hoàng Minh Triết.
Anh cũng coi như là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, mà anh cũng biết, cha anh ở dưới cửu tuyền, cũng không hi vọng nhìn thấy anh đuổi cùng giết tận Hoàng Minh Triết, làm như vậy, cha anh sẽ chết mà không nhắm mắt.
Những yêu cầu của Hoàng Minh Triết há lại chỉ có như vậy? Cậu ta muốn chính là toàn bộ nhà họ Hoàng, dù là phân một nửa cho người ngoài, cũng tuyệt đối không thể để Hoàng Thiên có được!
Lúc này thằng nhãi này đã hận đến nghiến răng nghiến lợi, cậu ta hận không thể lập tức giết chết Hoàng Thiên.
“Anh, anh quá nhân nghĩa rồi! Em....”
Hoàng Minh Triết mạnh mẽ gạt hai hàng nước mắt, quỳ gối dưới chân Hoàng Thiên.
Nhìn thấy Hoàng Minh Triết như thế, Hoàng Thiên cũng không gạt đi sự đề phòng, căn bản anh cũng không tin Hoàng Minh Triết khi nói những này.
“Quay về Hà Nội đi, về sau ngoan ngoãn mà làm người”.
Hoàng Thiên cũng không đỡ Hoàng Minh Triết dậy, chỉ là bình tĩnh nói như vậy.
“Anh, trước khi chuẩn bị đi, em muốn mời anh một bữa cơm, hai anh em chúng ta bình tĩnh, tâm sự, được không?”
Hoàng Minh Triết quỳ đến thẳng tắp. Dùng âm thanh cầu xin khẩn thiết nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên cảm thấy hơi mất kiên nhẫn, anh nào có nhàn rỗi ăn cơm với Hoàng Minh Triết?
“Ăn cơm thì miễn đi, cậu đi đi, về sau đừng đến chỗ này của tôi”
Hoàng Thiên phất phất tay, chuẩn bị quay vào.
Hoàng Minh Triết nhìn vậy thì gấp gáp, lần này nếu không thể hẹn Hoàng Thiên ra ngoài, kế hoạch tiếp theo sao có thể thực hiện được?
Bọn người Staro và Từ Diễm Lan chẳng phải sẽ càng thêm cười nhạo cậu ta là đồ vô dụng hay sao.
“Anh trai, như vậy là anh vẫn không tha thứ cho em sao? Nếu như anh không đồng ý với em, em sẽ quỳ chết ở cổng nhà anh! Ô ô ô..."
Hoàng Minh Triết che mặt mà khóc, khóc đến vô cùng đau lòng.
Mắt thấy Hoàng Minh Triết càng khóc càng to, Hoàng Thiên lại càng thêm yên lặng.
Sợ Lâm Ngọc An nghe được sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng, Hoàng Thiên đành phải đi ra, đóng kỹ cửa lại.
“Rốt cuộc cậu muốn náo loạn đến khi nào nữa đây?”
Hoàng Thiên mắt lạnh nhìn Hoàng Minh Triết.
“Anh, nếu như anh không đồng ý yêu cầu nhỏ này của em, chính là vẫn còn hận em! Như vậy, dù em có trở về Hà Nội thì trong lòng vẫn cảm thấy không yên ổn”
Hoàng Minh Triết ôm lấy đùi Hoàng Thiên, vừa khóc vừa gào nói.
Lúc này, rất nhiều người sống ở gần đây đều nhìn về phía họ, không biết bên này đã xảy ra chuyện gì.
Hoàng Thiên cũng cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi. Rơi vào đường cùng, cũng chỉ đành nói: “Được rồi, vậy cậu đi theo tôi”
Nói xong, Hoàng Thiên ngồi lên xe của anh.
Hoàng Minh Triết vô cùng vui mừng, không có phí công cậu ta phải khóc. Rốt cuộc cũng có thể lôi kéo Hoàng Thiên ra ngoài.
Sau khi Hoàng Thiên lên xe, Hoàng Minh Triết khống chế tâm trạng đang vô cùng hưng phấn, vẫn bày ra một dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt.
Hoàng Thiên cũng lười để ý đến Hoàng Minh Triết, lái xe ra khỏi khu biệt thự, dừng lại ở một nhà hàng ở gần đó.
“Anh, nơi này có phải hơi keo kiệt một chút hay không? Dù sao cũng là em mời anh ăn cơm, làm sao cũng phải chọn một nơi có thể ăn được.”
Hoàng Minh Triết nhìn khách sạn trước mặt một chút, nhiều lần hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên trợn nhìn Hoàng Minh Triết một chút, nói: “Cậu rất có tiền sao? Khách sạn này
làm sao mà keo kiệt?”
Một câu này quả thật đâm vào tim Hoàng Minh Triết.
Hiện tại quả thật cậu ta không có tiền. Trước đó cậu ta tiêu pha rất hoang phí, mắt thấy cả nhà họ Hoàng sẽ thuộc về mình, nhưng trên thực tế quyền lợi của nhà họ Hoàng, đều đã mất đi trong tay cậu ta.
“Vâng vâng vâng, vậy chúng ta ăn ở đây thôi.”
Hoàng Minh Triết đi theo Hoàng Thiên, đi vào bên trong khách sạn.
Thời điểm đi vào bên trong, cậu ta thừa dịp Hoàng Thiên không chú ý, tranh thủ thời gian quay đầu nhìn xung quanh một lần.
Cậu ta đang tìm Staro, thế nhưng lại không thấy cái bóng của Staro đâu cả.
Sau khi hai người đi vào khách sạn, Hoàng Thiên chọn một phòng riêng. Mang theo Hoàng Minh Triết tiến vào.
Dù sao Hoàng Thiên cũng muốn khuyên bảo Hoàng Minh Triết một phen, nói những lời này, vẫn là phải tìm một phòng riêng thì tiện hơn.
Nhưng mà Hoàng Minh Triết lại có tật giật mình, điều cậu ta để ý chính là liệu Staro có biết cậu ta đi vào phòng riêng này hay không.
Sau khi tiến vào phòng riêng, Hoàng Minh Triết để Hoàng Thiên gọi món ăn, nói ra một tràng đồ ăn.
Hoàng Thiên làm như không nghe thấy, sau khi gọi đồ ăn, Hoàng Minh Triết đổ một chén rượu cho Hoàng Thiên.
“Anh, chén rượu này em kính anh! Chúng ta vẫn là lần đầu tiên ngồi cùng một chỗ ăn cơm uống rượu đấy, haiz, cái này đều là do trước kia em quá không hiểu chuyện, vẫn luôn khiến anh tức giận!”
Hoàng Minh Triết than thở nói, sau đó uống hết ly rượu trong một hơi.
Hoàng Thiên cũng không nói cái gì, rượu trong chén cũng uống một hơi cạn sạch.
“Lần này sau khi em trở về Hà Nội, nhất định sẽ cải tà quy chính, đuổi Từ Diễm Dung đi, sau đó thuê một phòng ở trước”
Hoàng Minh Triết còn nói thêm.
“Không cần, sau đó tôi sẽ kêu quản gia Trần sắp xếp nhà ở cho cậu, về phần người phụ nữ Từ Diễm Dung kia, nếu cậu vẫn muốn cùng cô ta chơi bời lêu lổng. Tôi mà biết, hậu quả như thế nào thì cậu tự nghĩ đi.”
Hoàng Thiên cảnh cáo Hoàng Minh Triết.
“Vâng vâng vâng, em chắc chắn sẽ không dám nữa đâu”
Hoàng Minh Triết liên tục gật đầu đồng ý.
“Hoàng Minh Triết, hy vọng những lời câu nói hôm nay, đều là thật. Nếu như cậu còn không biết hối cải. Thì cậu sẽ thật sự không còn cơ hội nào nữa đâu”
Hoàng Thiên rất nghiêm túc nhìn qua Hoàng Minh Triết nói.
Dù sao cũng là em trai cùng cha khác mẹ, Hoàng Thiên cũng không còn người thân nào khác trên đời này nữa rồi.
Nhưng nếu có một tia hy vọng, Hoàng Thiên vẫn là hy vọng Hoàng Minh Triết có thể sửa đổi ăn năn hối lỗi, đây là điều anh hi vọng nhìn thấy.
“Vâng thưa anh.”
Cô nhân viên phục vụ lui ra ngoài, mời người bên ngoài tiến vào.
Rất nhanh, Staro đi đến.
Người đàn ông này thân cao một mét chín, mặc âu phục giày da, rất có uy phong cũng rất có khí thế.
Sau khi đi vào, Staro nhìn lướt qua Hoàng Minh Triết, cũng không để ý đến cậu ta.
Sau khi nhìn thấy Hoàng Thiên, đôi mắt xanh của Staro liếc ngang liếc dọc vài lần, lóe lên tia sáng hung ác.
Chương 873: Nói năng điên cuồng
Lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Thiên, Staro liền nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên không rời mắt.
Anh ta không chỉ một lần tưởng tượng dáng vẻ của Hoàng Thiên trông ra sao, anh ta vẫn khả tò mò với Hoàng Thiên,
Dù sao cũng là người có thể để cho ông chủ của anh ta là Migfis tự mình điểm danh, khẳng định là không đơn giản.
Một người là Hoàng Thiên, một người là Vũ Thanh, ở Việt Nam, Migfis muốn xử lý hai người này.
Nếu như không thể hoàn thành nhiệm vụ này, như vậy Staro cũng không biết phải bàn giao như thế nào với Migfis.
Hoàng Thiên cũng đang quan sát Staro, dựa vào kinh nghiệm của Hoàng Thiên, anh cảm thấy người nước ngoài này cũng tuyệt đối không phải người bình thường.
Đặc biệt là con mắt màu xanh hình tam giác kia, lộ ra hung ác, khi nhìn người ta cảm thấy không rét mà run.
Dạng người như vậy, nhất định là một người độc ác lại hung bạo.
Copy từ web τaмlinh247.com
Lúc này Hoàng Thiên lại nhìn lướt qua Hoàng Minh Triết, phát hiện Hoàng Minh Triết khó mà che giấu được sự hưng phấn trong lòng, Hoàng Thiên lập tức ý thức được, Hoàng Minh Triết cùng người đàn ông nước ngoài này, hẳn là có liên quan.
Lại nghĩ tới vừa rồi Hoàng Minh Triết rất sung sướng đồng ý, để người nước ngoài này đi vào phòng riêng, Hoàng Thiên liền cảm giác không thích hợp.
"Anh Hoàng Thiên. Xin chào”
Staro âm trầm cười một tiếng, đi tới bên cạnh Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, anh nhìn thoáng qua Hoàng Minh Triết, âm thanh lạnh lùng nói: “Là cậu kêu anh ta tới sao?”
Hoàng Minh Triết sững sờ, cậu ta cũng không ngờ tới Hoàng Thiên có thể lợi hại như vậy. Chỉ vậy mà đã đoán được.
“Tôi đang hỏi cậu đấy”
Hoàng Thiên nhìn chằm chằm Hoàng Minh Triết hỏi.
Sắc mặt Hoàng Minh Triết biến đổi, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.
Cậu ta vẫn rất sợ Hoàng Thiên, cho dù bây giờ Staro cũng ở đây.
“Anh, đây là một người bạn của em”
Hoàng Minh Triết nhẹ nhàng nói một câu.
“Anh Hoàng Thiên, tôi có thể ngồi xuống không” Staro rất đắc ý cười một tiếng, cũng không đợi Hoàng Thiên đồng ý, đã mặt dày ngồi xuống.
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
Là ngồi sát bên cạnh Hoàng Minh Triết, ngồi ở đối diện với Hoàng Thiên.
Rất hiển nhiên, anh ta cùng với Hoàng Minh Triết là một đám.
“Tôi để cho anh ngồi xuống sao? Cút ra ngoài”
Hoàng Thiên trầm giọng nói.
Đối với người nước ngoài không mời mà tới này, Hoàng Thiên cũng không có cảm tình gì.
“Ha ha, anh xác định để cho tôi rời đi? Như vậy thật đáng tiếc, anh sẽ hối hận, anh Hoàng Thiên ạ”.
Staro ha ha cười lạnh, rút ra một cây xì gà, ngồi hút.
“Anh, để em giới thiệu cho anh một chút, vị này là ngài Staro, anh ta muốn nói chuyện với anh một chút, tốt nhất anh nên phối hợp. Nếu không, em cũng không giúp được anh.”
Hoàng Minh Triết gật gù đắc ý nói, mặc dù nói chuyện với Hoàng Thiên khá lịch sự, nhưng Hoàng Thiên lại có thể cảm giác được, Hoàng Minh Triết đã lại bắt đầu giở trò.
Thấy Hoàng Minh Triết như thế, Hoàng Thiên không khỏi cười lạnh trong lòng.
Một người nước ngoài mà thôi, Hoàng Minh Triết thực sự cho là mình tìm được chỗ dựa? Quá ngây thơ rồi.
“Nói đi. Anh muốn nói chuyện gì với tôi.?"
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn Staro, hỏi.
“Anh Hoàng Thiên, đầu tiên tôi tự giới thiệu mình một chút, ông chủ của tôi là người đứng đầu tập đoàn Universe, Migfis, chắc hẳn anh đã nghe nói qua chứ?”
Staro nhìn thẳng Hoàng Thiên, quan sát phản ứng của Hoàng Thiên.
Lập tức, trong mắt của Hoàng Thiên lóe lên ánh sáng.
Nói cách khác, Hoàng Thiên sẽ không cảm thấy hứng thú, nhưng nhắc đến Migfis thì trong nháy mắt đã gây được sự chú ý với Hoàng Thiên.
Đang chuẩn bị hai ngày này đi ra ngoài cùng với Vũ Thanh, chính là vì muốn báo thù cho Đặng Kim Du, xử lý Migfs này.
Thật sự là nghĩ không ra, đàn em của Migfis, lại tìm anh ở Việt Nam, hơn nữa còn xuất hiện trước mặt anh trong tình huống này.
“Ha ha, anh chính là cấp dưới của Migfis sao?”
Hoàng Thiên cười một tiếng, hỏi Staro.
Staro thấy Hoàng Thiên không sợ mà ngược lại còn cười, anh ta thật sự cảm thấy bất ngờ.
Vốn cho rằng sau khi Hoàng Thiên nghe được tên của Migfis, thì sẽ rất sợ hãi, lại không ngời Hoàng Thiên căn bản cũng không coi ra gì.
“Đúng vậy, Migfis là ông chủ của tôi. Anh Hoàng Thiên, tôi nghĩ anh đã sớm biết, ông chủ của tôi đang tìm anh, muốn xử lý anh”
Staro rất đắc ý khẽ dựa vào trên ghế sô pha, ánh mắt trêu tức nhìn Hoàng Thiên.
Vẻ mặt này trông có vẻ rất muốn ăn đòn, Hoàng Thiên đã không nhịn được có chút ngứa tay, muốn đánh con hàng này một trận.
“Tốt, anh có thể ra tay xử lý tôi, trở về tranh công cùng với ông chủ của anh.”
Gương mặt Hoàng Thiên lạnh lùng, cười lạnh nói với Staro.
Con hàng này đã tự đưa mình đến trước mắt anh, điều đó có nghĩa là, Hoàng Thiên cũng không có ý định để con hàng này có thể rời khỏi nơi này.
Staro thu hồi vẻ mặt tươi cười lại, anh ta phát hiện, Hoàng Thiên không giống với người bình thường.
Đối mặt với sự uy hiếp từ cái chết của tập đoàn Universe, thế mà còn có thể duy trì sự bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ Hoàng Thiên này không sợ chết sao?
Phải biết rằng, tập đoàn Universe cũng không phải là một công ty hay xí nghiệp bình thường, mà là một tổ chức phạm tội nổi danh trên khắp thế giới!
Không những vậy tổ chức còn có quy mô khổng lồ, lại có vốn liếng hùng hậu làm hậu thuẫn, có thể nói là ai chọc tới tập đoàn Universe, nghĩa là người đó đã cách việc đi gặp thượng để cũng không xa.
Mà Hoàng Thiên và Vũ Thanh, đều đã vào sổ đen của tập đoàn Universe, dưới loại tình huống này, Hoàng Thiên vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh như vậy. Điều này khiến Staro cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Nhưng mà, Staro cũng là một người rất kiêu ngạo, anh ta cũng chỉ thoáng sửng sốt một chút, rồi lập tức liền cười ha hả.
“Ha ha ha! Anh Hoàng Thiên, có thể anh thật sự không sợ chết. Nhưng tôi khuyên anh một câu, người Việt Nam các anh có một câu ngạn ngữ rất hay, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Nếu anh đã thấy rõ tình thế trước mắt, thì chẳng lẽ muốn hy sinh một cách vô ích sao”
Staro cười ha ha nói.
Hoàng Thiên không muốn lãng phí thời gian cùng với con hàng này, anh lạnh giọng nói: “Anh nói xong chưa?”
“Còn chưa xong đâu! Anh Hoàng Thiên, hôm nay tôi đến đây, là muốn hợp tác cùng với anh, chỉ cần chúng ta có thể đạt thành hiệp nghị, như vậy người thân của anh sẽ an toàn, tôi có thể cam đoan”
Staro vừa cười vừa nói.
Hoàng Thiên cũng cảm thấy bất lực. Cũng không biết Staro này có năng lực gì, mà dám ăn nói linh tinh như vậy.
“Anh nói nghe một chút xem nào”
Hoàng Thiên châm một điếu thuốc, hỏi Staro.
Staro cảm thấy chuyện này có cửa nói chuyện, vội vàng nói: “Rất đơn giản, chỉ cần anh có thể phối hợp với chúng tôi, lừa gạt Vũ Thanh ra ngoài, để chúng tôi có thể xử lý Vũ Thanh, anh liền lập công lớn. Chẳng những chúng tôi sẽ không cần mạng của anh nữa, mà còn sẽ cho anh một số tiền lớn!”
“Ha ha, tôi biết anh Hoàng Thiên rất có tiền. Nhưng có ai sẽ ngại nhiều tiền đầu cơ chứ, đúng không?”
Nói xong những lời này, Staro nhìn Hoàng Thiên chăm chú, quan sát phản ứng của Hoàng Thiên.
Đây là âm mưu từ trước của anh ta, anh ta biết muốn giết chết Vũ Thanh thì khá là khó khăn, Vũ Thanh thật sự là quá lợi hại.
Nhưng nếu như có thể uy hiếp Hoàng Thiên, để Hoàng Thiên có thể hỗ trợ, thì chuyện giết chết Vũ Thanh trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Bởi vì Vũ Thanh rất tin tưởng vào Hoàng Thiên, nếu như Hoàng Thiên muốn hại chết Vũ Thanh, thì có thể dễ như trở bàn tay.
“Anh đã nói xong?”
Hoàng Thiên rất bình thản hỏi Staro.
“Đã nói xong, anh Hoàng Thiên, anh nên suy nghĩ thật kỹ một chút đi, việc liên quan đến chuyện sống chết, anh cần phải nắm chắc...”
Rầm!
Không đợi Staro nói xong, Hoàng Thiên đã cầm mâm cơm thức ăn trước mặt, mạnh mẽ đập lên mặt của Staro!
Staro không kịp chuẩn bị, bị đập vô cùng chuẩn xác vững vàng!
Lập tức, bát đĩa đều vỡ nát, rất nhiều mảnh sứ vỡ đâm vào mặt của Staro. Máu đã chảy đầy mặt anh ta!
CÁI Á! Fuck!”
Staro chửi rủa ầm ĩ, đứng lên dùng tay xoa mặt một chút!
Những hành động này thì càng thảm hơn, khiến cho mảnh sứ vỡ lại càng cắm sâu thêm, làm Staro đau đến sắp hỏng mất.
Thấy cảnh này, Hoàng Minh Triết bị dọa cho phát sợ. Thằng nhãi này cũng tranh thủ thời gian đứng dậy, lui về phía sau hai bước, sợ Hoàng Thiên cũng làm gì với cậu ta.
Hoàng Thiên lúc này bỗng đứng lên, đi mấy bước đến gần Staro.
Staro đang máu me đầy mặt, giống như một con quỷ sống. Anh ta đã tức giận đến sắp nổ tung.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Hoàng Thiên, không đến nửa phút sau, mấy người da trắng gồm cả nam và nữ, như lang như hổ vọt vào trong phòng riêng.
So với suy nghĩ của Hoàng Thiên thì đến nhanh hơn, rất hiển nhiên những người này đã sớm chờ sẵn ở cửa nhà hàng, sau khi nhận được lệnh của Staro, thì bằng tốc độ nhanh nhất lập tức xông vào đây.
“Ngài không sao chứ?”
Người đàn ông tên là Nick kinh ngạc nhìn Staro, đi tới hỏi thăm thương thế của Staro như thế nào.
“Không cần quan tâm đến tôi! Mau xử lý Hoàng Thiên đi! Không thể để cho nó có thể sống sót mà rời đi khỏi chỗ này!”
Staro chỉ vào Hoàng Thiên, ra lệnh cho Nick.
Chương 874: Đừng gọi tôi là anh trai
Staro nói chuyện vẫn rất có uy quyền, Nick nghe xong không nói hai lời, mang theo mấy tên đàn em liền xông tới.
Những người này đều có vóc người cao lớn, đồng thời lao về phía Hoàng Thiên, mỗi người đều cầm đao từ trong túi ra.
Là những thanh đao ngắn cùng màu, đám người này cũng là có chuẩn bị mà đến.
Người đàn ông tên Nick kia dẫn đầu, đi đến bên cạnh Hoàng Thiên, vùng đạo liền hướng đến yết hầu của Hoàng Thiên đâm tới!
Một đao kia rõ ràng chính là muốn mạng sống của Hoàng Thiên, có thể nói là một đao mất mạng.
Trong lòng Hoàng Thiên có chút tức giận, những người nước ngoài này cũng quả làm càn rồi. Tại địa bàn của Việt Nam, mà lại dám ban ngày ban mặt cầm đao đánh chém người!
Trong lòng Hoàng Thiên đã tức giận, nhìn thấy đạo đã đâm tới, đưa tay liền bắt lấy tay cầm đạo của Nick một cách chuẩn xác.
Lần này, hoàn toàn là dựa theo cảm giác, Hoàng Thiên căn bản cũng không có thời gian kịp phản ứng.
Khi tay bỗng bị bắt lại, Nick sửng sốt một chút, thực lực của gã ta vẫn rất mạnh, một thân cao to, tốc độ ra đao lại rất nhanh. Thế mà tay lại bị Hoàng Thiên bắt được.
Copy từ web τaмlinh247.com
“Chết tiệt!”
Nick chửi ầm lên, con hàng này còn biết dùng tiếng Việt để mắng chửi người, tức giận hét lên với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn thấy những người nước ngoài đang làm xằng làm bậy này liền cảm thấy phản cảm, thấy con hàng này còn dám mắng mình, Hoàng Thiên sao có thể để gã ta dễ dàng thoát.
Bốp! Bốp!
Đầu gối mạnh mẽ đá vào bụng của Nick. Chỉ hai cú đá này, Nick đã ăn không tiêu, ôm bụng đau khổ ngồi xổm xuống.
Bốp!
Hoàng Thiên lại đá một cước vào đầu Nick.
Răng rắc!
Bịch một tiếng, cổ của Nick đã bị gãy, nằm trên mặt đất co quắp.
Đây có thể nói là một đòn đánh bị thương rất nặng, Nick có thể giữ được mạng hay không cũng khó nói.
Lần này, đã làm bọn người Staro ngạc nhiên kinh sợ.
Bọn họ đều không nghĩ tới, Hoàng Thiên thể mà có thể đánh nhau giỏi như vậy, giơ tay nhấc chân một chút, liền phế bỏ đi một người có thực lực mạnh mẽ như Nick.
Mấy người nước ngoài còn lại cũng không dám khinh thường, bọn họ không thể không nhìn kĩ lại đối thủ một lần nữa.
Không ai dám xông lên, bọn họ vây quanh Hoàng Thiên, chờ đợi cơ hội.
Staro rất gấp gáp, hét lên với những tên này, nói cái gì thì Hoàng Thiên cũng nghe không hiểu.
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
Nhưng anh có thể đoán được chính là Staro ra lệnh cho bọn họ tấn công.
Mấy tên người nước ngoài cũng không dám không nghe, vội vàng ra tay, chuẩn bị đâm chết Hoàng Thiên.
“Tất cả đều dừng tay!”
Nhưng đúng vào lúc này, cửa phòng riêng bị đá mở, ngay sau đó hai bộ đội đặc chủng cầm súng tiến vào.
Họng súng đen xì nhắm ngay vào bọn người Staro, bầu không khí trong nháy mắt càng trở nên căng thẳng hơn.
Đây cũng không phải là đùa giỡn, Staro hiểu rất rõ ràng điểm này, bọn họ đều cầm đao, làm sao dám liều mạng cùng với súng cơ chứ?
“Các người là ai?”.
Staro căm tức nhìn hai bộ đội đặc chủng đứng ở cửa, lớn tiếng quát hỏi.
"Pång!"
Một tiếng vang trầm đục, đùi của Staro đã bị trúng đạn, ngã trên mặt đất.
“Đừng nói nhảm nữa, ném hết hung khí trên tay ra ngoài!”
Một bộ đội đặc chủng cảnh cáo nói.
“Ném, mau ném.....”
Staro gấp đến nỗi cũng không nói tiếng nước ngoài, mà dùng tiếng Việt ra lệnh cho đám đàn em, anh ta muốn hai bộ đội đặc chủng cũng nghe hiểu.
Những tên đàn em này của hắn, có người có thể nghe hiểu tiếng Việt, còn có người nghe không hiểu, người có thể nghe hiểu đều ném đao ra ngoài, tất cả những người còn lại cũng làm theo ném đạo ra.
Việc này cũng giống như đã tước vũ khí đầu hàng, ngay sau đó đều ngoan ngoãn ôm đầu ngồi xổm ở trên mặt đất.
Đây là quy củ, để đề phòng đối phương nổ súng.
“Cậu Thiên, không sao chứ?”
Một bộ đội đặc chủng đi đến, hỏi Hoàng Thiên.
“Không có việc gì?
Hoàng Thiên bình thản nói, thật ra cho dù hai bộ đội đặc chủng này không chạy tới, anh cũng chỉ là tốn nhiều công sức hơn chút, đối phó với bọn người Staro này, cũng không phải vấn đề gì lớn.
Thật ra hai bộ đội đặc chủng này đã sớm theo tới rồi, sau khi Hoàng Thiên và Hoàng Minh Triết ra ngoài, hai bộ đội đặc chủng này liền phát hiện bọn người Staro đang theo dõi ở trong bóng tối, loại này tình huống khả nghi này, hai bộ đội đặc chủng đương nhiên là sẽ không bỏ qua.
Hoàng Thiên để cho tất cả đám người này quỳ xuống úp mặt vào tường, quỳ thành một hàng.
Staro lấy tay che lấy đùi phải đang chảy máu. Đau đến mức dậy không nổi, đau đến mức mồ hôi đầy đầu.
Người đàn ông tên Nick kia thì càng thảm hại hơn, còn đang trên nằm trên mặt đất run rẩy, sắc mặt trắng bệch, cũng không biết có thể chống đỡ được bao lâu.
Lúc này Hoàng Minh Triết cũng có đầu rụt cổ ở trong góc, cậu ta đều nhìn đến ngây người.
Từ sau khi Hoàng Minh Triết quay về nhà họ Hoàng, liền cong đuôi rụt cổ mà sống, đã bao giờ gặp qua loại tình huống này.
Nhưng đối với Hoàng Thiên mà nói, loại tình huống này, thực sự cũng không to tát gì.
Hoàng Minh Triết chưa từng trải, thì rất khó tưởng tượng Hoàng Thiên lại dày dạn kinh nghiệm như vậy.
Hôm nay tận mắt nhìn thấy, Hoàng Minh Triết cực kỳ sợ hãi, điều khiến anh ta càng thêm hoảng sợ chính là, Hoàng Thiên thế mà lại rất bình tĩnh, giống như không bị tình huống vừa rồi dọa sợ hay ảnh hưởng một chút nào cả.
“Anh.. Anh trai.”
Hoàng Minh Triết nhìn thấy Hoàng Thiên đang nhìn mình, bị dọa đến mức giọng nói đều trở nên run rẩy, đứng ở chỗ đó, hai đùi đều không nhịn được phát run, không biết phải làm sao.
Nhìn Hoàng Minh Triết, lửa giận của Hoàng Thiên quả thực không thể nhịn được nữa.
Anh biết rõ. Hôm nay chính là cái bẫy mà Hoàng Minh Triết đặt ra cho anh, lừa gạt anh ra ngoài, để bọn người Staro ra tay.
“Đừng có gọi tôi là anh trai”
Hoàng Thiên trầm giọng nói.
“Vâng vâng vâng, em không gọi nữa, không có việc gì nữa rồi. Em sẽ quay về Hà Nội đây.”
Hoàng Minh Triết chẳng biết xấu hổ nói, sau đó liền muốn chạy đi.
Hoàng Thiên thấy thế, thực sự không biết phải nói gì. Da mặt của Hoàng Minh Triết dày đến loại trình độ này, Hoàng Thiên cũng là không ngờ tới.
“Làm sao lại không có việc liên quan đến cậu? Tôi đã cho phép cậu đi sao?”
Hoàng Thiên quát hỏi.
Lập tức, Hoàng Minh Triết đứng ở nơi đó, không dám chạy đi.
“Em không quen biết cùng bọn họ, lần này không có liên quan gì đến em cả”
Hoàng Minh Triết chỉ vào bọn người Staro, bất lực giải thích.
“Vừa nãy không phải cậu nói Staro là bạn tốt của cậu mà? Vừa rồi cậu còn cười vui vẻ như vậy?”
Hoàng Thiên nói, đến bên cạnh Hoàng Minh Triết.
Bich.
Hoàng Minh Triết bị dọa đến mức vội quỳ xuống, quỳ gối dưới chân Hoàng Thiên. Sợ hãi đến mức toàn thân đều ra mồ hôi lạnh.
Cậu ta sợ Hoàng Thiên sẽ đánh cậu ta, vừa rồi một cú đá của Hoàng Thiên, liền đá gãy cả cổ của Nick, chuyện này quá đáng sợ rồi.
“Người nhà họ Hoàng nhà tôi tại sao lại có người không có mặt mũi như vậy cơ chứ?”
Hoàng Thiên tức giận nói, nhấc chân đạp Hoàng Minh Triết ngã lăn xuống đất.
“Anh trai anh trai, chuyện này không thể trách em được, đều là do Staro bắt em phải làm như vậy!”
Hoàng Minh Triết vừa khóc vừa kêu gào.
“Hoàng Minh Triết! Tôi bắt ép cậu khi nào? Là cậu muốn Hoàng Thiên chết đi, cậu muốn làm người đứng đầu của nhà họ Hoàng”
Staro tức giận hô lên, anh ta muốn nói anh ta không nhận cái tội danh này.
“Nói hươu nói vượn! Staro anh là cái đồ chết tiệt, anh đừng có mà oan uổng người tốt!”
Hoàng Minh Triết giống như một người đàn bà chanh chua gào lên ầm ĩ với Staro.
“Tất cả đều ngậm miệng!”
Hoàng Thiên quát.
Lập tức, cả Hoàng Minh Triết và Staro đều im miệng không nói nữa.
“Gọi điện thoại cho Vũ Thanh, kêu anh ấy đến đây.
Hoàng Thiên nói với một bộ đội đặc chủng.
“Vâng thưa cậu Thiên”
Bộ đội đặc chủng này đồng ý, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Vũ Thanh.
Chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, Hoàng Thiên cũng ý thức được, cơ hội đã tới rồi.
Staro này, chính là đàn em của Migfis, so với người có mặt như cái nắp nồi bắt được vài ngày trước thì mạnh hơn rất nhiều.
Tên mặt nắp nồi mặc dù cũng là đàn em của Migfis, nhưng khẳng định không phải là thành viên quan trọng, Migfis cũng sẽ không tin tưởng một người Việt Nam.
Nhưng có Staro, muốn tìm được Migfis, thì dễ dàng hơn nhiều.
Toàn bộ căn phòng đã hoàn toàn yên tĩnh, Hoàng Thiên không lên tiếng, cũng không có ai dám lên tiếng.
Staro sợ Hoàng Thiên sẽ xử lý anh ta, nên cố nhịn đau đớn mãnh liệt, không dám kêu lên, nhịn đến mức khó chịu.
Nhưng cho dù Hoàng Minh Triết có là em trai cùng cha khác mẹ với anh, thì lần này, Hoàng Thiên cũng không có ý định sẽ bỏ qua cho Hoàng Minh Triết.
Bời vì thằng nhãi chết tiệt này có chết cũng sẽ không biết hối cải, bỏ qua cho cậu ta, cậu ta sẽ còn đến kiểm chuyện.
“Đúng vậy, chuyện Hoàng Minh Triết làm thế nào cấu kết với những người này, tôi còn chưa hỏi đến đâu?
Hoàng Thiên nói.
“Vâng thưa cậu chủ, vậy Hoàng Minh Triết giao cho anh, những người này tôi sẽ đều mang đi
Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên.
Chương 875: Cô không được đi
Bàn tay Vũ Thanh dùng sức bóp cánh tay Staro phát ra tiếng cộp cộp, chỉ chút nữa là gãy xương.
Staro còn ương ngạnh ngoan cố không kêu rên một tiếng, vì anh ta nghĩ chuyện đó rất mất mặt.
Tuy là như vậy, Staro cảm thấy đau toát mồ hôi lạnh, cả người lảo đảo không đứng vững.
Đùi phải bị dính một phát súng đã làm Staro đứng không vững rồi.
“Vũ Thanh, bây giờ anh quay đầu lại may ra còn kịp đấy! Ông chủ chúng tôi Migfis rất thích người tài giỏi, chỉ cần anh quay đầu lại về với tập đoàn Universe chúng tôi. Tôi chắc chắn anh sẽ không xảy ra chuyện gì cả!”
Staro như đang niệm kinh, thì thầm nói với Vũ Thanh.
Bốp!
Vũ Thanh không nhân nhượng với loại người bại hoại này, anh ta vung tay tát một cái thật mạnh.
Đánh vào cái mặt khó ưa của Staro, bỗng nhiên mặt Staro sưng thành cái bánh bao nhân nhúm.
Copy từ web τaмlinh247.com
“Trước khi tôi chưa hỏi anh cái gì thì tốt nhất anh nên ngoan ngoãn mà câm miệng lại, nếu không đừng ngạc nhiên khi bị đánh chết!”
Vũ Thanh trầm giọng quát lên.
Cuối cùng thì Staro cũng biết điều mà ngậm miệng không dám nói, anh ta bị đánh, anh ta cũng biết đau.
“Cậu chủ, tôi mang những người này đi trước, cậu giải quyết chuyện nhà riêng trước, sau đó thì tới chỗ tôi”
Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên gật đầu đồng ý, anh biết Vũ Thanh phải chuẩn bị lên đường, tới Châu Phi tính toán nợ nần với Migfis!
Hoàng Thiên cũng phải đi, nhưng trước hết là phải giải quyết xong chuyện trong nhà, sau đó mới đi theo Vũ Thanh.
Bây giờ chuyện trong nhà, Hoàng Thiên thấy vô cùng nhức đầu.
Chuyện bên ngoài thì dễ xử lí, nhưng chuyện trong nhà rất phức tạp.
Như Hoàng Minh Triết này, giết chết không được mà không giết cũng không xong.
Giết cậu ta, cha anh dưới cửu tuyền sẽ rất đau lòng, dù sao đó cũng là con trai ruột.
Nhưng nếu tha không giết Hoàng Minh Triết, sớm muộn gì cũng xảy ra tai họa, tên oắt con này sẽ không biết đường mà cảnh tỉnh.
Cấp dưới của Vũ Thanh chạy tới, đi vào phòng riêng bắt tất cả đám người Staro áp giải đi ra ngoài.
Chỉ còn lại Hoàng Thiên và Hoàng Minh Triết ở lại trong phòng, Hoàng Thiên nhìn Hoàng Minh Triết, sau đó nói với cậu ta: “Đi theo tôi”
Bây giờ Hoàng Minh Triết đã không còn chút hy vọng mào, tối hôm qua còn mơ tưởng tìm được người giúp đỡ, có thể làm Hoàng Thiên thất bại.
Nhưng không tới một ngày đã tuyệt vọng hoàn toàn.
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
Hiện tại còn rơi vào tay Hoàng Thiên, chỉ có thể mặc cho Hoàng Thiên thích làm gì thì làm.
Hoàng Minh Triết bực tức đấm tường, không thể làm gì khác hơn là việc ngoan ngoãn đi theo Hoàng Thiên ra khỏi quán bar.
Hoàng Thiên dẫn Hoàng Minh Triết lên xe, cho tên oắt này ngồi cạnh ghế lái.
“Anh, em không biết nên nói gì cho đúng nhưng anh có thể tha thứ cho em một lần không?”
Hoàng Minh Triết sợ hãi nhìn Hoàng Thiên dè dặn hỏi.
Ngược lại Hoàng Thiên rất bình tĩnh, vì chuyện này mà Hoàng Minh Triết rất tức giận, cái tính khí xấu xa không ai đụng vào được.
Hoàng Thiên quay lại nhìn Hoàng Minh Triết nói: “Cậu nói thật cho tôi, có phải cậu còn ở chung một chỗ với Từ Diễm Dung?”
Hoàng Minh Triết ngơ ngác, anh ta biết không thể lừa được Hoàng Thiên nên đánh phải gật đầu thừa nhận.
“Cậu đúng là mất hết mặt mũi!”
Hoàng Thiên không bực điện không được, quả thực là không kìm chế được, cho Hoàng Minh Triết mấy cái tát.
Dĩ Nhiên Hoàng Thiên vẫn còn nể tình cảm mà ra tay nhẹ, nếu không Hoàng Minh Triết đã bị đánh chết từ lâu rồi.
Hoàng Minh Triết bị đánh cũng rất đau, anh ta lau vệt máu dính miệng, khóc lóc nói: “Đại ca, tôi không dám ăn chơi trác táng với Từ Diễm Dung nữa, anh đánh chết tôi cũng không có ích gì, chỉ càng làm bố đau lòng”
“Cậu còn mặt mũi mà nói vậy?” Hoàng Thiên túm cổ áo Hoàng Minh Triết, tức giận rít lên.
“Tôi biết tôi không đáng làm người, xin anh cho tôi thêm một cơ hội cuối cùng, tôi đảm bảo sẽ không có lần sau”
Hoàng Minh Triết lau nước mắt, giải và ăn năn hối cải trước mặt Hoàng Thiên.
Một chữ Hoàng Thiên cũng không muốn tin, anh châm một điếu thuốc hút, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Từ Diễm Dung ở chỗ nào?”
Hoàng Minh Triết chỉ cần bảo vệ tốt chính mình, còn Từ Diễm Dung, anh ta chẳng hơi đâu mà quan tâm.
“Ở quán bar đấy, không chỉ có mỗi Từ Diễm Dung mà chị cô ta là Từ Diễm Lan cũng có ở đấy. Đại ca. Tôi nói cho anh biết, Từ Diễm Lan và vợ của Staro!”
Hoàng Minh Triết tự giác nói cho Hoàng Thiên tình hình, muốn lấy lòng Hoàng Thiên
Hoàng Thiên nghe vậy thì ngoài dự tính, ồn ào cả nửa ngày, hóa ra Từ Diễm Dung lại là em dâu của Staro.
Mặc kệ bọn họ có quan hệ như nào thì Từ Diễm Dung và Hoàng Minh Triết, Hoàng Thiên không thể để hai người bọn họ ở bên ngoài qua lại, hai người một trai một gái ở chung một chỗ thì chẳng tốt chút nào, nói không chừng có thể xảy ra loại chuyện tình yêu rồi như con thiêu thân lao vào biển lửa.
“Chỉ đường cho tôi, đi tìm hai chị em bọn họ”
Hoàng Thiên ra lệnh cho Hoàng Minh Triết.
“Vâng, anh yên tâm đi đại ca, chắc chắc tôi sẽ tận lực phối hợp với anh.”
Hoàng Minh Triết luôn miệng vâng vâng, chỉ đường cho Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên lái xe đi theo đường Hoàng Minh Triết chỉ, nhanh sau đó tới quán bar Hoàng Minh Triết tới trước đó.
Hoàng Minh Triết còn hăng hái chạy lên trước dẫn đường, đưa Hoàng Thiên đến cửa một phòng.
“Đại ca, Từ Diễm Dung ở trong phòng này”
Hoàng Minh Triết nói nhỏ với Hoàng Thiên.
“Cậu cũng từng ngủ ở cái phòng này?”
Hoàng Thiên nhịn lửa giận hỏi Hoàng Minh Triết.
Hoàng Minh Triết không nói gì, coi như ngầm thừa nhận.
Nghĩ đến chuyện Từ Diễm Dung là đàn bà từng có chồng. Hoàng Thiên lại thấy tức.
Người đàn bà này qua lại vớ vẩn với Hoàng Thiên, chuyện này mà phát tán ra bên ngoài, mặt mũi họ Hoàng biết vứt đi đâu? Cò ra cái thể thống gì nữa?
Hoàng Thiên chán không muốn đánh Hoàng Minh Triết nữa, lúc này Hoàng Minh Triết lấy thẻ mở cửa phòng ra.
Sau khi mở cửa phòng thuê, Hoàng Minh Triết đi vào trước.
Hoàng Thiên cũng đi thẳng vào theo, anh quan sát bên trong một lượt, trên một chiếc giường lớn có hai người phụ nữ trẻ ngồi đó.
Một trong hai người chính là Từ Diễm Dung , người đàn bà vô cùng lẳng lơ.
Người còn lại có dáng vẻ gần giống Từ Diễm Dung, chỉ là không quyến rũ như Từ Diễm Dung.
“Hoàng Thiên?”
Từ Diễm Dung liếc nhìn Hoàng Thiên, kinh ngạc hét lớn, nhảy từ trên giường xuống.
Từ Diễm Lan nghe Từ Diễm Dùng hét cái tên Hoàng Thiên thì cũng hoảng hốt giật mình nhảy từ giường xuống.
Hoàng Thiên không nói gì, anh chỉ lạnh lùng đứng đấy nhìn Từ Diễm Dung và Từ Diễm Lan.
“Triết Triết, chuyện này, chuyện gì đang xảy ra? Sao anh lại đi cùng Hoàng Thiên quay lại?”
Từ Diễm Dung vô cùng hoảng, cô ta quay sang hỏi Chu Triệt. Vẻ mặt Hoàng Minh Triết rất khó chịu, anh ta cũng thật muốn Hoàng Thiên chết đi.
Nhưng không có cách nào khác, Hoàng Thiên sai anh ta chỉ đường, anh ta không dám không nghe lời.
Thấy Hoàng Minh Triết không nói gì, Từ Diễm Dung không hỏi nữa, dĩ nhiên cô ta cũng đoán ra được phần nào, Hoàng Minh Triết bị Hoàng Thiên nắm thóp trong tay.
“Chồng chị cả thế nào sao?”
Từ Diễm Dung gấp gáp hỏi Hoàng Minh Triết.
Ở trong mắt cô ta, Staro có vẻ rất lợi hại, chỉ cần có mặt Staro thì không có lý do gì mà phải sợ Hoàng Thiên.
“Bị anh tôi bắt được.”
Hoàng Minh Triết nháy mắt ra hiệu cho Từ Diễm Dung, muốn ra hiệu cho cô ta đừng nói gì lung tung.
Từ Diễm Dũng cũng rất khôn khéo, cô ta cũng rất thức thời, biết Staro thất bại trong tay Hoàng Thiên, Hoàng Minh Triết muốn bảo cô ta đừng nói thêm chuyện gì xấu, để tránh lại chọc cho Hoàng Thiên tức giận.
“Cái gì? Chồng tôi bị anh ta bắt?”
Từ Diễm Lan bỗng nhảy đúp vào hỏi Hoàng Minh Triết.
“Chị cả, chị đừng nói nữa, nghe anh tôi nói đã”
Hoàng Minh Triết còn mờ mờ ám ám, lúc này còn chọn cái gì tốt để nghe.
“Tôi nghe cái chân con bà nhà nó ý!”
Từ Diễm Lan tức giận chạy xông tới gần Hoàng Thiên hét: “Anh chính là Hoàng Thiên? Tôi cảnh cáo anh, tốt nhất thì hãy thả chồng tôi ra ngay, anh biết anh ấy là ai không? Ông chủ sau lưng anh ấy là người anh có thể trêu nổi sao?”
Đối với người phụ nữ hung hăng như này, Hoàng Thiên chỉ cảm thấy bực mình.
“Thiên hạ có bao nhiêu người đàn ông tốt thì cô không lấy làm chồng, chắc không phải là muốn lấy trai nước ngoài? Gả cho người nước ngoài thì rất nở mày nở mặt hả?”
Hoàng Thiên răn dạy.
Từ Diễm Lan nghe vậy thì càng bùng lên cơn tức giận, cô là là rất chung thủy, một lòng với Staro.
“Anh câm miệng cho tôi! Bà đây muốn lấy ai, gả cho an thì chẳng đến phiên anh phải nhảy vào bình xét sao? Thả chồng tôi ra ngay, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng!”
Từ Diễm Lam tức giận nói to.
Hoàng Thiên không muốn nghe mấy người này hò hét om xòm nữa, anh lấy điện thoại ra gọi cho Tiêu Tam, bảo anh ta lập tức đưa người tới.
Thấy Hoàng Thiên gọi điện gọi người tới thì Từ Diễm Lan hơi lo sợ.
Thật ra thì cô ta không biết Hoàng Thiên lợi hại thế nào, chỉ thấy Hoàng Thiên một thân một mình tới chỗ này, cô ta cũng không coi Hoàng Thiên là gì.
Nhưng khi Hoàng Thiên gọi người tới, tất nhiên là cô ta cũng thấy sợ.
“Diễm Dung, chúng ta đi!”
Từ Diễm Lan kéo tay Từ Diễn Dung đi.
“Cô dám đi?”.
Sắc mặt Hoàng Thiên đen xuống, anh quát to với Từ Diễm Lan.
Làm Từ Diễm Lan sợ không dám động đậy, cô ta nhận thấy Hoàng Thiên cứ như muốn đánh cô ta.
Hoàng Thiên chỉ thẳng mặt Hoàng Minh Triết lớn giọng quát.
“Tôi không dám gọi chị cả, đại ca, tôi không dám nữa.”
“Ai là anh trai anh?”
Hoàng Thiên lại tát cho Hoàng Minh Triết một cái tát nữa.
Lần này Hoàng Minh Triết không chịu đựng được, sau khi bị đánh ngã lăn xuống đất, đầu đập vào một cái túi to.
Từ Diễm Lan thấy vậy, tâm hồn thiếu nữ yếu đuối của cô ta run lẩy bẩy, cô ta không dám cử động, gấp gáp lo lắng nhìn chằm chằm Hoàng Thiên
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");