Chương 744: Bệnh cuồng loạn
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tìm thấy bệnh cuồng loạn? Hoàng Thiên nghe thấy lời này, trong lòng nhất thời chấn động.
Tình hình này là thế nào? Chẳng lẽ vợ anh lại bị cuồng loạn sao? "Giáo sư Tôn, ông có thể khẳng định thật sự không phải bị bệnh không?”
Hoàng Thiên có chút lo lắng, hỏi giáo sư Tôn.
Giáo sư Tôn bất lực lắc đầu, nói với Hoàng Thiên: "Thưa cậu, tôi làm nghề y đã mấy chục năm nay, sẽ không có chuyện nhìn nhầm được."
"Loại tình huống thế này thực ra cũng không hiếm thấy.
Sau khi kiểm tra bằng nhiêu máy móc khác nhau thì không thấy vấn đề gì, nhưng bệnh nhân lại mắc một chứng bệnh lạ".
"Tất nhiên rồi, đây cũng không phải là mê tín.
Chúng tôi thường gặp chuyện này trong việc khám lâm sàng, bình thường tôi đều đề nghị người nhà đưa bệnh nhân đi khám khoa ngoại xem sao.
'Khoa ngoại mà giáo sư Tôn đang nói không phải là một phòng khoa ngoại trong bệnh viện, mà là bà đông dân gian có công năng đặc biệt.
Hoàng Thiên nghe xong liên gật đầu, anh cũng tin tưởng những lời mà giáo sư nói, dù sao bị giáo sư này tuổi tác đã cao, nói một cách chắc chắn như vậy, hẳn là không sai được.
Thế nhưng tại sao vợ anh lại bị cuồng loạn nhỉ? Gần đây cô ấy không đến những nơi ô uế nào, hơn nữa trước đây cũng chưa từng gặp chuyện này bao giờ.
Trong lòng Hoàng Thiên rất ngổn ngang.
Nhưng bây giờ không phải lúc để rối bời nữa, càng không phải lúc nghĩ ra kết quả cuối cùng, phải lập tức giải quyết nỗi đau này cho vợ anh mới được.
"Hoàng Thiên, em đau lắm, thật sự không chịu nổi..."
Lâm Ngọc An nghiến chặt răng.
Hét với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên vô cùng đau lòng, anh thật sự rất yêu Lâm Ngọc An.
Nỗi đau trên cơ thể Lâm Ngọc An, nhưng lại đau đớn ở trong lòng Hoàng Thiên, bây giờ Hoàng Thiên muốn tìm rõ gốc bệnh, cho dù là yêu ma quỷ quái gì, Hoàng Thiên cũng đều muốn triệt để tận gốc! "Ngọc An, em kiên trì thêm một chút nữa, bây giờ anh sẽ đưa em đi tìm một người cao tay, chữa khỏi bệnh cho em."
Hoàng Thiên nói xong, ôm lấy Lâm Ngọc An, rồi đi ra ngoài.
"Cậu Thiên, anh chờ một chút!" Lúc này, Lâm Ánh Nguyệt đuổi theo, gọi Hoàng Thiên lại.
"Ánh Nguyệt, có chuyện gì không?" Trong lòng Hoàng Thiên nóng như lửa đốt, không biết Lâm Ánh Nguyệt gọi anh làm gì.
"Cậu Thiên, anh định tìm người cao tay chữa bệnh cho chị dâu ở đâu?"