Trứng Gà Yêu Tảng Đá

Chương 100: Phiên Ngoại




Có một ngày, không biết Hạ Đông Noãn từ nơi nào tìm được một lọ tinh dầu thơm nghe nói có thể gia tăng tình thú, mới đầu nàng còn không nghe hiểu lời giới thiệu hàm hồ mờ mịt của ông chủ tiệm, thẳng đến khi hắn mang theo vẻ mặt thần bí lại cực độ đáng khinh, chỉ vào cái chai tinh dầu nho nhỏ trên tay, nói chỉ cần nhỏ vào trong giá nến một giọt, rồi đốt một ngọn lửa nho nhỏ, cam đoan từ buổi tối đến suốt đêm đều sẽ hưng phấn đến hừng đông, Hạ Đông Noãn mới đột nhiên hiểu ra vì sao cái bình nho nhỏ này lại đắt tiền đến thế.

Nếu đặt ở quá khứ, cho dù có cho nàng một ngàn lá gan cũng không dám làm vậy, nhưng trọng điểm là ngày đó sau khi có được Y Vận Hàm, những ngày sau trong đầu căn bản như chiếu một cuốn phim, càng không ngừng xuất hiện ngọc thể của người kia. Hạ Đông Noãn cũng hoài nghi không biết mình có mắc bệnh gì không. Có lẽ là khả năng quảng cáo sản phẩm của chủ tiệm rất tốt, lại có lẽ do dục vọng xui khiến, nàng thế nhưng thật sự bị ông chủ đó gài mua, mua cái thứ tinh dầu thơm gọi là "có thể làm cho người ta sinh long hoạt hổ".

Sau khi mua, nàng vẫn để trên bàn trà trong nhà, chờ đến khi Y Vận Hàm đến nhà qua đêm có thể sử dụng. Nhưng quan trọng là, Y Vận Hàm quá bận, bận đến mức ngay cả thời gian ngủ cũng không có. Cứ như vậy chờ mong chờ mong, Y Vận Hàm nhưng vẫn chưa tới qua đêm, qua vài ngày, Hạ Đông Noãn cũng quên mất thứ đó.

Đợi đến khi Y Vận Hàm giải quyết một vụ mua bán xong xuôi, rốt cục có thời gian đến nhà Hạ Đông Noãn, Hạ Đông Noãn đã không nhớ nổi có thứ đó tồn tại, tuy nó vẫn chói lọi đặt trước mặt, Hạ Đông Noãn đã sớm đối với nó nhìn mãi đến chán không buồn nhìn. Nhưng nàng là nàng, Y Vận Hàm là Y Vận Hàm, người ta cũng không nhìn quen đến phát chán.

Khi Hạ Đông Noãn tắm rửa, cô không có việc gì làm ngắm cái điều khiển, quan sát đồ bày trên bàn trà. Cô đột nhiên phát hiện một bình chất lỏng kỳ quái, mặt trên viết thật to bốn chữ "tinh dầu thơm". Y Vận Hàm không chút nghĩ ngợi cầm lên xem, mấy thứ tinh dầu thơm thế này, cô rất thích. Cô cũng không hỏi Hạ Đông Noãn rốt cuộc cái này dùng thế nào, cứ dựa theo hàm lượng tinh dầu bình thường, đổ mấy ml vào giá, bắt đầu đốt. Lại không biết, số lượng tinh dầu mà cô đổ vào cũng đủ dùng bốn lần.

Một cỗ hương kỳ dị mang theo chút khô nóng theo chóp mũi lan tràn ra bốn phía, tuy Y Vận Hàm cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng may hương vị không khó ngửi, cô cũng không để ý, ngồi ngay tại sô pha bên cạnh, xem tivi.

Thời gian trôi qua từng chút, tiếng nước trong phòng tắm còn tí tách vang, chẳng qua, Y Vận Hàm cảm thấy thân thể có cảm giác gì đó khác thường. Thế nào đột nhiên cảm thấy không khí trở nên nóng như thế, trên khuôn mặt tuyệt mỹ thế nhưng chậm rãi nổi lên nét ửng hồng, thậm chí ngay cả trong ánh mắt đều xuất hiện tơ máu. Diễn viên trong quảng cáo trên tivi thế nhưng lại một chút cũng không lọt được vào mắt, trong đầu tưởng tượng toàn bộ là bộ dáng của Hạ Đông Noãn đang tắm rửa.

Y Vận Hàm vỗ vỗ mặt mình, tận lực làm cho mình tỉnh táo, chỉ tiếc, tiếng nước truyền ra từ phòng tắm càng lớn, tiếng tim đập trong lồng ngực cô lại càng gia tốc, ngay cả hô hấp cũng có chút dồn dập.

Y Vận Hàm cảm thấy mình nhất định điên rồi, bằng không thế nào lại ma xui quỷ khiến trực tiếp đẩy cửa đi vào phòng tắm, liếc một cái liền thấy Hạ Đông Noãn ở giữa sương mù mông lung đang sát xà phòng, thân thể phát dục rất tốt, mái tóc ướt át mềm mại buông trước ngực, dáng vẻ kia lại có một loại ma lực dụ hoặc.

Trong đầu Y Vận Hàm như ầm vang một cái, tim đột nhiên lỡ một nhịp, thân thể lại bắt đầu run rẩy rất khẽ. Hạ Đông Noãn bị Y Vận Hàm đột nhiên đẩy cửa vào doạ sợ, còn cả ánh mắt của cô, sao lại kỳ lạ như thế, có thứ xung động doạ người, giống như muốn lập tức ăn sạch mình.

"Hàm, chị, làm sao vậy?" Hạ Đông Noãn nhìn Y Vận Hàm vẫn không nhúc nhích, đứng ở cửa, đột nhiên từ chóp mũi truyền đến một làn hương. Một hương vị rất quen thuộc, không phải là??? Hạ Đông Noãn đột nhiên sực nhớ đến chai tinh dầu thơm mà ngày đó ông chủ tiệm cho mình ngửi thử.

Nàng còn không kịp hỏi Y Vận Hàm có phải đã sử dụng nó không, cô đã đi tới, sau đó vội vàng áp lên môi nàng.

Y Vận Hàm cũng không biết mình làm sao, cô chưa từng kích động như thế, toàn thân nổi da gà, Hạ Đông Noãn trần trụi dưới thân có một thứ mị lực làm người ta mê muội mà một loli bình thường không có, thân thể ướt sũng vậy mà lại làm người ta nổi lên phản ứng ngượng ngùng nhất. Cô cởi quần áo của mình, trực tiếp tiến vào bồn tắm.

Y Vận Hàm khẩn cấp cùng nàng miệng lưỡi quấn quýt, khẩn cấp muốn làm càng nhiều chuyện. Hạ Đông Noãn đón nhận sự nhiệt tình chưa từng có của Y Vận Hàm, những nơi mà đôi bàn tay mềm mại vuốt ve qua như muốn dấy lên ngọn lửa.

Ngọc thể nhấp nhô trong nước dấy lên từng vòng gợn sóng làm cho Y Vận Hàm có thoáng hoảng hốt tinh thần, ánh mắt như mất đi tiêu cự, trong thân thể tựa hồ có một ngọn lửa tà ác càng không ngừng thiêu đốt. Cô đột nhiên có một linh cảm, hơi trầm mình xuống làn nước, hai tay đỡ vòng eo nhỏ đang hơi dướn lên của Hạ Đông Noãn, đụng đến gốc đùi, đột nhiên nhấc lên, đem nửa thân dưới của Hạ Đông Noãn trực tiếp nâng lên khỏi mặt nước, đặt trên vai mình.

Hạ Đông Noãn cảm giác được thân dưới của mình bỗng nhiên bị nâng lên, nhìn đến những lọn tóc ướt đẫm hỗn độn dán trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Y Vận Hàm, động lòng người như một đoá hoa sen mới nở, lại làm cho người ta hoàn toàn đui mù, xinh đẹp đến cực điểm, một mặt hàm chứa xuân tình, mau chóng làm cho nhịp tim của Hạ Đông Noãn như muốn vỡ tung.

Trên mặt Y Vận Hàm là biểu tình bởi vì dục vọng mà biến thành hồng, hai mắt mê ly, giống như sắp phun lửa. Vừa bị kinh diễm, lại mạnh mẽ cảm giác được Y Vận Hàm không có ý tốt, tiến sát cửa động xấu hổ e ấp, đang nhỏ giọt dòng nước ấm áp kia, thân thể Hạ Đông Noãn bỗng nhiên như có dòng điện trăm ngàn volt chạy qua, khẽ run rẩy. Nàng chưa từng bị ai đối đãi tương tự, thân thể thiếu thốn trải nghiệm đang điên cuồng tiến vào một thế giới cho tới giờ cũng chưa biết.

"Hàm, chị muốn làm gì?" Hai tay Hạ Đông Noãn theo bản năng chống đỡ hai bên vách bồn tắm, chẳng qua hai tay đã hoàn toàn vô lực. Trong lòng nàng kích động, lại không biết Y Vận Hàm rốt cuộc muốn làm gì.

"Đừng nhúc nhích, để tôi tới."

Y Vận Hàm cười ngớ ngẩn, khoé miệng là đường cong hoàn mỹ, cô ôn nhu hôn lên cửa vào ẩm ướt, đầu lưỡi nhẹ nhàng khiêu khích, tuy rằng mất đi sự kiềm chế ban đầu, nhưng lý trí vẫn còn, cho nên hết sức săn sóc, ôn tồn. So với ngón tay, đầu lưỡi quả nhiên càng có thể tìm được địa điểm mẫn cảm, càng trêu chọc lòng người, làm cho những lời Hạ Đông Noãn muốn nói biến thành tiếng rên rỉ vỡ nát.

Thân thể bị xâm nhập ở chỗ sâu trong, thể xác và tinh thần của Hạ Đông Noãn đều bị kích thích mãnh liệt, bị khoái cảm mạnh mẽ kích thích. Muốn kháng cự muốn chạy trốn, thân thể lại biến thành muốn tới gần, không kịp nói không, không kịp nói đã chuẩn bị tốt, bộ vị tư mật cũng đã rộng mở để nghênh đón Y Vận Hàm âu yếm. Dáng vẻ phong hoa tuyệt đại đang chìm đắm trong dục tình của người kia rơi vào mắt Hạ Đông Noãn, hoá thành liều thuốc thúc tình tươi đẹp nhất, làm cho nàng cũng bắt đầu sôi trào cả lên.

Hạ Đông Noãn lơ đãng thoáng nhìn tư thế khoa trương của hai người phản chiếu rất rõ ràng trong gương, giống như đang nhìn mình diễn phim AV. Thị giác bị đánh sâu vào một cách mạnh mẽ như hung hăng đập vào lồng ngực của Hạ Đông Noãn, hai khoả tròn trịa trước ngực bị hai bàn tay đầy kinh nghiệm của Y Vận Hàm kìm kẹp, hoa viên mê người bị cô dùng đầu lưỡi chiếm lấy, trong miệng còn không ngừng tràn ra thứ thanh âm làm người ta cảm thấy thẹn, không thể ẩn nhẫn.

Nàng cũng không biết vì cái gì thân thể sẽ có phản ứng như vậy, cũng không biết vì sao eo mình lại không chịu khống chế mà vặn vẹo, giống như thay đổi cách thức, để làm cho Y Vận Hàm đến nhấm nháp mình.

Không phải nàng không nghĩ đến việc để Y Vận Hàm làm chuyện đó với mình, nhưng đến khi thật sự xảy ra, thân thể vẫn trống rỗng đến mức đáng sợ, thật giống như sẽ lập tức sụp đổ. Không phải bởi vì nàng bảo thủ, mà là một người bị nhấm nháp như thế, thân thể bị nghiên cứu thế này, còn có thể rành mạch nhìn mình bị chiếm giữ, cảm giác này hoàn toàn làm cho mọi lý trí của Hạ Đông Noãn sụp đổ, mọi sự rụt rè đều bị dỡ xuống.

"Chị vào đây!" Nụ cười mỉm như yêu nghiệt làm cho trái tim Hạ Đông Noãn nặng nề đập vội, có lẽ là vì câu này, lại có lẽ là đầm nước ấm áp ở nơi đó, cảm giác đau đớn như bị xé rách nhưng thật ra lại không thống khổ như nàng tưởng tượng.

Thời điểm ngón tay của Y Vận Hàm nhẹ nhàng đâm thủng lớp màng mỏng kia, một tia máu hồng hồng tràn ra theo dòng nước. Nhưng cô không cho Hạ Đông Noãn cơ hội để phản ứng, mà nhanh chóng hôn lên cái miệng non mềm hồng nhuận như anh đào, bắt đầu chậm rãi ra vào đưa đẩy.

Hạ Đông Noãn bị mỗi một động tác của Y Vận Hàm nắm giữ trong tay, hoàn toàn không có cách nào nói chuyện, đầu óc cùng phản ứng thành thực của thân thể với khoái cảm sau khi đau đớn rút đi. Mỗi thứ tích luỹ từng chút một, bành trướng từng điểm. Giống như mình có nhiều hơn một trái tim, mỗi một lần đều có thể cảm giác được sự thoả mãn cùng trống rỗng chạy đua với nhau.

Tiếng hít thở nặng nề, hỗn hợp với không khí ẩm ướt kiều diễm trong phòng tắm, còn có hương vị nhàn nhạt từ xa xa bay tới, Y Vận Hàm yêu muốn chết Hạ Đông Noãn mềm mại ửng hồng gần như nhiễm một tầng ánh sáng như thế, còn cả biểu tình ẩn nhẫn thẹn thùng trên mặt em ấy.

Tần suất nhanh hơn, áp lực gia tăng, đến lúc Y Vận Hàm gần như cảm thấy ngón tay mình sắp bị gắt gao khoá chặt, trên khuôn mặt phớt hồng của Hạ Đông Noãn đột nhiên hiện ra biểu tình kích động đã lên đến đỉnh. Cảm giác thoả mãn cùng được lấp đầy làm cho nàng bật khóc. Lúc này đây nàng thực sự trở thành một người phụ nữ, mà người có được mình, lại là người mà mình yêu nhất yêu nhất.

Cảm giác tuyệt vời này làm cho Hạ Đông Noãn không nghĩ đến chuyện cử động dù một chút!

"Tiểu Noãn, em đẹp quá!" Y Vận Hàm rút ngón tay ra, nhìn Hạ Đông Noãn vô lực còn đang ôm mình, nghiêm túc nói. Cho tới giờ cô chưa từng cảm thấy tiểu loli này diễm lệ, nhưng giờ khắc này, khi em ấy biến thành một người phụ nữ, cô có một loại cảm giác tươi đẹp hít thở không thông. Nhìn Hạ Đông Noãn nở rộ trên tay mình, cô có thứ tâm tình kích động chưa từng có. Chẳng qua, như thế này còn không tính là chấm dứt.

"Tiểu Noãn! Tôi còn muốn ăn một lần nữa. Hi hi. Chúng ta tiếp tục đi!" Y Vận Hàm cảm thấy hoàn toàn không đủ, dục vọng trong thân thể không vì chiếm được mà vơi đi nửa phần, ngược lại càng thêm tràn đầy. Cô cũng khống chế không được thân thể của mình, thong thả cọ cọ trên người Hạ Đông Noãn.

"Cái gì?!!!"

Hạ Đông Noãn nghe được trong thanh âm lả lơi mời gọi của Y Vận Hàm thấm đượm tình triều nồng đậm, thân thể mình mệt mỏi hư thoát, cũng không có cách nào theo chị ấy trầm luân. Nàng đột nhiên nghĩ tới chai tinh dầu kia. Mùi hương nồng đậm đó đã tràn ngập toàn bộ phòng, mà nhiệt độ cơ thể của Y Vận Hàm lại không hạ chút nào. Nàng thật sự hoài nghi không biết có phải Y Vận Hàm đốt hết cả bình không.

"Hàm, không phải chị lấy chai tinh dầu trên bàn em ra đốt đấy chứ, rốt cuộc chị đổ ra bao nhiêu???"

"Đúng vậy, non nửa chai đó!" Y Vận Hàm mỉm cười ngậm vành tai của Hạ Đông Noãn, hàm hồ trả lời.

"Trời ạ!!!" Hạ Đông Noãn bị số lượng này sợ tới mức mặt tái rồi.

"Bé dưa ngốc, chúng ta tiếp tục đi!" Y Vận Hàm cũng không quản Hạ Đông Noãn kêu rên, chậm rãi ôm nàng đứng lên, dùng khăn tắm lau đi bọt nước trên cơ thể hai người. Ngay cả quần áo cũng chưa mặc liền lôi kéo Hạ Đông Noãn vào phòng ngủ.

Đêm tối mê người còn đang điểm xuyết với những con người thành thị sống về đêm. Là ai nói đêm đến sẽ yên ổn ngủ? Không! Y Vận Hàm phát giác mình điên rồi, cô càng không ngừng đòi lấy, giống như muốn tại một khắc này, đem toàn bộ năng lượng trong thân thể mình đều phóng ra. Kích tình thiêu đốt trong điên cuồng, tựa như ánh đèn nê ông ngoài cửa sổ, ở trong màn đêm toả ra quang mang chói mắt.

Chẳng qua một giây trước khi Hạ Đông Noãn hoàn toàn mất đi tri giác, nàng rốt cục nhắm mắt lại, eo mỏi lưng đau, cả người như bị chặt đứt, cũng hiểu được một đạo lý. Đó chính là cái gọi là ác giả ác báo! Cái gì gọi là tự làm bậy không thể sống!

Tinh dầu thơm chết tiệt, bị đè ép suốt cả một đêm, suốt cả một đêm đó!!!

_Toàn văn hoàn_

- -----------------------------------

Bách Linh: Đến đây coi như đã hoàn toàn chính thức kết thúc bộ này nhé:3 Tác giả có nói còn 1 chap phiên ngoại về Trần Mặc và Lương Sơ Lam, nhưng được kèm theo trong sách mà tác giả xuất bản, nên mình không có nhé ^^


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.