Thượng thần nhìn tiểu hồ ly đang khiếp sợ, trong nổi lên một cảm xúc không rõ, hắn không nghĩ tới có thể gặp được nàng ở chỗ này. Đặc biệt là khi nhìn đến cái bụng phình lên của nàng, hắn vừa mừng vừa sợ, thậm chí vui mừng còn lớn hơn cả khiếp sợ.
Từ khi rời khỏi điện Cực Uyên, đã hơn sáu tháng hắn chưa nhìn thấy nàng, hiện giờ nàng càng đẫy đã hơn, tỏa ra khí chất của người mẹ. Xem ra không có hắn ở bên cạnh, nàng vẫn có thể sống tốt.
"Tiểu hồ ly." Thượng thần vươn tay ra nhẹ nhàng sờ lên cái bụng to của nàng, thử dò hỏi:"Đây là tiểu hài tử của ta sao?"
Tiểu hài ly lẳng lặng nhìn thượng thần, mũi hơi nghèn nghẹn. Mặt mày tuấn tú kia vẫn đẹp như vậy mà nàng lại không dám vươn tay ra sờ một chút. Nếu như là trong quá khứ, thời gian lâu như vậy không gặp thượng thần, chắc chắn nàng sẽ vui vẻ chào đón hắn, vùi vào lòng hắn, vừa ôm vừa hôn hắn. Nhưng hiện tại lại không thể.
Tiểu hồ ly mấp máy môi, lui về sau hai bước giống như tránh khỏi thú dữ khiến người ta kinh sợ, tránh khỏi sự đụng chạm của thượng thần, nàng cắn chặt răng, lẩm bẩm:"Không phải."
Đây là hài tử của riêng nàng. Trong sách vẫn thường viết rằng nếu đại phu nhân không sinh được hài tử thì sẽ cướp hài tử của tiểu thiếp, nàng không muốn thừa nhận đây là hài tử của thượng thần, thần nữ nhất định sẽ đến cướp hài tử của nàng mất.
Tay thượng thần dừng giữa không trung, vẻ vui sướng trên mặt lập tức biến mất. Đây thật sự không phải hài tử của hắn?
Hắn không tin, nhìn bụng tiểu hồ ly cũng được khoảng sáu tháng, khớp với thời gian hắn bắt đầu rời điện Cực Uyên. Trừ khi sau khi hắn rời đi, tiểu hồ ly lập tức viên phòng cùng nam nhân khác. Nhưng tiểu hồ ly thích hắn như vậy, nàng còn nói sẽ luôn chờ hắn trở về, nhất định nàng sẽ không tằng tịu với nam nhân khác. Cho nên đây là hài tử của hắn, tiểu hồ ly nói dối, nhất định là do nàng giận dỗi, giận hắn lâu như vậy không quay về gặp nàng.
"Tiểu hồ ly, ngươi giận ta sao? Giận ta đã lâu như vậy mà vẫn không quay về gặp ngươi sao?" Thượng thần tiến lên phía trước một bước, chậm rãi tới gần tiểu hồ ly, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lau đi nước mắt chực trào trên khóe mắt nàng.
Nhất định là nàng giận dỗi, tức giận đến phát khóc rồi, thật là đáng thương. Thượng thần nhẹ nhàng vuốt khóe mắt tiểu hồ ly, đau lòng nói:"Chờ ta một chút, chờ ta giải quyết mọi việc xong xuôi sẽ..."
"Buông nàng ra." Cửu Tiêu sắc bén quát, vung tay lên hất bàn tay thượng thần ra.
Hắn ôm chầm lấy tiểu hồ ly giống như che chở con mình. Hóa ra cẩu nam nhân mà tiểu hồ ly có chết cũng không chịu nói đó là thượng thần Cực Uyên được mọi người kính ngưỡng trong Thiên giới sao? Ra cái vẻ đạo mạo ngụy quân tử, bên ngoài đạo đức tốt, bên trong lại ngấm ngầm đi lừa gạt tiểu tiên nga đơn thuần, có hài tử rồi mà còn vứt bỏ nàng đi thành thân với thần nữ cao quý, cưới được thần nữ lại muốn quấy rầy tiểu tiên nga. Phụ hoàng nên nhìn rõ loại cẩu nam nhân thế này.
"Cửu Tiêu..." Thượng thần thu tay lại, kinh ngạc nhìn Cửu Tiêu đột nhiên xuất hiện.
Trong đầu hiện lên một ý tưởng hoang đường, lòng thượng thần có chút hoảng loạn. Không, tuyệt đối không phải như hắn nghĩ.
Cửu Tiêu khinh thường nhìn thượng thần, lạnh lùng nói:"Thượng thần, ngươi là người đã có gia thất, mong rằng về sau ngươi biết một ít lễ nghi, đừng làm ra loại chuyện khiến mọi người đều phỉ nhổ."
"Ngươi có quan hệ gì với nàng..." Thượng thần vẫn luôn nhìn tiểu hồ ly đang vùi đầu trong ngực Cửu Tiêu, tâm càng luống cuống, hiện giờ tiểu hồ ly không nhìn hắn, nhưng nàng đã từng rất thích gương mặt hắn cơ mà.
"À, quên giới thiệu với thượng thần, đây là thê tử tương lai của ta, có lẽ không lâu nữa sẽ thành thân, nếu rảnh thượng thần có thể tới uống rượu mừng." Cửu Tiêu xoa đầu tiểu hồ ly, ánh mắt dịu dàng như nước. Giây tiếp theo hắn ngẩng đầu nhìn thượng thần, trịnh trọng cảnh cáo nói:"Nhưng mong về sau thượng thần hãy tôn trọng hơn, đừng dọa tiểu hài tử trong bụng nàng, đây chính là hoàng tôn* tương lai!"
- Hoàng tôn: Cháu nội hoàng đế.
Nói xong hắn ôm tiểu hồ ly rời khỏi Cung Bích Tiên trong ánh mắt bàng hoàng của thượng thần, chỉ còn lại một mình thượng thần vẫn đứng ở đó, đứng thất thần bất động thật lâu.
Trong đầu hắn luôn vọng lại câu nói của Cửu Tiêu:"Đây chính là hoàng tôn tương lai! Hoàng tôn!" Thượng thần cười chua xót, hóa ra thật sự không phải hài tử của hắn. Sau khi hắn rời đi, tiểu hồ ly thật sự đã ở cùng người khác.
Thất thần một hồi lâu, thượng thần mới hồi phục tinh thần, hắn thất hồn lạc phách trở về phòng. Trong lòng nghĩ, như vậy cũng tốt, tiểu hồ ly có thể gả cho Cửu hoàng tử, trong bụng còn có một đứa bé, mẫu bằng tử quý, nàng sẽ không bị đối xử quá tệ.
Hiện giờ hắn cũng không thể cho nàng danh phận, nếu như hài tử trong bụng nàng thật là của hắn, hắn cũng không biết nên xử lý thế nào. Để cho nàng đi theo Cửu Tiêu đi, còn hơn để nàng một mình lẻ loi ở điện Cực Uyên hoang vắng hẻo lánh.
Thượng thần cho rằng hắn với tiểu hồ ly chỉ là một mối nhân duyên chớp nhoáng, hắn đã cùng nàng làm đủ loại chuyện, nhưng cũng chỉ là ở nơi thế tục phồn hoa may mắn trộm được một phong hoa tuyết nguyệt*. Tách ra thì tách, mỗi người đều khỏe mạnh là được. Hắn cho rằng mình có thể buông, nhưng hắn sai rồi.
- Phong hoa tuyết nguyệt: Gió hoa tuyết trăng, những thứ đẹp nhất của tự nhiên.
- -------------------------------
P/s: Hellu các bạn, đây là hố đầu tiên mà mình nhảy nên chắc chắn vẫn còn nhiều sai sót và cũng edit nhiều chỗ không mượt nhưng cũng cảm ơn tất cả các bạn đã đi cùng mình đến tận bây giờ. Chúng mình đã cùng nhau đi được gần 1 nửa chặng đường rồi đó ạ. Mỗi cmt hay like của các bạn đều là động lực để mình up truyện mỗi ngày. Cảm ơn các bạn đã cmt ủng hộ mình nhaaa Có những bạn cmt liên quan đến nội dung truyện thì mình xin phép không rep nha vì mình sợ lỡ spoil mất ý ạ. Mong cta sẽ tiếp tục cùng nhau đi đến cuối con đường này
P/s 2: Mình chỉ muốn nói là sắp tới cũng có ngược kha khá (với mình thì là ngược đôi chút) nên những bạn nào không chịu được ngược thì hãy chuẩn bị sẵn 1 tâm hồn mạnh mẽ để đu tiếp nha. Dù có chuyện gì xảy ra tiếp theo thì các bạn hãy cứ yên tâm quay lại phần giới thiệu đọc phần tag truyện để củng cố tinh thần, vững tâm tiếp tục đọc nhé. Cảm ơn các bạn nhiềuuuu