Trọng Sinh Làm Vương Nữ

Chương 34: Chương 34




Vì lo cho Sở Phi Hoan, đợi Vũ Cơ vừa tỉnh dậy Như Nhọc đã lập tức nói sự việc cho Vũ Cơ nghe.

Vũ Cơ sau khi biết chuyện liền đến hoàng cung tìm gặp Lâm Y Xuyên.

Nhìn thấy Vũ Cơ chạy đến Lâm Y Xuyên biết thân thể cô ko tốt liền đứng dậy đỡ lấy cô, nhưng Vũ Cơ ko chịu liền quỳ xuống

_ Mẫu hoàng! xin người hãy giúp con....!cứu Phi Hoan ra ngoài.

_ Cơ nhi! Con đứng dậy đi.

_ Không.

Con ko đứng dậy.

Người phải tin con, Phi Hoan tính tình ôn hòa, lương thiện huynh ấy tuyệt đối ko làm ra cái loại chuyện như vậy?

_ Con cũng biết hắn đã lén bỏ thuốc vào canh của con đúng chứ?

Lâm Y Xuyên trả lời

_ Mẫu hoàng yên tâm, con đã cho thái y thử qua, kim bạc ko hề bị chuyển màu.

Thứ cho vào chỉ là an thần dễ ngủ , chàng ấy chỉ là muốn con được ngủ ngon 1 xíu...!ko hề liên quan đến việc gạ độc trước đây...

_ Bẩm điện hạ, thần đã thử qua đúng là thứ bỏ vào chỉ là an thần chỉ có điều liều hơi cao, dẫn đến ngủ sâu 1 chút thôi ạ.

Trần Thái Y vừa hay vừa đến kịp nghe Vũ Cơ giải thích với Lâm Y Xuyên, y liền chạy vào bẩm báo .

_ Ta hiểu rồi.

Tạm thời thả hắn đi nhưng cũng phải phạt 1 tháng ko lương bổng cấm tức ko đc ra khỏi phủ, lần sau còn dám bỏ dược liền bị rút khỏi hoàng tộc, hưu phu.

_ Đa tạ mẫu hoàng.

Vũ Cơ nghe vậy liền mừng rỡ cảm ơn Lâm Y Xuyên.

Lâm Y Xuyên bước đến đỡ Vũ Cơ lên

_ Con đó, cơ thể đã ko đc tốt, lại kích động như vậy ko có tốt đâu.

_ Con biết rồi, tạ mẫu hoàng quan tâm.

_ Đc rồi, bây giờ đi đón hắn về đi.

_ Vâng , con xin cáo lui.

Vũ Cơ nhanh chóng cùng Phó Quan đến đại lao.

Sở Phi Hoan bị thương, vết thương nhiễm trùng làm sốt ,đang hôn mê thì bị 1 gáo nước lạnh tạt vào làm Sở Phi Hoan giậc mình, vì đang là mùa đông cơ thể đang bị thương phát sốt lại còn bị dội nước, cả người Sở Phi Hoan rung lên.

2 tên lính gác đẩy bác cháo trắng 8 phần nước 2 phần cơm lỏng bỏng vài hạt vào trong 1 nữa vì lực đẩy sớm đã tạt ra ngoài bên trong bát chỉ còn lại 1 ít , 1 tên thái độ khinh thường nói

_ Ăn đi, ngày mai còn phải dùng hình nữa.

Ngươi mà chết thì mất vui đấy.

Sở Phi Hoan toàn thân đau nhức y phục sớm đã bị cởi bỏ chỉ còn lại 1 bộ đồ mỏng trên người áo cũng vì mấy vết roi mà bị rách cả rồi, y chợt bật cười nghĩ thầm trông hắn bây giờ giống mấy tên tử tù sắp đến ngày hành hình , nghĩ như vậy nhưng vốn bản tính kiên cường dù thân thể có đau, miệng lưỡi đắng chát, khô khốc đi chăng nữa y vẫn cố lết tới chỗ bát cháo chỉ còn phân nữa ấy định uống tạm thì 1 ai đó bất chợt hất bát cháo ra, bát cháo vì lực đẩy mà rơi xuống sàn vỡ tan.

Sở Phi Hoan lúc này tức giận nghĩ do tên lính khi nãy cố y ,liền ngẩn đầu định phản bác lại hắn nhưng vừa ngẩn đầu người đứng trước mặt hắn ko ai khác là Vũ Cơ cô đang đứng đó nhìn hắn .

_ " Ta chắc là đang nằm mơ, sao nàng ấy lại có thể ở đây được "

Đang thẫn thờ nghĩ mình là đang nằm mơ thì bất chợt cơ thể bị bao phủ bởi 1 hơi ấm quen thuộc, mùi hương thường ngày anh ko thể nào lầm được , Sở Phi Hoan lẩm nhẩm 2 từ : _ Vũ Cơ! .......

_ Phải, là ta......!Ta đến đưa chàng về.

Không sao nữa rồi....

Vũ Cơ vừa vào đến đại lao đã thấy 1 tên lính gác đang đối xử với Phi Hoan 1 cách tệ hại, trước đây cô đưa y ra khỏi Sở Gia là hứa với y 1 đời bảo vệ y tuyệt đối ko để y rơi vào tình cảnh bị đánh đập khinh thường nữa nhưng bây giờ lại để y bị 1 tên thị vệ khinh thường, Vũ Cơ tức tối hất đổ chén cháo ko cho Sở Phi Hoan ăn mấy thứ ko đc sạch sẽ đó .

Vũ Cơ ôm lấy Sở Phi Hoan đang rung lên, lúc này cô mới để ý trên người y khắp nơi đều là vết roi để lại , 1 số chỗ vẫn còn đang rỉ máu, Trên trán còn 1 vết thương bầm tím .

Nhìn đến đây Vũ Cơ ko nhịn được nữa mà quát lớn

_ Rốt cuộc các ngươi đã làm gì chàng ấy?

_ Bọn nô tài chỉ làm theo mệnh lệnh xin nhị công chúa tha tội

2 tên thị vệ bị Vũ Cơ quát lớn hồn vía sớm bay mất liền vội vàng quỳ gối dập đầu cầu xin tha mạng.

_ Vũ Cơ......!Không...!phải lỗi của bọn họ.....

Sở Phi Hoan trán toát đầy mồ hôi lạnh thều thào nói.

_ Phi Hoan!

_ Ta....!ta muốn về nhà....

_ Được .....ta lập tức đưa chàng về hức hức

Vũ Cơ lúc này nhìn Sở Phi Hoan như vậy cô đau lòng , nước mắt cũng theo đó tuôn ra

_ Đừng khóc...

Sở Phi Hoan trước lúc ngất đi đã đưa tay lau đi nước mắt cho cô, sau đó xung quanh tối đen mà liệm đi.

_ Phó quan! giúp ta.

_ Được.

Phó Quan cùng Vũ Cơ đỡ Sở Phi Hoan ra ngoài.

Vừa về đến Phủ đã thấy nhiều thị vệ bên ngoài, Vũ Cơ vẫn ko quan tâm cùng Phó Quan đỡ Sở Phi Hoan vào trong vừa vào đến nơi đã thấy Dạ Quân Ly đứng trong sân bên cạnh là Lâm Nhã Nhu.

Như Ngọc thấy Sở Phi Hoan được đưa về lập tức chạy ra đỡ lấy y.

Vũ Cơ lúc này mới đưa Sở Phi Hoan cho Như Ngọc và Phó Quan ko quên căn dặn

_ Nhờ 2 người chăm sóc chàng ấy giúp ta...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.