Trọng Sinh Làm Vương Nữ

Chương 10: Chương 10




Nhìn thấy Vũ Cơ đến nhìn cũng ko nhìn mình1 lần cứ thế định ngủ bản tính cao lãnh của Dạ Quân Ly trỗi dậy đặt ly rượu xuống bàn anh bước lại gần giường, kéo tay Vũ Cơ dậy.

_ Này! Ngươi là Hoàng nữ nhị công chúa hả?

_ Đúng là ta....!ngươi là ai? Dám làm phiền ta ngủ muốn chết hả?

Vũ Cơ là ngà say ko nhận ra kẻ trước mặt mình cũng đang mặc giá y lại còn là 1 nam nhân khôi ngô gấp mấy lần Phi Hoan

Dạ Quân Ly nhìn bộ dạng say khướt của Vũ Cơ lại có chút buồn cười nên cố ý châm chọc cô.

_ Ngươi ko nhận ra ta sao?

_ Ta nhận ra ngươi làm gì?

_ Hôm nay là ngày thành hôn của ngươi sao lại uống nhiều như vậy

_ Ngày thành hôn của ta ? Phải rồi....!nhưng ngươi biết ko ta 1 chút hỷ cũng ko có....!hức...( nấc cụt vì say)

_ Tại sao lại ko vui?

_ Ta là bị ép cưới hắn....Ngươi nói xem....!mẫu hoàng ta có phải quá đáng ko? Lại ép ta liên hôn với kẻ ta ko biết mặt....!nghe nói hắn hung dữ lại....!lại còn.....hức ( nấc cụt tiếp)

_ " Hóa ra nàng ta cũng bị ép để liên hôn sao? Người ta nói khi say sẽ nói thật lòng, để ta xem nàng ta còn nói những gì? " ( Quân Ly nghĩ thầm bèn hỏi tiếp) Hắn còn thế nào?

_ Hắn còn...thích nam nhân...!hahahaaa thật kí.ch thích mà...!hahaa

Vũ Cơ nói xong liền cười lớn, ở thế giới của cô việc nam thích nam vấn đề đam này cô thật là 1 hũ nữ nên thích vô cùng ko ngờ kiếp này trọng sinh có thể gặp 1 người bản thân cảm thấy cũng ko phải điều tệ hại...

Dạ Quân Ly nghe Vũ Cơ nói mình thích nam nhân mặt biến sắc tức giận

_ " Khốn kiếp! kẻ nào dám đồn ta là loại lưỡng tính đó chứ? "_ Vậy bọn họ còn nói gì về phò mã của ngươi nữa ko?

Dạ Quân Ly nén cơn tức xuống hỏi tiếp

_ Còn nói hắn rất đẹp....Nhưng nói cho ngươi biết ta ko có cần đâu nha....

_ Ngươi còn chưa thấy mặt hắn sao lại biết hắn ko đẹp?

_ Ta có Phi Hoan rồi huynh ấy đẹp như vậy ai sánh bằng chứ? Ko có cần thêm người khác huống hồ ta bây giờ vẫn còn muốn tự do hề hề ( Gương mặt lúc say của Vũ Cơ khi nhắc đến Phi Hoan liền vui vẻ cô cười đắc ý, nhưng trong mắt Dạ Quân Ly , Vũ Cơ chẳng khác nào sắc nữ)

_ Hắn là người ngươi yêu hả? ( cố hỏi thêm để biết về con người của Vũ Cơ xem có giống lời mấy tên nô tỳ hay đồn ko , họ đồn cô là người trầm tĩnh điềm đạm lại xinh đẹp nhưng Dạ Quân Ly 1 chút cũng ko tin.

)

_ Huynh ấy hả? Huynh ấy là trắc phi của ta....vốn định để vị trí Phò mã cho huynh ấy ko ngờ bị mẫu hoàng phế xuống làm trắc.

Haizzz ( Thở dài ) ta đành bất lực thôi, để giữ mạng cho huynh ấy cho nên để huynh ấy chịu ủy khuất vậy.

Nhưng nói cho ngươi biết....!ta ko có yêu huynh ấy...!chỉ là cảm giác an tâm khi ở cạnh thôi cảm giác giống như gia đình vậy....!ta từ khi sống lại ngoài mẫu hoàng ra chỉ có Phi Hoan là tốt với ta...

_ Khoan đã,, sống lại là thế nào? Ngươi chẳng phải còn sống sao?

_ Aizzzz, ngươi nói nhiều quá...!ta ko có trả lời ngươi đâu cái này là bí mật.

..bí mật....!ko nói ai biết được....

Vũ Cơ nói rồi cứ thế chìm vào giấc ngủ để Dạ Quân Ly đứng đó với vô số câu còn chưa kịp hỏi.

_ Nhan sắc cũng tầm thường ....tửu lượng lại kém ...!thân thể thì yếu ớt .....Sao mẫu hậu có thể gả ta cho kẻ như vậy chứ? Còn nói cái gì sau này ngôi vua là tên lùn này sẽ kế vị ta thèm tin vào?

Dạ Quân Ly nhìn Vũ Cơ ngủ mà đứng mắng thầm, so với hắn dáng người 1m60 của cô thuộc dạng thấp bé là đúng vì hắn cao tầm 1m80 body lại chuẩn nếu ở thời hiện đại thì người mẫu cũng ko bì được, ko biết làm gì ngày tân hôn ra ngoài cũng ko được Dạ Quân Ly bực bội lại bàn cứ thế uống hết mấy vò rượu trong phòng đến khi ngủ quên trên bàn.

Sáng hôm sau nô tỳ gõ cửa phòng

_ Thưa công chúa đã đến giờ đi thỉnh an rồi ạ.

Việc đầu tiên khi nạp bất kì phi tử nào về cung đó là đi thỉnh an Vương Nữ, hôm nay cũng ko ngoại lệ.

Dạ Quân Ly đang mơ màng nghe thấy liền ngồi bật dậy, nhanh miệng đáp

_ Ta biết rồi, công chúa đang ngủ đợi ta kêu nàng ấy dậy sẽ sang thỉnh an Vương nữ ngay.

_ Vâng! Bên ngoài có y phục cho chủ tử và công chúa.

_ Ngươi cứ đặt ở đó đi

_ Vâng! Vậy nô tỳ xin lui.

Đợi nô tỳ đi khỏi Dạ Quân Ly vội hé cửa xem nô tỳ đó đã đi hay chưa, nhìn thấy ko có ai lúc này mới lấy khay đựng y phục vào trong.

Nhìn sang thấy Vũ Cơ còn đang ngủ say Dạ Quân Ly nghĩ nếu thay ở đây cũng ko ai thấy nên lập tức cởi bỏ y phục.

Đúng lúc Vũ Cơ cửa mình vừa mở mắt mơ màng thấy nam nhân trước mặt đang xoay lưng về phía mình trên người ko có y phục Vũ Cơ hốt hoảng hét lên

_ Áaaaaaaa...!Ngươi....!ngươi....là đang làm gì trong phòng ta.

( mặt đỏ lên, xấu hổ dùng tay che lại)

Dạ Quân Ly đang mặc y phục bị tiếng hét của Vũ Cơ làm cho giật bắn người làm rơi áo xuống sàn, vì ko muốn người ngoài biết đêm động phòng hôm qua chuyện gì cũng ko xảy ra nên anh chưa kịp mặc áo vào liền bước nhanh đến che miệng Vũ Cơ lại

_ Im ngay.

Còn làm ồn ta ko ngại may miệng ngươi lại đâu.

Dạ Quân Ly Ly nói xong mới từ từ bỏ tay ra

Vũ Cơ lúc này cũng bình tĩnh lại

_ Ngươi còn ko mặc y phục vào....

_ Được ngắm thân thể của ta ngươi là người đầu tiên đấy ..

_ Ta thèm vào....

_ Vậy sao mặt lại đỏ như thế, miệng thì nói vậy nhưng mắt cứ nhìn ta ko rời.

Haizz cả mặt lộ rõ vẻ xuan tình phơi phới.

Dạ Quân Ly vừa mặt áo vào vừa chọc Vũ Cơ

_ Ta xuân tình phơi phới nhìn ngươi khi nào? Ngươi là ai?

_ Ta nói ngươi bị mất trí hay gì? Hôm qua vừ bái đường với ta hôm nay ko biết ta là ai xem ra bị rượu làm cho quên hết rồi...

_ Hóa ra ngươi là phò mã của Tề Quốc hả? Đêm....!đêm qua ta hình như ko có làm gì quá đáng với ngươi chứ?

_ Cả đêm nói lảm nhảm..

ngoài ra ko có làm gì? Nhưng mà ngươi cũng là bị ép để liên hôn đúng chứ?

_ Đúng thế, cho dù ta có bị ép nhưng ngươi dù sao cũng gả vào phủ Hoàng nữ rồi cho nên cứ làm tốt vị trí Phò mã của ngươi đi.

Ta tuyệt đối ko để ngươi chịu khổ.

Chuyện đêm qua ngươi đừng nói với ai....trong cung bây giờ còn rất hỗn loạn ta ko muốn bị kẻ khác quấy nhiễu._ Ngươi cứ chuẩn bị đi ta sang phòng ta chuẩn bị 1 chút sau đó đến đại điện thỉnh an Mẫu hoàng.

Vũ Cơ nói xong liền ra ngoài.

Dạ Quân Ly đứng đó nhìn dáng lưng tuy mãnh khảnh nhưng có chút gì đó kiêng cường trong đầu anh lại có chút suy nghĩ

_ Nữ nhân này so với bộ dạng yếu ớt đêm qua hoàn toàn khác nhau.

Mẫu hậu! con thử tin người lần này xem sao?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.