Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh

Chương 157: Quá khứ của Lạc Nhân (2) [H]




Linh Trân cũng không thoát khỏi số phận như Lạc Nhân, nhưng cô ta không dám phản kháng và cũng rất thức thời nghe theo mọi lời của Giang Tuyên, điều đó làm cho hắn rất hài lòng.

Nhưng Linh Trân vô cùng căm hận Lạc Nhân, cô ta ủ mưu cho người c.ưỡng b.ức lại Lạc Nhân thì mới trả được thù lại.

Dám dâng ả cho tên Giang Tuyên sao chứ! Con khốn tiện nhân đó! Giang Tuyên chính là một kẻ khốn kiếp, hắn đã c.ưỡng b.ức xong rồi còn ném cho đám đàn em chơi ả nữa!

Giờ đây Linh Trân nhất định phải trả mối thù này, cho con khốn đó bị chà đạp.

Lạc Nhân yên ả sống qua ngày, Giang Tuyên nói đúng, hắn không phiền Lạc Nhân nữa. Ngày tháng trôi qua vô cùng yên bình.

Cô ta cũng có được bạn trai mới, và hai người khá là hoà hợp trong chuyện nam nữ với nhau.

Nhưng có lẽ đã bị Giang Tuyên làm khá lâu, nên bạn trai mới này không làm cô ta hứng thú như hắn. Nên đã chia tay.

Sau đó thì quen thêm vài người khác nữa, cuộc sống của cô ta khá phóng túng khi ở nước ngoài. Thích quen ai thì quen, chán thì chia tay, không sợ bị uy hiếp.

Cho đến khi một hôm, cô ta đi sinh nhật của một người bạn ở lớp học, khi đi ăn uống xong thì lại đi quán bar chơi cho thoải mái đầu óc.

Linh Trân luôn chờ đợi cơ hội để trả thù cho nên cuối cùng cũng đã có.

Lợi dụng việc Lạc Nhân lên sàn nhảy, cô ta đã bảo một nhân viên phục vụ bỏ thuốc vào ly rượu đó và sau đó thì…

Ha ha! Mày hại tao thê thảm, thì tao cũng phải có quà đáp trả cho mày lại.

Nhưng không ngờ ly rượu đó, Lạc Nhân đã nhìn thấy và tìm cách đưa lại nó cho Linh Trân. Kế hoạch đã bị thay đổi, Linh Trân bị đưa vào phòng ngủ, bị c.ưỡng b.ức tập thể. Thậm chí còn bị quay lại video, Lạc Nhân sung sướng mãn nguyện.

Lạc Nhân đứng bên ngoài cửa phòng nghe tiếng kêu rên, tiếng cười đùa của đám đàn ông đó thì nhếch môi.

“Dám đấu với tao à! Lại dám bỏ thuốc tao. Xem mày bị tao chơi thế nào đây. Con khốn”. Lạc Nhân cười ha hả một tiếng rồi rời đi.

Thậm chí nếu còn bị Linh Trân uy hiếp thì cứ tung video đó ra thôi, xem ai hơn ai!

Lạc Nhân quay lại bàn rượu của mình, uống để ăn mừng vì hại được Linh Trân đó.

Nhưng không ngờ mọi chuyện lại đi theo một ngã rẽ khác.

Cũng rất xui cho Lạc Nhân, bị một tên có chút máu mặt nhìn trúng, nên hắn đã đến mời rượu, nhưng Lạc Nhân không biết thân phận, nên đã từ chối và còn hất rượu vào người hắn. Trong lúc say sĩn Lạc Nhân đâu còn biết gì nữa đâu.

“Con khốn”. Tên đại ca tức giận, cho người giữ Lạc Nhân lại. Và tát cho cô ta một cái thật mạnh.

Lạc Nhân bị đánh đau nên tinh thần cũng tỉnh táo lại không ít, cho nên rất sợ hãi. Cô ta xin lỗi hắn rất nhiều nhưng khi thấy Lạc Nhân xinh đẹp thì bản năng ham muốn trên người hắn lại trỗi dậy. Thậm chí khi thấy ngực lộ ra một nửa của Lạc Nhân thì hắn lại không muốn buông tha, muốn chơi đùa ả.

Và hắn khiêng Lạc Nhân lên vai sau đó huýt sáo bước đi đầy khoan khai.

Đám đàn em vui vẻ đi theo đại ca nhà mình.

“Buông…đừng mà…cứu tôi…”. Lạc Nhân kêu gào. Mặc cho cô ta kêu gào nhưng ai đâu mà quan tâm cơ chứ. Hai chân cô ta chới với, đạp lung tung vào người hắn, hắn lại vỗ mông cô ta bốp bốp.

Nhưng trong quán bar là nơi nào chứ, luôn tồn tại những thành phần phức tạp, cho nên gặp những chuyện như vậy thì cũng không có gì to tát. Luôn có những thành phần bất hảo trong đây, ai mà muốn tự gây khó khăn cho mình đâu chứ.

Tiếng nhạc xập xình, những đám người hoà vào nhau mà chơi đùa. Không ai để ý đến Lạc Nhân cả. Cô ta biết, sẽ không ai cứu mình cả.

Tên đại ca đó ném Lạc Nhân lên giường, lục phũ ngũ tạng của cô ta lộn lên lộn xuống. Lạc Nhân cố gắng bò dậy để mong thoát thân khỏi chổ này. Nếu không chờ đợi cô ta chỉ có sự chà đạp mà thôi.

“Đại ca anh chơi xong…”. Tên đàn em xoa xoa hai bàn tay mình, ánh mắt thèm thuồng nhìn về phía Lạc Nhân.

“Đừng lo, đêm nay không ai thiếu phần cả, tao chơi chán rồi đến bọn bây”. Hắn ta cởi cúc áo của mình ra.

“Vâng vâng! Đại ca chơi vui vẻ”. Đàn em còn tinh ý lấy ra vài hộp bao cao su. Không biết cô ta là loại người gì, nhưng vẫn cẩn thận thì hơn, dính vào mấy chuyện bệnh tật thì không ai muốn cả đâu. Nên đàn em luôn có thứ đó trong người.

Sợ đại ca không đủ chơi, nên trước khi đi lên phòng, đàn em đã lấy thêm vài hộp để cho các anh em mình cùng chơi đùa.

“Tốt, tao chơi xong thì đến lượt mày”. Hắn ta nói.

“Vâng”.

Bọn đàn em vui vẻ rút lui, khép cửa lại để cho đại ca Lâm chơi vui vẻ.

Mắt thấy người đàn ông lạ tiến đến, Lạc Nhân vơ vét đồ trong phòng, ném về phía hắn.

“Cút đi…không được đi đến…”. Cô ta sợ rồi. “Tha cho tôi đi…nhà tôi có rất nhiều tiền”. Cô ta quỳ sụp xuống cầu xin hắn.

“Tao chỉ muốn cho mày một bài học, ngoan ngoãn mà chiều tao đêm nay”. Hắn ta nói.

Rẹt!

Chiếc váy trên người của Lạc Nhân bị xé toạc ra, vốn dĩ không có áo lót, trên người chỉ có một lớp áo mà thôi. Khi bị xé ra thì lộ ra khuôn ngực căng tròn lại no đủ.

“Đừng mà…”. Cô ta vội che lại ngực mình, tuy không còn trong trắng nhưng khi như vậy vẫn rất sợ hãi. Trước đây Lạc Nhân bị Giang Tuyên c.ưỡng é.p đi chăng nữa thì hắn cũng không cho người c.ưỡng b.ức mình như hiện tại.

Hắn tiến đến, nơi đó bây giờ đã căng phồng lên sau lớp quần lót, đêm nay hắn vớt được của hờ rồi, vớ được phải hàng ngon. Nhìn khuôn ngực đó thì ai mà không mê được chứ.

Lạc Nhân bị ném lên giường một lần nữa. Cô ta đá vào người hắn, nhưng lại khơi thêm d.ục vọng mà thôi. Giãy giụa để không cho hắn làm được mình.

Lạc Nhân dùng hết sức lực còn lại mong muốn được thoát thân. Cô ta thật sự không mong mình c.ưỡng b.ức đâu!

“Chạy…mày mau chạy đi… mày dám hất rượu vào tao à. Xem đại ca Lâm này đây là loại người gì hả”. Hắn ta tức giận vô cùng. Kéo rách quần lót của cô ta, sau đó thì đút ngón tay vào.

“Chà…mày cũng ngon phết ra nhỉ”. Cũng còn rất ngon, nên hắn ta rất hưng phấn. Hiếm khi chơi được một ả ngon như vậy.

Hắn thậm chí còn muốn không sử dụng bao nữa, nhưng vẫn sợ ả bị bệnh gì đó về tình d.ục rất phiền phức.

Lạc Nhân ra sức lắc đầu, đại ca Lâm tát cho cô ta vài bạt tai nữa, hai má Lạc Nhân đỏ bừng, sưng to, hai mắt đẫm lệ, dâng trào lên khi hắn đánh đập chà đạp buông những lời cay đắng d.âm đ.ãng.

Khi Lạc Nhân buông xuôi thì hắn mới hài lòng với điều đó mà ra vào.

“A…a… ưm…”.

“Loại d.âm đ.ãng như mày đây bị tao chơi là phúc rồi”. Hắn ta đâm thọc sảng khoái vô cùng.

Lạc Nhân quên cả chạy trốn, cùng hắn trầm luân vào ân ái, mới ban đầu cô ta còn chống c.ự nhưng lúc sao thì lại chìm vào cùng hắn.

Đại ca Lâm biết cô ta không phải loại người tốt gì mà, cho nên hăng say làm.

Lạc Nhân bị hắn chơi đến mức mệt lã người, trên người nằm úp xuống giường, chăn được đắp hờ.

Đại ca Lâm được một bữa no nê, hiếm khi có hàng ngon để chơi nên tâm tình rất tốt. Vẻ mặt thoả mãn bước ra.

“Không ngờ cô em đây cũng ngon thật”. Hắn nắm cằm của Lạc Nhân. “Làm anh đây sảng khoái vô cùng, phục vụ rất tốt”.

Lạc Nhân không còn sức để trả lời hắn. Rượu với bị hắn đánh, lại còn làm liên tục, nên Lạc Nhân mất sức vô cùng.

Đám đàn em đã đợi đại ca mình lâu ơi là lâu, đứng ở bên ngoài nghe tiếng kêu rên của ả thì cũng đã hứng lên rồi.

Nghe được tiếng rên như vậy thì biết là hàng ngon rồi.

Khi đại ca Lâm đi ra ngoài thì hắn đưa ánh mắt cho một tên đàn em, hắn ta hăng hái đi vào.

“Không…a…không…”.

“Bọn bây cứ chơi cho thoải mái…hàng rất ngon, đêm nay chơi bao nhiêu lần cũng được”. Đại ca Lâm chơi xong thì muốn hút thuốc. Hắn ta lấy bật lửa ra chăm một điếu thuốc mà hút.

Không ngờ ả ta lại ngon như vậy, nơi đó siết chặt, lại rên đầy d.âm đ.ãng. Làm hắn rất thích thú.

Bên trong phòng Lạc Nhân bị tên đàn em chơi đùa, cô ta tuyệt vọng muốn buông xuôi mọi thứ, hai mắt nhắm lại.

Sẽ không ai cứu cô ta cả.

Không có ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.