Trọng Sinh! Chú Là Điều Thời Gian Nợ Em

Chương 5: Chương 5




Chưa hết , hai đứa con của bà tình nhân kia còn muốn trân dần quyền lực và địa vị của cậu mà nói xấu Mạc Thiên Mộc trước mặt ba khiến cho Mạc Gia Hưng càng không cần đứa con này.

Quả nhiên là số trời sắp đặt tại , trong sinh vào cơ thể gái mình mà!.

em gái mình còn có số phận thê thảm hơn nữa.

Nhiếp Vô Ngọc với khuôn mặt lạnh lùng nhưng vẫn hiện lên vài phần tức giận , nói :

- " Chị sẽ không để em chết oan đâu , chị sẽ khiến cho những người từng hại em đều phải chếtttttt.

Vừa dứt lời , tay của Mạc Thiên Mộc vừa vươn ra , đã thu tay lại rồi tiến tới chiếc giường đối diện.

Mạc Thiên Mộc ngồi xuống giường , năm ngón tay lướt qua tấm chăn mềm mại , cô thì thầm nói tiếp :

- " Chị sẽ hoàn thành tâm nguyện của em , đem toàn bộ Mạc gia đều thuộc về một mình em ! Bất kì ai ngăn cản đều phải chết.

"

Tất cả mọi thứ bây giờ chỉ mới bắt đầu.

Nhưng lúc lướt qua bên dưới tấm gối , tay cô lại chạm phải một vật gì đó không rõ.

Mạc Thiên Mộc nhíu mày , lấy tay vất cái gối sang chổ khác , chỉ còn để lại một tấm ảnh cũ kỉ ở bên dưới , cô cản thẩn lấy chiếc ảnh đó lên.

Tấm in rõ hình ảnh của một người đàn ông cao lớn , khá đẹp trai , người đàn ông đó không hề cười và nhìn vào cho chút lạnh lùng kèm theo sự băng giá đến đáng sợ.

Điều đáng nói là người đàn ông này có cảm giác quen thuộc đến vậy ? Hình như cô đã từng gặp anh ta ở đâu đó rồi thì phải !

Mạc Thiên Mộc bắt đầu lục lại kí ức , tìm mọi cách cố gắng nhớ ra người đàn ông trong bức ảnh là ai.

Vài giây sau , cô mới ngỡ gằng !.

.

Chính là anh ta !

Người đàn ông đã xuất hiện trong kí ức của em gái mình Thiên Mộc vào vài ngày trước , người ấy ! ! đi cùng với tâm nguyện của em ấy.

"Giúp em theo đuổi chú ấy ! Giúp em bảo vệ chú ấy ! Giúp em yêu chú ấy !"

Những lời nói của em ấy khi đó!.

.

không lẽ!.

.

là dành cho người đàn ông này sao ?

Cô phải!.

.

theo đuổi người đàn ông này!.

này thay Thiên Mộc em gái mình sao ? Sẽ bảo vệ và yêu chú ta !.

.

thay em gái mình sao ?

"!.

.

"

" Đùa nhau à ?"

____________________________

Sáng hôm sau , Mạc Thiên Mộc thức khá sớm để đi học còn bắt đầu màn trả thù của cô nữa chứ.

Cốc! cốc! cốc

Tiếng ngõ vang lên làm phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng , một thanh niên trẻ bằng tuổi cô bước vào trên tay cầm hai chiếc thun khác nhau , nói :

- " Cậu chủ , hôm này cậu định mặc áo gì ?"

Mạc Thiên Mộc cười tươi trả lời :

- " Hôm nay tôi sẽ mặc đồng phục.

"

Nụ cười của cô đã làm An Hinh trở nên xấu hổ đến đỏ mặt , cô phát hiện ra điều kì lạ nhưng chỉ đần cười trong lòng , vì An Hinh là con trai của người làm trong nhà , cũng là bạn tốt của cô nên cũng biết bí mật của Mạc Thiên Mộc.

Cũng vì bắt đầu màn trả thù , cô phải bắt buộc chê dấu sự tàn nhẫn , lạnh lùng và độc ác của mình để trả thù.

! !.

.

Đến trường

Mạc Thiên Mộc bước trên hành lang cùng với An Hinh , xung quang đầy tiếng chế nhạo , đùa chợt nói cậu là gay rồi bôi nhọ dân dự của cậu.

Bước vào lớp cậu tìm đến bàn học của mình ở cuối lớp đã bị các học sinh trong lớp vẽ bậy lên.

Sự tức giận của Mạc Thiên Mộc hiện lên trên khuôn mặt đẹp trai khèm theo đó là sự lành lùng , nói :

- " Ai làm ! "

Chỉ bằng một câu nói đã khiếm cho bầu không khí trong lớp cảm thấy nỗi da gà lên hết , ai cũng sợ hãi.

Một người thanh niên nghiêm ngang đứng trước cậu , đùa nhở đá ghế nói :

- " Đồ biến thái "

Mạc Thiên Mộc nhìn sang người vừa nói , phát hiện người vừa nói là Vĩnh Hạo - người mà em gái cô từng theo đuổi.

Cô lạnh lùng đáp :

- " Không muốn ngồi thì Cút !"

Mạc Thiên Mộc cố nhấn mạnh từ Cút để biết đường mà lui nhưng không hắn ta còn dơ tay định đánh cậu , nói :

- " Cậu dám bảo tao cút , mày là cái thá gì.

"

Xoạt! ! rầm

Chỉ bằng vài động tác cậu đã khiếm Vĩnh Hạo phải nằm dưới đất , chân đạp lên người cậu , nói :

- " Dạo này , tôi không thích ra tay với người khác , nên cậu tưởng!.

.

mà chúng ta nên sống hoà mình thì hơn.

"

Mạc Thiên Mộc từ vui vẻ trở nên lạnh lùng nói :

- " Nếu không thì đừng trách tôi.

"

Những người khung quanh cũng trở nên bàn tán xôn xao.

Lạ quá ! Trước đây chỉ cần Vĩnh Hạo nói vài câu Mạc Thiên Mộc đã đỏ mặt hết cả ngày rồi ! Hôm nay sao cậu ta khác thế !

Đúng là lạ thật ! Thường ngày cậu ta toàn chịu dựng có phản kháng tý nào đâu ! Sao bây giờ!.

____________________________

Tại cantin trường

Mạc Thiên Mộc đang lấy đồ ăn sau buổi học nhàm chán.

- " Sao nhà họ Mạc lại sinh ra một đứa gay như cậu vậy , thật ghê tởm.

"

Cô đưa mắt nhìn sang giọng nói đang phát ra , với nụ cười đã tắt.

Cô ta là Tiêu Thiết - Đại tiểu thư của Tiêu gia , cậy mình là con gái của chủ tịch tập đoàn Tiêu thị có cổ phần không nhỏ trong trường liền không coi ai ra gì.

Cô ta vẫn dùng ánh mắt khịnh bỉ , xem thường và có chút cười cợt , nói tiếp :

- " Lần trước tao đã cảnh báo cậu rồi , nên trách xa Vĩnh Hạo ra.

"

- " Vốn nghĩ cậu sẽ ngoan ngoãn nhưng không ngờ cậu đã quên bài học đó rồi nhỉ.

".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.