Trọng Sinh! Chú Là Điều Thời Gian Nợ Em

Chương 18: Chương 18




Một câu nói ngắn gọn duy nhất của cậu , đã làm cho bầu không khi của lớp trở nên xôn xao hơn.

Nghe câu hỏi của cậu , Vĩnh Hạo liền nhăn mặt không tin được lời mình nghe thấy kèm theo đó là sự chế nhạo.

- " Mạc Thiên Mộc ! Sao cậu lại khoác lạc rồi ! "

- " Đứng đứng nhất từ dưới đếm lên như mày mà đòi giải được sao ! Khoác lác vừa vừa thôi ! "

Âu Dương Linh Thi và An Hinh thì lại trái ngược với Vĩnh Hạo , cô kéo nhẹ áo cậu , nhỏ giọng hỏi :

-" Có sao không ! "

- " Cậu chủ ! Cậu có chắc làm được không ! "

Mạc Thiên Mộc cảm bị kéo áo liền quay lại liền nghe giọng nói an ủi , cậu liền nói :

- " Không sao đâu ! "

Nghe câu nói của cậu , Âu Dương Linh Thi và An Hinh cũng bớt lo nhưng vẫn sợ.

Thầy Lâm nghe câu thất đấu của cậu liền tức giận , nói lớn nhằm tuyên bố chắc mịt.

- " Được ! Nếu em làm được thì tôi sẽ cho em hai con 10 khỏi thi giữa kì luôn ! "

- " Còn nếu không thì trượt môn tôi ! "

Mạc Thiên Mộc liền mỉm cười , nói :

- " Được ! "

Nghe câu trả lời của cậu , thầy Lâm liền lên bục giảng vẽ hình parabol , viết xong Thầy Lâm quay lại liền mỉm cười , đọc đề :

- " Cho hàm số bậc năm y \= f (x) liên tục trên R và có đô thị là đường cong trơn ( không bị gãy khúc ) như hình vẽ trên.

Đặt g(x)\=f[f(x)].

Hỏi phương trình g(x)\= 0 có bao nhiêu nghiêm phân biệt ?"

Cả lớp nghe xong đều rung sợ , nói than :

- " Nam thần chắc tiêu rồi !"

- " Ông ta muốn Nam thần của mình chết thì có ! "

- " Đề khó quá ! Cả đứa giỏi nhất khối chắc cũng bó tay sao cậu ta làm được !"

Mạc Thiên Mộc nghe xong đề liền nhìn lên bảng xem hình nói :

- " 12 "

Nghe câu trả lời của cậu đã lớp đều bàng hoàng không nói không rằng đồng loạt nhìn lên thầy.

Khuôn mặt của thầy càng bàng hoàng hơn , không tin tai mình hỏi lại :

- " Em nói mấy ! "

- " 12 "

Vừa dứt lời cậu liền lên bảng cần viên phấn viết lời giải của mình.

Vĩnh Hạo nhìn thấy lời giải liền ngơ ngác nói :

- " Chắc không đúng đâu nhỉ ! "

Còn cả lớp còn đứng như tượng không có phải mình đang mơ vậy sao có thể

Thầy Lâm thì khác khuôn mặt từ tức giận đến vui vẻ , lắc đầu phản bác lại lợi của Vĩnh Hạo

- " Không ! Mạc Thiên Mộc đã trả lời đúng ! "

Nghe câu trả lời chắc nịt của thầy toàn bộ học sinh trong cả lớp đều vỗ tay tán thưởng.

- " Thầy vậy bạn Thiên Mộc có phải sẽ !.

! "

- " Ừ ! Hai con 10 thầy nói cho là cho mà !"

Thầy Lâm nói xong liền lên bàn giáo viên lấy trong cặp con sổ điểm rồi ghi gì đó rồi cần sổ điểm của mình về phía học sinh , nói :

- " Thầy ghi điểm rồi đó !"

- " Dạ "

! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !.

Tan học

- " Cậu chủ ! Cậu chủ chờ tôi với !"

- " Nhanh cái chân lên !"

Cậu đã sắc sách cặp đi bộ ra khỏi trường để về nhà nghĩ và những như thường lệ An Hinh vẫn luôn chạy theo cậu để bảo vệ.

Nhưng đột nhiên Mạc Thiên Mộc dừng lại cũng không biết cậu nhớ ra điều gì liền quay lại sau hỏi An Hinh :

- " Khi nào thi ?"

An Hinh chạy theo cậu nảy giờ khi thấy cậu ngừng lại hỏi cậu liền dừng lại thở dốc , nói :

- " Là! là ba ngày nữa !"

Mạc Thiên Mộc liền sửng sở , nói :

- " Sao cậu không nói tôi sớm ! "

Khuôn mặt An Hinh liền hiện lên sự vô tội đến đáng thương , nói :

- " Tại! tại trước đây khi tôi nói cậu sắp thi thì! thì cậu liền mắng tôi ! "

- " Với lại tôi! tôi tưởng cậu! cậu chủ biết rồi nên không nhắc ! "

Mạc Thiên Mộc nghe câu trả lời của cậu thì liền ngán ngẩm , liền thở dài.

" Không biết sao cậu ta có thể bảo vệ em gái được vậy nhỉ ! "

- " Thôi không sao ! Tôi không trách cậu ! "

An Hinh nghe cậu nói liền mỉm cười , nói :

- " Dạ ! "

Hai người liền tiến ra khỏi cổng trường thì liền thấy cổng trường bị đông đúc khác thường , cậu liền tiến tới hóng drama.

Nhưng không biết sao cậu lại nhìn thấy cảnh tượng khá là thú vị , một học sinh nữ vô cùng sinh đẹp tiến về phía người đàn ông mặc vét , đỏ mặt hỏi :

- " Anh có người yêu chưa ! Nếu chưa thì làm người yêu em được không ! ".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.