Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

Chương 97: Cắt một nửa




Edit: Lạc Yên

“Mỗi lần vừa khai thông cho anh xong, quay lưng liền phát hiện ra ở vị trí bắt đầu đã lại âm u, thế là em phải làm lại từ đầu.” Lăng Sầm phun tào.

Lục Kiêu không biết trả lời sao, đành như lệ thường nhận lỗi: “Ta sai, là ta sai rồi.” Chứ anh cũng đâu thể nào đem lĩnh vực tinh thần cắt bớt bán đi như bán đất được.

Lăng Sầm hừ hừ, không thèm để ý đến anh, một lát sau không biết nghĩ đến cái gì lại khẽ cười ra tiếng.

“Sao vậy em?” Lục Kiêu thấy cậu ngồi trong lòng mình khúc khích cười không ngừng, hoang mang hỏi.

“Cũng không có gì.” Lăng Sầm ho nhẹ, kìm lại tiếng cười, nhưng càng kìm lại càng muốn cười, “Thôi, em nhịn không được, để em kể anh nghe cái này.” Chuyện này cậu đã giấu trong lòng từ lâu, lại không biết kể với ai. Tuy chuyện phiếm toàn tâm sự với Hailey, cậu cũng coi cô như em gái guột, nhưng chuyện này lại không thể nào nói cùng một tiểu cô nương được. Thôi, vẫn là kể chuyện về Lục Kiêu cho anh nghe vậy.

“……” Lục Kiêu ngơ ngác giữ Lăng Sầm đang cười nghiêng ngả trong lòng mình, trong đầu lại nghĩ, chuyện chốc nữa em kể không khéo còn không buồn cười bằng bộ dáng của em bây giờ, Lục Kiêu chưa nghe chuyện nhưng nhìn Lăng Sầm vui vẻ thái quá cũng nhịn không được mà nâng khóe môi cười theo.

Lăng Sầm tằng hắng một tiếng, kề bên tai Lục Kiêu nói nhỏ: “Anh có nhớ hôm em từ Tinh Đạo số 2 về, cùng anh làm…” Lăng Sầm nói tới đây lại hơi ngượng ngượng mà đỏ mặt.

Lục Kiêu cũng hiểu là hôm họ đánh dấu, chân chính thuộc về nhau, Lục Kiêu nhớ đến ánh mắt cũng dịu dàng hơn, trong lòng ấm áp kỳ diệu. Nhưng Lăng Sầm không có cảm nhận được tâm tình thoải mái của Lục Kiêu, mở miệng phun ra một câu phá không khí: “Anh không biết trải qua mấy ngày đó em thảm bao nhiêu đâu, vài lần nằm mơ đều mong cái kia của anh nhỏ bớt đi một chút, thậm chí có lần em mơ thấy anh phẫu thuật cắt bỏ bớt một nửa.” Những lần đầu làm thật không phải là trải nghiệm sung sướng gì, tất cả đều nhờ tình yêu chống đỡ vượt qua đau đớn như xẻ người ra làm đôi, đã vậy mọi thứ đều phải là cậu chủ động lại còn chả có kinh nghiệm nữa chứ.

Hồi ức lãng mạn của Lục Kiêu vỡ nát trong phút chốc, theo bản năng bụng dưới co rút sợ hãi, ý tưởng này của Lăng Sầm quá sức hung tàn. Anh vừa nghĩ lĩnh vực tinh thần không có cách nào cắt bỏ bớt, Lăng Sầm đã định cắt thứ khác của anh. Mà chết là cái này lại cắt được nha, sao Omega của anh có thể hung tàn như vậy?

“Dọa anh rồi hả? Hihi…” Lăng Sầm nhận thấy thân thể Lục Kiêu đột nhiên cứng đờ, lập tức cười cười an ủi: “Không phải em chỉ mơ thôi sao, hơn nữa đó là trước đây thôi, bây giờ… mọi thứ đã thích nghi rồi, rất vừa vặn.” Nói rồi chớp chớp mắt với Lục Kiêu. Lăng Sầm cũng không phải nói lấy lòng Lục Kiêu, thực sự hai người càng ngày càng hòa hợp, cậu cũng có đủ kinh nghiệm để lựa chọn vị trí thoải mái, thể lực cũng tăng thêm rất nhiều, cùng người mình yêu làm việc này, dục vọng lẫn tâm tình đều thỏa mãn, thăng hoa khó có thể miêu tả.

Một lúc sau Lục Kiêu mới rầu rĩ nói: “Cũng may hiện tại em không còn nghĩ như vậy.” Nếu không anh phải làm sao bây giờ.

Lăng Sầm nhìn dáng vẻ ủ rũ là Lục Kiêu cười tươi như hoa, ôm chầm lấy anh, cuồng nhiệt hôn lên môi anh. Người yêu cậu ủ rũ như một chú cẩu bự, đáng yêu quá thể.

“Hiện tại anh cảm thấy thế nào?” Lăng Sầm hổn hển hỏi.

“Rất tuyệt!!” Lục Kiêu vội đáp, giữ cổ Lăng Sầm muốn tiếp tục hôn hôn

“…Em không phải hỏi cái này, em là hỏi anh hiện tại cảm thấy tinh thần lực vận chuyển thế nào rồi?” Lăng Sầm nghiêng đầu né tránh, quan tâm hỏi. Cậu dù gì cũng là diễn viên, tính chất công việc làm cậu không thể như những Omega khác, ngày ngày ở nhà quan tâm Alpha của mình. Nghĩ vậy Lăng Sầm lại thấy hổ thẹn, cậu mở miệng nói yêu anh, đòi lo cho anh mà lấy chồng rồi vẫn còn theo đuổi sự nghiệp, giờ lại còn dựa vào Lục gia, khiến cho sự nghiệp càng lúc càng phát triển.

Lục Kiêu nhắm mắt cảm thụ, điều khiển tinh thần lực tán ra, thu lại, thông thuận lưu loát. “Thật sự rất tốt.”

Lăng Sầm khẽ buông lỏng tinh thần, mỉm cười hài lòng: “Vậy là tốt rồi.” Ít ra cậu cũng vì anh làm được một chuyện tốt.

“Không phải em buồn ngủ sao? Ngủ một lát đi em.” Lục Kiêu cảm nhận sự lưu loát vận dụng tinh thần lực đã lâu anh không trải qua. Thông thuận, thoải mái, hữu lực không chút bế tắc, còn tốt hơn trước đây.

“Em đi tắm đã.” Lăng Sầm hơi dùng sức, đạp đạp muốn chui ra khỏi vòng tay Lục Kiêu đứng lên. Chồng cậu thích sạch sẽ mà người cậu bây giờ toàn mồ hôi, sao mà anh lại còn chịu ôm một đứa hôi rình như cậu ngủ được, anh chịu được cậu cũng không chịu nỗi.

“Không cần.” Lục Kiêu kéo Lăng Sầm lại không chịu buông.

Lăng Sầm nhoi qua nhoi lại, nhây tới khi Lục Kiêu đành phải buông tay mới đắc ý chạy vào nhà tắm. Lăng Sầm tắm rửa, thay một bộ quần áo sạch sẽ mới vui vẻ chui lại vào lòng Lục Kiêu. “Ngủ thôi, chồng yêu!”

“Ừm, ngủ đi em.” Lục Kiêu vỗ vỗ nhẹ lên vai Lăng Sầm. Hai người cùng chìm vào mộng đẹp.

Mấy ngày nay, tình cảm của Lăng Sầm đối với Macaron vị hoa hồng đã trở thành đam mê. Ngủ dậy ăn, bữa lỡ ăn, trước bữa chính cũng ăn, sau khi ăn bữa chính lại muốn tiếp tục tráng miệng, ngủ trưa dậy xuống nhà bếp chọn món trà chiều vẫn là món đó. Đầu bếp ngọt thấy Lăng Sầm thích, bỏ tâm sức nghiên cứu thêm mấy loại điểm tâm mới nhưng Lăng Sầm chỉ chân ái với mỗi Macaron vị hoa hồng. Chỉ mỗi buổi trà chiều Lăng Sầm đã có thể ăn một lần tận 10 cái.

“Anh muốn ăn hả?” Lăng Sầm thấy Lục Kiêu nhìn mình trân trối, hơi xấu hổ bốc cái cuối cùng trong đĩa đưa cho Lục Kiêu. Vì là Lục Kiêu, chứ người khác thì đừng hòng cậu chịu chia cho miếng nào.

“…Không, ta không muốn.” Lục Kiêu từ chối, anh đã ăn thử hôm bữa, quá ngọt, không có gì ngon.

Lăng Sầm vừa nghe thì vui vẻ bỏ luôn vào miệng như sợ Lục Kiêu đổi ý. Lục Kiêu nhìn Lăng Sầm, lại nhìn cái đĩa trống không trước mặt cậu, điểm tâm là để ăn kèm, giảm vị đắng của trà, anh chưa thấy ai uống trà chiều mà ăn hết cả một đĩa lớn điểm tâm như Lăng Sầm.

Lăng Sầm thì vẫn thòm thèm, một đĩa chỉ có 12 cái, vẫn chưa có đã cái ‘nư’, thêm đĩa nữa may ra. Nhưng bánh ngọt nhiều năng lượng, nếu mà đợi đến ăn cho đã chắc cậu sẽ mất dáng, vì sự nghiệp thôi đành kiềm chế bớt.

“Chồng ơi, em chọn khu biệt thự làm nơi đặt văn phòng.”

Lục Kiêu ngẩng đầu khỏi văn kiện: “Ừm… là biệt thự bên hồ?” Hai ngày trước quản gia có mang đến hồ sơ một vài địa điểm cho Lăng Sầm chọn.

Lăng Sầm xoa xoa đầu ngón tay, hương thơm bánh lưu lại trên đầu ngón tay cũng khiến cậu thèm nữa. “Dạ đúng, chờ báo một tiếng với Hòa Thịnh xong, Hailey sẽ đi đăng ký, chắc cũng đâu đó mấy ngày này.”

Theo kế hoạch của Lăng Sầm, khi [Thiên lý chi ngoại] bắt đầu tuyên truyền, cậu sẽ giải ước với Hòa Thịnh, chuyển tiền vi phạm hợp đồng. Có nhân khí của [Thiên lý chi ngoại] độ nổi tiếng của cậu sẽ tăng lên, không cần lo Hòa Thịnh ngáng chân. Lăng Sầm cảm thấy với trí thông minh không quá tốt của ông chủ mới của Hòa Thịnh, đợi hai bên hết hợp đồng, hòa bình ra đi là không có khả năng. Lấy cậu làm đá kê chân cho Đỗ Nhược còn không tính, cậu chỉ sợ Lục Kiêu bị dính vào chuyện này. Trong lòng Lăng Sầm đang suy tính nhưng trên mặt không lộ, cậu chỉ báo cho Lục Kiêu về lịch trình sắp tới.

“Bộ phim em mới quay, chuẩn bị tuyên truyền rồi.”

Cậu thật hi vọng, hai bên có thể hòa bình chấm dứt hợp đồng, cậu bồi thường nhiều thêm một chút tiền cũng không sao, chỉ cần bên đó không lấy Lục Kiêu làm thành nhược điểm của cậu, ảnh hưởng đến anh.

“Bắt đầu ở đâu trước?” Lục Kiêu vỗ nhẹ đùi mình ý bảo Lăng Sầm qua với anh.

Lăng Sầm lắc lắc đầu, lười biếng đẩy khay điểm tâm đi, nằm dài ra bàn giương mắt nhìn anh, cậu lười cử động, thật không muốn nhúc nhích chút nào.

“Dạ, bắt đầu ở Đế Tinh, ngày mai là buổi họp báo đầu tiên, sau đó em sẽ tham gia thêm 27 buổi nữa, ở khắp Liên Bang, em với Corleone đều phải có mặt chung một vài hành tinh lớn, còn lại thì chia nhau ra.” Cậu chỉ có danh tiếng là nam thần bình hoa, không có kỹ thuật diễn, đành dụng tâm ở sự chuyên nghiệp, xuất hiện nhiều thêm, mượn mặt thu thêm ít fan, tăng thêm doanh thu cho bộ phim.

Lục Kiêu không hiểu mấy chuyện này, hơi gật đầu: “Vậy ngày kia nói tài xế trong nhà đưa em đi.”

“Dạ được.” Lăng Sầm cuối cùng cũng lếch qua từ phía sau úp mặt vào lưng, ôm eo Lục Kiêu. Hòa Thịnh không cho cậu tài xế, toàn là Hailey lái, để tài xế Lục gia đưa đi cũng tốt.

Lục Kiêu nắn nắn tay Lăng Sầm trên bụng, do dự hỏi: “Phòng làm việc của em chỉ có Hailey, có muốn ta giúp em tìm một đoàn đội chuyên nghiệp không?” Lúc trước anh có từng hỏi qua Lăng Sầm từ chối, đột nhiên gần đây đòi mở phòng làm việc, làm anh trở tay không kịp, Lục gia không có nhân mạch trong ngành này nhưng nếu cần thì anh sẽ nói Holland một tiếng.

“Hiện tại chưa cần…” Cậu chỉ muốn một phòng làm việc nhỏ, hợp thức hóa hợp đồng công việc và đóng thuế, giờ cậu là Hailey còn lo được. “Khi nào có nhu cầu, em sẽ nói anh ngay.” Tất nhiên khi muốn phát triển lớn hơn cậu cũng sẽ không từ chối ý tốt của chồng mình.

——————————————————————————————————————————————–

Lăng Bình lay lắt sống ở Đế Tinh, tiền hết, thậm chí tiền ăn, ở cũng thiếu nợ một khoản, bị chủ nhà trọ đuổi đi, đồ dùng cá nhân cũng bị tịch thu để trừ nợ. Hắn chưa bao giờ chịu qua uất ức như vậy, nổi điên đòi báo cảnh sát thế là bị đánh cho một trận, vứt ra đường, gia nhập nhóm vô gia cư trốn tránh chính phủ ngủ dưới gầm cầu. Sau hai ngày ăn bờ ngủ bụi, Lăng Bình gặp được một người nhận là ‘bạn cũ’ của hắn, nghe nói có từng làm ăn một lần, biết ‘vợ con’ của hắn đang ở đâu, còn chi tiền giúp đỡ hắn đi đến Bàn Cẩm Tinh để tìm ‘vợ con’, cho hắn mượn một khoản tiền nhỏ đủ chi tiêu một thời gian ngắn. Bước ra khỏi cảng không gian ở Bàn Cẩm Tinh, Lăng Bình cảm thấy bản thân vẫn còn may mắn, không khỏi có chút đắc ý nhưng bước nhảy vũ trụ khiến các vết thương trên cơ thể hắn có cảm giác đau hơn. Không muốn xuất hiện với bộ dáng thê thảm này trước mặt ‘vợ con’, lại được ‘bạn cũ’ khuyên nhủ, Lăng Bình quyết định đi đến bệnh viện trị liệu.

Ở bệnh viện, bác sĩ giúp Lăng Bình chữa trị tất cả các vết thương, và cập nhật vào hồ sơ y tế, thấy thông tin Lăng Tư Nghiệp cũng mới chữa trị và cập nhật lại thông tin ở một bệnh viện khác gần đây, cũng báo cho Lăng Bình một tiếng. Mới nghe Lăng Tư Nghiệp bị thương Lăng Bình lo lắng không thôi, vội vã xin địa chỉ bệnh viện để tìm đến. Trước khi tách ra, vị ‘bạn cũ’ đứng một bên có liếc ngang hồ sơ bình luận một câu:

“Nhà anh có phước ghê, tổng điểm đánh giá của ông là D, Omega của ông cũng D-, vậy mà lại sinh được một Alpha tố chất C+, này chắc mộ tổ tiên phải mừng đến bốc khói xanh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.