Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 37




Nè , buông tôi ra , tôi không phải là Dịch Điều Vi của anh” Nhan Mạt hàn không ngừng đẩy người đàn ông đang nằm trên người cô , vì phòng cách âm tốt , nên có lẽ bên dưới Tiểu Huyên không nghe thấy được

“ Điều Vi , trở về rồi … lại cử tuyệt anh” Nam Cung Ảnh nỉ non , quả nhiên đem người nằm bên dưới trở thành Dịch Điều Vi

“ Tôi không phải Dịch Điều Vi” Nhan Mạt Hàn gào thét tê dại , nhưng tập trung nhìn vào người nam nhân này vì uống rượi cửa sổ ban công lại không có rèm che , ánh trăng trực tiếp rọi vào , hai cái má đỏ ửng , đôi môi mềm mại tựa như cánh hoa hồng , tỏa ra mùi vị nồng của chất cồn , cũng không làm mất đi mùi vị nam tính

Nhan Mạt Hàn lắc lắc đầu , cô lại phát bệnh mê trai , vừa nhìn thấy trai đẹp liền bất động ! Nhưng rõ ràng , chính bản thân cô nhìn lại , yêu một người thật sự quá khó khăn . Trong lòng cô luôn yêu Lạc Thần nhưng lại không thể chạm tới

Dưới tình thế cấp bách , Nhan Mạt Hàn hét lớn “ Tiểu Huyên , Tiểu Huyên , cứu tôi”

Mãi một lúc sau , cũng không thấy động tĩnh , mà người đàn ông nằm trên người cô càng lúc càng hấp dẫn cô

“ Tiểu Huyên” Nhan Mạt Hàn dùng hết sức , thử lại lần nữa . Rốt cuộc Tiểu Huyên cũng nghe thấy chạy đến bên phòng , gõ cửa

“ Thiếu Phu Nhân , cô bị làm sao vậy” Tiểu Huyên có chút lo lắng

“ Mở cửa , mở cửa ra” hai tay Nam Cung Ảnh bắt đầu đốt lửa , làm cho cô thở không ra hơi , mà lúc này tà ác Nam Cung Ảnh bắt đầu đưa lưỡi , dạo quanh , liếm mút cỗ của cô , khiến cho cô run lên

“ A……..” Một âm thanh lớn , làm cho Nhan Mạt Hàn giật mình , mà phòng cách âm quá tốt , bên ngoài Tiểu Huyên không nghe được gì

“ Tiểu Huyên , mở cửa ra “ Nhan Mạt Hàn lấy lại tinh thần , thúc giục Tiểu Huyên ở bên ngoài

“ Thiếu Phu Nhân , cửa không mở ra được” Tiểu Huyên sốt ruột lắc lắc chốt cửa , đã sớm bị Nam Cung Ảnh khóa chặt

“ Cái gì? Thế nào lại như vậy?” Nhan Mạt Hàn có một chút nóng nẫy , vây phải làm sao bây giờ

“ Tiểu Huyên ! Không có chìa khóa dự phòng hay sao?”

“ Thiếu phu nhân, phòng này không có chìa khóa dự phòng bên ngoài” Tiểu Huyên gấp gáp nói

“ Tiểu…” Chưa kịp nói xong , đôi môi của cô đã bị Nam Cung Ảnh chặn lại , không cho cô bất kì cơ hội chối từ

“ A.. Anh.. Tiểu…” Căn bản không có cách nào để nói hết lời lại còn tạo điều kiện cơ hội cho Nam Cung Ảnh , bàn tay của hắn không nghe lời , di chuyển đốt lửa lên người cô , leo lên bộ ngực , vuốt ve hai quả đào nhỏ một cách hung hăng , không một chút dịu dàng

“ Đau..” Nhan Mạt Hàn đau thốt thành tiếng , nhân tiện cắn vào đôi môi của Nam Cung Ảnh

“ Tiểu Huyên , cô về trước đi .. Không có chuyện gì đâu , tôi đi ngủ” Quả nhiên , vài giây sau đó , đôi môi của cô liền bị Nam Cung Ảnh hôn trụ , Nhan Mạt Hàn trước tiên phải đuổi Tiểu Huyên đi nếu không , không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì , Tiểu Huyên an tâm , dù trong lòng vẫn có mấy phần nghi ngờ nhưng vẫn ngoan ngoãn quay trở về phòng

“ Điều Vi …Để cho anh yêu em có được không “ Nam Cung Ảnh lần nữa nhắc lại tên Dịch Điều Vi , trong lòng Nhan Mạt Hàn có chút đau khổ , tuyệt nhiên lại đem cô trở thành Dịch Điều Vi

“ đáng chết !Ghê tỏm” Nhan Mạt Hàn dùng sức đánh vào Nam Cung Ảnh , nhưng cũng không có phản ứng

“ Nam Cung Ảnh , anh là kẻ gian dối” Nhan Mạt Hàn hét lớn , cô rất ghét người như vậy . Trong lòng hắn rõ ràng nghĩ đến Dịch Điều Vi , sao lại cùng cô kết hôn . Hôm đó , không nói thẵng là Dịch Điều Vi đã trở về , muốn cùng Dịch Điều Vi kết hôn , dù sao hai người cũng thật lòng yêu nhau . Hiện tại , lại để cô trở thành miếng thịt dâng trước miệng hắn , không quan tâm là chuyện gì , hắn nhất định sẽ ăn

“ Tôi không cần .. không cần không cần” Nhan Mạt Hàn lắc lắc đầu , những giọt nước mắt tràn ra

“ Không phải sợ ! anh muốn yêu em” Nam Cung Ảnh hôn lên mặt của cô , trong lòng bối rối bỗng dưng trở nên bình tĩnh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.